Chương 81
“Thư tiểu thư, tôi vẫn đề nghị cô nằm viện điều trị, tình trạng sức khỏe hiện tại của cô không mấy lạc quan.”
Thư Vãn vẫn cự tuyệt, nằm viện chỉ là tìm một chỗ chờ chết mà thôi, cô không muốn lãng phí thời gian cuối cùng của sinh mệnh ở bệnh viện.
Bác sĩ thấy cô kiên trì từ chối, cũng không khuyên nhiều nữa, chỉ là nhắc nhở cô sau khi về nhà cần phải chú ý nghỉ ngơi, đừng lao lực quá mức, nếu không cung cấp đủ máu lên não thì rất dễ dàng té xỉu, hoặc là đột tử.
Cái chết như vậy vẫn có thể chấp nhận được, ít nhất là sẽ không thống khổ quá lâu.
Sau khi cầm thuốc rời khỏi bệnh viện, cô đi đến cục cảnh sát để hủy án.
Tối hôm qua cô chủ động nhận lời mời, tính chất cũng đã thay đổi.
Hơn nữa lai lịch của anh ta còn không nhỏ, nếu cô muốn bắt anh ta, chỉ sợ là khó hơn lên trời, chi bằng thuận theo ý anh ta cuộc sống còn dễ chịu một chút.
Làm xong những thứ này, Thư Vãn về đến nhà, lại chìm vào giấc ngủ say.
Cô ở nhà ngây ngốc ngủ hết đêm cuối cùng, nửa tháng nghỉ phép hoàn toàn kết thúc.
Cô còn nhớ rõ phải đi Anh Hoa quốc tế giao lại công việc cho người khác.
Cô dùng bữa sáng, uống thuốc xong, tinh thần khá hơn một chút, nhưng sắc mặt vẫn rất khó coi.
Cô cố ý trang điểm đậm che đi khuôn mặt nhợt nhạt lại, xách túi đi tới Anh Hoa Quốc Tế.
Vừa vào văn phòng, Chu Chu và Triệu Du liền vây quanh: “Vãn Vãn, cậu từ chức à?”
Thư Vãn gật đầu: “Đúng vậy, tớ từ chức rồi.”
Chu Chu kéo tay cô, vẻ mặt không nỡ: “Vãn Vãn, đang yên đang lành sao cậu lại đột nhiên từ chức?”
Triệu Du cũng tỏ vẻ khó hiểu: “Đúng vậy, tiền lương ở Anh Hoa cao hơn các tập đoàn khác nhiều, một năm mấy chục vạn, cậu cứ từ chức như vậy không đáng tiếc sao?”
Thư Vãn cười cười, “Tiền lương của Anh Hoa rất cao, nhưng tớ còn có tính toán khác.”
Triệu Du nhìn cô từ trên xuống dưới nghi ngờ hỏi: “Không phải là cô bị Quý thị đào đi rồi chứ?”
Chu Chu mở to đôi mắt to tròn xoe, kinh ngạc nói: “Vãn Vãn, Quý thị trả tiền lương cao gấp mấy lần so với Anh Hoa, có phải cậu sắp thành phú bà rồi đúng không?”
Thư Vãn bị bộ dạng đáng yêu của Chu Chu chọc cười: “Không có, tôi nói tính toán, là cuộc sống riêng tư không liên quan đến công việc.”
Triệu Du thấy cô không bị Quý thị móc đi, ánh mắt ghen tị không còn nữa, lúc này mới chuyển qua nhiều chuyện hỏi: “Vậy cậu không định làm việc à?”
Thư Vãn lắc đầu, hờ hững trả lời: “Không làm việc nữa.”
Triệu Du thấy thế nào cũng không hỏi được ý định kế tiếp của cô, nhịn không được cười một tiếng: “Xem ra là thật sự leo lên hào môn rồi.”
“Cũng không biết là được ông già nào bao nuôi, thậm chí ngay cả công việc cũng không cần.”
Thư Vãn nhìn Triệu Du, lạnh lùng nói: “Tôi có trèo lên hào môn hay không, đều không liên quan đến cô.”
Ấn tượng của Hứa Hàm đối với cô không tốt, chính là bởi vì Triệu Du luôn ở sau lưng nói xấu sau lưng cô, nói cô bị một ông già nào đó bao nuôi.
Cô ở đây làm việc nhiều năm như vậy, cũng không biết bị Triệu Du truyền ra cô có bao nhiêu vị kim chủ.