Cảnh báo: Tác có cảnh báo bao nhiêu lần thì mấy bạn cũng chẳng quan tâm đâu nhưng ta vẫn phải nhắc. Các bạn chưa đủ 18+ nên rời đi nha. Chúc các độc giả đọc truyện vui vể.
Tiểu Ngọc ngồi cạnh giường của anh trai mình trong màn đêm giá lạnh. Tuy bây giờ đã rất rất khuya, màn sương bao trùm bên ngoài, cảm giác se se lạnh tràn về, nhưng mà Tiểu Ngọc không hề lạnh, cô chỉ cần ở cạnh anh trai Lâm Thần là cô cảm thấy cực kỳ ấm áp.
Ngắm nhìn mãi, cô cảm giác dục hỏa trong người như bốc hỏa. Bấy lâu nay, cô luôn luôn phải kìm nén cảm xúc của mình, cô sợ tình cảm của cô với anh cô sẽ đổ vỡ, mặc dù cả hai cũng chẳng hề có cùng huyết thống.
Cô cảm giác rất hạnh phúc nhưng đó chưa phải là điều cô muốn. Cô muốn hơn thế, cô không muốn mình chỉ là một em gái bé bỏng cần được che chở, cô muốn anh Lâm Thần làm thế này...rồi thế này.... Nghĩ đến việc đó, khuôn mặt Tiểu Ngọc lại đỏ ửng vì xấu hổ, nhưng sâu trong tâm hồn cô lại rất mong chờ điều này.
Nhìn một lúc lâu, thực sự Tiểu Ngọc không thể chịu nổi nữa. Nếu anh ấy tỉnh, cô còn có giữ lại một chút lý trí, nhưng khi nhìn anh ấy ngủ say như vậy, dục vọng trong sâu thẳm con người cô trỗi dậy một cách điên cuồng. Ánh mắt của Tiểu Ngọc bắt đầu mê man, cô lẩm bẩm:
-Anh ấy kiểu gì cũng là của mình, mình chỉ làm một chút chắc không sao đâu nhỉ??? Tiểu Ngọc dùng ngón tay mềm mại của cô chạm vào môi của Lâm Thần. Một cảm giác mềm mại truyền tới. Tiểu Ngọc thực sự đang đặt cược cả thanh danh của cô vào chuyện này, mà hiện tại cô đâu có nghĩ được nhiều như vậy....
Thân thể Tiểu Ngọc run rẩy, cô từ từ bò lên trên người của Lâm Thần. Cô muốn nếm thử cảm giác mà nằm mơ cô còn không dám nghĩ tới,... Cô chỉ dám làm như vậy là do cô sợ anh trai của cô sẽ bị ai đó cướp mất, nhất là ả ta với hai vũ khí cực kỳ khủng bố, lại thêm sự giàu có và quyền thế thì cô sợ anh trai của cô sẽ không trụ được mất. Cứ nghĩ đến chuyện đó, cô lại cảm thấy mình nên mạnh dạn hơn, cộng thêm vừa nãy cô gặp ác mộng nên cô mới làm như vậy.
Sau khi mon men trèo lên trước người Lâm Thần, mặt của cô bây giờ đã rất sát so với mặt của anh Lâm Thần. Cô cảm nhận được nhịp đập từ trái tim của anh ấy, hơi thở của anh ấy, mùi hương cơ thể của anh ấy... tất cả mọi thứ cô đều cảm nhận được...
Tiểu Ngọc càng ngày càng mạnh dạng hơn, cô từ từ đưa ngón tay vào sâu trong miệng của Lâm Thần, cô cảm thấy rất thích thú khi làm điều này, cảm giác này làm cho cô rất hạnh phúc và thỏa mãn...
Cảm giác ẩm ướt bao trùm ngón tay làm cho Tiểu Ngọc cảm thấy rất vi diệu. Cô nở một nụ cười, nụ cười này có thể làm đốn gục bao nhiêu trái tim đàn ông, đơn giản bởi vì nó quá đẹp. Tiểu Ngọc từ từ đưa ngón tay ra ngoài, ngón tay trắng nõn của cô bây giờ đã trở nên ẩm ướt, cô lấy ngón tay đó cho vào miệng của cô ( edit: hmm,... ta không biết nói gì hơn).
Tiểu Ngọc cảm nhận được vị ngọt, đầu óc cô trống rỗng. Cô không biết là mình đang làm gì cả, nhưng vị ngọt này đã làm cho cô nghiện mất rồi:
-Tehe...em hôn anh mất rồi, vậy là anh đã thuộc về em rồi phải không???
Tiểu Ngọc không hề thỏa mãn, tuy cô hiện tại cảm thấy rất sung sướng và thỏa mãn. Nhưng cô vẫn muốn hơn thế...
Tiểu Ngọc đang dự định làm lại việc cho ngón tay vào miệng Lâm Thần thì đột nhiên, Lâm Thần nói mớ:
-Linh....Nhi...đừng...mà...
Tuy chỉ là một câu rất ngắn, nhưng Tiểu Ngọc đều nghe rõ từng chữ. Cảm giác chua chát, ghen tức bốc lên. Linh Nhi là ai??? Tại sao anh trai của mình lại biết người đó, chẳng lẽ....
Khi mà một người đang trong trạng thái ghen tuông thì tất nhiên người đó sẽ luôn nghĩ về điều tiêu cực, Tiểu Ngọc cũng như vậy. Cô tuy rất xinh đẹp, tài năng và là một người gương mẫu nhưng cô cũng chỉ là một cô gái mà thôi, cô cũng biết ghen khi người mà cô yêu lại có một người khác chứ. Tiểu Ngọc ngồi trên người Lâm Thần nhưng cô lại cảm thấy rất buồn.
Cô biết anh trai cô kiểu gì cũng sẽ có bạn gái, nhưng cô không chấp nhận điều đó. Cô không thể chấp nhận cảnh anh trai của cô rời xa cô để đi cùng người khác, điều này làm cho nỗi uất ức bấy lâu nay trong lòng Tiểu Ngọc trào dâng.
Không hề nghĩ đến hậu quả hay biến cố gì, Tiểu Ngọc dùng đôi môi mình ngập chặt đôi môi của Lâm Thần. Đầu lưỡi của cô xuyên thẳng qua môi của Lâm Thần và tiến thẳng vào trong. Cô đầu óc bây giờ không hề nghĩ ngợi gì nữa, kể cả anh ấy có tỉnh dậy cô cũng không quan tâm, nếu anh ấy mà cô không giữ được thì cô còn giả bộ ngây thơ để làm gì...
Đầu lưỡi của Tiểu Ngọc chạm thẳng vào lưỡi của Lâm Thần. Lúc đó, Tiểu Ngọc bắt đầu dùng đôi môi và lưỡi của cô quậy tung mọi thứ trong miệng của Lâm Thần. Lưỡi của Lâm Thần bị lưỡi của Tiểu Ngọc quậy tung. Tiểu Ngọc ra sức mút, đẩy rồi quậy tung, nếu ai đó chứng kiến cảnh này thì sẽ không bao giờ có thể tin được mắt mình.
Một cô gái xinh đẹp đến mê hồn, một cô gái chỉ cần nhìn cũng đủ để cho người ta cảm thấy đây là mỹ cảnh, một cô gái chỉ mới tuổi đôi mươi, ấy vậy mà lại làm chuyện như này,... nhưng sự thật là Tiểu Ngọc đang làm như vậy. Cô hôn một cách điên cuồng, giống như tất cả nỗi uất ức, thèm khát, dục vọng bấy lâu dồn nén vào một chỗ.
Lâm Thần có vẻ đang mơ thấy điều gì đó, cậu ấy muốn nói nhưng Tiểu Ngọc đã chặn bằng miệng của cô ấy. Nếu lúc trước đây là không gian yên tĩnh thì bây giờ chỉ còn tiếng “chẹp..chẹp...chụt” rất mê li.
Tay tiểu ngọc còn ôm chặt người của Lâm Thần, giống như bản năng vậy, vì cô không mặc áo lót nên cảm giác cũng rất chân thật, điều này làm Tiểu Ngọc ra sức hôn.
Suốt một đêm, Tiểu Ngọc ra sức chứng minh tình yêu của cô, cả căn phòng tràn ngập tiếng chụt chụt quái dị.
(Edit: Lâm Thần chưa bị “mất đời trai” đâu, các độc giả đừng lo).
Tiểu Ngọc ngồi cạnh giường của anh trai mình trong màn đêm giá lạnh. Tuy bây giờ đã rất rất khuya, màn sương bao trùm bên ngoài, cảm giác se se lạnh tràn về, nhưng mà Tiểu Ngọc không hề lạnh, cô chỉ cần ở cạnh anh trai Lâm Thần là cô cảm thấy cực kỳ ấm áp.
Ngắm nhìn mãi, cô cảm giác dục hỏa trong người như bốc hỏa. Bấy lâu nay, cô luôn luôn phải kìm nén cảm xúc của mình, cô sợ tình cảm của cô với anh cô sẽ đổ vỡ, mặc dù cả hai cũng chẳng hề có cùng huyết thống.
Cô cảm giác rất hạnh phúc nhưng đó chưa phải là điều cô muốn. Cô muốn hơn thế, cô không muốn mình chỉ là một em gái bé bỏng cần được che chở, cô muốn anh Lâm Thần làm thế này...rồi thế này.... Nghĩ đến việc đó, khuôn mặt Tiểu Ngọc lại đỏ ửng vì xấu hổ, nhưng sâu trong tâm hồn cô lại rất mong chờ điều này.
Nhìn một lúc lâu, thực sự Tiểu Ngọc không thể chịu nổi nữa. Nếu anh ấy tỉnh, cô còn có giữ lại một chút lý trí, nhưng khi nhìn anh ấy ngủ say như vậy, dục vọng trong sâu thẳm con người cô trỗi dậy một cách điên cuồng. Ánh mắt của Tiểu Ngọc bắt đầu mê man, cô lẩm bẩm:
-Anh ấy kiểu gì cũng là của mình, mình chỉ làm một chút chắc không sao đâu nhỉ??? Tiểu Ngọc dùng ngón tay mềm mại của cô chạm vào môi của Lâm Thần. Một cảm giác mềm mại truyền tới. Tiểu Ngọc thực sự đang đặt cược cả thanh danh của cô vào chuyện này, mà hiện tại cô đâu có nghĩ được nhiều như vậy....
Thân thể Tiểu Ngọc run rẩy, cô từ từ bò lên trên người của Lâm Thần. Cô muốn nếm thử cảm giác mà nằm mơ cô còn không dám nghĩ tới,... Cô chỉ dám làm như vậy là do cô sợ anh trai của cô sẽ bị ai đó cướp mất, nhất là ả ta với hai vũ khí cực kỳ khủng bố, lại thêm sự giàu có và quyền thế thì cô sợ anh trai của cô sẽ không trụ được mất. Cứ nghĩ đến chuyện đó, cô lại cảm thấy mình nên mạnh dạn hơn, cộng thêm vừa nãy cô gặp ác mộng nên cô mới làm như vậy.
Sau khi mon men trèo lên trước người Lâm Thần, mặt của cô bây giờ đã rất sát so với mặt của anh Lâm Thần. Cô cảm nhận được nhịp đập từ trái tim của anh ấy, hơi thở của anh ấy, mùi hương cơ thể của anh ấy... tất cả mọi thứ cô đều cảm nhận được...
Tiểu Ngọc càng ngày càng mạnh dạng hơn, cô từ từ đưa ngón tay vào sâu trong miệng của Lâm Thần, cô cảm thấy rất thích thú khi làm điều này, cảm giác này làm cho cô rất hạnh phúc và thỏa mãn...
Cảm giác ẩm ướt bao trùm ngón tay làm cho Tiểu Ngọc cảm thấy rất vi diệu. Cô nở một nụ cười, nụ cười này có thể làm đốn gục bao nhiêu trái tim đàn ông, đơn giản bởi vì nó quá đẹp. Tiểu Ngọc từ từ đưa ngón tay ra ngoài, ngón tay trắng nõn của cô bây giờ đã trở nên ẩm ướt, cô lấy ngón tay đó cho vào miệng của cô ( edit: hmm,... ta không biết nói gì hơn).
Tiểu Ngọc cảm nhận được vị ngọt, đầu óc cô trống rỗng. Cô không biết là mình đang làm gì cả, nhưng vị ngọt này đã làm cho cô nghiện mất rồi:
-Tehe...em hôn anh mất rồi, vậy là anh đã thuộc về em rồi phải không???
Tiểu Ngọc không hề thỏa mãn, tuy cô hiện tại cảm thấy rất sung sướng và thỏa mãn. Nhưng cô vẫn muốn hơn thế...
Tiểu Ngọc đang dự định làm lại việc cho ngón tay vào miệng Lâm Thần thì đột nhiên, Lâm Thần nói mớ:
-Linh....Nhi...đừng...mà...
Tuy chỉ là một câu rất ngắn, nhưng Tiểu Ngọc đều nghe rõ từng chữ. Cảm giác chua chát, ghen tức bốc lên. Linh Nhi là ai??? Tại sao anh trai của mình lại biết người đó, chẳng lẽ....
Khi mà một người đang trong trạng thái ghen tuông thì tất nhiên người đó sẽ luôn nghĩ về điều tiêu cực, Tiểu Ngọc cũng như vậy. Cô tuy rất xinh đẹp, tài năng và là một người gương mẫu nhưng cô cũng chỉ là một cô gái mà thôi, cô cũng biết ghen khi người mà cô yêu lại có một người khác chứ. Tiểu Ngọc ngồi trên người Lâm Thần nhưng cô lại cảm thấy rất buồn.
Cô biết anh trai cô kiểu gì cũng sẽ có bạn gái, nhưng cô không chấp nhận điều đó. Cô không thể chấp nhận cảnh anh trai của cô rời xa cô để đi cùng người khác, điều này làm cho nỗi uất ức bấy lâu nay trong lòng Tiểu Ngọc trào dâng.
Không hề nghĩ đến hậu quả hay biến cố gì, Tiểu Ngọc dùng đôi môi mình ngập chặt đôi môi của Lâm Thần. Đầu lưỡi của cô xuyên thẳng qua môi của Lâm Thần và tiến thẳng vào trong. Cô đầu óc bây giờ không hề nghĩ ngợi gì nữa, kể cả anh ấy có tỉnh dậy cô cũng không quan tâm, nếu anh ấy mà cô không giữ được thì cô còn giả bộ ngây thơ để làm gì...
Đầu lưỡi của Tiểu Ngọc chạm thẳng vào lưỡi của Lâm Thần. Lúc đó, Tiểu Ngọc bắt đầu dùng đôi môi và lưỡi của cô quậy tung mọi thứ trong miệng của Lâm Thần. Lưỡi của Lâm Thần bị lưỡi của Tiểu Ngọc quậy tung. Tiểu Ngọc ra sức mút, đẩy rồi quậy tung, nếu ai đó chứng kiến cảnh này thì sẽ không bao giờ có thể tin được mắt mình.
Một cô gái xinh đẹp đến mê hồn, một cô gái chỉ cần nhìn cũng đủ để cho người ta cảm thấy đây là mỹ cảnh, một cô gái chỉ mới tuổi đôi mươi, ấy vậy mà lại làm chuyện như này,... nhưng sự thật là Tiểu Ngọc đang làm như vậy. Cô hôn một cách điên cuồng, giống như tất cả nỗi uất ức, thèm khát, dục vọng bấy lâu dồn nén vào một chỗ.
Lâm Thần có vẻ đang mơ thấy điều gì đó, cậu ấy muốn nói nhưng Tiểu Ngọc đã chặn bằng miệng của cô ấy. Nếu lúc trước đây là không gian yên tĩnh thì bây giờ chỉ còn tiếng “chẹp..chẹp...chụt” rất mê li.
Tay tiểu ngọc còn ôm chặt người của Lâm Thần, giống như bản năng vậy, vì cô không mặc áo lót nên cảm giác cũng rất chân thật, điều này làm Tiểu Ngọc ra sức hôn.
Suốt một đêm, Tiểu Ngọc ra sức chứng minh tình yêu của cô, cả căn phòng tràn ngập tiếng chụt chụt quái dị.
(Edit: Lâm Thần chưa bị “mất đời trai” đâu, các độc giả đừng lo).
Danh sách chương