Chương 1167
“Nếu bố đã nói như vậy thì dù sao đó cũng là sản nghiệp mà con vất vả tạo nên, thế thì mọi người hãy cùng con trở về xem một chút đi!”
Nói xong, Abel dắt cổ áo của NhanKiến Định, ra hiệu cho tên vệ sĩ đứng ở phía sau đuổi theo, hấp tấp đi về phía trước Cửa lớn dẫn ra ngoài chỉ có một cái, bây giờ lại bị công tước Otto.
chặn lại, khi đi lên phía trước, nhất định là hai bên sẽ tiếp cận nhau, tận mắt nhìn thấy con trai cưỡng ép cháu của mình đi qua, công tước Otto.
chỉ nắm chặt cây gậy, cũng không nói lời nào.
Xe lái thật nhanh, NhanKiến Định ngồi giữa hai tên vệ sĩ, Abel thì ngồi ở phía trước “Vừa rồi làm chậm trễ không ít thời gian, cách nửa tiếng chỉ còn mười mấy phút thôi, cậu không kịp quay về đâu!”
Lúc đến đây, trên đường đi đã mất gần một tiếng đồng hồ, vừa rồi còn làm chậm trễ nhiều thời gian như vậy, cho dù có một đường đua xe trở về, nhất định sẽ không kịp thời gian, NhanKiến Định tin tưởng vào ông ngoại một trăm phần trăm, nhà máy mà ông ta nói…
Vậy chắc chản là không thể giữ được, có điều đến cùng là không giữ được kiểu gì, cái này khiến anh ấy có chút tò mò.
Dù sao ở bên trong nhà máy dược phẩm kia có không ít thiết bị tiên tiến, huống chỉ theo anh ấy biết, ở trung tâm còn cất giấu một chuyên môn tiến hành nghiên cứu phát minh, nhất định là các đồ vật lớn và số liệu ở bên trong không thể thiếu được!
Cho dù hiện tại phát tin tức trở về bảo tôn di chuyển, đến cuối cùng đoán chừng những thứ có thể bảo vệ cũng không còn nhiều!
“Đây cũng không phải là chuyện mày nên lo lắng, mày thông minh như vậy, đã từng nghĩ đến kết cục sau này của mình sẽ như thế nào chưa?”
Lời nói của công tước Otto vang lên, lúc ấy thật ra Abel cũng có chút bối rối, nhưng trong tâm lý của một người luôn luôn có may mắn Tồn tại.
Dù gì nhà máy dược phẩm của anh ta cũng được coi là một nhà máy bảo vệ lớn đặc biệt của địa phương, ông già muốn đối phó trắng trợn với anh ta, nhất định cư dân của nơi đó sẽ là người đầu tiên đứng ra phản đối, dù sao nhà máy dược phẩm của anh ta cũng nuôi sống.
hơn phân nửa dân bản xứt Có thể nghĩ đến bộ dạng vừa rồi của ông già và thái độ chắc chắn của NhanKiến Định bây giờ, lòng Abel có chút loạn cả lên, không ổn!
“Nhất định là kết cục của tôi không liên quan gì đến cậu, trước đó tôi kính cậu là con trai của ông ngoại cho nên mới gọi cậu một tiếng cậu, hiện tại xem ra, căn bản là cậu không gánh nổi cái xưng hô này, người luôn luôn có tốt có xấu, nhưng những chuyện mà cậu đã làm kia, không thể dùng một chữ xấu để hình dung được nữa, thời điểm nửa.
đêm cậu tỉnh giấc, chẳng lẽ cậu không cảm thấy đuối lý hả Abel?”
Ngẫm lại những người bị anh ta hại cho cửa nát nhà tan, NhanKiến Định chỉ cảm thấy hốc mắt có chút chua xót, có hai thứ vốn không nên nhiễm bẩn nhưng hết lần này tới lần khác anh ta lại để cho hai thứ đó trở nên ô uế, chiến tranh liên miên, nhân dân phải lang thang khắp nơi ở những thành phố kia, làm sao Abel lại không biết rõ tình hình của những chuyện này, chỉ có thể là không muốn biết, không thèm để ý đến người khác, chỉ để ý mình thôi!
Trong xe im lặng một lúc lâu, thẳng đến khi xe tiến vào thành phố, Abel mới khàn khàn mở miệng: “Cậu cũng từng suy nghĩ một khoảng thời gian rất dài, tại sao cậu phải làm những chuyện này, tại sao cậu lại biến thành như vậy, cậu có thể hỏi chính cậu như vậy, nhưng cháu thì không thể, cháu chưa từng nếm trải nỗi khổ của cậu, cho nên cháu không có tư cách phê phán tội ác của cậu.”
Sau khi nói xong lời này, Abel liền ngậm miệng không nói chuyện, thời gian từng giờ trôi qua, mắt thấy sắp đến nơi rồi, thậm chí nhìn xa xa là có thể nhìn thấy bóng hình mơ hồ của nhà máy dược phẩm, Abel thở ra một hơi.
Ngay sau đó: “Âm ầm! Đoàng, đoàng, đoàng!”
Vài tiếng vang nổ ra, cách đó không xa có thể nhìn thấy nhà máy dược phẩm chìm trong ánh lửa ngút trời.