Chương 936

Nếu người đã gặp, cơm cũng ăn rồi, quan hệ đã giúp cô làm tốt, quan trọng nhất là đã được hôn, anh cũng nên đi thôi.

Vì thế, Sếp Phó thế tới rào rạt, lại thừa dịp mọi người đang ăn cơm mà lặng lẽ không một tiếng động rời đi.

Một chốc sau Tô Ngưng cơm nước xong vào phòng hóa trang, đi đến trêu ghẹo Du Ân: “Sếp Phó hiện tại cũng biết lãng mạn rồi, nào là đưa cơm đưa cà phê, có vẻ con đường này anh ấy đi càng ngày càng thuận lợi.”

Du Ân có chút buồn rầu: “Tớ sắp xấu hổ muốn chết đây, anh ấy bỗng nhiên chạy tới, tất cả mọi người đều thấy được.”

Tô Ngưng cười nói: “Yên tâm, vừa rồi ở bên ngoài tớ đã đánh tiếng giúp cậu, bảo bọn họ tạm thời đừng đồn ra ngoài.”

Tô Ngưng còn không biết trong lòng Du Ân nghĩ gì sao?

Làm bạn thân, cô ấy nhiên phải giúp Du Ân giải quyết tốt công tác hậu quả.

Tô Ngưng còn rất cảm khái nói: “Nhưng tớ thấy rất vui, hiện tại trong lòng anh ấy thật sự có cậu, người sáng suốt cũng nhìn ra được.”

“Ừ.” Du Ân nhẹ nhàng gật đầu: “Thật ra lâu nay tớ vẫn chưa chính thức đồng ý với anh ấy, tạm thời chỉ đảm bảo duy trì quan hệ thể xác, là vì tớ vẫn sợ.”

“Tớ sợ giữ bọn tớ vẫn là tớ thương anh ấy nhiều hơn, sợ tình cảm của anh ấy đối với tớ chỉ là nhất thời hứng khởi, nhưng hiện tại tớ đã có thể xác nhận, tình yêu của anh ấy đối với tớ, tuyệt đối không kém hơn tớ đối với anh ấy.” Du Ân nói đến đây, ánh mắt lấp lánh.

Đó là hạnh phúc và vui vẻ khi cuối cùng cũng chờ được một tình yêu lưỡng tình tương duyệt, Tô Ngưng bị sự vui vẻ của cô ảnh hưởng, không nhịn được tiến lên ôm cô: “Bạn yêu, chúc cậu, tình yêu và sự nghiệp đều vẹn toàn.”

Du Ân cười phủ nhận lời của cô ấy: “Không đúng, là tình yêu, tình bạn cùng sự nghiệp còn cả tình thân, đều vẹn toàn.”

Tình bạn giữa cô và Tô Ngưng, cũng là món quà đời này của cô, còn cả tình thân của Diệp Văn và người nhà họ Diệp dành cho cô.

Tô Ngưng có lối suy nghĩ rất khác người, bỗng nhiên nói: “Nói nghe coi, đến lúc các cậu kết hôn, có phải cậu nên mời tớ làm phù dâu không?”

Du Ân “…” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Tô Ngưng chuyển đề tài không khỏi nhanh quá rồi đó?

Có điều Du Ân cũng thừa nhận, đề tài này của Tô Ngưng hình như vô cùng thiết thực, bởi vì Phó Đình Viễn không chỉ một lần nói với cô lần này bọn họ nhất định phải làm hôn lễ long trọng, có hôn lễ thì cũng phải có phù dâu.

“Được.” Du Ân không hề do dự mà đồng ý.

Thời niên thiếu bọn họ đã từng trốn ở trong chăn vô số lần tán gẫu về đề tài này, tương lai bất kể là ai kết hôn, đều phải làm phù dâu cho người còn lại.

Chỉ là không nghĩ tới nhoáng cái đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên Du Ân và Phó Đình Viễn kết hôn, ngay cả hôn lễ cũng không có, mà Tô Ngưng vẫn chưa đợi được người đàn ông khiến cô ấy cam tâm tình nguyện mặc váy cưới.

Kết thúc cơm trưa, buổi chiều bọn họ bận rộn để theo kịp tiến độ quay chụp, trong lúc đó còn xen lẫn một cuộc phỏng vấn về tình bạn của Du Ân và Tô Ngưng cùng với phỏng vấn riêng của hai người, chờ đến lúc đó sẽ đăng cả lên tạp chí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện