Cuối cùng Đan Á Đồng ngồi lên xe của Tiếu Kỳ Thậm trở về nhà. Lúc rời đi, cậu không để ý thấy một ông già ngồi ở sofa đang dừng ánh mắt dò xét trên người cậu. Hoặc có lẽ là một nghệ sĩ đã sớm quen việc bị người khác soi mó nên ánh mắt đó căn bản không làm cậu thấy bận tâm.

“Đêm nay Tử Mặc cứ tò tò theo người nào thế?” Tiếu Hựu Thiên vịn cái gậy chống đầu rồng, ánh mắt như một lưỡi dao sắc bén.

“Lão gia, đó là nghệ sĩ cùng công ty với cậu hai ạ. Với đây cũng là người đại diện cho sản phẩm đồng hồ mới của chúng ta.” Một người trung niên bên cạnh đáp.

“Nghệ sĩ…” Tiếu Hựu Thiên đứng lên nói “Về nhà. Gọi người đem tất cả tư liệu về người này đến cho ta trước 11 giờ.”

“Vâng.” Người đàn ông trung niên cung kính đi theo sau lưng ông, lấy ra điện thoại rồi thấp giọng giao việc cho thủ hạ. Sau đó, cả tinh thần đều căng ra đề phòng xung quanh, đến tận khi lão gia lên xe, cũng không hề buông lỏng cảnh giác.

Trở lại dinh thự của mình, Tiếu Hựu Thiên nhìn Tiếu Trình Ngự đang ngồi ở phòng khách, không nói gì mà cứ thế đi thẳng lên lầu.

Tiếu Trình Ngự nhìn ông già lên lầu, đại sảnh vắng tanh lại lần nữa trở nên yên tĩnh. Hắn nhìn cái chuông lớn trên tường, mỗi một tiếng gõ lại làm lòng hắn đau đớn.

Hồi đó, tuy cùng người khác ở chung một căn phòng bé xíu, nhưng vẫn là thoải mái hơn cả căn biệt thự xanh vàng rực rỡ này. Ít nhất lúc đó, còn có cậu ấy.

Nhớ tới khoảnh khắc tốt đẹp đó, trên gương mặt vốn luôn lạnh lùng giờ lại hiện lên chút tình cảm ấm áp. Nhưng tiếng giày cao gót cộc cộc lại cắt đứt dòng hồi ức của hắn.

Có chút không vui quay đầu lại “Em xuống đây làm gì?”

Ư Tĩnh cười khổ nói “Đã muộn rồi, ngủ thôi anh.”

“Em ngủ trước đi, anh còn một số việc, lát nữa phải lên phòng làm nốt.” miễn cưỡng ngăn lại sự không kiên nhẫn trong lòng, Tiếu Trình Ngự tỏ ra vui vẻ một chút, nhưng lại vô cùng gượng ép.

Người vợ họ Ư này là do hắn chọn. Vì tài lực của Ư gia, hơn nữa Ư Tĩnh lại là con gái độc nhất của nhà họ, nên hắn thừa nhận việc kết hôn cùng Ư Tĩnh là vì củng cố thực lực của bản thân ở Tiếu gia.

Hắn đã mất đi tất cả, nên không thể lại mất đi quyền thừa kế Tiếu gia. Mà tài sản của Tiếu gia thì không thể nào lại cho một thằng là gay được.

Tuy người khác không biết, nhưng hắn lại biết rõ, Tiếu Tử Mặc là một thằng gay chính hiệu. Mà hắn chỉ cần cam đoan chuyện xảy ra ở California không bị lão già biết được thì hết thảy mọi thứ không có vấn đề gì.

Đột nhiên nghĩ đến tên ca sĩ biết được quá khứ của mình, hắn nhíu mày. Hắn nhất định phải làm cậu giữ kín bí mật này, không thể để xảy ra chuyện gì được.

Ư Tĩnh cúi đầu xuống, nhìn ánh mắt xa cách của chồng, buồn bã lên lầu.

Tiếu Trình Ngự cũng không có liếc nhìn cô một cái, ngồi trên sofa, nghe tiếng đồng hồ lắc qua lắc lại đến thất thần. Cho nên khi hắn bị tiếng “cậu cả” làm bừng tỉnh, có chút phản ứng không kịp nhìn người trước mắt.

Người này là thủ hạ của ông nội, nhìn túi hồ sơ thật to trong tay anh ta, hắn thuận miệng nói “Anh cầm cái gì thế?”

“Đây là tư liệu của một nghệ sĩ. Bây giờ lão gia đang chờ ở trên lầu, xin phép tôi lên trước.” Người trước mắt tuy tỏ thái độ lễ phép, nhưng Tiếu Trình Ngự lại cảm thấy, trong mắt người này có ý khinh thường hắn. Hắn nhìn bóng lưng người nọ, nheo mắt lại.

Hai ngày sau sinh nhật của Lạc Viêm Kiềm, chính là buổi họp báo thông tin khởi quay “Ngàn năm”. Còn đến một tiếng nữa buổi họp báo mới bắt đầu, nhưng cả hội trường đã kín người, các phóng viên các báo nhỏ đến chậm đành phải tìm cho mình một chỗ đứng, tốt xấu gì cũng có thể chụp được hai tấm hình, đào bới được chút tin tức trở về.

“Ngàn năm” là bộ phim duy nhất dùng thể loại huyền huyễn để nói về mối tình đồng tính của yêu quái. Biên kịch nổi tiếng, đạo diễn nổi tiếng, đồng thời bộ phim còn quy tụ nhiều ngôi sao, cứ bốc đại một yêu quái nào cũng đều là những nhân vật tai to mặt lớn, lừng lẫy nổi danh.

Ví dụ như sâm yêu ngàn năm, chính là lão nghệ sĩ hàng đầu Lý Ái Hoa sắm vai, còn có tiểu hoa yêu chỉ xuất hiện có một cảnh cũng là nữ diễn viên thần tượng đang nổi danh đóng. Nhìn chung, cái phim này bất kì nhân vật nào cũng đang là người có tiếng nói trong giới. Hơn nữa còn có diễn viên, siêu sao Thiên vương Tiếu Kỳ Thậm, ca sĩ, diễn viên nổi tiếng Lạc Viêm Kiềm chắc chắn sẽ đóng vai thứ trong phim này nữa. Tất cả người ở đây không khỏi suy đoán xem diễn viên đóng vai hồ yêu sẽ là ai.

Xôn xao suy đoán, thậm chí các trang web lớn đều tiến hành bỏ phiếu bình chọn, kiểu đoán nào cũng có, từ người nổi tiếng đến một nhân vật ít danh tiếng dường như đều đã có tên trên mạng.

Nhưng đại bộ phận các hủ nữ đều nhắc đến một cái tên, Đan Á Đồng.

Lý do của các nàng là, Đan Á Đồng trong “Lâm thành” đã động tâm với Tiếu Kỳ Thậm, khắp nơi tràn đầy những đoạn yêu thương cấm kị giữa hai huynh đệ, hơn nữa còn vì hạnh phúc của ca ca mà hi sinh chính mình. Loại tình cảm này làm sao có thể là tình anh em bình thường chứ. Cái này nhất định là JQ, cường đại JQ, hơn nữa hai người trong concert tại Thượng Hải kết hợp với nhau vô cùng ăn ý, nếu ghép thành đôi thì đẹp cỡ nào…

Nhưng rất nhanh có người phản bác. Lý do bác bỏ là, tuy giờ Đan Á Đồng đang gặp thời, hợp tác với Tiếu Kỳ Thậm cũng không ít, nhưng Lý Nam là đạo diễn nổi danh quốc tế, làm sao có thể muốn một diễn viên mới ra mắt đóng vai quan trọng như vậy. Còn nữa, Tiếu Thiên vương hoàn mỹ như vậy, sao có thể chỉ thuộc về một người, anh ấy là của mọi người.

Hai nhóm người gây chiến tranh không ngừng, cho nên cuối cùng cả hai bên đều nói, chờ tin tức buổi họp báo là rõ ràng ngay.

Buổi họp báo tin này được rất nhiều nơi quan tâm, đến nỗi lúc buổi họp báo mới bắt đầu, cả đại sảnh đã chật ních các báo đài, thậm chí một số phóng viên không may ngay cả cơ hội chen chúc cũng không có.

Đạo diễn, biên kịch, diễn viên chính, người làm phim đều đã xuất hiện, tiếng đèn chớp không ngừng phát ra. Tiếu Kỳ Thậm ngồi xuống cạnh Lý Nam, hắn và Lạc Viêm Kiềm lúc đó đồng thời không ngồi vào một chỗ, phóng viên ở đây đều biết, đó là vị trí của diễn viên thần bí kia.

Lễ phép bắt chuyện cùng Lý Nam, mỉm cười cùng chào hỏi rất truyền thống, mỗi tiếng nói, cử chỉ của Tiếu Kỳ Thậm đều vô cùng lịch lãm, đương nhiên nếu như không có cảnh hắn cùng với Lạc Viêm Kiềm đấu mắt nhau tại hiện trường thì càng quý phái hơn.

“Mọi người hẳn cảm thấy rất kỳ quái, vì sao lần này “Ngàn năm” ngay cả một một tin tức tuyên truyền trên TV cũng không có phải không?” Liêu Nhiễm cười nói ra thắc mắc trong lòng các phóng viên “Mọi người có thể cũng rất tò mò diễn viên chính còn lại là ai phải không?” Cô nhìn ánh mắt tỏa sáng của các phóng viên bên dưới, đương nhiên sẽ không hào phóng vạch trần bí ẩn cho bọn họ rồi, chỉ là vỗ tay một cái, bốn phía hội trường trượt xuống những tấm poster rất đẹp.

Có Tiếu Kỳ Thậm một thân bạch y, đứng trên mây, phiêu nhiên xuất trần; có Lạc Viêm Kiềm một thân lục y, dựa vào thân cây liễu, trong mắt ngập tràn tình yêu say đắm, có poster hình Tiếu Kỳ Thậm và Lạc Viêm Kiềm quyết đấu, cũng có poster các diễn viên khác, nhưng vẫn như cũ, không có poster của diễn viên chính bí mật kia đâu.

Các phóng viên một mặt bị các poster rất đẹp đó hấp dẫn, một mặt đối với diễn viên kia càng thêm hiếu kỳ. Giống như tìm được một hộp quà xinh đẹp, có người nói cho bạn biết, trong này chứa bảo vật trân quý của thế gian, nhưng lại cảm thấy lo lắng vì không thể mở được.

Lần này mánh lới khá lớn.

Đan Á Đồng đứng ở hậu trường, nghe thanh âm huyên náo ở phía trước, cậu hiểu đây là Liêu Nhiễm đang giúp đỡ mình. Bởi những trường hợp này sẽ tạo ra nhiều chủ đề cho cậu, nâng đỡ giúp cậu nổi tiếng. Cậu thật không ngờ, Liêu Nhiễm lại trợ lực cho cậu lớn như vậy.

Lộ Phàm nhìn sắc mặt bình tĩnh của Đan Á Đồng, thoả mãn nhẹ gật đầu. Thiếu niên này thật đặc biệt, cho dù tất cả dự đoán về nhân vật đều đặt trước mặt cậu, thì cậu vẫn có thể giữ bản thân bình tĩnh như thế. Đem mình thích ứng tốt với mọi việc, đây là điều nghệ sĩ phải đạt được, nhưng cũng là điều khó khăn nhất.

“Có phải mọi người rất muốn nhìn một chút gút mắc yêu hận của tiên, hồ, trúc phải không?” Liêu Nhiễm xem chừng phóng viên hẳn đã mắc câu hết rồi, có thể thu hoạch thôi, cao giọng nói “Mời mọi người xem thời khắc đẹp nhất của ba người bọn họ.”

Đằng sau, một tấm poster thật to chậm rãi kéo xuống, một hình ảnh tuyệt đẹp lập tức hấp dẫn ánh nhìn của tất cả mọi người.

Bên dưới cây hoa đào, nam nhân hồng y mị nhãn như tơ, ngón tay trắng nõn khêu nhẹ dây cầm, tay kia lại có chút biếng nhác vuốt vành tai của mình, mặc sợi tóc cùng cánh đào hồng nhạt quấn lấy nhau trong không trung như mộng ảo. Xen vào giữa nam nhân và thiếu niên là một nụ cười mơ hồ, tựa như hồ ly cao quý ưu nhã lại tràn đầy quyến rũ, đủ để mê hoặc cả thế nhân.

Bên cạnh cây hoa đào, một nam nhân mặc áo bào trắng ngồi mỉm cười, tay nâng chén rượu lục ngọc. Nhưng tâm tư của hắn rõ ràng là không ở trên chén rượu tinh sảo này, ánh mắt hắn rơi trên người thiếu niên hồng y, ánh mắt sủng nịnh và ôn nhu, dường như là đang bảo hộ bảo bối trân quý nhất thế gian, rất cẩn thận nhưng lại không cho người khác cảm thấy cố sức, hết thảy đều thật tự nhiên, tốt đẹp như vậy.

Sau lưng hồng y thiếu niên có một đoạn hành lang thật dài, thiếu niên lục y cầm tiêu dựa vào một gốc cây thâm tình nhìn cậu, dường như trong mắt chỉ có cậu, thế giới đó chỉ có một người mị hoặc ngồi bên cầm.

Hoa đào, gió xuân, còn có người yêu người đậm sâu, đủ để phổ thành một khúc tình ngàn năm.

Chỉ với một tấm poster như vậy, đã khiến người xem nhìn ra gút mắc yêu hận giữa ba nhân vật này, đồng thời cũng làm cho khán giả nhịn không được muốn tìm hiểu chuyện xưa ba nhân vật này đã rung động đến tâm can như thế nào. Muốn biết, rốt cuộc họ có phải đã lấy được hạnh phúc thật vậy không.

“Mọi người cùng chào đón diễn viên đóng vai hồ yêu, Đan Á Đồng nào.” Giọng nói của Liêu Nhiễm khiến các phóng viên ngừng dòng suy nghĩ miên man, bọn họ mới phát hiện ra, thiếu niên áo đỏ kia vậy mà lại là Đan Á Đồng luôn cười đến ngượng ngùng trước mặt giới truyền thông. Bọn họ nhìn thiếu niên mặc bộ veston màu trắng ngồi xuống ghế, nhìn thiếu niên cúi chào các thành viên khác trong đoàn, trong đầu mới hiện ra một nhóm từ, a, hóa ra diễn viên chính là Đan Á Đồng.

Cái gì?! Diễn viên chính là Đan Á Đồng?! Các phóng viên dường như lúc này mới chính thức bừng tỉnh, tiếng chớp nháy liền không ngừng nổi lên từ bốn phía. Trong đầu họ đang không ngừng thắc mắc, Đan Á Đồng này sao lại tìm được một cơ hội như vậy. Bọn họ đều muốn biết, nhờ cái gì mà Đan Á Đồng lại đóng được một nhân vật mị hoặc như thế.

“Mọi người.” Đan Á Đồng mỉm cười “Về vấn đề tại sao tôi đóng vai Phong Vô, mọi người có thể phải hỏi chị Liêu rồi. Còn ảnh poster sao như vậy…Uhm, phải nói là phong hoa tuyệt đại, tôi thích từ ngữ này.” Cậu quay đầu nhìn tấm poster ở hội trường “Tôi cảm thấy, lúc chụp cảnh này, tôi chính là Phong Vô, chứ không phải người khác.”

Đáp án này rất nguyên tắc, mà cũng là một lời nói thật. Khi đóng loại nhân vật này, phải chìm vào nó. Đan Á Đồng trả lời như vậy làm cho người khác không sao bắt lỗi được.

“Xin hỏi Tiếu Thiên vương và Viêm Kiềm, trong phim hai người đóng vai tình địch, như vậy hai anh có thể nào bị nhân vật ảnh hưởng sinh ra bất hòa không?”

Vấn đề được hỏi rất sâu xa, ý là, có thể hay không phim giả thành thật.

“Dáng vẻ tài hoa bậc nhất như thế, thật sự là khó nói quá.” Tiếu Kỳ Thậm hào phóng cười “Nếu quả thật có tình huống như vậy, tôi sẽ là người đầu tiên nói cho mọi người.”

Tiếu Kỳ Thậm trả lời như vậy, rất thắng thắn, ngược lại sẽ không để cho người khác bóp méo lời nói của hắn. Đương nhiên, cũng phải xem có người nào dám nghĩ lệch lạc không.

“Tôi thì, điều kiện tiên quyết là Á Đồng phải đồng ý nha.” Lời này Lạc Viêm Kiềm càng trắng trợn, dẫn đến các phóng viên ở hội trường cười phá lên.

Lúc sau hỏi thêm chút vấn đề về các diễn viên, hiện trường rất náo nhiệt nhưng không lộ vẻ hỗn loạn. Cuối cùng vẫn là Lý Nam trả lời phóng viên vấn đề vì sao lại để Đan Á Đồng đóng vai chính.

“Lúc Liêu Nhiễm đề cử Á Đồng, cô ấy có nói Á Đồng là người thích hợp nhất. Khi ấy tuy tôi không biết rốt cuộc khả năng diễn xuất của Á Đồng ra sao, nhưng cũng là phải nể mặt Liêu đại mỹ nhân một chút, nên yêu cầu ngày đó Á Đồng đến casting thử vai.” Lý Nam dừng một chút, ánh mắt mang theo cảm giác như phát hiện ra vật quý “Kết quả Á Đồng đã khiến tôi rất mừng. Tôi không thể không thừa nhận, Á Đồng là người thích hợp với nhân vật này nhất.”

Lý Nam là ai chứ, là đạo diễn nổi danh quốc tế, là một đạo diễn vô cùng khó khăn trong khâu tuyển diễn viên. Hơn nữa chưa bao giờ nể nang người khác, khi hắn khen ngợi diễn viên nhiều như vậy không phải là khách sáo, mà là khen thật sự. Các phóng viên đã hiểu, Đan Á Đồng này là dựa vào thực lực của chính mình để tìm được vị trí này.

Trong lòng các phóng viên đều đã bắt đầu có bản thảo cho riêng mình. Bọn họ đã dự liệu được, Đan Á Đồng sẽ nổi tiếng, vô cùng nổi tiếng.

Thiếu niên ngồi trên sân khấu, được đạo diễn lớn quốc tế khen ngợi như vậy nhưng vẫn như cậu bé hiền lành nhà hàng xóm mỉm cười bình thản như trước, làm cho những người nhìn thấy đều có một cảm giác thoải mái trong lòng.

Lộ Phàm nhìn biểu lộ của các phóng viên bên dưới, anh có thể xác định, Đan Á Đồng lúc này đây, nổi tiếng thật rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện