CHƯƠNG 156

Cố Tống Vy rõ ràng vẫn không tình nguyện, nhưng Bùi Hạo Tuấn đã nói như vậy, cô cũng không thể nói gì nữa, chỉ có thể làm nũng nói: “Anh đã đồng ý với em nên không được đổi ý.”

“Đương nhiên, em mau quay phim đi, anh ở đây nhìn em.”

Bùi Hạo Tuấn đối xử với Cố Tống Vy cầu gì được nấy, trên mặt làm gì còn vẻ độc ác khi đối mặt với Tiêu Diệp Nhiên trước đó chứ?

“Ừm, em đi đây, em sẽ thể hiện thật tốt.”

Sau đó Cố Tống Vy hơi mỉm cười với Bùi Hạo Tuấn rồi xoay người rời đi.

Nhưng trước khi đi thì cô ta lại liếc Tiêu Diệp Nhiên đứng cách đó không xa, trên mặt tràn đầy đắc ý và khoe khoang.

Tiêu Diệp Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười.

Người phụ nữ này đến bây giờ vẫn còn nghĩ cô để ý đến Bùi Hạo Tuấn, cho nên cô ta tìm được cơ hội lộ ra vẻ mặt người chiến thắng với cô.

Cô ta lại không biết trong lòng Tiêu Diệp Nhiên này đã sớm không có vị trí cho Bùi Hạo Tuấn, hành vi của cô ta trong mắt cô chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi.

Quay quảng cáo nhanh chóng bừng bừng khí thế tiến hành, ngoại trừ Cố Tống Vy phải chụp mấy bộ ảnh thì còn phải quay một quảng cáo.

Lúc đầu, quá trình chụp ảnh coi như thuận lợi, chỉ cần thay mấy bộ quần áo, tạo dáng là được.

Nhưng đến lúc quay quảng cáo thì lại không thể tiếp tục tiến hành được nữa.

Cố Tống Vy không đủ chuyên nghiệp, hơn nữa không hề có kỹ thuật diễn, cho nên đạo diễn yêu cầu thần thái, động tác và biểu cảm thì cô ta không thể làm được.

Trong nửa tiếng ngắn ngủi đã NG mấy chục lần, cuối cùng đạo diễn mất hết kiên nhẫn, sắc mặt vô cùng khó coi dặn dò mọi người nghỉ ngơi trước, tối nay lại quay tiếp.

Sắc mặt Cố Tống Vy cực kỳ khó coi.

Tình huống này đối với cô ta mà nói chắc chắn là vô cùng mất mặt, nhất là bên cạnh còn có Bùi Hạo Tuấn và Tiêu Diệp Nhiên ở đây.

Cố Tống Vy chỉ cần nghĩ đến Tiêu Diệp Nhiên lén cười nhạo mình thì cả người không chịu nổi.

“Tôi không quay nữa!”

Cố Tống Vy bị kích thích, không hề do dự chạy về phía Tiểu Ngải và Tiểu Mỹ hét lên.

Tiểu Ngải vội vàng đưa bình nước cho cô ta, nhẹ nhàng an ủi nói: “Tống Vy, cô bình tĩnh, bây giờ chúng ta thiếu một cái quảng cáo, cô kiên trì một chút, rất nhanh sẽ qua thôi.”

Tiểu Mỹ vừa quạt mát cho Cố Tống Vy vừa nịnh hót nói: “Thật ra Tống Vy đã làm tốt rồi, đạo diễn kia yêu cầu quá cao, chị bớt giận, điều chỉnh trạng thái một chút, em tin chị có thể làm tốt hơn, làm cho bọn họ không thể nói gì.”

Cố Tống Vy oán hận cắn răng, ánh mắt xuyên qua đám người dừng lại trên người Tiêu Diệp Nhiên, cắn môi dưới nói: “Không thể để con khốn Tiêu Diệp Nhiên kia chê cười được, Tiểu Ngải nghĩ cách cho tôi, tôi không dễ chịu thì cô ta cũng đừng hòng sống tốt.”

Tiểu Ngải ngẩn người, nở nụ cười không có ý tốt: “Yên tâm đi, giao cho tôi.”

Quảng cáo của Cố Tống Vy dừng lại nên Tiêu Diệp Nhiên vô cùng nhàm chán, cô chạy tới nói chuyện phiếm với nhân viên công tác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện