Thích Thiếu Thương ủ rũ từ phòng ngủ đi ra, biết tình nhân của cùng người khác không giống nhau, nếu chủ động đưa lễ vật cho mình mới là chuyện kỳ quái. Hắn Cửu Hiện Thần Long mặc dù không thể so với hoàng đế, nhưng là người đến đông như trẩy hội, sẽ vì ít đi một phần lễ mà đễ bụng sao? Chính là, hắn chính là để ý nha! Hắn chính là muốn lễ vật của Tích Triều, lễ vật người khác đưa làm sao có thể so sánh với lễ vật của Tích Triều chứ! “Yêu! Tên Thích bánh bao này hôm nay như thế nào lại thành sưu bánh bao vậy!” Mới vừa đi tới sân, chợt nghe thấy một tiếng cười nhạo, không cần hoài nghi, cái giọng này tuyệt đối là từ cái tên Hách Liên Tiểu Yêu, trên đời này kể có thể dùng giọng điệu như vậy xưng hô Thích Thiếu Thương còn dùng khẩu khí tổn hại như vậy không phải vị cựu “Tình địch” từ Hách Liên tướng phủ Hách Liên Xuân Thủy thì còn ai vào đây.
Hách Liên Xuân Thủy một tay cầm trường thương bất li thân, một tay nắm tay Tức Hồng Lệ, chậm rì rì đi tới, mặt sau cư nhiên còn đi theo một cái lão Bát.
“Hồng lệ, lão Bát, các ngươi cũng tới!” Không thèm nhìn cái tên Tiểu Yêu luôn trêu chọc hắn, Thích Thiếu Thương nghênh hướng Tức Hồng Lệ đang đứng một bên.
“Thiếu Thương, tại sao lại sầu mi khổ kiểm như vậy, hôm nay là sinh nhật của ngươi, hẳn là nên cao hứng mới đúng?”
“Nhất định là lại bị lão bà “giáo huấn”, ta nói Thích bánh bao, ngươi sẽ không thể nào xuất ra điểm anh hùng khí khái ngày thường nào.....”
“Hách Liên!” Hách Liên Xuân Thủy còn chưa nói hết, một đôi mắt đẹp hướng hắn trừng đến, a! Thiếu chút nữa đã quên lão bà nhà mình cũng ở bên cạnh.
Nhìn vẻ mặt lo lắng nhìn hắn của Tức Hồng Lệ, Thích Thiếu Thương ở trong lòng nho nhỏ thở dài: “Vì cái gì ta lúc trước lại cô phụ nàng? Một người đã yêu và đợi ta 5 năm. Lại cố tình tuyển người vốn nên là cừu địch của mình – Cố Tích Triều, hơn nữa còn là một “La sát “, tuy rằng hai vị đều là mỹ nhân…”
“Thích đại ca, các ngươi như thế nào lại đứng ở này?” thanh âm vĩnh viễn vui vẻ của Truy Mệnh đánh gảy dòng ai oán của Thích Thiếu Thương, chỉ thấy hắn sôi nổi chạy tới, đằng sau theo tới còn có Thiết Thủ cùng Lãnh Huyết đang đẩy Vô Tình.
“Các ngươi đều tới rồi! Đi, vào bên trong thôi! ” Thích Thiếu Thương khôi phục khuôn mặt tươi cười bình thường .
Màn đêm buông xuống, khách nhân đều đã lục tục đến, ngọn đèn trong lâu sáng ngời một mảnh náo nhiệt.
Thích Thiếu Thương ứng phó hết các môn phái anh hùng mời rượuxong trở lại bàn của Tức Hồng Lệ cùng Truy Mệnh bọn họ. Truy Mệnh hết nhìn đông tới nhìn tây một hồi, nói:
“Thích đại ca, như thế nào lại không thấy Tích Triều? ”
“Trường hợp này, ngươi nói Tích Triều hội xuống sao? ” Thích Thiếu Thương biết biết miệng, Tích Triều trời sanh tính tình kiêu căng, trừ bỏ cùng Truy Mệnh nói chuyện ra, đối với những người khác thì hờ hững, đương nhiên hắn Thích Thiếu Thương là ngoại lệ.
“Ngô, ta đây liền đi xem hắn.” Truy Mệnh đứng lên linh khởi một vò rượu hướng thang lầu chạy đi, không nghĩ tới Thiết Thủ so với hắn nhanh hơn một phen túm lấy sau cổ áo của hắn,đem hắn trảo trở về, xem động tác này là thường làm nên mới có thể thuần thục như vậy (trong tứ đại danh bộ thường xuyên xuất hiện loại này tình cảnh này = =|||)
“Ngươi ngoan ngoãn ngồi xuống cho ta!” Ai không biết hắn chính là là mượn cơ hội đi uống rượu, người này có rượu uống liền sẽ quên ăn cơm.
“Nhị sư huynh thật đáng ghét!” Truy Mệnh nhỏ giọng nói thầm, nhưng vẫn là ngoan ngoãn ngồi xuống.
Yến hội tiến hành được một nửa, một vị người hầu lại đây bẩm báo:
“Lâu chủ, Cố công tử thỉnh ngài đi tới.”
“Có chuyện gì không?”
“Cố công tử không nói, tiểu nhân cũng không biết.”
“Hảo, ta… Ngươi nói với hắn ta một lát sẽ đi.” Vốn là muốn nói “Ta lập tức đi”, chính là thấy ở đây có nhiều người như vậy, lập tức sửa miệng, Thích đại lâu chủ cũng là người sĩ diện a. Chính là bởi vì giữ chút mặt mũi, Thích đại lâu chủ sau đó liền ăn cái đại đau khổ.
Hách Liên Xuân Thủy một tay cầm trường thương bất li thân, một tay nắm tay Tức Hồng Lệ, chậm rì rì đi tới, mặt sau cư nhiên còn đi theo một cái lão Bát.
“Hồng lệ, lão Bát, các ngươi cũng tới!” Không thèm nhìn cái tên Tiểu Yêu luôn trêu chọc hắn, Thích Thiếu Thương nghênh hướng Tức Hồng Lệ đang đứng một bên.
“Thiếu Thương, tại sao lại sầu mi khổ kiểm như vậy, hôm nay là sinh nhật của ngươi, hẳn là nên cao hứng mới đúng?”
“Nhất định là lại bị lão bà “giáo huấn”, ta nói Thích bánh bao, ngươi sẽ không thể nào xuất ra điểm anh hùng khí khái ngày thường nào.....”
“Hách Liên!” Hách Liên Xuân Thủy còn chưa nói hết, một đôi mắt đẹp hướng hắn trừng đến, a! Thiếu chút nữa đã quên lão bà nhà mình cũng ở bên cạnh.
Nhìn vẻ mặt lo lắng nhìn hắn của Tức Hồng Lệ, Thích Thiếu Thương ở trong lòng nho nhỏ thở dài: “Vì cái gì ta lúc trước lại cô phụ nàng? Một người đã yêu và đợi ta 5 năm. Lại cố tình tuyển người vốn nên là cừu địch của mình – Cố Tích Triều, hơn nữa còn là một “La sát “, tuy rằng hai vị đều là mỹ nhân…”
“Thích đại ca, các ngươi như thế nào lại đứng ở này?” thanh âm vĩnh viễn vui vẻ của Truy Mệnh đánh gảy dòng ai oán của Thích Thiếu Thương, chỉ thấy hắn sôi nổi chạy tới, đằng sau theo tới còn có Thiết Thủ cùng Lãnh Huyết đang đẩy Vô Tình.
“Các ngươi đều tới rồi! Đi, vào bên trong thôi! ” Thích Thiếu Thương khôi phục khuôn mặt tươi cười bình thường .
Màn đêm buông xuống, khách nhân đều đã lục tục đến, ngọn đèn trong lâu sáng ngời một mảnh náo nhiệt.
Thích Thiếu Thương ứng phó hết các môn phái anh hùng mời rượuxong trở lại bàn của Tức Hồng Lệ cùng Truy Mệnh bọn họ. Truy Mệnh hết nhìn đông tới nhìn tây một hồi, nói:
“Thích đại ca, như thế nào lại không thấy Tích Triều? ”
“Trường hợp này, ngươi nói Tích Triều hội xuống sao? ” Thích Thiếu Thương biết biết miệng, Tích Triều trời sanh tính tình kiêu căng, trừ bỏ cùng Truy Mệnh nói chuyện ra, đối với những người khác thì hờ hững, đương nhiên hắn Thích Thiếu Thương là ngoại lệ.
“Ngô, ta đây liền đi xem hắn.” Truy Mệnh đứng lên linh khởi một vò rượu hướng thang lầu chạy đi, không nghĩ tới Thiết Thủ so với hắn nhanh hơn một phen túm lấy sau cổ áo của hắn,đem hắn trảo trở về, xem động tác này là thường làm nên mới có thể thuần thục như vậy (trong tứ đại danh bộ thường xuyên xuất hiện loại này tình cảnh này = =|||)
“Ngươi ngoan ngoãn ngồi xuống cho ta!” Ai không biết hắn chính là là mượn cơ hội đi uống rượu, người này có rượu uống liền sẽ quên ăn cơm.
“Nhị sư huynh thật đáng ghét!” Truy Mệnh nhỏ giọng nói thầm, nhưng vẫn là ngoan ngoãn ngồi xuống.
Yến hội tiến hành được một nửa, một vị người hầu lại đây bẩm báo:
“Lâu chủ, Cố công tử thỉnh ngài đi tới.”
“Có chuyện gì không?”
“Cố công tử không nói, tiểu nhân cũng không biết.”
“Hảo, ta… Ngươi nói với hắn ta một lát sẽ đi.” Vốn là muốn nói “Ta lập tức đi”, chính là thấy ở đây có nhiều người như vậy, lập tức sửa miệng, Thích đại lâu chủ cũng là người sĩ diện a. Chính là bởi vì giữ chút mặt mũi, Thích đại lâu chủ sau đó liền ăn cái đại đau khổ.
Danh sách chương