Mấy người ra trạm gác, không ngạc nhiên chút nào khi thấy kênh thế giới đã bị thổi bay.

Hầu như tất cả đều gào thét.

Phong Trung Nhất Tiếu cũng không giấu giếm, phát một video, chính là toàn bộ hành trình của mấy người vừa đi qua. 

“Đúng rồi, hôm qua tôi còn tiện thể đăng cái video đại thần một chọi hai mươi lên.” Phong Trung Nhất Tiếu cười đầy ẩn ý.

Cố Thịnh Nhân ra hiệu với hắn làm tốt lắm.

“Cái gì một chọi hai mươi?” Sơn Hà Nhất Kiếm đột nhiên hỏi. 

Phong Trung Nhất Tiếu hơi ngạc nhiên, Sơn Hà hôm nay đổi tính? Không phải từ trước tới nay anh đều không quan tâm loại chuyện này sao? Anh còn nói chuyện đi tìm Lạc Mộc Tiêu Tiêu xảy ra ngày hôm qua.

“Nhất định là người Tiểu Lâu Yên Vũ tìm, hơn nữa, trong mấy người bao vây tấn công đại thần, tôi nhận ra mấy người, là  người của bang hội Huyết Chiến. Giao chiến lâu như vậy, thật sự cho rằng ẩn một ID tôi sẽ không nhận ra?” 

“Nhất Tiếu, ngày mai chúng ta chiến đấu với Huyết Chiến bang, tiền đặt cược là vật gì?” Sơn Hà Nhất Kiếm đột nhiên hỏi.

Phong Trung Nhất Tiếu bị anh đột nhiên chuyển đề tài làm cho bối rối, trả lời: “Thương khố nhất thành.”

“Nhất thành quá ít, đổi thành ngũ thành.” Sơn Hà Nhất Kiếm thản nhiên nói. 

Sơn Hà cười cả kinh: “Ác như vậy!” Huyết Chiến không phải bang hội nhỏ mấy người hay mười mấy người, lấy danh nghĩa đệ nhị bang hội của server Lâm Giang Tiên, Huyết Chiến có chừng hơn một nghìn người, đồ vật trong kho của bang hội là cả bang hội cùng sở hữu, nhất thành đã không phải nhỏ, thế nhưng tốt xấu gì Huyết Chiến cũng thừa nhận, nếu đổi thành ngũ thành, phỏng chừng lần này, Huyết Chiến sẽ đả thương gân cốt.”

“Chúng ta chơi không có thù hận gì, vẫn nên lưu lại một đường...” Phong Trung Nhất Tiếu chần chờ nói.

“Anh nghĩ, nếu như lần này Huyết Chiến rớt ngũ thành, người chơi sẽ trách tội Đàm Tiếu Giang Hồ chúng ta, hay trách Huyết Chiến vì nữ nhân đắc tội chúng ta?” Sơn Hà Nhất Kiếm phản vấn hắn. 

Phong Trung Nhất Tiếu suy tư một chút, đột nhiên mắt sáng ngời: “Ý của anh là nói: Một Sơn Hà như anh, không đánh mà thắng, có thể làm tan rã Huyết Chiến, quả nhiên âm hiểm!”

Rất rõ ràng, vật Huyết Chiến v sở hữu cũng là của thành viên bang hội cùng sở hữu, một ngày mất đi ngũ thành, tất nhiên sẽ tổn hại đại bộ phận của lợi ích.

Mà lý do Đàm Tiếu Giang Hồ khai chiến, chính là Tiểu Lâu Yên Vũ. Hóa ra những người đó vốn không có thiện ý với cô ta, cứ như vậy, nếu Huyết Chiến thiên vị cô ta, phỏng chừng Huyết Chiến sẽ thất thủ không ít. 

Mấy người ở đây đều là người của Đàm Tiếu Giang Hồ, nghe được điều này mắt ai ai cũng sáng lên, nóng lòng muốn tỷ thí.

Cố Thịnh Nhân cũng nhìn Sơn Hà Nhất Kiếm, không ngờ, đây cũng là một nội bộ bí mật.

Nhưng đúng lúc, trong thế giới này, chỉ cần Tiểu Lâu Yên Vũ càng sống không vui vẻ, nhiệm vụ của cô càng hoàn thành tốt. Đề nghị của Sơn Hà Nhất Kiếm thật ra lại rất hợp ý cô. 

Anh nói đạo nghĩa giang hồ? Vốn chính là quan hệ cạnh tranh Đàm Tiếu Giang Hồ đường đường chính chính bàn bạc, ai có thể nói điều này không đúng?

Lúc mấy người thương lượng vài câu, Phong Trung Nhất Tiếu đột nhiên cười ha hả.

“Làm sao vậy? Một mình vui vẻ như vậy?” Tôi Chỉ Cười Cười Không Nói Gì châm chọc hắn. 

Phong Trung Nhất Tiếu chỉ vào kênh thế giới: “Những người đó vừa rồi không phải kêu tôi tấn công cho bọn họ xem sao? Hiện đang cho bọn họ xem, lại bất mãn.”

Tôi Chỉ Cười Cười Không Nói Gì chỉ nhìn thoáng qua, cười mắng: “Tôi đã nói hôm nay sao anh hào phóng như vậy? Hóa ra là đào hố đợi ở đây!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện