Linh Hồn Trần Phong thấy tòa Thánh điện này chậm rãi bay lên, hướng về phía đỉnh đầu của hắn, rơi vào Thiên Linh cái, sau đó chậm rãi dung nhập với Ma pháp tâm, thay thế nơi đây.
"Đó có phải là nguồn gốc của Ma Pháp thuật?" Trần Phong dò hỏi.
Thuận Thiên liếc nhìn, sau đó hừ lạnh một tiếng, đáp:
"Không sai. Nhân loại các ngươi lúc không tu luyện được, thế là hướng đến các vị Thần Linh, xin được phù hộ. Giờ đây Thần đã không còn ở tại thế giới này, đám Tân Thánh này liền nhảy vào, thay thế Thần ban phúc cho nhân loại."
"Tân Thánh?" Trần Phong lại thêm tò mò, có vẻ như Thuận Thiên rất ghét bỏ những vị Tân Thánh này.
"Ngươi thật nhiều chuyện, tốt nhất là tu thành Linh Hải cho xong đi đã."
Nghe nó nhắc vậy Trần Phong mới tỉnh ra, cảm giác đau nhức lại bao phủ toàn Linh hồn, giờ đây nó như một ngọn lửa thiêu đốt, đau đớn đến sâu thẳm trong tâm hồn.
Một ngàn một trăm Linh độ..
Một ngàn hai trăm Linh độ..
....
Một ngàn bốn trăm Linh Độ!
A A A A!
Trần Phong gầm lên, trong tay hóa thành một thanh kiếm, kiếm quang tung hoành ngang dọc, khai mở Linh Hải đến cực hạn!
Một ngàn sáu trăm Linh Độ!
Oành!
Thần Trụ chống Trời ầm ầm vỡ vụn, khiến cho Linh Hải của Trần Phong ngừng mở rộng, đạt đến một ngàn sáu trăm Linh Độ!
Thuận Thiên thấy cảnh này, trong lòng hơi chút giật mình, thầm nghĩ:
"Lại có thể mở rộng Tinh Thần hải đến mức này, tên nhóc này ý chí thật đáng khâm phục."
Mở rộng Tinh Thần Hải đến bốn trăm Linh Độ đã có cảm giác đau nhức như bị gãy mười mấy cây xương, đến khi mở lên sáu trăm Linh độ, đau đớn tựa như bị ai đó đá vào hạ bộ cả chục lần, còn mở đến ngàn Linh độ, tựa như là vỡ hai viên trứng mấy lần, đau nhức như vậy, đủ để chết người rồi.
Ý thức Trần Phong gần như lịm đi, tuy nhiên hắn dùng ý chí mạnh mẽ cố gắng thanh tỉnh, bắt đầu công cuộc gây dựng Linh Hải. Nơi đây giờ cực kì hoang sơ, còn hắn tựa như một vị Thần Trụ trời, khai thiên tích địa, mở ra Hồng Hoang.
Trong lúc này, hai viên Linh Hồn Thai còn lại cũng hoàn thành hấp thu năng lượng, chỉ còn thiếu khuyết Linh nữa là có thể tu thành Linh Hồn. Thuận Thiên thấy vậy liền nói:
"Nhất Thần Hóa Tam Nguyên chính là Thánh Pháp, bản thân cực độ lợi hại. Hai viên Linh Hồn Thai này nở ra, cũng chính là ngươi, tuy nhiên là hai mặt Thần Ma của ngươi. Hãy cẩn thận."
Nói rồi nó búng tay, trong Thần tượng chậm rãi hiện ra hai luồng Linh, một là Long tộc Ma Long Linh, một bên lại là Tiên Tộc Tiên Linh. Hai đạo Linh đồng thời rơi vào trong hai viên Linh Hồn Thai. Chúng nhận được Linh thì tự nhiên hạ bút thành văn, tu thành hai Linh Hồn. Tính ra lúc này Trần Phong có ba cái Linh Hồn, ba Linh hồn tách biệt nhưng cùng ý thức, vô cùng kì lạ.
"Giờ ngươi cần luyện chế hai bộ thân thể để chúng nhập vào. Như vậy mới xem như là tu thành Nhất Thần Hóa Tam Nguyên."
"Luyện chế thân thể???" Trần Phong ngạc nhiên. Thân thể nhân loại tuy chỉ xếp hạng trung trong các chủng tộc, tuy nhiên lại cực độ phức tạp, muốn tạo ra một cách chính xác thì cần phải có tri thức cực kì sâu rộng.
Thuận Thiên nhún vai, nói:
"Không sao, đã có hắn."
Vừa dứt lời, trước mặt bọn hắn đã xuất hiện một tên nhóc thân hình màu đồng ánh kim, bên trên vẽ lấy đủ loại đồ đằng, lúc này đây đang gãi gãi đầu, bên miệng còn vương lấy nước dãi, nói bằng giọng ngái ngủ:
"Ngươi gọi ta làm cái gì? Ta ngủ chưa xong đâu."
"Hùng Vương đời thứ mười chín muốn chuyện chế hai cỗ thân thể."
Tên nhóc màu đồng này nghe thế liền mở cái đôi mắt nặng nề lên, cười nói:
"Giờ này vẫn có kẻ dám nhận cái danh Hùng Vương kia à? Ta thật sự ngạc nhiên đấy. Nhóc con, ngươi tên gì."
"Họ Trần, tên Phong, không có tên đệm. Không biết quý danh của ngài là...." Trần Phong cung kính đáp lại, nhưng chưa kịp nói xong đã bị cắt ngang:
"Trần Phong? Thời đại này cũng nghĩ ra lắm cái tên cổ quái, không như thời của ta. Ta vốn không tên họ, nhưng người đương thời vẫn gọi ta là Đông Sơn Thánh Linh, ngươi cứ gọi là Đông Sơn."
"Đông Sơn, ta muốn ngài..."
"Khỏi cần gọi ngài, ta nuốt không nổi cái ngôn ngữ của các ngươi."
"Vậy thì Đông Sơn, không biết ngươi có thể giúp ta đúc luyện hai cỗ thân thể được hay không?"
"Chuyện nhỏ."
Ba bọn hắn thoát ra khỏi Linh Hải của Trần Phong, chỉ thấy khối huyết dịch xung quanh vẫn còn tràn đầy, trong lòng liền mừng thầm. Từng này huyết dịch, đủ để gây dựng thêm hai cỗ thân thể nữa.
Khoai lúc này cũng đã khôi phục lại, thân hình béo tròn, xanh ngắt một màu. Nó nâng cái thân hình đồ sộ ấy bay về phía Trần Phong, cười nói:
"Thành công rồi sao? Giờ chắc lại muốn đúc luyện thân thể chứ gì?"
Trần Phong ngạc nhiên, tên này có vẻ đã biết rõ bọn hắn chuẩn bị làm gì, bởi vậy cũng không nói nhiều, liền chỉ tay, nói:
"Mời."
Khoai gật đầu cười ha hả, vỗ vai Đông Sơn mà nói:
"Ha ha, thế nào. Thấy ta thì có bất ngờ không? Đông Sơn cười nhạt, đáp:
"Ta biết ngay ngươi còn sống. Mạng của ngươi có lẽ còn sống dai hơn cả Thái Tuế, chết làm sao được."
Hàn huyên hồi lâu, bốn người bọn hắn bắt đầu vào việc chế tạo hai cỗ thân thể. Vì kiến thức nông cạn, Trần Phong chỉ có nhiệm vụ quan tưởng, luyện hóa năng lượng. Còn kết cấu cấu tạo cơ thể đành để cho Khoai cùng Đông Sơn xử lí.
Cũng nhờ lần này mà Trần Phong mới phát hiện ra không ít điều quan trọng trong tu luyện. Linh Giả về sau, tu luyện sẽ gồm Linh Hồn, Linh lực cùng Linh giới. Linh giới, hay còn gọi là không gian bí cảnh, là các vị tiền nhân phát hiện ra trong thân thể nhân loại, đối xứng với mỗi bộ phận sẽ có một tòa không gian, gọi là Linh giới.
"Ngươi đừng hiểu lầm. Đám Linh giả thời Cổ đại không tu luyện như các ngươi đâu."
Thuận Thiên giải thích bằng cái điệu nhàn nhạt:
"Thời cổ đại, bọn hắn chỉ thuần tu luyện Linh Hồn, còn những tòa không gian trong cơ thể còn gọi là Linh giới kia, là do Nguyên đạo phát hiện ra."
"Nguyên Đạo Nguyên giả, cùng cảnh giới chính là vô địch. Nguyên lực của bọn hắn vừa có thể rèn luyện thân thể, Linh hồn, Không gian bí cảnh, chất lượng lại vượt trội. Ở thời đại cuối của Hùng Vương thứ mười tám, toàn bộ Huyền Thiên Đại Thế giới cơ bản đã đổi sang tu luyện Nguyên Đạo."
Trần Phong ồ lên một tiếng, lật ra Âu Lạc Thiên Nguyên Thánh Điển, quả nhiên đã thay đổi rất nhiều so với Âu Lạc Thái Huyền Kinh, hoặc là Văn Lang Cổ quốc đồ đằng luyện thế quyết. Nó bao hàm toàn diện, bên trong Nguyên đạo chỉ cần cải biến một chút liền hóa thành Âu Lạc Thần tộc đồ đằng văn, cực kì tinh diệu.
Thuận Thiên kết ấn, từng đạo Nguyên văn tựa như nòng nọc nhảy nhót, rơi vào hai cỗ thân thể đang thành hình của Trần Phong, tiếp tục nói:
"Linh Đạo, Ma Pháp đạo ở thời đại này đều là từ Nguyên đạo thoát thai mà ra. Có vẻ như mấy ngàn năm qua, có kẻ gây loạn."
Đông Sơn lúc này tạm ngừng tay, tiếp lời:
"Ngươi cần gì nói úp mở như vậy. Rõ là đám Tiên Thiên Cổ Thần kia không chịu được Nguyên đạo, bởi vậy ra tay hủy diệt."
"Thế ngươi nghĩ Thần Trụ Trời là loại như vậy?" Thuận Thiên lạnh giọng đáp.
Đông Sơn nghe thế thì liền lắc đầu, đáp:
"Ta hiển nhiên không có ý đó."
Về phía Khoai, lúc này ánh mắt nó mờ mịt, lẩm bẩm:
"Ta chỉ bị đánh thương vạn năm, sao giờ thành người tối cổ?"
Trong cuộc trò chuyện của hai tên kia, tiết lộ thật nhiều thông tin động trời. Tuy nhiên khi Trần Phong dò hỏi, Thuận Thiên chỉ im lặng không đáp, còn Đông Sơn thì nhún vai, cho rằng hắn quá yếu, biết cũng không có ích gì. Hắn biết thế liền thôi, tập trung vào luyện chế hai cỗ cơ thể.
Một tháng sau.
Hai cỗ thân thể rốt cục cũng thành hình, hơn nữa cực kì cường đại, so với bản thể của Trần Phong chỉ kém một hai. Hai cỗ Linh hồn thai dung nhập vào trong đó thì thích ứng rất nhanh, chỉ trong vài ngày liền phá trứng mà ra, hóa thành hai cái bản thể khác của Trần Phong. Lúc này đây hắn có cảm giác rất kì lạ, bởi hắn có ba góc nhìn ở ba cơ thể, nhưng lại có cùng một suy nghĩ.
Nếu ba bọn hắn tách ra quá xa, thì sẽ hình thành ba cá thể tư duy độc lập, nhưng tất cả đều là hắn. Đó chính là điều huyền diệu trong Nhất thần hóa Tam Nguyên. Với những công pháp khác, khi tách ra phân thân thì bản thể sẽ phải điều khiển, nếu không sẽ không thể chiến đấu. Còn với Trần Phong, cả ba đều là hắn, thậm chí chiến lực cũng chỉ kém hắn một chút mà thôi!
Một bên tu theo Thần Thánh đại đạo, quanh thân bốc lên Tiên quang mờ mờ ảo ảo, sau ót hiện ra một tòa Thánh Điện, bên trong Thánh Điện từng tôn Thánh Nhân sắc mục trang nghiêm, hơi thở thánh khiết tỏa ra thấm đẫm không gian.
Một cỗ thân thể khác thì tựa như Ma Long, trong cơ thể vang lên từng tiếng rồng ngâm kinh thế hãi tục, lồng ngực như mở ra, bên trong chứa lấy một tòa Ma Ngục, Yêu Ma quỷ quái hành tẩu bên trong, kêu lên từng tiếng ma quái rợn người.
Mà Trần Phong thân thể chính gốc, nhìn qua cực kì tầm thường, mười phần đều là nhân vị. Nhưng hắn đây mới là phần quan trọng nhất, hắn tựa như đường Long văn tuyến, chia cắt Thần Ma hai cực, để hai bên không còn xung đột. Hắn thậm chí có thể thi triển ra thuật pháp cả Thần lẫn Ma, điều mà hai bản thể kia không làm được.
Ba người bọn hắn tiếp tục hấp thu năng lượng còn sót lại, rốt cục mỗi bên cũng tu thành Linh Giả Huyễn Linh cảnh nhị tinh, Linh Hải cực độ rộng rãi, phải đến gần một ngàn tám trăm Linh độ. Tức là chỉ nói riêng đến độ hùng hậu của Linh lực, Trần Phong thậm chí còn gấp đôi một tên Huyễn Linh cảnh cửu tinh tầm thường.
Đương nhiên, Linh Hải rộng lớn không đồng nghĩa là chiến lực mạnh. Thân thể, Linh thuật, chất lượng Linh lực, kỹ xảo chiến đấu,...rất nhiều thứ tạo nên thực lực của một Linh giả.
"Đó có phải là nguồn gốc của Ma Pháp thuật?" Trần Phong dò hỏi.
Thuận Thiên liếc nhìn, sau đó hừ lạnh một tiếng, đáp:
"Không sai. Nhân loại các ngươi lúc không tu luyện được, thế là hướng đến các vị Thần Linh, xin được phù hộ. Giờ đây Thần đã không còn ở tại thế giới này, đám Tân Thánh này liền nhảy vào, thay thế Thần ban phúc cho nhân loại."
"Tân Thánh?" Trần Phong lại thêm tò mò, có vẻ như Thuận Thiên rất ghét bỏ những vị Tân Thánh này.
"Ngươi thật nhiều chuyện, tốt nhất là tu thành Linh Hải cho xong đi đã."
Nghe nó nhắc vậy Trần Phong mới tỉnh ra, cảm giác đau nhức lại bao phủ toàn Linh hồn, giờ đây nó như một ngọn lửa thiêu đốt, đau đớn đến sâu thẳm trong tâm hồn.
Một ngàn một trăm Linh độ..
Một ngàn hai trăm Linh độ..
....
Một ngàn bốn trăm Linh Độ!
A A A A!
Trần Phong gầm lên, trong tay hóa thành một thanh kiếm, kiếm quang tung hoành ngang dọc, khai mở Linh Hải đến cực hạn!
Một ngàn sáu trăm Linh Độ!
Oành!
Thần Trụ chống Trời ầm ầm vỡ vụn, khiến cho Linh Hải của Trần Phong ngừng mở rộng, đạt đến một ngàn sáu trăm Linh Độ!
Thuận Thiên thấy cảnh này, trong lòng hơi chút giật mình, thầm nghĩ:
"Lại có thể mở rộng Tinh Thần hải đến mức này, tên nhóc này ý chí thật đáng khâm phục."
Mở rộng Tinh Thần Hải đến bốn trăm Linh Độ đã có cảm giác đau nhức như bị gãy mười mấy cây xương, đến khi mở lên sáu trăm Linh độ, đau đớn tựa như bị ai đó đá vào hạ bộ cả chục lần, còn mở đến ngàn Linh độ, tựa như là vỡ hai viên trứng mấy lần, đau nhức như vậy, đủ để chết người rồi.
Ý thức Trần Phong gần như lịm đi, tuy nhiên hắn dùng ý chí mạnh mẽ cố gắng thanh tỉnh, bắt đầu công cuộc gây dựng Linh Hải. Nơi đây giờ cực kì hoang sơ, còn hắn tựa như một vị Thần Trụ trời, khai thiên tích địa, mở ra Hồng Hoang.
Trong lúc này, hai viên Linh Hồn Thai còn lại cũng hoàn thành hấp thu năng lượng, chỉ còn thiếu khuyết Linh nữa là có thể tu thành Linh Hồn. Thuận Thiên thấy vậy liền nói:
"Nhất Thần Hóa Tam Nguyên chính là Thánh Pháp, bản thân cực độ lợi hại. Hai viên Linh Hồn Thai này nở ra, cũng chính là ngươi, tuy nhiên là hai mặt Thần Ma của ngươi. Hãy cẩn thận."
Nói rồi nó búng tay, trong Thần tượng chậm rãi hiện ra hai luồng Linh, một là Long tộc Ma Long Linh, một bên lại là Tiên Tộc Tiên Linh. Hai đạo Linh đồng thời rơi vào trong hai viên Linh Hồn Thai. Chúng nhận được Linh thì tự nhiên hạ bút thành văn, tu thành hai Linh Hồn. Tính ra lúc này Trần Phong có ba cái Linh Hồn, ba Linh hồn tách biệt nhưng cùng ý thức, vô cùng kì lạ.
"Giờ ngươi cần luyện chế hai bộ thân thể để chúng nhập vào. Như vậy mới xem như là tu thành Nhất Thần Hóa Tam Nguyên."
"Luyện chế thân thể???" Trần Phong ngạc nhiên. Thân thể nhân loại tuy chỉ xếp hạng trung trong các chủng tộc, tuy nhiên lại cực độ phức tạp, muốn tạo ra một cách chính xác thì cần phải có tri thức cực kì sâu rộng.
Thuận Thiên nhún vai, nói:
"Không sao, đã có hắn."
Vừa dứt lời, trước mặt bọn hắn đã xuất hiện một tên nhóc thân hình màu đồng ánh kim, bên trên vẽ lấy đủ loại đồ đằng, lúc này đây đang gãi gãi đầu, bên miệng còn vương lấy nước dãi, nói bằng giọng ngái ngủ:
"Ngươi gọi ta làm cái gì? Ta ngủ chưa xong đâu."
"Hùng Vương đời thứ mười chín muốn chuyện chế hai cỗ thân thể."
Tên nhóc màu đồng này nghe thế liền mở cái đôi mắt nặng nề lên, cười nói:
"Giờ này vẫn có kẻ dám nhận cái danh Hùng Vương kia à? Ta thật sự ngạc nhiên đấy. Nhóc con, ngươi tên gì."
"Họ Trần, tên Phong, không có tên đệm. Không biết quý danh của ngài là...." Trần Phong cung kính đáp lại, nhưng chưa kịp nói xong đã bị cắt ngang:
"Trần Phong? Thời đại này cũng nghĩ ra lắm cái tên cổ quái, không như thời của ta. Ta vốn không tên họ, nhưng người đương thời vẫn gọi ta là Đông Sơn Thánh Linh, ngươi cứ gọi là Đông Sơn."
"Đông Sơn, ta muốn ngài..."
"Khỏi cần gọi ngài, ta nuốt không nổi cái ngôn ngữ của các ngươi."
"Vậy thì Đông Sơn, không biết ngươi có thể giúp ta đúc luyện hai cỗ thân thể được hay không?"
"Chuyện nhỏ."
Ba bọn hắn thoát ra khỏi Linh Hải của Trần Phong, chỉ thấy khối huyết dịch xung quanh vẫn còn tràn đầy, trong lòng liền mừng thầm. Từng này huyết dịch, đủ để gây dựng thêm hai cỗ thân thể nữa.
Khoai lúc này cũng đã khôi phục lại, thân hình béo tròn, xanh ngắt một màu. Nó nâng cái thân hình đồ sộ ấy bay về phía Trần Phong, cười nói:
"Thành công rồi sao? Giờ chắc lại muốn đúc luyện thân thể chứ gì?"
Trần Phong ngạc nhiên, tên này có vẻ đã biết rõ bọn hắn chuẩn bị làm gì, bởi vậy cũng không nói nhiều, liền chỉ tay, nói:
"Mời."
Khoai gật đầu cười ha hả, vỗ vai Đông Sơn mà nói:
"Ha ha, thế nào. Thấy ta thì có bất ngờ không? Đông Sơn cười nhạt, đáp:
"Ta biết ngay ngươi còn sống. Mạng của ngươi có lẽ còn sống dai hơn cả Thái Tuế, chết làm sao được."
Hàn huyên hồi lâu, bốn người bọn hắn bắt đầu vào việc chế tạo hai cỗ thân thể. Vì kiến thức nông cạn, Trần Phong chỉ có nhiệm vụ quan tưởng, luyện hóa năng lượng. Còn kết cấu cấu tạo cơ thể đành để cho Khoai cùng Đông Sơn xử lí.
Cũng nhờ lần này mà Trần Phong mới phát hiện ra không ít điều quan trọng trong tu luyện. Linh Giả về sau, tu luyện sẽ gồm Linh Hồn, Linh lực cùng Linh giới. Linh giới, hay còn gọi là không gian bí cảnh, là các vị tiền nhân phát hiện ra trong thân thể nhân loại, đối xứng với mỗi bộ phận sẽ có một tòa không gian, gọi là Linh giới.
"Ngươi đừng hiểu lầm. Đám Linh giả thời Cổ đại không tu luyện như các ngươi đâu."
Thuận Thiên giải thích bằng cái điệu nhàn nhạt:
"Thời cổ đại, bọn hắn chỉ thuần tu luyện Linh Hồn, còn những tòa không gian trong cơ thể còn gọi là Linh giới kia, là do Nguyên đạo phát hiện ra."
"Nguyên Đạo Nguyên giả, cùng cảnh giới chính là vô địch. Nguyên lực của bọn hắn vừa có thể rèn luyện thân thể, Linh hồn, Không gian bí cảnh, chất lượng lại vượt trội. Ở thời đại cuối của Hùng Vương thứ mười tám, toàn bộ Huyền Thiên Đại Thế giới cơ bản đã đổi sang tu luyện Nguyên Đạo."
Trần Phong ồ lên một tiếng, lật ra Âu Lạc Thiên Nguyên Thánh Điển, quả nhiên đã thay đổi rất nhiều so với Âu Lạc Thái Huyền Kinh, hoặc là Văn Lang Cổ quốc đồ đằng luyện thế quyết. Nó bao hàm toàn diện, bên trong Nguyên đạo chỉ cần cải biến một chút liền hóa thành Âu Lạc Thần tộc đồ đằng văn, cực kì tinh diệu.
Thuận Thiên kết ấn, từng đạo Nguyên văn tựa như nòng nọc nhảy nhót, rơi vào hai cỗ thân thể đang thành hình của Trần Phong, tiếp tục nói:
"Linh Đạo, Ma Pháp đạo ở thời đại này đều là từ Nguyên đạo thoát thai mà ra. Có vẻ như mấy ngàn năm qua, có kẻ gây loạn."
Đông Sơn lúc này tạm ngừng tay, tiếp lời:
"Ngươi cần gì nói úp mở như vậy. Rõ là đám Tiên Thiên Cổ Thần kia không chịu được Nguyên đạo, bởi vậy ra tay hủy diệt."
"Thế ngươi nghĩ Thần Trụ Trời là loại như vậy?" Thuận Thiên lạnh giọng đáp.
Đông Sơn nghe thế thì liền lắc đầu, đáp:
"Ta hiển nhiên không có ý đó."
Về phía Khoai, lúc này ánh mắt nó mờ mịt, lẩm bẩm:
"Ta chỉ bị đánh thương vạn năm, sao giờ thành người tối cổ?"
Trong cuộc trò chuyện của hai tên kia, tiết lộ thật nhiều thông tin động trời. Tuy nhiên khi Trần Phong dò hỏi, Thuận Thiên chỉ im lặng không đáp, còn Đông Sơn thì nhún vai, cho rằng hắn quá yếu, biết cũng không có ích gì. Hắn biết thế liền thôi, tập trung vào luyện chế hai cỗ cơ thể.
Một tháng sau.
Hai cỗ thân thể rốt cục cũng thành hình, hơn nữa cực kì cường đại, so với bản thể của Trần Phong chỉ kém một hai. Hai cỗ Linh hồn thai dung nhập vào trong đó thì thích ứng rất nhanh, chỉ trong vài ngày liền phá trứng mà ra, hóa thành hai cái bản thể khác của Trần Phong. Lúc này đây hắn có cảm giác rất kì lạ, bởi hắn có ba góc nhìn ở ba cơ thể, nhưng lại có cùng một suy nghĩ.
Nếu ba bọn hắn tách ra quá xa, thì sẽ hình thành ba cá thể tư duy độc lập, nhưng tất cả đều là hắn. Đó chính là điều huyền diệu trong Nhất thần hóa Tam Nguyên. Với những công pháp khác, khi tách ra phân thân thì bản thể sẽ phải điều khiển, nếu không sẽ không thể chiến đấu. Còn với Trần Phong, cả ba đều là hắn, thậm chí chiến lực cũng chỉ kém hắn một chút mà thôi!
Một bên tu theo Thần Thánh đại đạo, quanh thân bốc lên Tiên quang mờ mờ ảo ảo, sau ót hiện ra một tòa Thánh Điện, bên trong Thánh Điện từng tôn Thánh Nhân sắc mục trang nghiêm, hơi thở thánh khiết tỏa ra thấm đẫm không gian.
Một cỗ thân thể khác thì tựa như Ma Long, trong cơ thể vang lên từng tiếng rồng ngâm kinh thế hãi tục, lồng ngực như mở ra, bên trong chứa lấy một tòa Ma Ngục, Yêu Ma quỷ quái hành tẩu bên trong, kêu lên từng tiếng ma quái rợn người.
Mà Trần Phong thân thể chính gốc, nhìn qua cực kì tầm thường, mười phần đều là nhân vị. Nhưng hắn đây mới là phần quan trọng nhất, hắn tựa như đường Long văn tuyến, chia cắt Thần Ma hai cực, để hai bên không còn xung đột. Hắn thậm chí có thể thi triển ra thuật pháp cả Thần lẫn Ma, điều mà hai bản thể kia không làm được.
Ba người bọn hắn tiếp tục hấp thu năng lượng còn sót lại, rốt cục mỗi bên cũng tu thành Linh Giả Huyễn Linh cảnh nhị tinh, Linh Hải cực độ rộng rãi, phải đến gần một ngàn tám trăm Linh độ. Tức là chỉ nói riêng đến độ hùng hậu của Linh lực, Trần Phong thậm chí còn gấp đôi một tên Huyễn Linh cảnh cửu tinh tầm thường.
Đương nhiên, Linh Hải rộng lớn không đồng nghĩa là chiến lực mạnh. Thân thể, Linh thuật, chất lượng Linh lực, kỹ xảo chiến đấu,...rất nhiều thứ tạo nên thực lực của một Linh giả.
Danh sách chương