Chương 4
Thư Vãn lấy vali ra, mở tủ quần áo, bỏ toàn bộ quần áo của mình vào trong.
Cô không mang theo bao nhiêu đồ tới, thu dọn đơn giản một chút liền xách vali rời khỏi.
Sau khi ngồi vào trong xe, gửi tin nhắn cho Tô Thanh.
[Trợ lý Tô, mật mã của căn hộ Imperial Howe là 0826.]
Tô Thanh là một người thông minh, sau khi nhìn thấy tin nhắn thì lập tức hiểu được.
Thư tiểu thư không chỉ không tiêu một phân tiền của Quý tổng, ngay cả căn hộ Quý tổng tặng cũng không cần.
Sạch sẽ lưu loát như thế, hoàn toàn không giống người phụ nữ năm năm trước quỳ gối trước mặt Quý tổng, cầu xin Quý tổng bỏ ra một trăm vạn mua cô một đêm.
Anh ta cầm đồ vật nguyên dạng nhanh chóng trở lại công ty trả lại cho Quý Tư Hàn, cũng truyền đạt lại nguyên văn những lời của Thư Vãn cho hắn.
Quý Tư Hàn nâng đôi mắt hoa đào đạm mạc xa cách lên, sau khi quét mắt nhìn đồ vật trên mặt bàn, tầm mắt ngưng tụ trên tấm thẻ đen kia.
Hắn lạnh giọng hỏi Tô Thanh: “Bên trong có thêm một trăm vạn?
Tô Thanh lập tức gật đầu: “Đúng vậy.”
Trước khi Tô Thanh quay về công ty đã đến ngân hàng kiểm tra số tiền trong thẻ đen.
Bên tron thẻ ngoại trừ số tiền mỗi tháng hắn gửi còn có thêm một trăm vạn.
Rất hiển nhiên, đây là tiền bán mình mà Thư tiểu thư trả lại cho Quý tổng.
Quý Tư Hàn nhíu mày trầm ngâm một lúc lâu, vươn ngón tay cầm lấy tấm thẻ đen, lập tức bẻ gãy.
Sau đó đem đống giấy chứng nhận bất động sản đẩy tới trước mặt Tô Thanh, lạnh giọng dặn dò: “Xử lý sạch sẽ.”
Tô Thanh há miệng, muốn thay Thư tiểu thư nói mấy lời, đã thấy Quý Tư Hàn đã mở máy tính ra bắt đầu xử lý công việc.
Tô Thanh cũng thức thời ngậm miệng, cầm lấy đồ đạc, rời khỏi phòng tổng giám đốc.
Thư Vãn xách hành lý đi tới chỗ ở bạn tốt Kiều Sam Sam.
Cô giơ tay nhẹ nhàng gõ cửa, đứng ở bên cạnh lẳng lặng chờ đợi.
Kiều Sam Sam và cô đều là cô nhi, hai người cùng nhau lớn lên trong cô nhi viện, có thể nói là tình như chị em.
Nhớ lúc cô được Quý Tư Hàn đón đi, Kiều Sam Sam nói với cô: “Vãn Vãn, sau này nếu anh ta không cần cậu nữa, nhớ về nhà.”
Cũng chính bởi vì những lời này, Thư Vãn mới có dũng khí không cần phòng của Quý Tư Hàn.
Kiều Sam Sam nhanh chóng mở cửa, thấy là cô, khóe miệng lập tức nhếch lên, lộ ra một nụ cười cong cong.
“Vãn Vãn, sao cậu lại tới đây?”
Thư Vãn nắm chặt va li, có chút ngượng ngùng nói: “Sam Sam, tớ tới nương tựa cậu đây.”
Lúc này Kiều Sam Sam mới nhìn thấy vali trong tay cô, nụ cười trên mặt lập tức đọng lại: “Chuyện gì xảy ra?”
Thư Vãn làm bộ như không có việc gì cười cười, “Tớ chia tay với anh ấy rồi.”
Kiều Sam Sam sửng sốt, sau đó nhìn về phía Thư Vãn đang mỉm cười.