Tô Viễn có chút lo lắng ở cửa trung tâm thương mại đợi một lát,

hắn chỉ sợ mình quá hấp dẫn quỷ không đầu, thế cho nên nó rời

khỏi trung tâm thương mại, đến lúc đó lấy đặc tính của nó thân là

cái bóng, một khi trà trộn vào thành phố Đại Xương chiếm được

cơ hội lớn lên, đến lúc đó rất có thể lại là một sự kiện linh dị cấp

S.

Nhưng dường như Tô Viễn đã lo lắng dư thừa, đợi một hồi lâu,

vẫn không có ai hoặc là cái gì khác đi ra khỏi trong trung tâm

thương mại. Lúc này Tô Viễn mới thả lỏng mà yên tâm rời đi.

Đầu năm nay có quá nhiều sự kiện linh dị, cho dù là Tô Viễn cũng

không thể cam đoan 100% mình có thể sống sót khỏi sự kiện linh

dị, chỉ có thể cố hết khả năng lựa chọn tham gia cốt truyện mình

quen thuộc, hơn nữa cố gắng không thay đổi hướng đi của cốt

truyện.

Trước mắt xem ra, thành quả vẫn rất vui vẻ, ít nhất Tô Viễn cảm

thấy, với tình huống hiện giờ của mình, khi đối mặt với sự kiện

linh dị, chỉ cân không phải là loại lệ quỷ có trình độ khủng bố cao

thái quá, thì hắn vẫn có năng lực tự bảo vệ mình. Đầu năm nay,

ngay cả sống cũng phải hao tâm tổn sức.

Nhớ tới đây, Tô Viễn không khỏi lắc đầu.

Cốt truyện tiếp theo có thể giúp hắn đánh đánh dấu cũng không

nhiều lắm, quỷ sai ở thôn Hoàng Cương, hắn cảm giác khá nguy

hiểm. Tuy rằng biết phương thức giết người của quỷ sai, nhưng

cấp bậc khủng bố của nó vẫn quá cao, hơn nữa còn có năng lực

khởi động lại, nếu mình đi vào, nói không chừng không cẩn thận

sẽ lật thuyền trong mương.

Chiếc xe buýt kia lại có thể gặp mà không thể cầu, nếu không nơi

đó sẽ là thánh địa đánh dấu của mình... Như vậy địa phương kế

tiếp có thể lựa chọn cũng rất hạn chế, hoặc là quá xa, hoặc là

quá...

Đang lúc Tô Viễn đang suy nghĩ, bỗng nhiên vang lên một hôi

chuông điện thoại.

Hắn lấy điện thoại di động ra nhìn, dĩ nhiên người gọi là Dương

Gian.

Tô Viễn không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn.

Bọn họ mới tách ra không bao lâu đúng chứ? Sao cậu ta lại gọi cho mình nhanh như vậy? Chẳng lẽ là gặp phải

chuyện gì?

Tô Viễn nhận điện thoại: "Alo?"

"Là tôi", đầu kia của điện thoại truyền đến thanh âm của Dương

Gian: "Tôi bị quỷ tập kích'.

"Hả.' ???

Tô Viễn ngẩn người, sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Vừa trải

qua chuyện quỷ gõ cửa xong, cậu ta lại đụng phải quỷ?

Hắn vốn nghĩ bản thân đã xui lắm rồi, không nghĩ tới anh ta còn

đen đủi hơn hắn!

Vận may này ai gánh nổi chứ, một thành thị lớn như vậy, nhiều

người như vậy, có thể trong một ngày liên tục đụng quỷ hai lần

cũng coi như trâu bòi

Dương Gian và Tô Viễn cũng không giống nhau, Tô Viễn mang

theo mục đích đi chủ động tìm lệ quỷ, mà Dương Gian thì thuần

túy là xui xẻo.

Không đợi Tô Viễn khen anh ta hai câu, đã nghe thấy Dương Gian

nói ở đâu dây bên kia: "Con quỷ kia là ba tôi

Tô Viễn: "222"

"Cậu có một người ba quỷ? Lại nói lệ quỷ sinh ra lại là người, có

thể thương lượng hay không, bảo lệnh tôn bảo hộ tôi! Tôi không

muốn cố gắng nữa."

Tô Viễn vừa nghĩ vậy rồi cũng buột miệng nói ra.

Tin tức này quá kích thích, trong nguyên tác không nói vậy.

Dương Gian ở đầu dây bên kia sắc mặt tối sầm, có chút bất đắc

dĩ nói: "Ý của tôi không phải vậy, ý của tôi là tôi bị quỷ tấn công,

quỷ kia giả mạo ba tôi."

"Hả?"

Tô Viễn nhướng mày, nhất thời ý thức được sự tình không đơn

giản như vậy.

"Cậu không sao chứ? Bây giờ cậu đang ở đâu?”

“Tôi không sao, Dương Gian nói,Tôi đã trốn thoát, bây giờ đang ở

trong công viên gần nhà, anh hẳn là vẫn còn ở thành phố Đại

Xương?”

"Vẫn còn."

"Tôi cần anh giúp tôi một việc, tôi muốn cướp một thứ trên tay lệ

quỷ kia."

Nói tới đây, Tô Viễn cũng hiểu được đại khái tình huống trước mắt

là tình tiết nào.

Hắn là sau khi Dương Gian về nhà gặp phải lệ quỷ câm báo kia, lệ

quỷ kia vô cùng đặc biệt, quy luật giết người không rõ ràng, tin

tức duy nhất biết đến chỉ có quỷ kia có năng lực cướp lấy mặt

người khác, nghi ngờ đang tìm kiếm một mảnh ghép mặt quỷ

thích hợp với mình.

Thứ Dương Gian muốn cướp đoạt có lẽ là tờ báo nhiễm máu

trong tay lệ quỷ, thứ kia dường như có tác dụng áp chế lệ quỷ, có

thể khiến lệ quỷ lâm vào trạng thái vắng lặng.

Tô Viễn không vạch trần chút tính toán của Dương Gian: "Được,

cậu gửi định vị cho tôi, tôi sẽ đến ngay.

Quỷ vực vô cùng thích hợp dùng để đi đường, nhưng Tô Viễn có

lựa chọn tốt hơn, cũng không cân làm màu như vậy, hắn còn

chưa kịp đi thí nghiệm loại phương thức đi đường Quỷ Vực, cho

nên hôm nay hắn vẫn sử dụng năng lực đôi chân.

Dù sao cũng không thể lúc trước gặp phải quỷ gõ cửa còn không

có quỷ vực, hiện tại cứ chốc chốc lại khống chế một con quỷ

khác...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện