Thì ra lúc Kẻ Phá Mộng đi chấp hành nhiệm vụ trong khu vực của mình, những Kẻ Phá Mộng khác có thể tới chỗ tivi trong biệt thự để quan sát được nhất cử nhất động của bọn họ, giống như xem chương trình truyền hình vậy.“Con bà nó, thế mấy người có nhìn lén tôi tắm không đấy!”A Khải bỗng nhiên che ngực lại, rất giống gái nhà lành bị sàm sỡ.Mọi người...“Yên tâm đi, hình ảnh trong tivi không phải thứ mà chúng tôi có thể quyết định được.” Phạm Hoàn giải thích với vẻ bất đắc dĩ.“Được rồi, đội trưởng, vậy lúc mọi người về thế giới thực thì làm sao để liên lạc với nhau đây?” Lữ Thanh vội dời trọng tâm câu chuyện đi.“Ha ha, giờ internet phát triển mạnh như thế mà còn sợ không tìm được nhau sao? Khu thứ ba chúng ta có nhóm chat rồi, tôi sẽ viết mã nhóm lên tay mọi người.
Ngủ dậy rồi thêm vào nhóm là được.”Nói xong, Từ Chân lấy bút ra, viết một dãy số ở trên tay hai người: 256821343.Từ Chân viết xong thì liếc nhìn đồng hồ trên tường của biệt thự rồi nói: “Thời gian cũng không còn sớm nữa, sắp 6 giờ rồi, chúng ta sắp bị Không Gian truyền tống về hiện thực đấy.
Hẹn mai gặp lại mọi người sau!”Sau khi tiếng đồng hồ báo thức vang lên sáu lần, mọi người từ từ biến mất khỏi biệt thự.Khi Lữ Thanh mở mắt ra thì đã nằm ở trên giường rồi.
Hắn vói mò tìm điện thoại rồi mở ra xem, bây giờ đúng là 6 giờ sáng.
Điều khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là ở bên gối lại có một xấp tiền mặt lẳng lặng đặt ở đó.“1, 2, 3, 4...”Có đến khoảng mười nghìn đồng liền! Đếm xong tiền, hắn giơ bàn tay ra xem, ngơ ngác nhìn dãy số trong lòng bàn tay: Hắn đã hy vọng tất cả mọi chuyện chỉ là một giấc mơ! Nhưng cuối cùng hắn đành chán nản vò tóc, sau đó đi đăng ký nick rồi xin vào nhóm chat.Tít tít tít, nhắc nhở của hệ thống: Bạn đã thông qua chứng nhận của quản trị viên, chào mừng bạn tham gia vào nhóm chat “Khu thứ ba”.“Đội viên trí giả” đã gia nhập nhóm.Chỉ lát sau, trong nhóm đã có người nhắn tin: Hoan nghênh!Lữ Thanh nhanh chóng gõ chữ trả lời lại: Chào mọi người, tôi là Lữ Thanh.
Tôi sẽ sửa biệt danh lại một chút.Sau đó hắn cầm máy bấm gọi cho A Khải, đợi hơn mười giây bên kia mới bấm nghe: “Alo...!Anh Thanh, mới sáng ra, có để người ta ngủ ngon giấc không hả.”“Mày là lợn à? Trải qua những việc như thế kia mà lúc về vẫn còn ngủ được á? Mau tỉnh lại để vào nhóm chat đi.”“Biết rồi...”Nghề nghiệp của Lữ Thanh là nhà thiết kế, giờ vào làm việc của công ty hắn khá muộn, bình thường 8 giờ hắn mới làm việc.
Nên nhân lúc đang còn sớm, hắn cũng nằm xuống định chợp mắt lần nữa.
Nhưng lúc này hắn lại không buồn ngủ chút nào, nên quyết định vào nhóm chat xem thế nào.Thông báo hệ thống: “Người đỡ đầu triết học” đã gia nhập nhóm.Tiếp theo sau, A Khải với cái ảnh đại diện anh chàng cơ bắp cũng trồi lên.
Trong nhóm, tất cả mọi người đều dùng tên thật, làm như vậy sẽ dễ nói chuyện hơn.Dương Đình: “Anh Thời Khải, tấm ảnh đại diện này của anh… không phải anh là gay đấy chứ?”A Khải: “Em gái à, em không thể nói lung tung thế được, anh đây là trai thẳng tưng như sắt thép đấy nhá!”Phạm Hoàn: “Làm gì có tên trai thẳng nào dùng cái tên và cái ảnh thế kia.”Quý Thành Huy: “+ 1”Tạ Vũ Hiên: “Người nước ngoài này là ai vậy ạ?”Đường Thiên: “Mọi người đang nói chuyện gì vậy?”Hàng Quang: “Vũ Hiên, anh cả, hai người không biết thì tốt hơn.”Lý Văn Kiều: “Ha ha ha, thì ra anh trai cũng mồm mép ghê ha.
Đừng có tranh Lữ Thanh với tôi đấy nhá ~”A Khải: “...!Tôi chỉ cảm thấy như thế sẽ vui hơn thôi mà! Mọi người hãy nghe tôi giải thích, tôi không phải, tôi không có...”Lữ Thanh: “...”Từ Chân: “Lâu lắm rồi không được vui vẻ như vậy.”A Khải: “Lúc tôi tỉnh dậy thì thấy hơn mười nghìn đồng, đây là gì thế?”Từ Chân: “Đây là bồi thường mà Không Gian dành cho Kẻ Phá Mộng.
Bởi vì sau khi bị kéo đến đây, sinh hoạt hàng ngày của mọi người cũng bị chịu ảnh hưởng, ví dụ như tôi, giờ đã từ chức rồi.
Số tiền này chính là nguồn kinh tế của tôi.
Số lần hoàn thành nhiệm vụ càng nhiều thì càng nhận được nhiều tiền hơn.
Mỗi tháng đều sẽ có số lương cứng xuất hiện ở trên tay mọi người.
Trong các nhiệm vụ sau này, Không Gian cũng chuẩn bị xong xuôi cả tiền mặt lẫn thẻ ngân hàng cho chúng ta, đây cũng là điểm khá nhân tính hóa của Không Gian.”Lữ Thanh: “Thì ra là thế, vậy thì tôi muốn hỏi một chút, mọi người là người ở đâu vậy? Tôi và A Khải đều ở Đế Đô.”Phạm Hoàn: “Tôi cũng vậy.”Quý Thành Huy: “+ 1”“Gõ thêm vài chữ sẽ chết à.” A Khải phàn nàn về chuyện tích chữ như vàng của Quý Thành Huy.Dương Đình: “Em ở Phất Lan.”Từ Chân: “Nguyên quán của anh cũng ở Phất Lan, có điều bây giờ định cư ở Hàng Châu rồi.”.