Xin lỗi vì đã quá để ý đến bộ thứ 2, đây là chương bù...

Lâm Thần chạy nhanh như cơn gió về căn biệt thự của Tư Duệ. Cậu muốn nhanh chóng đưa Tiểu Ngọc về nhà ngay và luôn.

Rất may là khi cậu hỏi Tư Duệ thì em ấy đã bảo là em gái cậu đã về. Điều này cũng khiến cậu thở dài một hơi. Lúc này, Tư Duệ giống như để ý tới tâm trạng của cậu, em ấy tò mò hỏi:

-Anh thật ra là anh trai của Tiểu Ngọc ạ...

Tư Duệ hỏi nhưng trái tim đang đập rộn ràng. Cô thực sự không nghĩ anh ấy chính là anh trai của bạn mình. Từ sự vụ vừa nãy, cô cũng biết anh ấy có lượng fan cuồng kinh khủng như thế nào. Nói không ngoa thì anh ấy còn hơn tất cả những thần tượng mà cô biết. Bữa tiệc này đa số là nữ sinh giàu có, ai cũng có một chút lòng tự trọng của mình, nhưng khi nghe đến anh trai của bạn cô thì giống như mất trí vậy. Nhìn hoàn cảnh đó, cô cũng phải hoảng sợ không dám đứng gần..

Lâm Thần nghe được câu hỏi của Tư Duệ, cậu gật đầu nói :

-Đúng vậy, Tiểu Ngọc là em gái của tôi. Tôi rất vui khi con bé có người bạn như cô...

Tư Duệ nghe câu trả lời trên. Cô trong lòng lại vui vẻ tột cùng. Nếu là anh trai thì cô đường đường chính chính theo đuổi anh ấy rồi. Chả cần đâu xa, chỉ cần nhìn dáng người nam tính của anh ấy cũng làm cho cô rung động, cộng thêm từng động tác mà anh ấy làm cho Tiểu Ngọc, nó khiến cho cô đứng xa có một cảm giác an toàn. Một người như vậy mà cô không theo đuổi thì thực sự là có lỗi với đời cô mất...

Nghĩ như vậy, Tư Duệ vui vẻ đáp:

-Không có gì đâu anh.. Mà em vừa chuẩn bị bữa ăn, em mong anh có thể ở lại nhà em...

Lâm Thần lúc này lắc đầu từ chối nói:

-Tôi còn nhiều việc bận nên cần đi trước... à, tôi mong cô là khi có ai hỏi thì đừng nói thông tin của tôi nhé...

Tư Duệ nghe được Lâm Thần lắc đầu, cô trong lòng tuy buồn nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ hiểu ý. Thời gian còn dài, không thể để anh ấy có ấn tượng xấu với cô được.

Còn chuyện thông tin của anh ấy, chính cô còn mơ hồ, với cả anh ấy có nhiều cô gái cuồng như vậy thì cô cũng không muốn mình có thêm phiền phức. Vậy nên Tư Duệ gật đầu ngoan ngoãn nói:

-Dạ...vậy thì em sẽ chuẩn bị tài xế để chở anh về...

Đúng lúc này, cảm giác lạnh gáy giống như một dòng điện chảy qua người Lâm Thần. Cậu cảm giác một chuyện gì đó rất xấu sắp xảy ra.

Cậu khá tin rằng cảm giác này là thật. Cộng thêm cậu nghe thấy có tiếng xe tới. Lâm Thần chợt đổ mồ hôi lạnh. Càng ngày cảm giác đó càng làm cho cậu sợ hãi...

Lâm Thần không chần chừ, cậu nhanh chóng nhảy vào trong nhà Tư Duệ. Lúc đi cậu chỉ kịp nói:

-Rất xin lỗi cô nhưng mong cô hãy giúp tôi...

Tư Duệ chỉ kịp nhìn thấy ảnh bóng của Lâm Thần. Cô lúc này không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên, cả đoàn xe tràn thẳng vào nhà cô mà chính cô cũng giật mình...

Tư Duệ nhìn đoàn xe, trong lòng mồ hôi lạnh đổ ra. Thực sự xe này trên thế giới chỉ giới hạn số lượng hai chiếc. Ấy vậy mà ở đây xuất hiện một chiếc, điều này chứng tỏ người trong xe không hề đơn giản. Cộng thêm việc anh ấy chạy như vậy, chắc chắn người trong xe có liên quan đến anh ấy mà khiến anh ấy phải sợ hãi..

Chẳng lẽ, người đó muốn theo đuổi anh ấy. Tư Duệ trong lòng vừa nghĩ rồi chợt bùng tắt, một người như vậy đâu có thời gian để để ý chuyện như vậy. Lúc này, cô vội vã lao ra để đón khách..

Rất nhanh, cả đoàn xe ra hàng chục tên vệ sĩ bao quanh một xe màu trắng. Tư Duệ cũng chỉ còn cách đứng cạnh giống như đang đợi người đó bước xuống.

Tuy nhiên, một điều mà Tư Duệ không thể tin được, thậm chí, nó suýt chút nữa khiến cho ngất, bước xuống xe đó chính là tiểu thư khét tiếng nhất – Linh Nhi.

Linh Nhi nhẹ nhàng bước xuống, chung quanh không khí có vẻ lạnh xuống vài phần. Linh Nhi mặc cho mình một bộ váy màu trắng xen lẫn một chút đóa hoa màu xanh trên váy khiến cho cô ấy càng tỏ vẻ yêu mị hơn, cộng thêm vẻ đẹp từ khuôn mặt và dáng người khiến cho ai nhìn cũng sẽ bị hút hồn, thậm chí không thể kìm được mà thán phục.

Tư Duệ trong lòng run sợ đến cực điểm. Cô có nghe một chút về ông mình nói, ông mình nói là ước mơ của ông chính là có thể quen biết được người dưới trướng vị tiểu thư này. Mà hiện tại vị tiểu thư đó đang đứng trước cô. Tư Duệ khi nhìn thấy vẻ đẹp của Linh Nhi, trong lòng cô thực sự mới biết đâu mới là vẻ đẹp hút hồn, đâu mới là “tiểu thư” thực sự. Tuy cô cũng là một mỹ nữ, tuy nhiên nếu so với cô gái đang đứng trước mặt cô, nó khiến cho cô có vạn phần tư ti.

Tư Duệ khuôn mặt trắng bệch đứng đó chờ Linh Nhi tới. Linh Nhi nhìn chung quanh, ánh mắt cô dừng lại ở Tư Duệ, miệng mỉm cười lạnh nói:

-Hôm nay tôi đến đây ngắm cảnh một chút. Gia đình cô chắc không chào đón tôi nhỉ...

Tư Duệ nghe vậy, cô vội vàng cúi đầu hành lễ nói:

-Không...không thưa tiểu thư... tiểu thư hãy tha thứ cho gia đình chúng tôi không chuẩn bị tốt...kính mong tiểu thư vào nhà tham quan ạ...

Linh Nhi nghe vậy, cô gật đầu đi trước. Tư Duệ lúc này mồ hôi hột đã chảy xuống đất. Trong đời cô, lần đầu cô nói chuyện mà cảm thấy áp lực như vậy. Thật sự hôm nay gia đình cô có yên ổn hay không là phải dựa vào cô mất rồi...

Tuy cô rất sợ Linh Nhi, nhưng cô sẽ không bán đứng anh trai của Tiểu Ngọc. Đó vừa là thần tượng, cũng là lời hứa mà chính cô từng hứa...Cô ra lệnh cho các người hầu đang run rẩy nhanh chóng chuẩn bị đồ ...

Linh Nhi được Tư Duệ dẫn đến phòng khách dành cho khách quý. Linh Nhi chỉ ngồi xuống, người hầu rót trà nhẹ nhàng, khung cảnh thực sự quá áp lực.

Chính Tư Duệ hôm nay cũng cảm thấy vô cùng áp lực, cô cố gắng gạt bỏ những cảm giác đó, cô tỏ vẻ nghiêm túc cúi đầu nói:

-Tôi rất xin lỗi vì hôm nay gia đình tôi chỉ còn tôi ở nhà... Mong tiểu thư có thể lượng thứ...

Linh Nhi đang bưng tách trà, nghe Tư Duệ nói vậy, cô vẫy tay nói:

-Tôi cũng không rảnh rỗi đến thế. Tôi đến đây là để tìm một người...

Tư Duệ nghe vậy, cô thở dài một hơi. Tuy nhiên, khi nghe Linh Nhi hỏi tìm người, cô run sợ trong lòng nhưng vẫn bình tĩnh nói:

-Xin cho hỏi tiểu thư là muốn tìm ai ạ...

Lời nói như vậy nhưng trong lòng Tư Duệ càng sốt ruột. Cả nhà Ngọc gia và nhà cô đã dùng mọi biện pháp ngăn chặn tin tức, cứ tưởng tin tức sẽ bị bịt kín , tuy nhiên Linh Nhi vẫn có thể biết được, chứng tỏ cô ấy có mạng lưới cực kỳ khủng khiếp. Điều này làm cho Tư Duệ không dám lơ là, chỉ cần nói một câu sai là cô sẽ khiến cả nhà cô gặp nguy.

Linh Nhi chỉ nhắm mắt lại, nói:

-Tôi tìm người tên Lâm Thần, tôi biết người đó từng xuất hiện ở đây...

Nói xong, Linh Nhi mở mắt chờ đợi câu trả lời từ Tư Duệ. Tư Duệ trong lòng giống như nổ tung, suy đoán của cô không ngờ là đúng. Không thể nào tin được anh ấy lại khiến cho một cô tiểu thư như vậy phải đi tìm.

Tuy vậy, trong lòng Tư Duệ quyết không để cô ấy tìm được. Cô tin Linh Nhi đang có ý đồ xấu với anh ấy, với chức trách của một cô bạn, cô bằng mọi cách phải ngăn lại.

Rất may là thông tin Linh Nhi biết có vẻ mơ hồ, nên cô ấy không biết em gái của anh ấy, nếu không thì thực sự rất khó nói... Tư Duệ tỏ vẻ bối rối nói:

-Dạ...xin lỗi tiểu thư...tôi thực sự chưa gặp người đó ạ...

Linh Nhi nghe vậy, cô nở nụ cười lạnh. Ánh mắt như băng nhìn Tư Duệ nói:

-Nếu cô còn nói láo thì ngày hôm nay là ngày tàn của gia đình cô đó...

Uy hiếp! Uy hiếp trắng trợn. Cô không thể ngờ Linh Nhi lại độc như vậy. Tâm trạng cô hiện tại đang cực kỳ run sợ, cô không biết mình nên làm như thế nào...

Đúng lúc này, ánh mắt Linh Nhi tuy đang nhìn Tư Duệ nhưng cô vẫn đang chú ý một căn phòng, cô nhìn thấy có người đang nhìn trong phòng đó nhìn sang đây. Từ lúc cô bước vào cô đã để ý ánh mắt như ẩn như hiện của người đó rồi. Trong lòng Linh Nhi cười lạnh....
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện