Chẳng lẽ! là do ăn quen sơn hào hải vị, muốn nếm thử món ăn gia đình đổi khẩu vị? Nhưng món ăn này cũng quá không lên được mặt bàn rồi.
Hứa Sí thản nhiên liếc cậu ta một cái, đưa tay lấy điếu thuốc ra khỏi miệng Sầm Dương: "Bớt hút thuốc đi, cậu ấy không thích mùi thuốc lá.
"Ôn Du đổ mồ hôi trên sân thể dục tưởng tượng rất đẹp, nhưng hiện thực lại không chút lưu tình tát cô một cái không thương tiếc - nguyên chủ gần như chưa bao giờ vận động, hơn nữa còn ít ăn trong thời gian dài dẫn đến suy dinh dưỡng, thân thể tựa như một gốc cây bị sâu mọt gặm nhấm, bên ngoài thì không nhìn ra, nhưng thật ra bên trong đã trăm ngàn lỗ hổng.
Cô còn chưa chạy được bao lâu đã mệt thở hồng hộc, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nếu không phải Hứa Sí đưa cho cô một túi bánh mì lớn, với thân thể hiện tại của cô rất có thể sẽ trực tiếp vì tiêu hao thể lực mà xỉu ngang.
Vừa nghĩ tới túi bánh mì đóng gói hình thỏ màu hồng phấn tràn ngập cảm giác trái tim thiếu nữ kia, Ôn Du nhịn không được hơi cong khóe miệng.
Hạ Tiểu Hàn cũng là một người không thích vận động, liền lôi kéo cô đi lòng vòng khắp sân thể dục, nói hoa mỹ là "Dạo bước mùa đông".
Cô ấy ngoại trừ việc có hơi ngốc một chút thì chính là dạng con gái thường thấy nhất trong trường cấp ba, ngày thường thích líu ríu thảo luận đủ chuyện, chuyện thích nhất trong tiết thể dục chính là ngồi ở ghế dài bên cạnh sân bóng rổ xem con trai chơi bóng.
Cái này cũng không thể trắng trợn ngồi xem, phải làm bộ lơ đãng thoáng nhìn như thế này, lặng lẽ đưa tầm mắt tập trung lên người thu hút sự chú ý của mình nhất, sau đó khắp người nổi lên bong bóng màu hồng thì nhìn đi chỗ khác, cảm thán quả nhiên trai đẹp đều chỉ tồn tại trong lớp người ta.
Bởi vì Ôn Du học trường dành cho nữ sinh, cơ bản không có tiếp xúc gì với nam sinh cùng tuổi, lúc này chợt nhìn thấy nhiều nam sinh tràn đầy thanh xuân chạy khắp sân thể dục, nhịn không được cảm thấy mới lạ nên nhìn thêm vài lần.
"Tiểu Du, tớ nói cho cậu biết, mùa đông ở sân bóng rổ không có gì giá trị để thưởng thức, đợi đến mùa hè cậu tới chỗ này sẽ thấy rất nhiều bạn nam cởi áo chơi bóng, mình thật muốn nằm trong đại dương cơ bụng đó…"Đại dương do cơ bụng tạo thành, cẩn thận ngẫm lại hình như có chút thấy ghê, trong lòng Ôn Du thành thật cảm thấy nổi da gà.
Nói đến tiểu thuyết ngôn tình vườn trường, tất nhiên không thể thiếu một cảnh tượng chính là sân thể dục, mà nữ chính bị bóng rổ đập trúng là tình tiết tám chín phần mười sẽ xuất hiện - không ngoài dự đoán, nguyên tác còn nghiêm khắc tuân theo định luật này, bởi vậy lúc Hạ Tiểu Hàn đang hăng hái bừng bừng nói chuyện trên trời dưới đất, một quả bóng rổ bay thẳng hướng đập vào mặt cô ấy.
Ôn Du còn chưa kịp phản ứng lại đã nhìn thấy dòng máu đỏ tươi chảy ra từ trong mũi cô ấy, tưởng như là quên tắt vòi nước.
Vốn dĩ nội dung truyện chỉ là nữ chính bị đập trúng đầu, nam chính đến an ủi, không ngờ tới trong lúc nhất thời câu chuyện tình yêu ngọt ngào đã biến thành cảnh tượng máu me như thế, khiến tất cả mọi người ở đây đều hoảng sợ.
"Nghiêng người về phía trước, đừng ngửa đầu!" Ôn Du nâng Hạ Tiểu Hàn đang ngửa đầu ra sau, lấy khăn giấy từ trong túi ra: "Nếu ngửa đầu máu sẽ chảy từ cổ họng vào dạ dày.
Cậu đừng sợ, có mình ở đây.
"Hạ Tiểu Hàn sợ tới mức nước mắt lưng tròng, cả người run rẩy nắm chặt tay cô.
Từ lúc hai cô gái ngồi trên ghế dài, Hứa Sí đã chú ý tới Ôn Du, bởi vậy cũng đánh nghiêm túc hơn bình thường rất nhiều.
Từ nhỏ anh đã am hiểu vận động, kỹ thuật nhuần nhuyễn hơn các bạn cùng lứa thì không nói, còn tàn nhẫn dám xông lên, không ít nữ sinh đều dừng chân lặng lẽ quan sát anh.
Khi nhìn thấy quả bóng của Sầm Dương phát bay về phía ghế dài, trái tim anh lập tức vọt lên cổ họng, anh vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy quả bóng rổ đập vào đầu cô gái bên cạnh Ôn Du, anh thoáng thở phào nhẹ nhõm.
"Ai da, xin lỗi, xin lỗi!" Sầm Dương là đầu sỏ gây nên chuyện, cậu ta xông tới trước mặt họ: "Cậu không sao chứ?"Ôn Du vẫn cảm thấy câu "Cậu không sao chứ" và "Cậu tỉnh rồi" là hai câu có thể xếp vào những lời thoại vô dụng nhất trong phim truyền hình, dù sao mặt Hạ Tiểu Hàn đầy máu mũi thế này nhìn sao cũng trông không giống như không có sao.
.