Phiên ngoại 7:

Quốc vương ếch

Vào dịp lễ mừng năm mới, có tiên nữ hạ phàm cùng chung vui với các vị quốc vương.

Vị tiên nữ đầu tiên chúc phúc hai vị quốc vương thân thể khỏe mạnh, vị tiên nữ thứ hai chúc phúc hai quốc gia ổn định và hoà bình lâu dài, vị tiên nữ thứ ba chúc phúc hai vị quốc vương trăm năm hảo hợp, vị tiên nữ thứ tư chúc phúc hai vị quốc vương vĩnh viễn thanh xuân.

Có một ác tiên bởi vì không được mời, vì thế hạ một cái lời nguyền: Nếu hai vị quốc vương muốn đem lời chúc phúc của các tiên nữ hóa thành sự thật, Đạt Nhĩ Phỉ phải làm...... ếch một năm.Nguyền rủa xong ác tiên cười lớn bay đi. Đạt Nhĩ Phỉ đột nhiên hóa thành ếch ở trước mặt mọi người làm tất cả đều sợ ngây người.

Lúc này còn vị tiểu tiên nữ thứ năm, người vẫn chưa kịp chúc phúc cho hai vị quốc vương hiện ra. Nàng vì thế chúc phúc: “Chỉ cần Lai Tư Lợi hôn Đạt Nhĩ Phỉ thì lời nguyền sẽ bị hủy diệt!”

Lai Tư Lợi cự tuyệt: “Ta không cần hôn một con ếch!”

Tức giận, ếch Đạt Nhĩ phỉ nhảy dựng lên, ngay tại miệng Lai tư Lơi hôn lấy một cái. Bất ngờ, Đạt Nhĩ Phỉ vừa hôn xong thì Lai Tư Lợi cũng biến thành …………. một con ếch.

Tiểu tiên nữ tủm tỉm cười: “Ta đại khái chỉ nguyền rủa ngược lại ….cho nên các ngươi chịu khó hôn thêm một lần nữa đi.”

Lai Tư Lợi: “Ộp ộp ộp ộp ộp ộp......”

Đạt Nhĩ Phỉ: “Ộp ộp ộp ộp ộp ộp......”

Hai ếch vừa nhẹ nhàng hôn, hai vị anh tuấn đích quốc vương một lần nữa xuất hiện ở mọi người trước mắt.

Rất nhiều năm sau đó, có người tò mò đến hỏi gương thần: “Gương a gương, hai vị quốc vương khi biến thành ếch đã nói cái gì vậy?”

Gương thần ho khan một tiếng, cất giọng nói: ” Ộp ộp ộp ộp ộp ộp......”

Phiên ngoại 8:

Quốc vương và cua đồng

Buổi tối hôm nay, gương thần được im lặng ngủ qua một đêm. Đây là một điều vô cùng hiếm có kể từ khi hai vị quốc vương chính thức sống với nhau.

Tối hôm sau, hai vị quốc vương vẫn không có động tĩnh gì.

Tới buổi tối ngày thứ ba, gương thần bắt đầu hoài nghi hai vị quốc vương có phải hay không đang giận dỗi? Ngày thứ tư…………………………………………………

Ngày thứ năm…………………………….

Ngày thứ sáu………….

Đến ngày thứ bảy, mới sáng sớm Đạt Nhĩ Phỉ đã mang gương mặt thực buồn bực đến hỏi gương thần:

“Gương kia ngự ở trên tường, có biện pháp nào có thể chữa khỏi cho Lai Tư Lợi không? Hắn vì không cẩn thận ăn nhằm mấy con cua đồng đã bị ‘rượt’ suốt một tuần rồi………”

Gương thần: “…………………….”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện