CHƯƠNG 57
Tiêu Diệp Nhiên nghĩ rằng Cố Mặc Đình đã ra cửa đi làm, nhưng nào ngờ anh vẫn còn ngồi trên sofa trong phòng và đang gõ máy tính, không biết anh nhìn thấy gì, nhưng đôi mắt anh lại hiện lên vẻ sắc lạnh đến thấu xương.
“Mặc Đình, sao vậy?”
Tiêu Diệp Nhiên chân trần bước đến trước mặt anh và lên tiếng hỏi.
Cố Mặc Đình kéo cô về hướng mình và đặt cô ngồi bên cạnh, sau đó chỉ tay vào màn hình máy vi tính.
Tiêu Diệp Nhiên tò mò nhìn theo hướng anh chỉ.
Trên màn hình máy tính hiện lên trang tin tức với tiêu đề bản tin là: ‘Câu chuyện Tuesday vẫn tiếp tục, em gái ác độc đánh đập chị mình, đến cả đứa bé trong bụng cũng không buông tha.’
Phía dưới tiêu đề là đoạn clip với nội dung là những gì diễn ra giữa cô và Cố Tống Vy vào ngày hôm qua, lúc cô về nhà họ Tiêu.
Kéo xuống bên dưới là bản tin khá dài với nội dung là lên án cáo buộc lòng dạ độc ác của Tiêu Diệp Nhiên, còn cả hành động ra tay đánh người của cô.
Đọc đến đây, Tiêu Diệp Nhiên giật mình, cô không ngờ mình chỉ chậm chút, mà bên ngoài đã sự việc đã đến nghiêm trọng đến mức độ này.
Tiêu Diệp Nhiên liền kéo chuột đọc tiếp phần bên dưới.
Phía dưới là vô vàn các bình luận, đa số các đọc giả đều chỉ trích cô.
Có người nói rằng Tuesday đã chủ động xin lỗi, người bị hại cho dù có tức giận đến đâu thì cũng không nên ra tay đánh người, dù sao thì đứa bé cũng vô tội.
Người thì nói rằng Tuesday đã thành tâm xin lỗi như vậy, cũng đã quỳ xuống nhận lỗi rồi, vậy mà Tiêu Diệp Nhiên vẫn lòng dạ hiểm độc, ra tay với người mang thai, hành động ác độc này còn đáng gờm hơn cả hành động giật chồng sắp cưới của kẻ thứ ba.
Có người còn nói Tiêu Diệp Nhiên quá biết diễn kịch, tất cả đều là mưu kế của cô, mới mấy ngày trước còn tỏ vẻ tội nghiệp, lừa dối tất cả mọi người để mong nhận được sự thương hại của mọi người, với khả năng diễn suất như cô không đi đóng phim hậu cung tranh đấu thì đúng là tiếc thật, thật ghê tỏm!
Cũng có một số độc giả lên tiếng nói thẳng: Cố Tống Vy cướp chồng sắp cưới của Tiêu Diệp Nhiên rất đúng, người ác độc như Tiêu Diệp Nhiên làm gì có đàn ông nào yêu thích cô, đáng đời cho kẻ bị bỏ rơi.
Đủ loại bình luận ác ý cứ thế đổ về phía Tiêu Diệp Nhiên, trong số đó còn có cả những lời công kích cá nhân nữa.
“Chậc chậc, xuất sắc thật, cô ta quả nhiên ra tay rồi.”
Mặc dù đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý cả rồi, thế nhưng khi đọc xong toàn bộ bài báo ngang nhiên gây phẫn nộ kia, Tiêu Diệp Nhiên vẫn không khỏi cảm thấy phiền lòng.
Chẳng ai thích mình bị mắng chửi, bị bôi nhọ cả, huống chi lời lẽ trong đó còn rất dữ dội, mỗi một câu đều như hàng vạn nhát đâm vào người ta vậy.
Tiêu Diệp Nhiên hít sâu một hơi rồi mở mắt, ánh mắt bình tĩnh.
Cố Mặc Đình bất giác nhướn mày: “Hình như em đã sớm dự liệu tới chuyện này rồi đúng không?”
“Không phải, em cũng chỉ đoán thôi. Chẳng biết được cô ta làm gì cụ thể cả. Chậc, xem cái video này rõ ràng là muốn cho em không ngóc đầu lên nổi đây mà. Chỉ vì muốn tẩy trắng cho mình mà Cố Tống Vy dám liều cả cái thân già của cô ta cơ đấy.”
“Em đã có cách đối phó chưa?”
Cố Mặc Đình lại hỏi, vừa nãy trong mắt ánh có chút héo hắt, thế nhưng lúc này anh đã khôi phục lại sự tỉnh táo.