Chương 91
Nhưng cô phải thừa nhận là Quý Tư Hàn, là sự dịu dàng ôn nhu của anh, mang cô đi ra khỏi đoạn thời gian khủng khiếp kia…
Cô nghĩ chuyện này có thể liên quan đến việc cô là trẻ mồ côi.
Cô thiếu tình yêu, thiếu đến mức chỉ cần người khác đối xử tốt với cô một chút, cô sẽ móc hết ruột gan giao cho người đó.
Tuy rằng cuối cùng hai người đàn ông đều vứt bỏ cô, nhưng cô không hối hận vì đã từng yêu.
Chỉ là có chút tiếc nuối, cả đời này của cô dùng hết tình cảm đi yêu một người, kết quả đổi lại không có một người nào thật lòng yêu cô.
Cô nghĩ đời này cứ như vậy, hy vọng kiếp sau, ông trời nể tình cô cả đời lẻ loi hiu quạnh, cho cô chút đường đi.
Thư Vãn cảm thấy ý nghĩ của mình có chút buồn cười, người đã chết, nào cókiếp sau, cuối cùng thứ còn lại cũng chỉ là một nắm tro mà thôi.
Cô thu hồi những suy nghĩ lộn xộn, ngước mắt nhìn về phía Cố Cảnh Thâm.
“Cố tổng, tôi đối với bên đối tác vẫn luôn lịch sự, không tồn tại bất kì sự thiên vị nào.”
“Về phần chuyện năm năm trước, đã qua rồi, Cố tổng cũng không cần để trong lòng.”
Anh ta mất trí nhớ thật cũng được, hay giả bộ không nhận ra cũng được, bây giờ đều không quan trọng nữa.
Chuyện quá khứ, đã bị thời gian mang đi tất cả.
Cô và anh ta, đều không nên nhắc lại.
Thư Vãn nói xong, một lần nữa nhấc bước đi xuống bãi đỗ xe ngầm.
Nhìn bóng lưng nhỏ nhắn mỏng manh kia, Cố Cảnh Thâm cảm giác Thư Vãn đã thay đổi rất nhiều.
Tựa hồ cô gái quỳ gối trước cửa Cố gia, khóc nháo cầu xin anh ta ra ngoài gặp mặt một lần, đã sớm chết rồi.
Cô của hiện tại, đã không còn là cô gái hoạt bát đáng yêu năm nào, trên mặt cô lúc này chỉ còn lại sự lạnh nhạt bất cần.
Anh ta ấn ấn ngực mình, bên trong trống rỗng giống như có thứ gì đó mà bản thân đã quên mất, nhưng anh ta lại không nhớ ra bản thân đã quên thứ gì.
Cố Cảnh Thâm dẫn theo hơi nhiều người, một chiếc xe thương vụ bảy chỗ ngồi không đủ, Thư Vãn đành phải gọi thêm một chiếc xe thương vụ khác đến.
Quản lý cấp cao thâm niên ngồi xe khác, Cố Cảnh Thâm và vệ sĩ của anh ngồi trên xe của cô.
Toàn bộ quá trình Thư Vãn không nói gì với Cố Cảnh Thâm, chuyên tâm lái xe đưa anh đến nhà hàng năm sao.
Trong phòng bao xa xỉ, Ninh Uyển và mấy vị phó tổng của Anh Hoa đã tới, chỉ có Quý Tư Hàn còn chưa tới.
Ninh Uyển sắp xếp cho đoàn người Cố Cảnh Thâm ngồi xuống, đi ra hỏi Thư Vãn: “Đã gửi địa chỉ cho Quý tổng chưa?”
Thư Vãn chậm rãi gật đầu: “Gửi rồi.”
Tuy rằng cô không biết Quý Tư Hàn có nhìn thấy tin nhắn ở wechat hay không, nhưng cô đã gửi địa chỉ cho hắn, hắn có đến hay không không liên quan đến cô.