Chương 133
Cố Cảnh Thâm nhìn bóng lưng anh em Quý thị đi xa, có chút kinh ngạc không hiểu tại sao Quý Tư Hàn lại ra mặt giúp bọn họ.
Nghĩ kĩ, có lẽ Quý nhị thiếu cũng nhìn không nổi loại phụ nữ ở sau lưng chơi thủ đoạn này.
Bị hắn bắt gặp đương nhiên sẽ đứng ra chủ trì công đạo.
Nghĩ vậy, Cố Cảnh Thâm cũng không suy nghĩ sâu xa nữa, ngước mắt nhìn Ôn Lam.
“Nói lại lần nữa, xin lỗi!”
Ôn Hằng thấy bạn tốt của mình nổi giận, vội vàng hỏi Ôn Lam đã xảy ra chuyện gì.
Ôn Lam lúc này cũng không dám ngụy biện nữa, chỉ có thể khóc nói mình ghen tị Thư Vãn nên tức giận tát cô một cái.
Tâm tư muốn giúp em gái của Ôn Hằng lập tức tản ra, chỉ đành nói: “Lời xin lỗi này nên nói!”
Nói xong lại bổ sung một câu: “Nói xin lỗi xong, theo anh trở về tìm cha lĩnh phạt.
Ôn lão gia đương nhiên là ở trong đại sảnh tiếp đón nhân vật cấp bậc trưởng bối, chuyện xảy ra bên ngoài, tạm thời còn không biết.
Cũng không biết anh em Quý thị đã rời đi, chỉ tưởng rằng bọn họ đang nói chuyện với những người trẻ tuổi.
Nếu để cho hắn biết Quý Tư Hàn bị con gái nhà mình làm cho tức giận bỏ đi, chắc chắn sẽ cho cô ta hai cái tát để cô ta nhớ rõ chuyện mình đã làm.
Anh trai của mình cũng bắt cô xin lỗi, Ôn Lam không tình nguyện nhưng cũng chỉ có thể cắn răng, nói với Thư Vãn một tiếng xin lỗi.
Giọng cô nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt không chịu thua khiến Cố Cảnh Thâm rất bất mãn.
Cố Cảnh Thâm còn muốn nói gì đó, Thư Vãn lại ngăn lại: “Cố tổng, đi thôi.”
Tuy rằng Ôn Lam cho cô một cái tát, nhưng đêm nay cô ta lại đánh mất danh dự, cô ta không phục cũng rất bình thường.
Thư Vãn không tính so đo nữa, cũng cảm thấy cho cô một chút giáo huấn, để cô nhớ lâu là đủ rồi.
Hôm nay ngời bị đánh là cô, ngày sau nếu bị đánh là vị hôn thê của Cố Cảnh Thâm, lấy cả Ôn gia cũng không đủ để cho cô ta bồi thường.
Nhưng mà Ôn Lam không biết Thư Vãn đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy cô là đầu sỏ khiến cô ta mất hết thể diện!
Yến hội vừa tan, cô liền khóc đi tố cáo với Ôn Như Thiên và Ôn Hằng: “Cha, anh, hai người nhất định phải thay con đòi lại công đạo!”
Ôn Như Thiên nghe được cô khóc thút thít, trở tay liền cho một cái tát: “Dám đắc tội với Quý Tư Hàn, còn dám tới trước mặt tao khóc lóc!”
Ôn Lam trong nháy mắt ngừng khóc, vẻ mặt không thể tin, nhìn Ôn Như Thiên: “Ba, ba lại đánh con?!”
“Không cho mày chút giáo huấn, mày làm sao nhớ rõ được, Quý Tư Hàn là người mày có thể đắc tội sao, bạn gái Cố Cảnh Thâm mang tới mày cũng đánh được?”
Ôn Như Thiên sắc mặt xanh mét, cả người phát run, nếu không có Ôn Hằng ngăn cản, ông ta lại cho Ôn Lam một trận.
Ôn Lam không nghĩ tới người ba luôn luôn nâng mình trong lòng bàn tay che chở, lại vì người ngoài mà đánh mình như vậy, tức giận đến ôm mặt bỏ chạy.