CHƯƠNG 10

“Đi làm ở công ty.” Tô Lân thành thật trả lời.

Cố Mặc Đình trầm ngâm một lúc rồi bỗng đứng dậy khỏi ghế, cầm lấy áo khoác trên giá, vừa đi vừa dặn dò: “Chuẩn bị xe. Ngoài ra, liên hệ với tổng giám đốc Thời Thụy, lần trước anh ta nhắc đến bộ phim muốn đầu tư, tôi muốn nói chuyện cụ thể với anh ta một chút.”

“Vâng, tổng giám đốc!”

Tô Lân gật đầu nghe chỉ thị, anh ta lập tức xoay người ra ngoài.

Bê bối của Bùi Hạo Tuấn tạo ra cơn chấn động trên mạng internet, tập đoàn Bùi Thị nhanh chóng mời các phóng viên đến họp báo để làm sáng tỏ chuyện này.

Trong buổi họp báo, Bùi Hạo Tuấn tiết lộ với phóng viên, người đàn ông trên tin tức kia đúng là anh ta thật, còn cô gái trong scandal không phải là gái hộp đêm mà là vị hôn thê chưa cưới của anh ta, đồng thời anh ta còn chính thức tuyên bố bọn họ chuẩn bị tổ chức đám cưới.

Lần công khai quan hệ này đã dấy lên song gió lớn mênh mông.

Tiêu Diệp Nhiên yên lặng chứng kiến toàn bộ mọi chuyện, trong lòng cô ngập tràn cảm xúc.

Người đàn ông này từng có lúc đồng ý với cô, muốn tuyên bố với cả thế giới này cô chính là vợ của anh ta.

Bây giờ mới qua chưa bao lâu, câu nói này đã để chỉ một người phụ nữ khác.

Tắt video trên máy tính, Tiêu Diệp Nhiên không để ý đến chuyện bên ngoài nữa, tự động che giấu chuyện mình có quan hệ với Bùi Hạo Tuấn.

Nhưng mà điều khiến cô không thể ngờ được rằng, sau khi Bùi Hạo Tuấn làm rõ bê bối của mình xong, anh ta còn không quên “trả thù” cô.

Buổi họp báo của tập đoàn Bùi Thị mới kết thúc không lâu, Tiêu Diệp Nhiên cảm giác đồng nghiệp trong văn phòng đều đang nhìn mình với ánh mắt là lạ.

Có xem thường, và có cả trào phúng.

Tiêu Diệp Nhiên đang cảm thấy nghi ngờ, bỗng có mấy đồng nghiệp nữ bên kia giễu cợt nói: “Tôi đã nói rồi mà, sao nam thần có thể là loại người đó được, hóa ra đó là vị hôn thê của anh ấy.”

“Ha ha người ra điều kiện cũng không biết xấu hổ ghê nhỉ?”

“Tôi nghe nói, có người muốn cướp chồng của chị nên mới cố ý nói xấu anh ta đó, hủy hình tượng của anh ta.”

“Ngay cả anh rể của mình mà cũng không tha hả, đúng là không biết xấu hổ, bình thường còn ra vẻ trong sáng lắm, buồn nôn thật.”

Lúc mấy người này đang bàn luận, họ còn đưa ánh mắt đầy hàm ý nhìn về phía Tiêu Diệp Nhiên.

Cho dù cô có ngốc đến mấy thì cũng biết đã xảy ra chuyện gì.

Cô nhớ câu cuối cùng Bùi Hạo Tuấn nói với cô lúc trưa là: “Diệp Nhiên, cô sẽ phải hối hận!”

Không ngờ anh ta lại với tay đến chỗ cô làm việc nhanh như vậy!

Nhất thời, Tiêu Diệp Nhiên tức giận không chịu nổi, cả người cô run rẩy.

Người ta vẫn nói trở mặt là vô tình nhất, rõ ràng cô không hề làm gì cả, mà Bùi Hạo Tuấn và Cố Tống Vy lại ra sức nói xấu cô, đâm dao về phía cô.

Họ phải ép cô đến mức nào thì mới vừa lòng đây?

“Mấy cái cô kia, các cô không biết gì cả thì đừng có nói xằng nói bậy?”

Tống An Kỳ thấy mặt Tiêu Diệp Nhiên tái mét nên nổi giận đùng đùng mắng mỏ mấy nữ đồng nghiệp kia.

“Haha, không có kẽ hở thì không có gió, nếu Tiêu Diệp Nhiên không làm những chuyện đó thì sao lại có lời đồn như vậy chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện