"Năng lượng trong đầu của Chân Lê cũng giống như sức mạnh bảo vệ cậu ấy khi bị Hoàn Tử Hư thay đổi "tiềm thức"," Lạc Hoài nhìn về phía Vưu Chính Bình, "Chỉ là nguồn sức mạnh bảo vệ đội trưởng mạnh hơn."
Có Chân Lê ở đây nên Lạc Hoài không tiện nói ra tên thật của Vưu Chính Bình, dù sao thì người yêu của đội trưởng Vưu còn đang làm việc trong văn phong của Chân Lê mà.
Mọi người nhìn về phía Vưu Chính Bình, Sầm Tiêu nói: "Khi ở trên sân thượng, người áo đen đã đích thân chữa trị vết thương cho đội trưởng."
Trước khi người áo đen xuất hiện trên sân thượng của trung tâm thương mại, mọi người vẫn luôn có thể thông qua camera mà quan sát tình hình chiến đấu, biết được mức độ nghiêm trọng vết thương của Vưu Chính Bình, gần như toàn bộ cơ quan nội tạng của cậu đều bị kẻ phá hoại 192 cho nổ tung, cánh tay phải của cậu còn thậm chí mất đi, vết thương được chữa khỏi hoàn toàn hẳn là không thể được điều trị bằng phương pháp thông thường.
Ngoại trừ Nguyên Lạc Nhật, không ai biết quá trình trị liệu của người áo đen, mọi người chỉ nhìn thấy kết quả khôi phục của Vưu Chính Bình.
"Cũng có thể là năng lượng còn sót lại trong cơ thể đội trưởng lúc đó đã bảo vệ cơ thể của cậu ấy." Lạc Hoài gật đầu nói.
"Xem ra người áo đen đang ngăn cảnh chúng ta phát hiện ra thân phận của hắn." Cục trưởng Tiêu nói, "Một vị cường giả như vậy lại ẩn trong bóng tối, vẫn không có cách nào khiến người ta yên tâm được mà......"
Liên Vũ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: "Cục trưởng, tôi đã thống kê qua số liệu của người áo đen."
Thấy cục trưởng Tiêu hơi gật đầu, Liên Vũ Phàm nói ra kết luận của mình: "Lần đầu tiên người áo đen xuát hiện là khi đối phó Nguyên Lạc Nhật, lần đó lên sân khấu thì anh ta đã ra tay xử lý Nguyên Lạc Nhật, dùng một nguồn năng lượng mạnh mẽ khiến cho Liên Minh Thông Quan kinh sợ, còn điều trị vết thương cho Úc Hoa.
"Lần thứ hai là xuất hiện trên sân thượng, anh ta đã dứt khoát diệt trừ kẻ phá hoại 192 không nghe lời cảnh cáo của mình, cũng phá hủy chiếc vòng cổ của kẻ 192. Căn cứ vào nghiên cứu của chúng ta, kẻ phá hoại 192 có thể thay đổi thân thể là dựa vào chiếc vòng cổ này, người áo đen đã phá hủy chiếc vòng cổ đê đề phòng kẻ phá hoại 192 chạy trốn, cứu được vô số sinh mạng có lẽ sẽ chết do kẻ phá hoại 192. Mà trong trận chiến đó, anh ta cũng cứu tôi và đội trưởng.
"Lần thứ ba, Phong Khôi và Hoàn Tử Hư, thành thật mà nói, nếu như lúc đó anh ta không đến thì ít nhất bốn người trong cuộc chiến đó sẽ chết hết một nữa, Phong Khôi và Hoàn Tử Hư cũng rất khó sống sót, anh ta đã ngăn cản phát sinh tình huống lưỡng bại câu thương.
"Còn ba lần khác anh ta không lộ mặt nhưng mang đến sự giúp đỡ. Lần đầu tiên, rút năng lượng hệ thống của Chân Lê ra, ra lệnh cho Chân Lê thành lập phòng làm việc, thu hút tầm ngắm của những kẻ phá hoại lại đây, điều này cũng trùng hợp với ý tưởng của chúng ta. Lần thứ hai, kêu Nguyên Lạc Nhật dẫn kẻ phá hoại 192 đến trung tâm thương mại Tân Thành, một lần nữa phù hợp với kế hoạch của chúng tôi. Và lần này, thông báo cho chúng ta về những kẻ thù có thể xuất hiện trong tương lai.
"Cũng có những số liệu thống kê đầy đủ khác, sau khi Chân Lê thành lập phòng làm việc, các đồng nghiệp ở những khu vực khác của Tổ Chức Thủ Hộ đã phát hiện ra 19 kẻ phá hoại chỉ bằng cách bắt tin tức từ phòng làm việc của Chân Lê, chỉ là những kẻ phá hoại đó không may mắn như khu Húc Dương, bọn họ bị hệ thống khống chế, hoặc là trong lúc chiến đấu dẫn đến tử vong, hoặc là sau khi bị bắt giữ rồi tự phát nổ mà chết, mà những người thủ hộ ở khu vực khác cũng là 26 người chết và 35 người bị thương, trong số đó có 12 từ đay không thể chiến đấu được nữa, cuộc giao tranh lan đến khiến cho hàng chục người dân thường bị thiệt mạng.
"Khu Húc Dương là trung tâm của trận chiến, nhưng từ trước đến nay đều không gây ra tổn thất gì, chuyện này không thể kể công của người áo đe."
Vưu Chính Bình nhìn về phía Liên Vũ Phàm, nhìn người thủ hộ không hợp với cậu đưa ra những số liệu, cư nhiên là vì nói chuyện giúp cho người áo đen.
Su khi Liên Vũ Phàm báo cáo xong rồi đưa ra kết luận: "Căn cứ vào tình huống trước mắt, cá nhân tôi cho rằng có thể tin tưởng người áo đen, anh ta không chỉ đối địch với hệ thống, mà còn sẵn sàng hỗ trợ Tổ Chức Thủ Hộ cứu những người thường. Tôi không phải đưa ra kết luận này do cảm kích người áo đen đã cứu tôi hai lần, mà là căn cứ vào tác phong hành sự của anh ta rồi phân tích, tôi có khuynh hướng dùng phương thức bảo thủ không xâm phạm lẫn nhau để hợp tác với người áo đen."
"Bảo thủ là chỉ phương diện nào?" Cục trưởng Tiêu hỏi.
Liên Vũ Phàm nói: "Không thăm dò nghiên cứu thân phận của đối phương, không can thiệp vào hành động của đối phương, biểu hiện thành ý của chúng ta."
Cục trưởng Tiêu nhìn gương mặt trẻ tuổi của Liên Vũ Phàm, lắc đầu: "Đứng ở góc độ của người thủ hộ, điều này là không có khả năng. Không thăm dò nghiên cứu cũng như can thiệp đại biểu cho việc đem quyền chủ động giao cho đối phương, địch ở trong tối ta ở ngoài chỗ sáng. Bây giờ hắn còn sẵn sàng bận tâm đếm an nguy của người thường, nếu như một này nào đó hắn thay đổi thì chúng ta nên làm cái gì bây giờ? "Hơn nữa thông qua thông tin của Hoàn Tử Hư, mục đích của hệ thống là hấp thu quy tắc thế giới của các thế giới song song khác nhau, và người áo đen chắc cũng có năng lực này.
"Tình hình hiện tại của chúng ta là thế kiềng ba chân, chúng ta cùng người áo đen chống lại hệ thống, hai thế lực tương đối yếu bất đắc dĩ phải liên thủ với một thế lực tương đối mạnh, nếu như có một ngày hệ thống biến mất, Tổ Chức Thủ Hộ và người áo đen có đại chiến một trận hy không, đây là điều không biết.
"Tất nhiên chúng ta không hy vọng ngày này sẽ đến, nhưng chúng ta phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất có thể xảy ra, việc biết trước thân phận của người áo đen sẽ giúp chúng ta gia tăng năng lực chống lại rủi ro."
Điều cục trưởng Tiêu nói khiến mọi người trầm mặt, Vưu Chính Bình lại giơ lên tay.
Ngay cả Liên Vũ Phàm cũng vì người áo đen mà nói chuyện, cậu cũng không thể cứ im lặng mãi.
Sau khi được cục trưởng Tiêu ra hiệu, Vưu Chính Bình nói: "Đội trưởng Liên sử dụng góc độ số liệu và lý trí để nói chuyện, vậy thì tôi sẽ nói chuyện trực giác đi. Lúc trước Hoàn Tử Hư đã từng nói, nếu như có một tồn tại rất mạnh đi vào thế giới của chúng ta, quy tắc thế giới cho dù cá chết lưới rách cũng sẽ ngăn cản đối phương xâm lấn thế giới, mười lăm năm trước người áo đen đã tới đây rồi, quy tắc cũng không có ngăn cản."
Vưu Chính Bình đưa ra một quan điểm xưa nay chưa từng có, một quan điểm khiến cho mọi người kinh ngạc.
Liên Vũ Phàm vô cùng ngoài ý muốn thấy Vưu Chính Bình ủng hộ quan điểm của hắn, hai người bọn họ đã có được sự đồng thuận lần đầu tiên.
"Ừm, suy nghĩ của cậu cũng rất có lý." Cục trưởng Tiêu không bị số liệu lý trí thuyết phục, mà bị lời nói của Vưu Chính Bình dao động.
"Còn có, anh ấy vẫn luôn bảo vệ chúng ta." Vưu Chính Bình nói, "Yên tĩnh suốt mười lăm năm, nếu như anh ấy giữ không được thì chính bản thân cũng sẽ cùng kiệt sức lực, anh ta sẽ không để kẻ phá hoại đi vào thế giới này. Gặp được anh ấy, là chúng ta may mắn."
Cục trưởng Tiêu không khỏi xúc động, ông nhớ lại nửa đầu đời mình và hòa bình ở nửa đời sau, chính là nhờ có sự tồn tại của người áo đen đã mang lại thời gian thở cho thế giới trong suốt mười lăm năm.
"Tôi sẽ cố găng thuyết phục cấp trên," Rốt cuộcc cục trưởng Tiêu cũng buông tay, "Trên thực tế thì ban lãnh đạo cũng chia thành hai quan điểm, chỉ thiếu một chứng cứ mang tính thuyết phục, mọi người đã cung cấp cho tôi những ý kiến hay."
Vưu Chính Bình và Liên Vũ Phàm nhìn nhau cười, bọn họ từ lúc huấn luyện đã đấu tranh gay gắt không phân cao thấp, ai cũng không thể thay đổi được suy nghĩ của đối phương.
Nhưng trên thực tế, sẽ có thời điểm không cần thay đổi đối phương, thì cũng có thể sẽ trở nên nhất trí.
Bởi vì mục tiêu của bọn họ giống nhau.
"Ngoài ra, tôi đề nghị cho phép Chân Lê tham gia vào Tổ Chức Thủ Hộ," Liên Vũ Phàm nói, "Cậu ấy chưa bao giờ tổn thương bất cứ một người nào, vẫn luôn giúp đỡ chúng ta, cũng đã được quy tắc thế giới công nhận sự cống hiến của cậu ấy."
"Một dị năng giả phi chính phủ muốn tham gia Tổ Chức Thủ Hộ, cần phải có ba người thủ hộ trở lên đề cử, một trong số những người đề cử phải ở cấp đội trưởng, sau cuộc kiểm tra kéo dài ba tháng, dị năng giả có tiền sử phải lập công lớn mới được." Cục trưởng Tiêu nói quy định của Tổ Chức Thủ Hộ.
"Tôi đề cử Chân Lê." Sầm Tiêu giơ tay nói.
"Tôi cũng vậy." Vưu Chính Bình cũng nói, cậu luôn có chút ghen tị với Chân Lê – người có bí mật nhỏ với người áo đen, nhưng khi đến lúc tiến cử, Vưu Chính Bình sẽ không nghi ngờ sự cống hiến của Chân Lê.
"Cộng với sự đề cử của tôi, đã đủ ba người rồi." Liên Vũ Phàm nói, "Chân Lê đã biểu diễn tiết mục tại trung tâm thương mại Tân Thành, hấp dẫn vô số người xem, còn ăn những quả bom mà kẻ phá hoại 192 đã đặt trong thùng rút thăm trúng thưởng, đó chẳng phải là một thành tích tuyệt vời khi cứu hàng trăm khách hàng trong trung tâm thương mại ngày hôm đó sao?"
"Được rồi," Cục trưởng Tiêu nói, "Không biết đồng chí Chân Lê có nguyện ý gia nhập Tổ Chức Thủ Hộ hay không?"
"Tôi có thể chứ?" Chân Lê nghe thấy hai vị đội trưởng và người thủ hộ mang mặt nạ bình thường số 1 giúp hắn nói chuyện, vui vẻ đến mức rơi nước mắt, hắn kích động nói, "Tôi nguyện ý! Tôi cũng là một phần của thế giới này, cuộc sống tương lai của tôi đều muốn an ổn ở chỗ này, tôi sẵn sàng cống hiến sức lực của chính mình!"
"Sau cuộc họp thì cậu điền vào bảng biểu, nếu như không có biểu hiện xấu trong thời gian ba tháng kiểm tra thì cậu đã có thể trở thành một người người thủ hộ, hưởng các chế độ đãi ngộ khác nhau mà nhà nước và tổ chức dành cho người thủ hộ." Cục trưởng Tiêu nói, "Hiện tại cậu còn đang ở tầng hầm phải không? Tôi có thể đăng ký trước cho cậu một ngôi nhà tạm thời ở gần phòng làm việc, người thủ hộ bình thường có quyền hạn sử dụng nhà ở 80 mét vuông, sau khi làm việc trong mười năm, quyền sở hữu ngôi nhà sẽ là của cậu."
"Một ngôi nhà rộng 80 mét vuông trong khu Húc Dương sao?" Chân Lê nhớ lại giá nhà của khu Húc Dương, hạnh phúc đến mức sắp té xỉu.
Hắn thực sự là một người may mắn, từ khi bước vào thế giới này, vận may của hắn vô cùng tốt luôn!
Cục trưởng Tiêu nhìn thấy dáng vẻ vui sướng của Chân Lê, cũng không khỏi cười một cái.
Trong thời đại kia của bọn họ, sao lại có chuyện một kẻ phá hoại trở thành một người thủ hộ được? Cả hai bên căn bản là không có khả năng giao lưu, người thủ hộ khi phát hiện kẻ phá hoại thì sẽ toàn lực truy giết, mà kẻ phá hoại cũng chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, nghĩ rằng mình là người cao cấp trong thế giới, không có sự đồng cảm đối với người thường.
Cục diện được diễn biến đến hoàn cảnh này, là nhờ người áo đen cho thế hệ người thủ hộ mới thời gian mười lăm năm, khiến cho bọn họ không mang theo sự hận thù, khỏe mạnh mà trưởng thành. Anh ta đã rút năng lượng hệ thống của đám người Chân Lê ra, để cho một số kẻ phá hoại có thể chìm đắm trong trái tim của họ và cảm thấy bình thường.
Từ một kẻ phá hoại trở thành một người thủ hộ chắc không có nhiều, nhưng điều này đã đại biểu cho thời đại đã thay đổi. Cục trưởng Tiêu hơi thở dài.
Sau khi vui vẻ một hồi, Chân Lê có chút lo lắng hỏi: "Cục trưởng Tiêu, nếu thật sự năng lực giả quy tắc mà đại thần nói thật sự tới, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Suy nghĩ của cậu còn thay đổi rất nhanh chóng, nhanh như vậy đã đặt mình vào hoàn cảnh của người khác vì người thủ hộ suy nghĩ," Cục trưởng Tiêu nói, "Yên tâm đi, Tổ Chức Thủ Hộ duy trì nhiều năm như vậy, vẫn có chút át chủ bài."
"Nhưng tất cả đều là dùng tính mạng của người thủ hộ để đổi lấy!" Chân Lê cảm thấy sợ hãi khi nhớ đến vết thương của Nguyên Lạc Nhật và ông chú đội trưởng thủ hộ, "Nếu như có một cường giả tới đây thì sẽ hy sinh bao nhiêu người!"
"Nếu như thật sự mạnh đến một trình độ nhất định, ngược lại sẽ không chết quá nhiều người." Cục trưởng Tiêu nói, "Chuyện này nói vơi cậu cũng không sao hết, đôi trưởng Liên giải thích đi."
Sau khi được cho phép, Liên Vũ Phàm giải thích với Chân Lê về "Kế hoạch căn nguyên" của Tổ Chức Thủ Hộ Thế Giới. Khoảng 50 năm trước, khi một kẻ phá hoại vô cùng mạnh xuất hiện, những người thủ hộ cứ nghĩ rằng mình phải chết không ngờ xuất hiện một ý tưởng, dung hợp toàn bộ sức mạnh của một vài người vào nhau, phóng ra một nguồn sức mạnh vượt xa sức tưởng tượng và chiến thắng kẻ phá hoại kia, những người thủ hộ ngoài trừ bị thương ngoài da, không ngờ là lông tóc vô thương.
Điều này khiến cho Tổ Chức Thủ Hộ Thế Giới coi trọng, sau khi trải qua nhiều lần nghiên cứu, tổ chức đã có một sự phát hiện đáng kinh ngạc, sau khi sức mạnh của người thủ hộ được kết hợp, 1+1 lớn hơn 2 rất nhiều. Đặc biệt là sự kết hợp các sức mạnh có cùng một thuộc tính, uy lực khiến người ta khó mà có thể tưởng tượng. Có vị thủ hộ am hiểu tính toán cho rằng, nếu như tất cả sức mạnh của người thủ hộ trên toàn thế giới tập trung vào một người thì người này thậm chí có thể hủy diệt trái đất trong một đòn.
Tổ Chức Thủ Hộ không ngừng thí nghiệm, đầu tiên là kết hợp cùng thuộc tính, sau đó là cái thuộc tính gần, tiếp theo là các thuộc tính bất đồng, mọi người phát hiện, chỉ cần họ tuân theo một trật tự bí ẩn nhất định, thì cho dù là năng lực thuộc tính có trái ngược nhau thì có thể kết hợp hoàn hảo.
Ví dụ như sức mạnh của thuộc tính lửa, sau khi kết hợp với yếu tố lửa, rồi tiếp xúc với thuộc tính gió, sau khi có thuộc tính của gió thì có thể thì có thể kết hợp với mộc, thổ, kim, và ngay cả thuộc tính nước cũng có thể kết hợp với năng lượng của thuộc tính lửa.
Vì thế một số vị thủ hộ lớn tuổi kiêm nhà vật lý học kiêm nhà triết học đưa ra một khái niệm —— Kế hoạch căn nguyên.
Ông cho rằng căn nguyên sức mạnh của của tất cả những người thủ hộ là có sự tương đồng, nói không chừng sức mạnh của mọi người ban đầu đều có nguồn gốc bí ẩn giống nhau, chỉ khi phân hóa cho mỗi người thì dần dần thể hiện ra các thuộc tính khác nhau. Mà khi tập trung những người thủ hộ trên toàn bộ thế giới thông qua một phương thức nhất định, cuối cùng, tất cả các sức mạnh có thể được tập trung trên một người, người này có thể đánh bại tất cả những kẻ phá hoại.
Dựa theo quan điểm này, các quốc gia bắt đầu nghiên cứu các phương pháp kết hợp sức mạnh lại với nhau. Những quốc gia có nền khoa học kỹ thuật tiên tiến thì phát triển dung hợp vũ khí, những quốc gia có lịch sử lâu đời thì nghiên cứu về khí tràng*.
*Nguyên văn: 气场: Khí tràng là sự mô tả năng lượng vô hình do một người tỏa ra và nó phản ánh số lượng các quy luật tự nhiên mà một người có thể nắm bắt được. Con người càng tuân theo quy luật tự nhiên, hào quang càng lớn; họ càng làm lệch quy luật tự nhiên, hào quang càng nhỏ. Quy luật của tự nhiên trùng khớp với quy luật hoạt động vật chất và tinh thần của con người.
Trường năng lượng chính là sản phẩm phụ của kế hoạch này.
"Lợi hại như vậy!" Chân Lê nghe xong thì kích động nói, "Nếu như vậy thì chúng ta không cần lo lắng gì cả! Nhưng mà tại sao...... Cho dù là đối với kẻ phá hoại 192 khó đối phó như vậy, cũng không sử dụng luôn Kế hoạch căn nguyên mà là sử dụng trường năng lượng?"
Liên Vũ Phàm nghiêm nghị nói: "Có hai lý do để phải ngưng kế hoạch này. Thứ nhất, ai sẽ trở thành cường giả đây? Ai có thể nắm giữ tất cả các sức mạnh, sau khi vượt xa người thường sẽ còn nguyện ý là một người thủ hộ sau khi nắm hết quyền năng? Tôi tự hỏi bản thân nếu như không có giác ngộ này thì cũng sẽ không nên ép buộc những người khác. Cho dù có người đó có thể làm được, không một quốc gia hay tổ chức nào sẽ cho phép một người mạnh như vậy xuất hiện trên thế giới này đâu?
"Thứ hai, Kế hoạch căn nguyên có điểm tới hạn. Bốn mươi năm trước, rốt cuộc có một quốc gia đem toàn bộ sức mạnh của các người thủ hộ trên khắp cả nước tập trung cho một người thủ hộ mạnh nhất, nhưng sau khi năng lượng đạt đến một ngưỡng thì sức mạnh của người thủ hộ này trở nên bạo tẩu, không thể khống chế được năng lượng và tinh thần đang tăng vọt, cuối cùng tiêu hao hết năng lượng mà chết ở đáy biển, còn gây ra một trận sóng thần nhỏ.
"Sự việc này khiến cho mọi người phát hiện ra con người là có giới hạn, con người không phải là thần thánh. Các Tổ Chức Thủ Hộ trên khắp các quốc gia đều đang suy nghĩ xem giới hạn này là gì? Mãi đến khi thời gian trước, lời nói của người áo đen đã đánh thức chúng ta, là quy luật của sức mạnh. Không nắm giữ được quy luật của sức mạnh thì không thể đem nhiều nguồn năng lượng như thế dồn trong một người, ai cũng không thể là một vật để cất chứa."
"Sau khi vị thủ hộ kia bạo tẩu tử vong, Tổ Chức Thủ Hộ Thế Giới liền dừng Kế hoạch căn nguyên lại." Cục trưởng Tiêu nói, "Chỉ khi gặp phải kẻ phá hoại cực mạnh, những người đứng đầu của các quốc gia cùng ký thỏa thuận, chọn ra một người thủ hộ có tiềm lực nhất mới có thể tạm thời sử dụng một lần. Cho đến ngày nay, Kế hoạch căn nguyên được sử dụng ba lần, sau mỗi lần kết thúc, người thủ hộ gánh vác sức mạnh đó hoặc sẽ tử vong hoặc là sẽ không thể chiến đấu được nữa, con người không thể gánh vác được sức mạnh của thần."
"Điều đó có nghĩa là, nếu như có kẻ phá hoại cực kỳ mạnh đến đây, lựa chọn của chúng ta là......" Chân Lê đã đoán được kết quả.
Liên Vũ Phàm mặt vô biểu tình mà nói: "Về bản chất chính là hy sinh một người để bảo vệ tất cả mọi người."
"Nhưng nếu sức mạnh được kiểm soát trong khả năng chịu đựng của người đó, thì sẽ không có người nào phải hy sinh." Vưu Chính Bình phản bác.
Có Chân Lê ở đây nên Lạc Hoài không tiện nói ra tên thật của Vưu Chính Bình, dù sao thì người yêu của đội trưởng Vưu còn đang làm việc trong văn phong của Chân Lê mà.
Mọi người nhìn về phía Vưu Chính Bình, Sầm Tiêu nói: "Khi ở trên sân thượng, người áo đen đã đích thân chữa trị vết thương cho đội trưởng."
Trước khi người áo đen xuất hiện trên sân thượng của trung tâm thương mại, mọi người vẫn luôn có thể thông qua camera mà quan sát tình hình chiến đấu, biết được mức độ nghiêm trọng vết thương của Vưu Chính Bình, gần như toàn bộ cơ quan nội tạng của cậu đều bị kẻ phá hoại 192 cho nổ tung, cánh tay phải của cậu còn thậm chí mất đi, vết thương được chữa khỏi hoàn toàn hẳn là không thể được điều trị bằng phương pháp thông thường.
Ngoại trừ Nguyên Lạc Nhật, không ai biết quá trình trị liệu của người áo đen, mọi người chỉ nhìn thấy kết quả khôi phục của Vưu Chính Bình.
"Cũng có thể là năng lượng còn sót lại trong cơ thể đội trưởng lúc đó đã bảo vệ cơ thể của cậu ấy." Lạc Hoài gật đầu nói.
"Xem ra người áo đen đang ngăn cảnh chúng ta phát hiện ra thân phận của hắn." Cục trưởng Tiêu nói, "Một vị cường giả như vậy lại ẩn trong bóng tối, vẫn không có cách nào khiến người ta yên tâm được mà......"
Liên Vũ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: "Cục trưởng, tôi đã thống kê qua số liệu của người áo đen."
Thấy cục trưởng Tiêu hơi gật đầu, Liên Vũ Phàm nói ra kết luận của mình: "Lần đầu tiên người áo đen xuát hiện là khi đối phó Nguyên Lạc Nhật, lần đó lên sân khấu thì anh ta đã ra tay xử lý Nguyên Lạc Nhật, dùng một nguồn năng lượng mạnh mẽ khiến cho Liên Minh Thông Quan kinh sợ, còn điều trị vết thương cho Úc Hoa.
"Lần thứ hai là xuất hiện trên sân thượng, anh ta đã dứt khoát diệt trừ kẻ phá hoại 192 không nghe lời cảnh cáo của mình, cũng phá hủy chiếc vòng cổ của kẻ 192. Căn cứ vào nghiên cứu của chúng ta, kẻ phá hoại 192 có thể thay đổi thân thể là dựa vào chiếc vòng cổ này, người áo đen đã phá hủy chiếc vòng cổ đê đề phòng kẻ phá hoại 192 chạy trốn, cứu được vô số sinh mạng có lẽ sẽ chết do kẻ phá hoại 192. Mà trong trận chiến đó, anh ta cũng cứu tôi và đội trưởng.
"Lần thứ ba, Phong Khôi và Hoàn Tử Hư, thành thật mà nói, nếu như lúc đó anh ta không đến thì ít nhất bốn người trong cuộc chiến đó sẽ chết hết một nữa, Phong Khôi và Hoàn Tử Hư cũng rất khó sống sót, anh ta đã ngăn cản phát sinh tình huống lưỡng bại câu thương.
"Còn ba lần khác anh ta không lộ mặt nhưng mang đến sự giúp đỡ. Lần đầu tiên, rút năng lượng hệ thống của Chân Lê ra, ra lệnh cho Chân Lê thành lập phòng làm việc, thu hút tầm ngắm của những kẻ phá hoại lại đây, điều này cũng trùng hợp với ý tưởng của chúng ta. Lần thứ hai, kêu Nguyên Lạc Nhật dẫn kẻ phá hoại 192 đến trung tâm thương mại Tân Thành, một lần nữa phù hợp với kế hoạch của chúng tôi. Và lần này, thông báo cho chúng ta về những kẻ thù có thể xuất hiện trong tương lai.
"Cũng có những số liệu thống kê đầy đủ khác, sau khi Chân Lê thành lập phòng làm việc, các đồng nghiệp ở những khu vực khác của Tổ Chức Thủ Hộ đã phát hiện ra 19 kẻ phá hoại chỉ bằng cách bắt tin tức từ phòng làm việc của Chân Lê, chỉ là những kẻ phá hoại đó không may mắn như khu Húc Dương, bọn họ bị hệ thống khống chế, hoặc là trong lúc chiến đấu dẫn đến tử vong, hoặc là sau khi bị bắt giữ rồi tự phát nổ mà chết, mà những người thủ hộ ở khu vực khác cũng là 26 người chết và 35 người bị thương, trong số đó có 12 từ đay không thể chiến đấu được nữa, cuộc giao tranh lan đến khiến cho hàng chục người dân thường bị thiệt mạng.
"Khu Húc Dương là trung tâm của trận chiến, nhưng từ trước đến nay đều không gây ra tổn thất gì, chuyện này không thể kể công của người áo đe."
Vưu Chính Bình nhìn về phía Liên Vũ Phàm, nhìn người thủ hộ không hợp với cậu đưa ra những số liệu, cư nhiên là vì nói chuyện giúp cho người áo đen.
Su khi Liên Vũ Phàm báo cáo xong rồi đưa ra kết luận: "Căn cứ vào tình huống trước mắt, cá nhân tôi cho rằng có thể tin tưởng người áo đen, anh ta không chỉ đối địch với hệ thống, mà còn sẵn sàng hỗ trợ Tổ Chức Thủ Hộ cứu những người thường. Tôi không phải đưa ra kết luận này do cảm kích người áo đen đã cứu tôi hai lần, mà là căn cứ vào tác phong hành sự của anh ta rồi phân tích, tôi có khuynh hướng dùng phương thức bảo thủ không xâm phạm lẫn nhau để hợp tác với người áo đen."
"Bảo thủ là chỉ phương diện nào?" Cục trưởng Tiêu hỏi.
Liên Vũ Phàm nói: "Không thăm dò nghiên cứu thân phận của đối phương, không can thiệp vào hành động của đối phương, biểu hiện thành ý của chúng ta."
Cục trưởng Tiêu nhìn gương mặt trẻ tuổi của Liên Vũ Phàm, lắc đầu: "Đứng ở góc độ của người thủ hộ, điều này là không có khả năng. Không thăm dò nghiên cứu cũng như can thiệp đại biểu cho việc đem quyền chủ động giao cho đối phương, địch ở trong tối ta ở ngoài chỗ sáng. Bây giờ hắn còn sẵn sàng bận tâm đếm an nguy của người thường, nếu như một này nào đó hắn thay đổi thì chúng ta nên làm cái gì bây giờ? "Hơn nữa thông qua thông tin của Hoàn Tử Hư, mục đích của hệ thống là hấp thu quy tắc thế giới của các thế giới song song khác nhau, và người áo đen chắc cũng có năng lực này.
"Tình hình hiện tại của chúng ta là thế kiềng ba chân, chúng ta cùng người áo đen chống lại hệ thống, hai thế lực tương đối yếu bất đắc dĩ phải liên thủ với một thế lực tương đối mạnh, nếu như có một ngày hệ thống biến mất, Tổ Chức Thủ Hộ và người áo đen có đại chiến một trận hy không, đây là điều không biết.
"Tất nhiên chúng ta không hy vọng ngày này sẽ đến, nhưng chúng ta phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất có thể xảy ra, việc biết trước thân phận của người áo đen sẽ giúp chúng ta gia tăng năng lực chống lại rủi ro."
Điều cục trưởng Tiêu nói khiến mọi người trầm mặt, Vưu Chính Bình lại giơ lên tay.
Ngay cả Liên Vũ Phàm cũng vì người áo đen mà nói chuyện, cậu cũng không thể cứ im lặng mãi.
Sau khi được cục trưởng Tiêu ra hiệu, Vưu Chính Bình nói: "Đội trưởng Liên sử dụng góc độ số liệu và lý trí để nói chuyện, vậy thì tôi sẽ nói chuyện trực giác đi. Lúc trước Hoàn Tử Hư đã từng nói, nếu như có một tồn tại rất mạnh đi vào thế giới của chúng ta, quy tắc thế giới cho dù cá chết lưới rách cũng sẽ ngăn cản đối phương xâm lấn thế giới, mười lăm năm trước người áo đen đã tới đây rồi, quy tắc cũng không có ngăn cản."
Vưu Chính Bình đưa ra một quan điểm xưa nay chưa từng có, một quan điểm khiến cho mọi người kinh ngạc.
Liên Vũ Phàm vô cùng ngoài ý muốn thấy Vưu Chính Bình ủng hộ quan điểm của hắn, hai người bọn họ đã có được sự đồng thuận lần đầu tiên.
"Ừm, suy nghĩ của cậu cũng rất có lý." Cục trưởng Tiêu không bị số liệu lý trí thuyết phục, mà bị lời nói của Vưu Chính Bình dao động.
"Còn có, anh ấy vẫn luôn bảo vệ chúng ta." Vưu Chính Bình nói, "Yên tĩnh suốt mười lăm năm, nếu như anh ấy giữ không được thì chính bản thân cũng sẽ cùng kiệt sức lực, anh ta sẽ không để kẻ phá hoại đi vào thế giới này. Gặp được anh ấy, là chúng ta may mắn."
Cục trưởng Tiêu không khỏi xúc động, ông nhớ lại nửa đầu đời mình và hòa bình ở nửa đời sau, chính là nhờ có sự tồn tại của người áo đen đã mang lại thời gian thở cho thế giới trong suốt mười lăm năm.
"Tôi sẽ cố găng thuyết phục cấp trên," Rốt cuộcc cục trưởng Tiêu cũng buông tay, "Trên thực tế thì ban lãnh đạo cũng chia thành hai quan điểm, chỉ thiếu một chứng cứ mang tính thuyết phục, mọi người đã cung cấp cho tôi những ý kiến hay."
Vưu Chính Bình và Liên Vũ Phàm nhìn nhau cười, bọn họ từ lúc huấn luyện đã đấu tranh gay gắt không phân cao thấp, ai cũng không thể thay đổi được suy nghĩ của đối phương.
Nhưng trên thực tế, sẽ có thời điểm không cần thay đổi đối phương, thì cũng có thể sẽ trở nên nhất trí.
Bởi vì mục tiêu của bọn họ giống nhau.
"Ngoài ra, tôi đề nghị cho phép Chân Lê tham gia vào Tổ Chức Thủ Hộ," Liên Vũ Phàm nói, "Cậu ấy chưa bao giờ tổn thương bất cứ một người nào, vẫn luôn giúp đỡ chúng ta, cũng đã được quy tắc thế giới công nhận sự cống hiến của cậu ấy."
"Một dị năng giả phi chính phủ muốn tham gia Tổ Chức Thủ Hộ, cần phải có ba người thủ hộ trở lên đề cử, một trong số những người đề cử phải ở cấp đội trưởng, sau cuộc kiểm tra kéo dài ba tháng, dị năng giả có tiền sử phải lập công lớn mới được." Cục trưởng Tiêu nói quy định của Tổ Chức Thủ Hộ.
"Tôi đề cử Chân Lê." Sầm Tiêu giơ tay nói.
"Tôi cũng vậy." Vưu Chính Bình cũng nói, cậu luôn có chút ghen tị với Chân Lê – người có bí mật nhỏ với người áo đen, nhưng khi đến lúc tiến cử, Vưu Chính Bình sẽ không nghi ngờ sự cống hiến của Chân Lê.
"Cộng với sự đề cử của tôi, đã đủ ba người rồi." Liên Vũ Phàm nói, "Chân Lê đã biểu diễn tiết mục tại trung tâm thương mại Tân Thành, hấp dẫn vô số người xem, còn ăn những quả bom mà kẻ phá hoại 192 đã đặt trong thùng rút thăm trúng thưởng, đó chẳng phải là một thành tích tuyệt vời khi cứu hàng trăm khách hàng trong trung tâm thương mại ngày hôm đó sao?"
"Được rồi," Cục trưởng Tiêu nói, "Không biết đồng chí Chân Lê có nguyện ý gia nhập Tổ Chức Thủ Hộ hay không?"
"Tôi có thể chứ?" Chân Lê nghe thấy hai vị đội trưởng và người thủ hộ mang mặt nạ bình thường số 1 giúp hắn nói chuyện, vui vẻ đến mức rơi nước mắt, hắn kích động nói, "Tôi nguyện ý! Tôi cũng là một phần của thế giới này, cuộc sống tương lai của tôi đều muốn an ổn ở chỗ này, tôi sẵn sàng cống hiến sức lực của chính mình!"
"Sau cuộc họp thì cậu điền vào bảng biểu, nếu như không có biểu hiện xấu trong thời gian ba tháng kiểm tra thì cậu đã có thể trở thành một người người thủ hộ, hưởng các chế độ đãi ngộ khác nhau mà nhà nước và tổ chức dành cho người thủ hộ." Cục trưởng Tiêu nói, "Hiện tại cậu còn đang ở tầng hầm phải không? Tôi có thể đăng ký trước cho cậu một ngôi nhà tạm thời ở gần phòng làm việc, người thủ hộ bình thường có quyền hạn sử dụng nhà ở 80 mét vuông, sau khi làm việc trong mười năm, quyền sở hữu ngôi nhà sẽ là của cậu."
"Một ngôi nhà rộng 80 mét vuông trong khu Húc Dương sao?" Chân Lê nhớ lại giá nhà của khu Húc Dương, hạnh phúc đến mức sắp té xỉu.
Hắn thực sự là một người may mắn, từ khi bước vào thế giới này, vận may của hắn vô cùng tốt luôn!
Cục trưởng Tiêu nhìn thấy dáng vẻ vui sướng của Chân Lê, cũng không khỏi cười một cái.
Trong thời đại kia của bọn họ, sao lại có chuyện một kẻ phá hoại trở thành một người thủ hộ được? Cả hai bên căn bản là không có khả năng giao lưu, người thủ hộ khi phát hiện kẻ phá hoại thì sẽ toàn lực truy giết, mà kẻ phá hoại cũng chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, nghĩ rằng mình là người cao cấp trong thế giới, không có sự đồng cảm đối với người thường.
Cục diện được diễn biến đến hoàn cảnh này, là nhờ người áo đen cho thế hệ người thủ hộ mới thời gian mười lăm năm, khiến cho bọn họ không mang theo sự hận thù, khỏe mạnh mà trưởng thành. Anh ta đã rút năng lượng hệ thống của đám người Chân Lê ra, để cho một số kẻ phá hoại có thể chìm đắm trong trái tim của họ và cảm thấy bình thường.
Từ một kẻ phá hoại trở thành một người thủ hộ chắc không có nhiều, nhưng điều này đã đại biểu cho thời đại đã thay đổi. Cục trưởng Tiêu hơi thở dài.
Sau khi vui vẻ một hồi, Chân Lê có chút lo lắng hỏi: "Cục trưởng Tiêu, nếu thật sự năng lực giả quy tắc mà đại thần nói thật sự tới, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Suy nghĩ của cậu còn thay đổi rất nhanh chóng, nhanh như vậy đã đặt mình vào hoàn cảnh của người khác vì người thủ hộ suy nghĩ," Cục trưởng Tiêu nói, "Yên tâm đi, Tổ Chức Thủ Hộ duy trì nhiều năm như vậy, vẫn có chút át chủ bài."
"Nhưng tất cả đều là dùng tính mạng của người thủ hộ để đổi lấy!" Chân Lê cảm thấy sợ hãi khi nhớ đến vết thương của Nguyên Lạc Nhật và ông chú đội trưởng thủ hộ, "Nếu như có một cường giả tới đây thì sẽ hy sinh bao nhiêu người!"
"Nếu như thật sự mạnh đến một trình độ nhất định, ngược lại sẽ không chết quá nhiều người." Cục trưởng Tiêu nói, "Chuyện này nói vơi cậu cũng không sao hết, đôi trưởng Liên giải thích đi."
Sau khi được cho phép, Liên Vũ Phàm giải thích với Chân Lê về "Kế hoạch căn nguyên" của Tổ Chức Thủ Hộ Thế Giới. Khoảng 50 năm trước, khi một kẻ phá hoại vô cùng mạnh xuất hiện, những người thủ hộ cứ nghĩ rằng mình phải chết không ngờ xuất hiện một ý tưởng, dung hợp toàn bộ sức mạnh của một vài người vào nhau, phóng ra một nguồn sức mạnh vượt xa sức tưởng tượng và chiến thắng kẻ phá hoại kia, những người thủ hộ ngoài trừ bị thương ngoài da, không ngờ là lông tóc vô thương.
Điều này khiến cho Tổ Chức Thủ Hộ Thế Giới coi trọng, sau khi trải qua nhiều lần nghiên cứu, tổ chức đã có một sự phát hiện đáng kinh ngạc, sau khi sức mạnh của người thủ hộ được kết hợp, 1+1 lớn hơn 2 rất nhiều. Đặc biệt là sự kết hợp các sức mạnh có cùng một thuộc tính, uy lực khiến người ta khó mà có thể tưởng tượng. Có vị thủ hộ am hiểu tính toán cho rằng, nếu như tất cả sức mạnh của người thủ hộ trên toàn thế giới tập trung vào một người thì người này thậm chí có thể hủy diệt trái đất trong một đòn.
Tổ Chức Thủ Hộ không ngừng thí nghiệm, đầu tiên là kết hợp cùng thuộc tính, sau đó là cái thuộc tính gần, tiếp theo là các thuộc tính bất đồng, mọi người phát hiện, chỉ cần họ tuân theo một trật tự bí ẩn nhất định, thì cho dù là năng lực thuộc tính có trái ngược nhau thì có thể kết hợp hoàn hảo.
Ví dụ như sức mạnh của thuộc tính lửa, sau khi kết hợp với yếu tố lửa, rồi tiếp xúc với thuộc tính gió, sau khi có thuộc tính của gió thì có thể thì có thể kết hợp với mộc, thổ, kim, và ngay cả thuộc tính nước cũng có thể kết hợp với năng lượng của thuộc tính lửa.
Vì thế một số vị thủ hộ lớn tuổi kiêm nhà vật lý học kiêm nhà triết học đưa ra một khái niệm —— Kế hoạch căn nguyên.
Ông cho rằng căn nguyên sức mạnh của của tất cả những người thủ hộ là có sự tương đồng, nói không chừng sức mạnh của mọi người ban đầu đều có nguồn gốc bí ẩn giống nhau, chỉ khi phân hóa cho mỗi người thì dần dần thể hiện ra các thuộc tính khác nhau. Mà khi tập trung những người thủ hộ trên toàn bộ thế giới thông qua một phương thức nhất định, cuối cùng, tất cả các sức mạnh có thể được tập trung trên một người, người này có thể đánh bại tất cả những kẻ phá hoại.
Dựa theo quan điểm này, các quốc gia bắt đầu nghiên cứu các phương pháp kết hợp sức mạnh lại với nhau. Những quốc gia có nền khoa học kỹ thuật tiên tiến thì phát triển dung hợp vũ khí, những quốc gia có lịch sử lâu đời thì nghiên cứu về khí tràng*.
*Nguyên văn: 气场: Khí tràng là sự mô tả năng lượng vô hình do một người tỏa ra và nó phản ánh số lượng các quy luật tự nhiên mà một người có thể nắm bắt được. Con người càng tuân theo quy luật tự nhiên, hào quang càng lớn; họ càng làm lệch quy luật tự nhiên, hào quang càng nhỏ. Quy luật của tự nhiên trùng khớp với quy luật hoạt động vật chất và tinh thần của con người.
Trường năng lượng chính là sản phẩm phụ của kế hoạch này.
"Lợi hại như vậy!" Chân Lê nghe xong thì kích động nói, "Nếu như vậy thì chúng ta không cần lo lắng gì cả! Nhưng mà tại sao...... Cho dù là đối với kẻ phá hoại 192 khó đối phó như vậy, cũng không sử dụng luôn Kế hoạch căn nguyên mà là sử dụng trường năng lượng?"
Liên Vũ Phàm nghiêm nghị nói: "Có hai lý do để phải ngưng kế hoạch này. Thứ nhất, ai sẽ trở thành cường giả đây? Ai có thể nắm giữ tất cả các sức mạnh, sau khi vượt xa người thường sẽ còn nguyện ý là một người thủ hộ sau khi nắm hết quyền năng? Tôi tự hỏi bản thân nếu như không có giác ngộ này thì cũng sẽ không nên ép buộc những người khác. Cho dù có người đó có thể làm được, không một quốc gia hay tổ chức nào sẽ cho phép một người mạnh như vậy xuất hiện trên thế giới này đâu?
"Thứ hai, Kế hoạch căn nguyên có điểm tới hạn. Bốn mươi năm trước, rốt cuộc có một quốc gia đem toàn bộ sức mạnh của các người thủ hộ trên khắp cả nước tập trung cho một người thủ hộ mạnh nhất, nhưng sau khi năng lượng đạt đến một ngưỡng thì sức mạnh của người thủ hộ này trở nên bạo tẩu, không thể khống chế được năng lượng và tinh thần đang tăng vọt, cuối cùng tiêu hao hết năng lượng mà chết ở đáy biển, còn gây ra một trận sóng thần nhỏ.
"Sự việc này khiến cho mọi người phát hiện ra con người là có giới hạn, con người không phải là thần thánh. Các Tổ Chức Thủ Hộ trên khắp các quốc gia đều đang suy nghĩ xem giới hạn này là gì? Mãi đến khi thời gian trước, lời nói của người áo đen đã đánh thức chúng ta, là quy luật của sức mạnh. Không nắm giữ được quy luật của sức mạnh thì không thể đem nhiều nguồn năng lượng như thế dồn trong một người, ai cũng không thể là một vật để cất chứa."
"Sau khi vị thủ hộ kia bạo tẩu tử vong, Tổ Chức Thủ Hộ Thế Giới liền dừng Kế hoạch căn nguyên lại." Cục trưởng Tiêu nói, "Chỉ khi gặp phải kẻ phá hoại cực mạnh, những người đứng đầu của các quốc gia cùng ký thỏa thuận, chọn ra một người thủ hộ có tiềm lực nhất mới có thể tạm thời sử dụng một lần. Cho đến ngày nay, Kế hoạch căn nguyên được sử dụng ba lần, sau mỗi lần kết thúc, người thủ hộ gánh vác sức mạnh đó hoặc sẽ tử vong hoặc là sẽ không thể chiến đấu được nữa, con người không thể gánh vác được sức mạnh của thần."
"Điều đó có nghĩa là, nếu như có kẻ phá hoại cực kỳ mạnh đến đây, lựa chọn của chúng ta là......" Chân Lê đã đoán được kết quả.
Liên Vũ Phàm mặt vô biểu tình mà nói: "Về bản chất chính là hy sinh một người để bảo vệ tất cả mọi người."
"Nhưng nếu sức mạnh được kiểm soát trong khả năng chịu đựng của người đó, thì sẽ không có người nào phải hy sinh." Vưu Chính Bình phản bác.
Danh sách chương