Chương 72

Sau khi làm xong tất cả, cô lê thân thể mệt mỏi về đến nhà.

Cô vừa mở cửa, liền thấy Sam Sam sốt ruột đi tới.

“Vãn Vãn, cậu đi đâu vậy, gọi điện thoại cậu cũng không nhận.”

Lúc này Thư Vãn mới cầm điện thoại lên nhìn, phát hiện trên đó có rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Sam Sam.

Cô ở khách sạn chỉ lo xem tin tức, kiểm tra camera, cũng không chú ý tới điện thoại.

“Tớ ra ngoài đi dạo một chút, có thể trung tâm thương mại quá ồn ào nên không nghe thấy tiếng chuông điện thoại.”

Thật ra cô ngủ quá say, căn bản không nghe thấy tiếng điện thoại gọi tới, sợ Sam Sam lo lắng liền thuận miệng trả lời một câu.

Sam Sam cũng không biết tối qua Thư Vãn không ngủ ở nhà, nghe cô giải thích như vậy, cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Sam Sam, hôm nay không phải cậu nên cùng Giang Vũ đi hưởng tuần trăng mật sao? Sao lại về nhà?”

Sam Sam và Giang Vũ đã sớm lên kế hoạch, kết hôn xong sẽ đi Malaysia hưởng tuần trăng mật.

Sam Sam chưa từng ra nước ngoài, rất mong đợi chuyến đi tuần trăng mật lần này.

Tại sao không xuất phát theo kế hoạch, ngược lại trở về nhà.

“Sáng hôm nay, tớ và Giang Vũ vừa ra khỏi cửa liền gặp bảo vệ tiểu khu, anh ta nói đêm qua, trước cửa nhà chúng ta có một đám người áo đen tới, đám người này chưa vào cửa, chỉ đứng ở cửa trông coi, đại khái đứng nửa giờ mới đi, bảo vệ cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng lúc ấy anh ta còn tưởng rằng là thân thích nhà chúng ta, cũng không nghĩ nhiều, lúc gặp chúng ta mới vô tình nói ra.”

“Tớ nghe xong cảm thấy rất không đúng, liền gọi điện thoại cho cậu, thấy cậu không nghe điện thoại nên lại liên tưởng đến đám người kỳ quái trong hôn lễ ngày hôm qua, lo lắng cậu sẽ xảy ra chuyện nênliền vội vàng chạy tới tìm cậu.”

Thảo nào Sam Sam không đi hưởng tuần trăng mật với Giang Vũ, hóa ra là vì lo lắng cho cô.

“Xin lỗi, Sam Sam.”

Thư Vãn cảm thấy có chút áy náy, vội vàng giải thích: “Ngày hôm qua tớ quả thật gặp chút phiền toái, có một bản hợp đồng rất quan trọng với Lâm tổng, nhưng tớ vẫn kéo dài không đưa cho anh ta, mới khiến anh ta thẹn quá hóa giận, trực tiếp xông tới hôn lễ của cậu và Giang Vũ, còn phái người đến phòng cưới của hai người.”

“Vãn Vãn, đây là……”

Thư Vãn còn chưa nhận ra trên cổ mình có rất nhiều dấu hôn, nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của Sam Sam, lúc này mới phản ứng lại.

Cô vội vàng lấy tay che cổ, xấu hổ cúi đầu.

“Tớ……”

“Có phải Lâm tổng kia ép buộc cậu không?”

Ánh mắt Lâm tổng nhìn Thư Vãn, tựa như đang nhìn con mồi.

Ngày hôm qua Sam Sam đã muốn nhắc nhở Thư Vãn, nhưng vì quá bận rộn hôn lễ và chăm sóc người thân của Giang Vũ, cũng chưa kịp tìm cô nói chuyện.

Bây giờ thấy Thư Vãn trở về như vậy, lại càng hoài nghi cô bị Lâm tổng kia bắt nạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện