Tiền Lãng nhìn cậu, bỗng có linh cảm xấu, cảnh giác hỏi: "Công bố cái gì? Nói rõ đã!"
Lộ Thiên Tinh thoải mái: "Tôi thích đàn ông, sẽ come out."
Tiền Lãng: "???"
Tiền Lãng không thể tin nổi: "Cậu nói gì vậy? Tại tôi thức đêm nhiều quá nên ù tai hay..."
"Không nghe nhầm đâu." Lộ Thiên Tinh ngắt lời anh, lặp lại: "Không đùa nghen, tôi nghiêm túc đó."
Tiền Lãng: "......"
"Tôi đi nói với chị Điền!!"
Tiền Lãng cảm thấy cậu điên rồi, vào lúc này mà dám come out! Trong giới này không thích đồng tính, nhưng ai dám chắc quần chúng sẽ đón nhận chứ, phong ba bão táp trốn trong trời xanh biếc đấy!
Lộ Thiên Tinh nói: "Tôi gọi rồi, chị Điền đi tuần trăng mật, chỗ đấy không có tín hiệu đâu."
Vừa nói xong, trong điện thoại Tiền Lãng vang lên tiếng của tổng đài "Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được", mặt Tiền Lãng trắng bệch, cắn răng: "Cậu cố ý?"
Lộ Thiên Tinh phủ nhận: "Không mà."
Tiền Lãng không tin: "Vậy làm sao cậu biết chỗ chị ấy đi tuần trăng mật, còn cố ý chờ đến cuối tháng hả?!"
Đương nhiên là vì cốt truyện rồi, trước khi nguyên chủ qua đời thì người đại diện này sẽ không xuất hiện mà.

Lộ Thiên Tinh nói thầm trong lòng, chính trực trả lời: "Hợp phong thủy."
Tiền Lãng: "...Thôi đi!"
Xe vừa đến Lộ gia, Lộ Thiên Tinh chuẩn bị bỏ chạy.

Tiền Lãng không chấp nhận được, túm cậu lại: "Cậu nghiêm túc thật sao? Không giỡn? Định cuối tháng này công bố? Nghĩ kĩ chưa? Không sợ sự nghiệp tan tác hả?"
Lộ Thiên Tinh vừa đi vừa đáp: "Nghiêm túc, không nói giỡn, đúng, nghĩ kỹ rồi, không sợ."
Tiền Lãng nhíu mày: "Cậu dạo này bị gì vậy? Lúc trước không chịu làm theo kịch bản, gì thì định come out, cậu có biết hậu quả thế nào không? Cậu thật sự không thèm quan tâm đến sự nghiệp 9 năm cực khổ sao?"
Lộ Thiên Tinh hơi khựng lại, rũ mắt nói: "Nửa năm, cho tôi nửa năm làm điều tôi muốn."
Đợi cậu sống sót qua đợt này đã rồi mới có tư cách nhắc tới 9 năm đấy.

Tiền Lãng dừng lại, không đi theo nữa.

Lộ Thiên Tinh không nói gì, im lặng lên lầu đi về phòng ngủ.

Mọi chuyện cứ thế đã định.

Tiền Lãng không thật sự tức giận, chỉ là bất đắc dĩ lẫn lo lắng nhiều thôi.

Bất đắc dĩ vì thời kì phản nghịch của Lộ Thiên Tinh lại đến vào lúc này, lo lắng đến trọc đầu vì không liên hệ được với đại diện nên phải tự mình xử lí mọi việc, không làm thịt Lộ Thiên Tinh thì cứ thấy cấn trong lòng quá.

Lộ Thiên Tinh không có tâm trạng làm gì cả, ai hỏi cũng chỉ ư hử được vài câu.

Phàn Vân Cảnh thấy vậy liền trêu chọc cậu: "Thầy Lộ mắc nợ ai thế?"
"Ừm." Lộ Thiên Tinh không nói rõ mà hỏi ngược lại: "Dạo này Phàn tổng có thời gian không? Không nhắc thì suýt nữa tôi quên mất."
Phàn Vân Cảnh nói: "Không sao, nếu quên thì tôi sẽ nhắc."
Lộ Thiên Tinh: "....Làm phiền anh quá."

Phàn Vân Cảnh bật cười, đang chuẩn bị nói thêm thì thấy Lưu Vân Trường giơ loa đi ngang qua, vặn âm lượng thật lớn: "Vào việc vào việc nào, mọi người đã chuẩn bị xong chưa?"
Tất cả ồn ào giơ tay trả lời: "Xong rồi!"
"Tốt." Lưu Vân Trường kẹp loa vào nách: "Bắt đầu đi!"
Chính thức lên sóng, fan chờ đợi đã lâu xôn xao vào, chỉ vài phút ngắn ngủi mà lượng khán giả đã lên đến 6000 vạn.

Nhân viên bắt đầu bận rộn, học viên đứng sau sân khấu cũng hồi hộp chờ đợi lúc lên diễn.

Sau khi nhịp trống vang lên, 50 thí sinh chia làm 2 đội, đứng đối mặt với nhau chào hỏi rồi lùi xuống.

Bốn vị giám khảo xuất hiện, chào khán giả, bắt đầu phần diễn mở màn.

Bên nào cũng ngang tài ngang sức, người xem cảm thấy gay cấn vô cùng, không ngừng spam tỏ vẻ đúng là thần tiên đánh nhau.

Sau khi phần mở màn kết thúc, cả trường quay sôi động hẳn lên.

Mọi người cổ vũ giơ light stick, gọi lớn tên bọn họ.

MC bước lên sân khấu, ổn định lại khán giả, mời giám khảo về chỗ ngồi, để các thí sinh nghỉ ngơi một chút rồi bắt đầu phổ biến nội dung.

Sau khi loại 50 thí sinh từ vòng loại, kỳ 6 bắt đầu mở một cuộc tái đấu.

Quy chế những cuộc thi âm nhạc đều như nhau, các thí sinh có quyền chọn đội của các huấn luyện viên.

Tính từ đầu chương trình đến giờ, đội Thôi Mộng Tuyết và Liêu Thanh Minh luôn là lựa chọn sáng giá cho các thí sinh, gồm 13 thí sinh.

Còn Phàn Vân Cảnh và Lộ Thiên Tinh có được 12 thí sinh.

Hai bên trước khi thi đấu thì dùng một trò chơi nhỏ để quyết định thứ tự, tuyệt đối công bằng,
Lộ Thiên Tinh và Phàn Vân Cảnh quyết đấu, các khán giả bảo rằng hai anh không cần phải hăng máu thế đâu.

Quy tắc trò chơi: Hai người đổ thuốc màu đỏ lên tay, ai đụng vào được mặt đối phương trước thì thắng.

Hai người đứng đối mặt nhau, trên tay đang ướt đẫm thuốc màu, im lặng nhìn nhau, không ngờ sẽ phải chơi cái trò này.

Oẳn tù tì là được rồi, cứ phải dài dòng thế này làm gì không biết.

Lộ Thiên Tinh chép miệng, đi thẳng về phía đối phương.

Phàn Vân Cảnh không cử động, im lặng chờ cậu đi đến trước mặt mình, phối hợp cúi đầu.

Bộp, hai ngón tay nhuộm đỏ xẹt qua gương mặt kia, Lộ Thiên Tinh nhẹ nhàng thắng lợi.

Toàn trường quay: "......"
"Vãi zị má?! Thế thôi á?! Hai người hong đấu qua đấu lại gì hết à??"
"Chậc, tôi còn muốn nhìn Tinh Tinh vận động, nay ảnh bảo tôi nằm mơ đi."
"Tinh Tinh: Vận động? Còn lâu, một chiêu dứt điểm!"
"Tuy tui biết Phàn tổng không thân thiện, nhưng không ngờ ảnh phối hợp tốt thế!"
"Xin lỗi, tự dưng tôi cảm thấy ngọt quá _(:3∠)_"
"Trên lầu bà không cu đơn đâu."
"Phồn Tinh CP tập hợp! Tui mặc kệ, ông kia ổng có giàu mấy cũng không cản tui đu CP được đâu!"
Bà con chèo thuyền Phồn Tinh cứ tưởng là tro tàn nhưng giờ lại bùng lên ngọn lửa đam mê, mở rộng địa bàn xâm lược khu vực bình luận phát sóng.

Khán giả xem trực tiếp tại trường quay cũng thổn thức, muốn bọn họ đấu lại.

Chỉ tiếc hai vị giám khảo lạnh lùng từ chối, cứ qua loa quyết định thứ tự như vậy.

Lần lượt là Thôi Mộng Tuyết, Liêu Thanh Minh, Lộ Thiên Tinh và Phàn Vân Cảnh.

Bọn họ đồng thời có quyền lựa chọn học viên, các học viên cũng có quyền từ chối hai lần.

Thôi Mộng Tuyết phần lớn đều chọn thực tập sinh, bởi vì bọn họ luyện tập với nhau một thời gian rồi, hòa hợp hơn.

Một điểm khác nữa là không dễ bị từ chối.

Liêu Thanh Minh cũng vậy, số thực tập sinh qua vòng của họ nhiều hơn 2 người, không chủ động đụng vào học viên chọn lọc.

Hai người chọn xong, không có tình huống học viên từ chối.

Tiếp đến là Lộ Thiên Tinh, cậu ngồi trên ghế, ngón tay gõ gõ tay vịn, nhìn lướt qua các học viên chọn lọc một lượt.

Ai cũng thẳng lưng nghiêm túc cứ như đang duyệt binh, khẩn trương thấp thỏm lại có chút chờ mong.

Trong đó, ánh mắt của Ân Lương Thần đặc biệt rõ ràng, chỉ nhìn duy nhất một Lộ Thiên Tinh.

Ngón tay Lộ Thiên Tinh dừng một chút.

Vứt đi tình cảm cá nhân, Ân Lương Thần là một học viên chọn lọc sáng giá, chọn hắn thì không có gì sai, tạo mối quan hệ càng tốt thì càng tránh được nguy hiểm, quá lời.

Lộ Thiên Tinh mở miệng: "Ân Lương Thần."
"Vâng!" Ân Lương Thần hưng phấn vô cùng, bước lên một bước, cả người như bắn ra hoa hồng, không hề che giấu cảm xúc của mình.


Lộ Thiên Tinh tập mãi thành quen, tiếp tục điểm danh lựa chọn học viên.

Nghĩ đến Phàn Vân Cảnh phối hợp hoàn thành trò chơi với mình, tốt bụng để lại cho hắn vài nhân tài, làm cho thực lực hai đội cân bằng.

Còn hai thực tập sinh còn lại tự động gia nhập đội Phàn Vân Cảnh, không hề bất bình, nghĩ tới việc có khả năng được kí hợp đồng thì còn phởn hơn.

Thành viên các đội tạm thời được quyết định.

Nói tạm thời, là vì trận đấu chưa kết thúc.

50 thí sinh bị loại từ các vòng trước đã tập trung lại, giám khảo chỉ định học viên lên thi đấu.

Các thí sinh bị loại nếu thắng trận thì có thể đi tiếp.

Nhóm thí sinh sau khi bị loại đã rút kinh nghiệm và tập luyện không ngừng nghỉ, tự tin có thể thắng trận, tỏ vẻ nhất định sẽ thay thế được bọn họ.

Các học viên nghe vậy thì hốt hoảng, có người khinh thường, có người lo lắng, bầu không khí vừa thoải mái lại trở nên căng thẳng.

MC đưa các thí sinh xuống đài, cho thời gian 3 giờ để chuẩn bị.

Trong 3 giờ này bọn họ sẽ quyết định 10 người bị thách đấu, nếu không trình diễn tốt thì sẽ bị loại ngay lập tức nên phải cẩn thận.

Các học viên rời đi không được bao lâu, màn hình lớn hiện thông tin chi tiết của các thí sinh bị loại từ các vòng trước.

Những người này lần lượt thi đấu với nhau, chọn ra 10 người thắng cuộc có quyền thách đấu.

Lần này quyền bầu chọn nằm trong tay các khán giả.

Thí sinh cuối cùng vừa đi vào, cửa sắp đóng thì một bàn tay đột nhiên chặn cửa lại.

Cô hất tóc, mỉm cười nói: "Ngại quá, tôi đến muộn."
Khán giả bùng nổ: "Sao cô ta lại ở đây!!"
"Vcl, tui tưởng mắt tui đỡ đau rồi, sao chương trình này phải cứ tàn nhẫn chọc mù nó luôn hả! Vì sao lại mời cô ta tới!"
"To gan thiệt, không biết nhục hả trời."
"Bị loại với rút lui khác nhau nhở? Thế mà cũng được tái đấu à?"
"Cô gái ngây thơ nhỏ pé tui đây muốn phun tục."
Thường Nhã tỏ vẻ bình thản đi theo đội.

Bốn vị giám khảo lẫn một số khán giả giờ đã hiểu rõ, bỏ qua vấn đề nhân phẩm của cô thì Thường Nhã có thực lực, nếu không phải rút lui vì bị thương thì vẫn có thể đi tiếp.

Nếu cô ta trở về, việc đi vào vòng trong coi như chắc chắn rồi.

Lộ Thiên Tinh nhịn không được nhìn Phàn Vân Cảnh, thầm nghĩ nam chính vô dụng thiệt, không xử nổi nữ chính.

Bộ mài hôm đấy mài giả vờ tức giận à?
Phàn Vân Cảnh nhận thấy được tầm mắt của Lộ Thiên Tinh tầm mắt, im lặng vài giây, liếc xéo Liêu Thanh Minh nhưng chẳng thể nói gì, tiếp tục im lặng.

Bởi vì Thường Nhã đến nên bầu không khí trường quay đột nhiên hoang mang lạ thường, dù cách một cái màn hình cũng cảm nhận được.

Dân mạng thấy thế, nhịn không được chửi bới vì sao mà cô ta lại trở về.

10 thí sinh được quyền thách đấu đi tiếp là do khán giả bầu.

Cư dân mạng ai cũng nói mình không bầu, thế mà Thường Nhã lại có số phiếu đứng đầu, vượt qua số 2 tận 40 phiếu.

Thường Nhã mỉm cười tiếp nhận chỉ trích, vô cùng hài lòng với tình huống hiện tại.

Cô đã dự đoán trước hết rồi.

Sẽ không có ai bầu cho mình, nên cô thẳng tay dùng hết thống ăn gian số phiếu, không chỉ muốn thành công lọt top mà còn phải đứng top 1 vinh quang.

Cô đứng trên sân khấu, MC vẫn đang trấn an khán giả, cô bước lên cầm lấy mic, dõng dạc nói: "Tôi chỉ lấy lại thứ thuộc về mình." Sau đó lại nhìn về phía ghế giám khảo, mỉm cười: "Ngại quá, em trở về rồi."
Ban giám khảo lạnh mặt, trong lòng biết Thường Nhã đang ám chỉ gì..

Có lẽ trong mắt khán giả, cô chỉ là một người rút lui quay về tìm đường chết.

Nhưng trên thực tế, đây là thủ đoạn để cô ta tự bảo vệ mình.

Cô ta cố ý phân định lập trường hai bên, đứng trước mắt đại chúng, chỉ cần bốn vị giám khảo vì thù riêng loại cô ra, không cần cô nói gì cũng có người cảm thấy thi đấu là thi đấu, thực lực là thực lực, nếu vì tư tình mà cố ý loại người có tài năng là sai.

Cô ta đang cảnh cáo ban giám khảo.

Xem ra lần này đổi phong cách rồi hen.

Lộ Thiên Tinh rũ mắt che đi trào phúng, phỏng đoán xem nữ chính sẽ chọn đội nào.

Nếu là đội cậu thì không biết giám khảo có quyền từ chối không ta....!Ai cũng biết cậu ghét Thường Nhã mà, thậm chí bản thân cô ta cũng biết, chắc là không mặt dày thế đâu nhỉ?
Kệ, chỉ cần đừng có chọn đội mình là được.

Đội nam chính hay nam phụ kìa chọn đi.

Chỉ tưởng tượng đến việc ở chung với Thường Nhã hơn 1 tháng thôi là cả người Lộ Thiên Tinh đã khó chịu rồi.


Thương thân đã rồi thương người.

Cũng may, Thường Nhã lần này tự giác, không chọc đến Lộ Thiên Tinh và Phàn Vân Cảnh mà chọn nữ học viên của đội Liêu Thanh Minh.

Nữ học viên này là người lần trước gây sự với cô trong khách sạn, cô đã nói rồi, pk với cô thì coi như chết.

Nữ học viên tuy xem thường cô, nhưng trên sân khấu thì hiểu rõ thực lực hai người chênh lệch.

Cô oán hận trừng Thường Nhã, cái thứ lòng dạ hẹp hòi, dám khiêu chiến cô vào lúc này.

Thường Nhã cười lạnh, hình tượng dịu dàng lúc trước biến mất không dấu vết, thay vào đó là nữ vương cao cao tại thượng, bễ nghễ xem nữ học viên như thằng hề nhảy nhót, nghiền cô thành cát bụi.

Giết gà dọa khỉ, bước 3 bắt đầu.

Hệ thống chạy sang mục bình luận kéo quân: "Sao tự dưng tôi cảm thấy ngầu thế này? Nhìn thuận mắt hơn so với trước kia nhiều."
"Cũng có tài năng đấy, giờ mới thấy."
"Đúng vậy, tôi chỉ làm người qua đường thôi, nhưng thế này thì chênh lệch quá rồi."
"Nếu cô ta vào đội của Liêu ảnh đế thì sẽ có khả năng đoạt giải quán quân đấy!"
"A a a chị gái cố lên!"
Có người mở đầu thì sẽ có người theo, khen tài năng khen giá trị nhan sắc khen khí phách, còn có cả fan của Liêu ảnh đế tham gia.

Mặc dù còn có người tỏ vẻ không có đạo đức thì không làm fan, nhưng cục diện so với lúc đầu đã có chuyển biến tích cực hơn nhiều.

Lưu Vân Trường biết chuyện, cảm thấy mình sai rồi —— trước khi phát sóng thì Thường Nhã chạy tới, nếu cản lại mỗi cô ta thì kỳ lắm, giờ chuyện cứ như vỡ đê, nước đổ ào xuống không cản nỗi nữa rồi.

Cho nên Lưu Vân Trường áy náy, buổi tối chủ động mời 4 vị giám khảo đi uống.

Phó đạo diễn lo lắng y sẽ lại uống không ra hình người, cũng đi theo nhận lỗi.

Phàn Vân Cảnh bình thản mách lẻo: "Các người không gọi cô ta về.

Đúng không Liêu ảnh đế?"
Lộ Thiên Tinh lập tức quay đầu nhìn lại.

Liêu Thanh Minh đang định uống nước, đột nhiên bị mọi người nhìn chăm chú, tay bưng ly trà cứng lại, cuối cùng bỏ xuống thở dài nói: "Là tôi."
Y trầm ngâm hai giây, lại cười bảo: "Lúc trước tôi đã nói rồi, Thường Nhã có khả năng của một diễn viên, không nổi thì thật đáng tiếc.

Cho nên tôi giúp cô ta trở về với điều kiện ký hợp đồng với tôi 3 năm, giờ cô ta hiện tại là nghệ sĩ của tôi."
Phàn Vân Cảnh không chút khách khí đánh giá: "Mù rồi."
Những người khác không hé răng, Liêu Thanh Minh cũng chỉ có thể cười cười, không nói chuyện nữa.

Lộ Thiên Tinh tuy sớm đề phòng, biết được nam chính, nam phụ ảnh đế, nam phản diện sẽ bị công lược, nhưng thật sự nghe được tận tai thì có chút kinh ngạc, thậm chí là tiếc nuối....!Liêu Thanh Minh ôn hòa lại thông minh, ở với y rất thoải mái.

Chỉ tiếc có nữ chính này đứng giữa, bọn họ về sau không thể làm bạn được rồi.

Thanh danh nữ chính đã thế rồi mà còn muốn cô ta ra mắt? Cậu không tin Liêu Thanh Minh không biết chuyện đạo nhạc....!Nếu biết rồi mà còn ký hợp đồng...!Chẳng lẽ đây là sức mạnh tình yêu? Yêu vào là mù?
Phàn Vân Cảnh đột nhiên đặt chén canh cá trước mặt cậu, dặn dò: "Hơi cay."
"Ừm." Lộ Thiên Tinh không suy nghĩ nữa, cúi đầu yên lặng ăn cơm.

Bữa tiệc vốn là để giải thích chuyện Thường Nhã, nhưng Liêu Thanh Minh đã chủ động thừa nhận rồi thì không còn gì để nói nữa.

Mọi người cúi đầu ăn cơm, thi thoảng lại nói chuyện một chút.

Lưu Vân Trường vẫn kín như bưng, chỉ hi hi ha ha, bầu không khí tốt dần lên.

Sau khi tan cuộc, Lộ Thiên Tinh ra ngoài tìm xe Tiền Lãng.

Liêu Thanh Minh đột nhiên từ phía sau kéo lấy cậu, nhắc nhở nói: "Chậu hoa."
"Hả?" Lộ Thiên Tinh nhấc vành mũ, thấy trước mặt mình là một cậu cây lớn, lá cây um tùm còn cao hơn cả đầu mình.

Lộ Thiên Tinh nghiêng người tránh ra, nói cảm ơn rồi đi tiếp.

Liêu Thanh Minh đứng ở phía sau nhìn, thở dài một tiếng, đang chuẩn bị xoay người rời đi thì đột nhiên có người lướt qua, lạnh lùng phán một câu: "Cho chừa."
Liêu Thanh Minh: "......"
(Ừ, cho chét).


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện