Triệu Hỉ Minh đang lo lắng không biết làm thế nào để vào được Lâm Tuyền biệt trang. Tẩy Thiên các canh giữ nghiêm ngặt, hắn ta là một kiếm khách, muốn trà trộn vào trong thực sự vô cùng khó khăn.
Trong lòng hắn ta dâng lên cảm giác khó tả, khiến hắn ta không tự chủ được nhìn sang hướng khác. Càng chạy càng cảm giác rõ ràng, cho đến khi hắn ta nhìn thấy bóng dáng đang nằm trên mặt đất kia.
Đáng chết thật!
Chỉ cần nhìn qua, Triệu Hỉ Minh đã hiểu có chuyện gì xảy ra. Hắn ta nhanh chóng bước tới, đỡ Cố Thịnh Nhân dậy.
“Thái sư thúc tổ! Thái sư thúc tổ!” Lúc này hắn ta mới phát hiện Cố Thịnh Nhân không ổn, sắc mặt trắng bệch, hơi thở yếu ớt, hắn ta giơ tay bắt mạch của Cố Thịnh Nhân.
“Tẩy Thiên các!” Mắt Triệu Hi Minh đỏ ngầu. Dáng vẻ của sư thúc tổ chính là bị lấy quá nhiều máu.
Hắn ta run rẩy, khoác lại áo choàng đã bị cởi ra của Cố Thịnh Nhân lại cho nàng, buộc lại đai lưng, sau đó đi tới nam nhân đang hôn mê bên cạnh.
Tuy rằng không biết nam nhân này tại sao lại hôn mê, Triệu Hỉ Minh cũng không muốn biết, hắn ta rút kiếm ra khỏi vỏ, tay nâng kiếm lên.
Hệ thống: Làm tốt lắm!
Triệu Hỉ Minh không dám chậm trễ, cho Cố Thịnh Nhân ăn một viên dưỡng khí đan, nói “đã mạo phạm rồi” rồi bế nàng về Tinh La kiếm phái.
Huyền Kha đang chiến đấu với yêu thú bá chủ của tây hoang đột nhiên cảm thấy trong lòng loạn nhịp, hắn không biết cảm giác này từ đâu mà có, chỉ biết dường như có chuyện gì mà hắn khó có thể chấp nhận được.
Sư muội! Đôi mắt của hắn nheo lại, sắc mặt tái nhợt. Hắn rút ra nhìn U Liên nguyệt quan vẫn chưa hoàn thành, đây là quà hắn chuẩn bị cho sư muội, hiện giờ chỉ có thể tạm thời từ bỏ.
Một vài vị chân nhân của Tinh La kiếm phái tới Lâm Tuyền biệt trang. Tinh Nguyệt chân nhân nhìn quét qua một lượt, dùng toàn bộ thần thức kiếm tông bao vây lấy Lâm Tuyền biệt trang, không bỏ sót một xó xỉnh nào, cũng không hề nhìn thấy bóng dáng của sư thúc tổ.
Nàng ta nhíu mày: hay là bọn họ đưa tin sai? Không đúng! Rõ ràng nàng ta nhìn thấy trong một gian phòng có một bóng dáng nữ nhân gầy yếu, cả người đỏ ửng, được người đang cho uống bát thuốc màu đỏ tươi.
Đó không phải là thuốc? Rõ ràng là một bát máu!
Tinh Nguyệt chân nhân đột nhiên nhớ ra, trước đó vài ngày có tin đồn, người đó không phải là người đang bị trúng hỏa độc sao?
Vậy bát máu đó? Tinh Nguyệt chân nhân biến sắc.
Nàng ta không thể nói gì nữa, trực tiếp rút kiếm ra, bổ một nhát kiếm vào Lâm Tuyền biệt trang.
“Sư muội, làm gì vậy?” Tinh Vân chân nhân và Tinh Phong chân nhân đi cùng Tinh Nguyệt chân nhân ngạc nhiên nhìn nàng ta.
Tinh Nguyệt chân nhân nói những gì mình đã nhìn thấy vừa nãy cho họ nghe.
“Tẩy Thiên các, sao họ dám!” Mấy vị trưởng lão giận không thể kiềm chế được.
Lúc này, mấy bóng dáng chật vật vọt tới.
Là Tẩy Lưu Phong và Bạch Hinh Nhã được cao thủ của Tẩy Thiên các liên thủ bảo vệ, tránh được một kiếp nạn. Cho dù như vậy, một kiếm của kiếm tông cũng không phải dễ tiếp nhận, mấy người đó nhìn vô cùng chật vật.
“Các ngươi là ai, đột nhiên tập kích Lâm Tuyền biệt trang làm gì vậy?” Tẩy Lưu Phong nhận ra mấy vị trưởng lão của Tinh La kiếm phái, hắn ta biến sắc, chống nạnh nói vọng ra.
Tinh Nguyệt chân nhân lại tung ra một kiếm, rơi xuống thẳng chỗ của Bạch Hinh Nhã.
“Cản nàng ta lại!” Tẩy Lưu Phong tròn mắt, nói với hai vị kiếm tôn bên cạnh người.
“Phốc.”
“Phốc.”
Hai vị kiếm tôn liên thủ, liều mạng trọng thương, cuối cùng cũng có thể chặn được một kiếm của Tinh Nguyệt chân nhân.
“Tiểu sư thúc tổ của chúng ta đang ở đâu?” Tinh Nguyệt chân nhân lạnh lùng.
Tẩy Lưu Phong cắn răng: “ Tiểu sư thúc tổ nào chứ, ta không hề biết.”
Tinh Nguyệt chân nhân thấy hắn ta nói vậy hừ lạnh, không nói nhiều, phóng một kiếm tới.
Trong lòng hắn ta dâng lên cảm giác khó tả, khiến hắn ta không tự chủ được nhìn sang hướng khác. Càng chạy càng cảm giác rõ ràng, cho đến khi hắn ta nhìn thấy bóng dáng đang nằm trên mặt đất kia.
Đáng chết thật!
Chỉ cần nhìn qua, Triệu Hỉ Minh đã hiểu có chuyện gì xảy ra. Hắn ta nhanh chóng bước tới, đỡ Cố Thịnh Nhân dậy.
“Thái sư thúc tổ! Thái sư thúc tổ!” Lúc này hắn ta mới phát hiện Cố Thịnh Nhân không ổn, sắc mặt trắng bệch, hơi thở yếu ớt, hắn ta giơ tay bắt mạch của Cố Thịnh Nhân.
“Tẩy Thiên các!” Mắt Triệu Hi Minh đỏ ngầu. Dáng vẻ của sư thúc tổ chính là bị lấy quá nhiều máu.
Hắn ta run rẩy, khoác lại áo choàng đã bị cởi ra của Cố Thịnh Nhân lại cho nàng, buộc lại đai lưng, sau đó đi tới nam nhân đang hôn mê bên cạnh.
Tuy rằng không biết nam nhân này tại sao lại hôn mê, Triệu Hỉ Minh cũng không muốn biết, hắn ta rút kiếm ra khỏi vỏ, tay nâng kiếm lên.
Hệ thống: Làm tốt lắm!
Triệu Hỉ Minh không dám chậm trễ, cho Cố Thịnh Nhân ăn một viên dưỡng khí đan, nói “đã mạo phạm rồi” rồi bế nàng về Tinh La kiếm phái.
Huyền Kha đang chiến đấu với yêu thú bá chủ của tây hoang đột nhiên cảm thấy trong lòng loạn nhịp, hắn không biết cảm giác này từ đâu mà có, chỉ biết dường như có chuyện gì mà hắn khó có thể chấp nhận được.
Sư muội! Đôi mắt của hắn nheo lại, sắc mặt tái nhợt. Hắn rút ra nhìn U Liên nguyệt quan vẫn chưa hoàn thành, đây là quà hắn chuẩn bị cho sư muội, hiện giờ chỉ có thể tạm thời từ bỏ.
Một vài vị chân nhân của Tinh La kiếm phái tới Lâm Tuyền biệt trang. Tinh Nguyệt chân nhân nhìn quét qua một lượt, dùng toàn bộ thần thức kiếm tông bao vây lấy Lâm Tuyền biệt trang, không bỏ sót một xó xỉnh nào, cũng không hề nhìn thấy bóng dáng của sư thúc tổ.
Nàng ta nhíu mày: hay là bọn họ đưa tin sai? Không đúng! Rõ ràng nàng ta nhìn thấy trong một gian phòng có một bóng dáng nữ nhân gầy yếu, cả người đỏ ửng, được người đang cho uống bát thuốc màu đỏ tươi.
Đó không phải là thuốc? Rõ ràng là một bát máu!
Tinh Nguyệt chân nhân đột nhiên nhớ ra, trước đó vài ngày có tin đồn, người đó không phải là người đang bị trúng hỏa độc sao?
Vậy bát máu đó? Tinh Nguyệt chân nhân biến sắc.
Nàng ta không thể nói gì nữa, trực tiếp rút kiếm ra, bổ một nhát kiếm vào Lâm Tuyền biệt trang.
“Sư muội, làm gì vậy?” Tinh Vân chân nhân và Tinh Phong chân nhân đi cùng Tinh Nguyệt chân nhân ngạc nhiên nhìn nàng ta.
Tinh Nguyệt chân nhân nói những gì mình đã nhìn thấy vừa nãy cho họ nghe.
“Tẩy Thiên các, sao họ dám!” Mấy vị trưởng lão giận không thể kiềm chế được.
Lúc này, mấy bóng dáng chật vật vọt tới.
Là Tẩy Lưu Phong và Bạch Hinh Nhã được cao thủ của Tẩy Thiên các liên thủ bảo vệ, tránh được một kiếp nạn. Cho dù như vậy, một kiếm của kiếm tông cũng không phải dễ tiếp nhận, mấy người đó nhìn vô cùng chật vật.
“Các ngươi là ai, đột nhiên tập kích Lâm Tuyền biệt trang làm gì vậy?” Tẩy Lưu Phong nhận ra mấy vị trưởng lão của Tinh La kiếm phái, hắn ta biến sắc, chống nạnh nói vọng ra.
Tinh Nguyệt chân nhân lại tung ra một kiếm, rơi xuống thẳng chỗ của Bạch Hinh Nhã.
“Cản nàng ta lại!” Tẩy Lưu Phong tròn mắt, nói với hai vị kiếm tôn bên cạnh người.
“Phốc.”
“Phốc.”
Hai vị kiếm tôn liên thủ, liều mạng trọng thương, cuối cùng cũng có thể chặn được một kiếm của Tinh Nguyệt chân nhân.
“Tiểu sư thúc tổ của chúng ta đang ở đâu?” Tinh Nguyệt chân nhân lạnh lùng.
Tẩy Lưu Phong cắn răng: “ Tiểu sư thúc tổ nào chứ, ta không hề biết.”
Tinh Nguyệt chân nhân thấy hắn ta nói vậy hừ lạnh, không nói nhiều, phóng một kiếm tới.
Danh sách chương