CHƯƠNG 27

“Người phụ nữ này đúng là lúc nào cũng muốn tìm cách giẫm đạp tớ!” Tiêu Diệp Nhiên cũng nhận xét một câu.

Lúc này Lại Tiểu Lan đột nhiên vênh vang đắc ý bước tới nói với Tiêu Diệp Nhiên: “Tiêu Diệp Nhiên, tiệc đính hôn của cậu chủ tập đoàn Bùi Thị và Cố Tống Vy đã mời mấy phóng viên đến hiện trường phỏng vấn, gần đây trong phòng cô là người rãnh rỗi nhất nên tôi đã sắp xếp cho cô đến đó lấy tin.”

Lại Tiểu Lan là phó phòng truyền thông và tin tức, cô ta quản lý một nhóm phóng viên trong đó có Tiêu Diệp Nhiên và Tống Di An. Bình thường cô ta rất kênh kiệu và hay chèn ép người khác.

Cô ta vừa nói xong Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ đều biến sắc: “Cái gì?”

“Phó phòng, chiều nay tôi và Tiêu Diệp Nhiên phải đi ra ngoài lấy tin, có nhiều người rảnh hơn cô ấy sao cô không đi tìm bọn họ?”

Tống An Kỳ ra mặt nói chuyện đồng thời cực lực kềm chế lửa giận trong ánh mắt.

“Những người đó đều được tôi sắp xếp làm chuyện khác rồi. Tin tức của cô chỉ cần một người theo dõi là được. Danh tiếng của Bùi Thị và Cố Tống Vy đang nổi như cồn, là tin hot có thể thu hút sự chú ý của dư luận nhất hiện nay nên bất luận thế nào chúng ta cũng phải lấy được.”

Lại Tiểu Lan khoanh trước ngực, thái độ cực kỳ phách lối.

“Vậy tôi sẽ phỏng vấn tin hiện trường hôn lễ!” Tống An Kỳ chủ động xung phong.

“Tống An Kỳ, cô có ý gì? Cô như vậy tức là không hài lòng với sắp xếp của tôi sao?” Lại Tiểu Lan thấy Tống An Kỳ tỏ vẻ không phục tùng lập tức trừng mắt quát lên.

Sắc mặt của Tống An Kỳ cũng rất khó coi, cô ấy đang muốn nổi xung thì Tiêu Diệp Nhiên từ nãy giờ vẫn luôn im lặng bỗng lên tiếng: “Được, tôi đi!”

“Diệp Nhiên!” Tống An Kỳ khó mà tin nổi trừng mắt nhìn Tiêu Diệp Nhiên: “Cậu điên à?”

“Không sao, An Di, chẳng phải chỉ là một cuộc phỏng vấn thôi sao, tớ đi cũng được mà.”

Tiêu Diệp Nhiên cười đáp lại, nhưng ánh mắt nhìn Lại Tiểu Lan có phần lạnh lẽo.

Tiêu Diệp Nhiên biết Lại Tiểu Lan là bạn thân của Cố Tống Vy, giữa hai người họ đã có nhiều năm giao tình nên rất thân thiết.

Hai năm nay Tiêu Diệp Nhiên luôn bị Lại Tiểu Lan nhiều lần chèn ép trong công việc, nếu không phải bản thân Tiêu Diệp Nhiên có tài thật sự thì e là cô đã không có được thành tích như bây giờ.

Tiêu Diệp Nhiên không ngờ mình đã tính toán cẩn thận như vậy nhưng rốt cuộc lại quên mất Lại Tiểu Lan. Cô gần như có thể khẳng định được Lại Tiểu Lan gây khó dễ cho cô như vậy chắc chắn là có liên quan tới Cố Tống Vy.

“Hừ, coi như cô thức thời.”

Lại Tiểu Lan thấy Tiêu Diệp Nhiên đã đồng ý liền nở nụ cười đắc thắng, sau đó cô ta chẳng thèm chú ý tới hai người bọn họ nữa, lập tức xoay người rời đi.

“Đồ đê tiện! Cô ta chắc chắn là cố ý.”

Tống An Kỳ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cô ấy ước gì có thể xé xác Lại Tiểu Lan.

“Bỏ đi, An Di.” Tiêu Diệp Nhiên vội nhẹ giọng an ủi. Quan lớn một cấp đè chết người, Lại Tiểu Lan vốn dĩ có chỗ dựa nên không sợ gì.

“Nhưng mà… Cậu thật sự muốn đi sao? Cô ta rõ ràng là có ý xấu, tớ sợ cậu đi đến đó sẽ bị bọn họ dùng mọi cách để nhục nhã cậu!” Tống An Kỳ hơi lo lắng nói. Tiêu Diệp Nhiên cũng cảm thấy như vậy.

Có điều dù sao Lại Tiểu Lan cũng dùng danh nghĩa công việc nếu cô không đi thực sự rất khó giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện