Nhiệm vụ thì cũng đã hoàn thành xong rồi, Ngụy Lăng quyết định đêm nay sẽ trốn khỏi đây!
Nếu ở gần nhân vật chính thì tỉ lệ gặp xui càng cao vì vậy có ngốc mới ở lại.
Ban đêm ít người đi lại là thời điểm thích hợp nhất!
Nam chính với nữ chính đại nhân chắc cũng không rảnh rỗi ban đêm đi dạo đâu nhỉ? Ta cũng chưa chắc đến mức là miệng quạ xui xẻo đâu!
.
.
.
Đêm xuống, Ngụy Lăng vừa chạy khỏi khách điểm không xa thì ...
"Cứu! Cứu với! Có lưu manh!"
Ngụy Lăng: " ... " Không biểu tình.
Hệ thống: [Ha ha ha! Ngươi còn nói mình không phải miệng quạ đi!] Cười lăn lội.
Ta biết được chắc! =_=
Ai mà nghĩ nam chính với nữ chính lại rảnh dỗi mà đi chơi giữa đêm khuya thế này! =_=
Mẹ nó, nam chính! Ngươi không đi mà ân ân ái ái bên vợ mình mà để vợ mình đi một mình giữa đêm khuya khoắt thế này hả?! =A=
Nam chính đâu? Ra đây mà trông vợ! =A=
À mà khoan!
Chuyện này thì liên quan gì đến ta? ╮(╯▽╰)╭
Thôi các ngươi làm gì thì làm tiếp đi! Ta chỉ là đi ngang qua thôi!
Ngụy Lăng lặng lẽ duy chuyển ánh mắt đang nhìn về phía Việt Linh Nhi sang phía khác làm ngơ mà đi tiếp.
Việt Linh Nhi đang ngồi bệt dưới đất run rẩy sợ hãi liều mạng túm lấy vạt áo mình nhìn thấy Ngụy Lăng đi ngang qua đó cố gắng kêu lên cầu cứu.
Khi mà nàng thấy hắn quay sang liếc nhìn mình liền cảm thấy bản thân có hi vọng được cứu rồi ...
Nhưng ...
Hắn thế mà lại làm ngơ bỏ đi!
Việt Linh Nhi dùng chút can đảm cuối cùng của mình xông lên, luồn qua đám lưu manh, đuổi theo Ngụy Lăng.
Do sợ hãi quá độ, chân nàng mềm nhũn, toàn thân nghiêng về phía trước chỉ cách Ngụy Lăng đúng 1cm mà ngã xuống.
Thế nhưng ...
Ngụy ma quân không những vô tình mà còn không thương hoa tiếc ngọc chút nào mà lập tức né sang một bên làm nữ chính đại nhân ngã kêu "Bộp!" một phát, mặt 'hôn' đất, thân trên đường, hình tượng nữ thần vỡ vụn.
Hệ thống:[ ... ] Ngươi thật là cái tên không biết phong tình! Con gái nhà người ta mà ngươi không thương hoa tiếc ngọc gì cả!
Ngụy Lăng tiếp tục đi nhưng thấy chân mình hình như hơi nặng, quay đầu đã thấy nữ chính đại nhân đã từ lúc nào bật dậy liều mạng bám lấy chân mình.
Mặt Ngụy Lăng trong lòng biểu tình: =v=
Bộ chân ta có sức hút gì sao mà nhiều người thích ôm vậy? =v=
Tiểu muội, ngươi thật kiên cường a! =v=
Có thể chọn cái đùi khác mà tha cho ta có được không? =v=
Ngụy Lăng lết chân đi tiếp, Việt Linh Nhi cũng liều mạng ôm tiếp.
Ngụy Lăng: " ... " =_=
Hệ thống vừa mới chết xong lại hồi sinh:
[Hôm qua vừa nói ngươi không có người theo đuổi mà hôm nay đã có mỹ nhân bám rồi! Tại hạ khâm phục!]
Cái thứ hệ thống chết dẫm nhà ngươi!
Ngươi đợi đấy!
Thù này lão tử nhất định sẽ trả!
(ʘ言ʘ╬)
Cuối cùng, Ngụy Lăng cũng không thoát được khỏi Việt Linh Nhi, bọn lưu manh vừa nãy cũng đuổi đến nơi.
Ngụy Lăng: " ... " Số ta thật khổ =v=
Một tên đại hán đô con tiến lên hăm dọa:
"Tiểu tử, khôn hồn thì ngươi–––"
"Này, ngươi lấy đi! Cho miễn phí luôn đấy!" Ngụy Lăng không ngại ngần giơ bên chân đang bị 'ai đó' bám lên.
Việt Linh Nhi: " ... "
Đám lưu manh: " ... "
Tên đại hán đứng đờ, bị đám đồng bọn đẩy lên phía trước thì thầm
"Đem người về!".
Tên đại hán xui xẻo: " ... " Sao có cảm giác mình bị bán đứng vậy ta? QvQ
Hắn tiến tới xách Việt Linh Nhi đi nhưng tay nàng đang ôm chặt chân Ngụy Lăng cũng thêm lực bám.
Thế là ... một người ra sức kéo, một người liều mạng bám, một người ... có chết cũng phải ... túm chặt quần mình.
Mà người đang liều mạng bám là đệ nhất mỹ nhân, người đang cố kéo quần lên thì lại là cái vị ma quân ma giới.
Quả là một cảnh tượng hết sức là ... khó tả.╮(╯▽╰)╭
Ngụy Lăng: " ... " Nữ chính đại nhân, quần của ta ... =_=
"Ngươi có buông ra không hả?" Ngụy Lăng lạnh lùng lườm nữ chính đại nhân.
"Không! Ta không buông!" Việt Linh Nhi liều mạng lắc đầu rồi mắt rưng rưng ngẩng lên nói "Ngươi giúp ta đi rồi ta buông!"
"Được được được! Buông mau cho ta!" Ngụy Lăng kéo cái quần tụt sắp lộ ra cái mông tròn của mình vội vàng nói.
Hắn liếc sang đám lưu manh năm người kia, tất cả đều là Kim Đan kỳ mà nữ chính đại nhân mới Trúc Sơ. Bảo sao nàng đánh không lại.
Bây giờ lại có thêm một vấn đề mới này ...
Tên ma quân lúc trước hắn 'lỡ' đánh nát bét kia cũng tầm Hợp Thể trung kỳ.
Vậy liệu ... sẽ không chết người chứ?
Dùng một chút lực chắc ... sẽ không sao đâu nhỉ?
Ngụy Lăng vươn tay ra, tát 'nhẹ' vào mặt tên đại hán. Tên đại hán liền văng lên không trung mấy vòng rồi đáp xuống đất với tư thế rất 'tinh tế' mông hướng trời, đầu cắm đất.
"À ... Việt sư tỷ?" - Tiếng nói phát ra từ phía sau lưng.
Ngụy Lăng và Việt Linh Nhi kinh ngạc đồng thời quay lại nhìn về phía thiếu niên trẻ đang ngơ ngác nhìn vị sư tỷ nhà mình đang kéo quần của Lăng đại ca mà mình nhung nhớ bấy lâu và ... cái người vừa bị Lăng đại ca đánh bay ở phía đằng kia.
" ... "
" ... "
" ... "
Cả ba nhất thời bối rối im lặng không nói gì.
Việt Linh Nhi: Ta có nên ... kéo quần hắn lên không? =_=
Mạc Quân: Ta nên kéo sư tỷ nhà mình ra hay Lăng đại ca ra đây? –.–
Ngụy Lăng: ... Ta chỉ muốn yên ổn làm một ma quân bình thường thôi, có được không? Ta đi được chưa vậy? QAQ
—————————
Chuyên mục quảng cáo:
Thím Nguyệt: "Mọi người mau mau nhanh tay kẻo không kịp! Chỉ với giá khởi đầu là 1000 linh thạch sẽ được ôm đùi của Ngụy ma quân! Đùi chất lượng cực phẩm! Trắng! Thon! Mượt mà! Nhanh lên nào!"
Ngụy Lăng: " ... " Thím bán con mình luôn thế à?
Tề Bách: "Ta trả 1000 linh thạch!"
Việt Linh Nhi: "Ta trả 1500 linh thạch!"
Hà Thư Ảnh: " ... Đại sư huynh ~" *vẫy vẫy Tề Bách lại*
Tề Bách: " ... " Sao tự nhiên thấy lạnh vậy? (๑╹ω╹๑ )
Tiểu Mạc Quân: "Ta trả 2000 linh thạch!"
Mạc Quân: "Ta trả 2000 linh thạch thượng phẩm!"
Việt Linh Nhi & Tiểu Mạc Quân: " ... " Thật sự đấu không lại a ... =_=
Thím Nguyệt: "2000 linh thạch thượng phẩm lần một! 2000 linh thạch thượng phẩm lần hai! 2000 linh thạch thượng phẩm lần ba! Chốt!"
Mạc Quân chạy tới bê người đi luôn.
.
.
.
Chiều hôm sau, Ngụy ma quân nằm sấp trên giường không dậy nổi.
Cùng lúc ấy, cũng có một người đang trong tình trạng tương tự.
Tốt nhất là mọi người nên tự đoán thì hơn, ta sẽ chỉ nói ... Sư đồ bất hạnh =)))))))))