Những chiếc quan tài đen này lẳng lặng đứng trên quỷ thuyền, từng chiếc quan tài đen mở ra, bên trong là từng vị tướng sĩ Thần Ma của Vũ Lâm quân đoàn bước ra.

Tần Mục lộ ra tươi cười, cao giọng nói:

- Hôm nay ta đến chính là vì để thực hiện lời hứa, giải thoát các chư quân từ trong trạng thái vật chất bất dịch!

Vẻ mặt của Ngụy Tùy Phong kích động, những tướng sĩ của quỷ thuyền kia cũng đang vô cùng kích động, lại không ai mở miệng nói chuyện.

Đột nhiên, Phượng Hoàng vỗ cánh bay tới, chỉ nghe thấy một tiê ́ng nổ lớn, một cái quan tài rơi xuống đất.

Ngụy Tùy Phong khẽ nhíu mày, Phượng Hoàng kia là Phượng Thu Vân, Thu Vân Thần Tôn dưới trướng của Địa Mẫu Nguyên Quân, mà trong quan tài lại là Thượng Hoàng Cô ̉ Thi, cũng bị quỷ thuyền đồng hóa.

Cùng lúc đó, một con Kê Bà Long thân thể khá lớn cũng thò đầu ra nhìn từ phía sau cung điện trên thuyền, có chút kích động.

Đó là Lâm Kiêu, cao thủ dưới trướng của Nguyên Mẫu phu nhân.

Ngoài ra, Long Bá Vương của Long Bá Quốc vẫn luôn điên điên khùng khùng, giờ phút này cũng bình tĩnh lại, mà trong toà đại điện kia trâ ́n áp thi thê ̉ của Đế Hậu và Tuyệt Vô Trần, dường như tám vị Long Bá cũng nghe được lời này, chậm rãi chuyển động đâ ̀u rồng.

Ngụy Tùy Phong quay đầu lại liếc mắt một cái, ung dung nói:

- Có rất nhiều yêu ma quỷ quái trên con thuyền này, sư đệ phá giải quỷ thuyền, chỉ sợ cũng không được sống yên ổn.

Tần Mục xúc động nói:

- Đúng vậy. Trên chiếc thuyền này có rất nhiều yêu ma quỷ quái, nhưng nhiều mà không mạnh, Lăng Thiên Tôn tự phong ấn Thiên Hà, đồng hóa với Thiên Hà, yêu ma quỷ quái của nơi đó mới gọi là đáng sợ. Sư

huynh, có thể bắt đầu chưa?

Ngụy Tùy Phong chần chừ một chút, gật đầu.

Phượng Thu Vân vô cùng kích động, ngọn lửa hừng hực trong mắt của Long Bá Vương bị hóa đá hơn phân nửa, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng chạy trốn.

Tâm trạng của Tần Mục trầm xuống, thúc giục đạo Thái Thủy, phù văn đại đạo chảy ra từ ấn đường của hắn, dần dần ngày càng nhiều.

Bên tai mọi người chỉ nghe thấy như tiếng gọi của chư thần, chúng sinh kêu gọi, tâm niệm cùng gọi một cái tên, đó là tên của Thái Thuỷ!

Đây là đạo âm của đạo Thái Thủy, rất là kỳ dị, lúc Ngụy Tùy Phong đã từng thử bổ Cổ Thẩn Noãn, loại đạo âm này lập tức bộc phát qua.

Ngụy Tùy Phong khó nén vẻ kích động:

- Có vẻ như sư đệ đã tìm được mật thư của Lăng Thiên Tôn mà ta để lại cho hắn, phân tích toàn bộ thần thông Bất Dịch của Lăng Thiên Tôn, thần thông Bất Dịch làm điểm đột phá, phá giải đại đạo ẩn chứa trong Thái Thủy Chi Noãn! Lần này được cứu

rồi!

Hắn biết rõ việc lĩnh ngộ thần thông Bất Dịch của Lăng Thiên Tôn gian nan cỡ nào.

Hắn nhận được mật thư của Lăng Thiên Tôn trong một thời gian dài, nghiên cứu rất lâu, nhưng chưa từng phá giải được.

Mà thời gian mười Thiên Tôn của Thiên Đình nhận được mật thư của Lăng Thiên Tôn lâu hơn, nhưng bọn họ cũng không hề thu hoạch được gì.

Tần Mục đã phá giải sự ảo diệu trong mật thư của Lăng Thiên Tôn trong thời gian ngă ́n, loại thiên phú này có thể nói là thiên hạ khó tìm!

Mà phá giải đại đạo Thái Thủy ẩn chứa trong Thái Thủy Chi Noãn, vậy thì càng khó khăn hơn, độ khó so với mật thư của Lăng Thiên Tôn cũng chỉ có hơn chứ không có kém!

Hắn không hề biết rằng Tần Mục có thể lĩnh ngộ được mật thư của Lăng Thiên Tôn, tất cả đều không phải dựa vào thông minh tài trí của bản thân, nếu không có Vô Lượng Kiếp Kinh của lão Phật, cho dù hắn có thể

phá giải được sự ảo diệu trong mật thư thì cũng sẽ mất hàng trăm nghìn năm.

Về mặt trí tuệ thông minh, Tần Mục cũng không phải là nhân vật tuyệt đỉnh, hắn chỉ giỏi lợi dụng các loại công pháp thần thông để cải thiện chính mình mà thôi.

Phù văn đại đạo của đạo Thái Thủy càng ngày càng nhiê ̀u, sắp xếp kết hợp các loại phù văn đại đạo khác nhau, bắt đầu mơ hồ áp chế quỷ thuyền.

Quỷ thuyền cùng với tất cả mọi người và vật trên quỷ thuyền đều bị đồng hóa thành vật chất bất dịch, không tăng không giảm, mà hiện tại, đám người Ngụy Tùy Phong cảm giác được vật chất bất dịch đang dần xảy ra thay đổi!

Nhưng vào lúc này, trong lòng của Tần Mục có phần cảm nhận được trong bóng tối có vài luồng sức mạnh đang xâm chiếm nơi này một cách lặng lẽ, giống như gió sông thổi qua, khiê ́n hắn liên tục rùng mình mấy cái.

Hắn nhìn về phía Ngụy Tùy Phong, Ngụy Tùy Phong cũng cảm nhận được, lộ ra vẻ nghi ngờ.

Trong lòng hai người nghiêm nghị.

Có người đang dán mắt vào quỷ thuyền.

Quỷ thuyền chôn giấu quá nhiều bí mật, bên trong không chỉ có thân thể của Đế Hậu, còn có Tuyệt Vô Trần, mà kẻ quan tâm nhất tới việc này chính là Đê ́ Hậu nương nương, Nguyên Mẫu phu nhân, còn có Hạo Thiên Tôn và đám người Hiểu Thiên Tôn năm đó tham dự vào đoạn lịch sử không vẻ quang kia!

Yêu ma quỷ quái trên quỷ thuyền không tính là cái gì, nhưng hiện tại mới là nhân vật lớn!

Tần Mục nắm chắc thời cơ, bộc phát thần thông Thái Thủy, trầm giọng nói:

- Sư huynh, hai cơ hội!

Ngụy Tùy Phong nghiêm nghị, hiểu ý, hai cơ hội mà Tần Mục nói là hai cơ hội trở về quá khứ!

Muô ́n tránh được những tồn tại cổ xưa này chỉ có một biện pháp, đó chính là phá giải thần thông của Lăng Thiên Tôn trong quá khứ!

Chỉ có trở lại quá khứ mới có thê ̉ làm cho những Thiên Tôn này ném chuột sợ vỡ bình, không dám theo bọn họ cùng trở lại quá khứ.

Nếu họ cũng quay trở lại quá khứ, họ sẽ biến mất.

Khí tức của Ngụy Tùy Phong rung chuyển, thúc giục thần thông Quỷ Thuyền.

Đột nhiên quỷ thuyền khởi hành, sương mù trên sông dần dần bốc lên, càng ngày càng dày đặc.

Quỷ thuyền chạy trong sương mù, đột nhiên sấm chớp trong sương mù răng rắc bổ ầm ầm ở bên ngoài thuyền.

Sắc mặt của Tần Mục và Ngụy Tùy Phong hơi thay đổi, quỷ thuyền tiến vào sương mù, vật chất bất dịch khiến người và vật trên quỷ thuyền bắt đầu chảy ngược, trở về quá khứ, nhưng sự tồn tại đáng sợ luôn ẩn núp đi theo sau vẫn chưa buông tha, thế mà cũng nhân cơ hội đi theo!

- Bọn họ cũng không lên thuyền, mà là đi theo sương mù tiến vào!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện