Edit: Sa

Đúng như Ngôn Sơ Âm suy đoán, kể từ lúc cái tên Trương Nhiên được kéo vào đề tài, mọi người bắt đầu chuyển hướng, cư dân mạng khoe mối tình đầu của mình xong thì tới lượt một số nghệ sĩ “hám fame” cũng bắt chước kể lể về mối tình đầu, sau đó tin tức Trương Nhiên đóng vai nam chính được lan truyền rộng rãi, đến khi tin tức được xác nhận, cộng đồng mạng lại bắt đầu bình chọn diễn viên đóng vai nữ chính.

Bộ phim còn chưa khai máy đã hot, nội dung tiểu thuyết được bàn tán xôn xao, hình mẫu đời thực Ngôn Sơ Âm nhận được nhiều bình chọn nhất, xếp thứ hai là Mộc Phỉ, chênh lệch số phiếu giữa hai người không quá nhiều.

Mặc kệ fan bạn gái của Thẩm Gia Thụy không ưng Mộc Phỉ như thế nào đi nữa nhưng Mộc Phỉ là người mới, diễn xuất và thần thái đều khá tốt, hơn nữa ngay từ tác phẩm đầu tiên, cô ấy đã gây được tiếng vang lớn, lại là “mối tình đầu quốc dân” được cộng đồng mạng phong tặng, đồng thời nam nữ chính trong nguyên tác là mối tình đầu của nhau, vì thế hầu hết quần chúng ăn dưa đều cảm thấy Mộc Phỉ rất phù hợp với nhân vật.

Tất nhiên cũng có một bộ phận cư dân mạng cho rằng hình tượng của Mộc Phỉ quá khác biệt so với Ngôn Sơ Âm, Ngôn Sơ Âm là mỹ nhân đẹp tự nhiên được mọi người công nhận, vì không có ekip lăng xê nên bình thường không được nhắc tới nhiều lắm, nhưng xét về độ đại chúng thì vẫn rất cao.

Phe bình chọn cho Mộc Phỉ cũng có lý do, tuy Mộc Phỉ chỉ được tính là thanh tú nhưng bù lại cô ấy có diễn xuất, còn hình tượng hay những thứ khác có thể thay đổi nhờ vào tạo hình nhân vật, dù sao kể cả trong tiểu thuyết hay ở hiện thực, nữ chính đẹp thì đẹp thật nhưng cũng không đến mức đẹp tựa tiên nữ, để Mộc Phỉ diễn sẽ tốt hơn Ngôn Sơ Âm rất nhiều vì mặc dù Ngôn Sơ Âm có hình tượng phù hợp nhưng cô chưa từng đóng phim, nếu tại bộ phim đầu tay mà diễn ngay vai nữ chính thì ai mà yên tâm cho được!

Ngôn Sơ Âm nghĩ đây chính là hào quang nữ chính của Mộc Phỉ, tất nhiên cô không hợp đi đóng phim, nhưng trong giới giải trí không thiếu nữ diễn viên có hình tượng thích hợp và diễn xuất tốt, thế mà cư dân mạng như không nhìn thấy họ, cứ nhất quyết so sánh dân nghiệp dư là cô với Mộc Phỉ.

Thật ra Ngôn Sơ Âm không biết Mộc Phỉ được số phiếu bầu cao đến mức suýt vượt qua cô phần lớn là nhờ fans của Trương Nhiên. Trương Nhiên đã xác nhận là sẽ đóng vai nam chính bộ phim, trong khi đó anh và Ngôn Sơ Âm là người yêu tin đồn, vì thế tin tức vừa được lan truyền thì trên mạng lập tức có bài viết so sánh anh với Chu Cẩn Xuyên để xem “người mới người cũ”, ai hơn ai. Fans bà xã của Trương Nhiên không thích ghép anh và Ngôn Sơ Âm lại với nhau, cũng không thể bảo thần tượng từ bỏ cơ hội này, vì thế bèn ra sức nói Ngôn Sơ Âm không phù hợp đóng vai nữ chính, tất nhiên không thể dùng lý do này để phản đối, các fans rất nhanh trí tỏ vẻ nếu nhà sản xuất đã không mời được cả nam nữ chính đời thực thì tốt nhất đừng chỉ mời một người, chứ nếu hình mẫu nguyên tác đóng chung với người khác sẽ khiến khán giả khó tiếp nhận!

Đề nghị này được một bộ phận fan nguyên tác tán đồng, Ngôn Sơ Âm thì còn có khả năng chứ Chu Cẩn Xuyên là quan chức ngoại giao, cho dù nhà sản xuất bỏ bao nhiêu công sức và tiền của thì cũng không bao giờ mời được người ta đóng phim, do đó, tốt nhất cũng đừng tìm nữ chính ngoài đời thực!

Ban đầu Ngôn Sơ Âm chẳng qua chỉ hóng hớt cho vui, đến khi cô nhận được lời mời thử vai của nhà sản xuất, cô mới biết hóa ra dư luận lại có sức ảnh hưởng lớn đến mức đó.

Tất nhiên là từ chối. Cho dù Ngôn Sơ Âm có quyết tâm xây dựng sự nghiệp mạnh mẽ đến mấy thì cũng không muốn phát triển ở mảng phim ảnh, điều đó chẳng khác gì bắt đầu từ con số không. Hình mẫu lý tưởng mà Ngôn Sơ Âm muốn hướng tới chính là hai ông anh của mình. Lâm Vũ Tường và Tống Viễn Hàng là MC, nhà chế tác kiêm biên kịch, nhất là Lâm Vũ Tường, hiện tại anh ấy còn đang đảm nhiệm vai trò nhà sản xuất cho một bộ phim được công chiếu vào mùa xuân năm sau. Ngôn Sơ Âm nghĩ mình đi theo con đường của hai ông anh là đủ rồi, còn thử vai hay gì đó, ai thích thì đi đi. Có điều lúc nhà sản xuất khách sáo hỏi cô có đề cử ai không, Ngôn Sơ Âm thật sự đề cử một người, “Tôi thấy Yên Nhiên khá phù hợp, tuy trong truyện thường thích miêu tả ngoại hình của nữ chính hơi phóng đại nhưng dù sao cũng là nhan sắc khiến nam chính mê đắm… Tất nhiên đây chỉ là ý kiến của cá nhân tôi thôi, quyết định vẫn là ở các vị.”

Yên Nhiên nổi tiếng hơn Mộc Phỉ rất nhiều, nhan sắc tựa thần tiên tỷ tỷ, Ngôn Sơ Âm nghĩ cô ấy sẽ không bị lấn áp khi diễn chung với Trương Nhiên, nhưng nếu nhà sản xuất vẫn chọn Mộc Phỉ, vậy thì chỉ có thể nói hào quang của nữ chính là không thể ngăn cản.

Từ chối nhà sản xuất xong, Ngôn Sơ Âm không quan tâm đến chuyện đó nữa, việc khiến cô đau đầu hơn là nam chính trong đề tài gây bàn tán bỗng dưng liên lạc với cô.

Tuy đã cắt đứt liên lạc kể từ sau khi chia tay nhưng dù sao cũng từng yêu nhau, Ngôn Sơ Âm nghe giọng nói qua điện thoại thì biết ngay là anh, cô cười nói: “Lâu rồi không gặp, không ngờ anh vẫn còn số điện thoại của em.”

“Anh vẫn dùng số cũ và chưa từng xóa số điện thoại của em.”

“Thế à? Thảo nào em thấy giống số điện thoại trong nước.”  Ngôn Sơ Âm cười ngượng ngùng. Cô không thích giữ liên lạc với người yêu cũ, nếu đã không cần thiết phải liên lạc thì còn giữ số điện thoại làm gì.

Có vẻ như đối phương không cảm thấy lúng túng, nói: “Ừ, anh mới về nước để báo cáo công việc.”

“Vậy là sắp thăng chức ạ? Chúc mừng anh.”

Chu Cẩn Xuyên không tiếp tục đề tài tẻ nhạt này nữa, hỏi: “Có thời gian không? Mọi người đều đang ở đây, tụ tập một bữa đi.”

Ngôn Sơ Âm định tìm lý do từ chối nhưng không ngờ Chu Cẩn Xuyên lại chuyển điện thoại cho người khác, giọng nói vô tâm vô tư của Lâm Tâm Tâm vang lên, “Cục cưng, tới đây chơi. Tao biết hôm nay mày không làm việc, ở đây toàn người quen thôi!”

Lão Vu – người bị Lâm Tâm Tâm lên án vào hai hôm trước – cũng nói vào điện thoại: “Nữ thần, nhà cậu ở đâu? Để lão Chu đi đón cậu, tháng sau cậu ấy lại ra nước ngoài làm việc rồi, không có cơ hội tụ tập nữa đâu.”

Bị Lâm Tâm Tâm chặn họng, Ngôn Sơ Âm không thể viện cớ được nữa, đành chịu trận: “Báo địa chỉ đi, tớ tự đến đó.”

Lão Vu nhanh chóng báo địa chỉ câu lạc bộ và số phòng, như sợ Ngôn Sơ Âm đổi ý, anh ta nhanh chóng cúp máy, đắc ý: “Thấy chưa, cứ phải để anh đây ra tay mới được.”

“Đánh bài tiếp đi.” Một người đàn ông bắt chéo chân nhìn qua, đánh một con bài, “Con hai.”

Lúc Ngôn Sơ Âm bước vào phòng liền nhìn thấy một đám đàn ông vừa hút thuốc vừa đánh bài. Trong màn khói lượn lờ, Ngôn Sơ Âm lập tức nhìn thấy Chu Cẩn Xuyên, không phải vì còn tình cảm mà vì anh là người bắt mắt nhất. Nam thần thời đại mới đại sứ Chu mặc âu phục thẳng thớm, cà vạt gọn gàng, tuy cầm điếu thuốc nhưng rất nho nhã, hoàn toàn đối lập với đám đàn ông trong phòng.

Lâm Tâm Tâm thua sấp mặt, thấy Ngôn Sơ Âm tới liền vội vàng đứng dậy, “Âm Âm, mau qua đánh giùm tao ván này đi, mấy thằng chó này cứ nhắm vào tao, nếu còn thua nữa, bà đây nhảy lầu mất!”

Ngôn Sơ Âm dứt khoát từ chối: “Tao có biết chơi đâu, mày tìm người khác đi.”

“Tụi nó toàn muốn xem trò vui thôi, có đứa nào muốn giúp tao đâu?” Lâm Tâm Tâm mang vẻ mặt như đưa đám quay lại chỗ ngồi.

Ngôn Sơ Âm thừa nhận cô rất hả hê, ai bảo con nhỏ này giúp người ngoài gài bẫy cô chứ.

Trong phòng đa số đều biết nhau, dù sao cũng toàn là bạn học, cho dù không quen thân thì cũng có duyên gặp nhau mấy lần, bạn cùng phòng của Chu Cẩn Xuyên cũng có mặt, trước đây Ngôn Sơ Âm khá thân thiết với họ, vì vậy khi nghe họ gọi, Ngôn Sơ Âm lập tức đi tới đó ngồi.

“Đàn chị Ngôn.” Một cô gái trông quen quen đứng lên, thái độ chào hỏi Ngôn Sơ Âm  có hơi bất an.

Mấy hôm trước Ngôn Sơ Âm đã xem clip phỏng vấn của cô ấy nên biết cô ấy là ai, cô tương đối bất ngờ khi cô bé đàn em có bút danh “Bắc Xuyên” cũng có mặt ở đây.

Bắc Xuyên xin lỗi Ngôn Sơ Âm, đại khái là cô ấy không ngờ sự việc lại ồn ào đến vậy, gây ảnh hưởng tới cuộc sống của Ngôn Sơ Âm, cô ấy cảm thấy rất có lỗi.

Bạn cùng phòng của Chu Cẩn Xuyên tên Tưởng Châu lên tiếng hòa giải, “Sơ Âm, con bé là em họ tớ, ngay từ năm nhất đại học đã rất ngưỡng mộ cậu, lần này nó không cố ý đâu.”

“À, không có gì đâu, chuyện cũng qua rồi.” Vì sự việc nằm trong tầm kiểm soát nên Ngôn Sơ Âm không trách tác giả, ngược lại cô thấy rất tò mò, không biết Chu Cẩn Xuyên có biết em họ của bạn cùng phòng viết sách về mình hay không.

Trong lúc Ngôn Sơ Âm đang suy nghĩ làm cách nào để thăm dò Tưởng Châu thì bên kia đã đánh xong ván bài, Chu Cẩn Xuyên đứng dậy, lập tức có người ngồi vào thế chỗ. Chu Cẩn Xuyên đi thẳng tới chỗ Ngôn Sơ Âm, đám người liếc mắt nhìn nhau như đang chuẩn bị xem trò hay.

“Đã lâu không gặp.” Chu Cẩn Xuyên bình thản đứng trước mặt Ngôn Sơ Âm.

“Vâng, nghe nói mấy năm nay anh không về nước.” Ngôn Sơ Âm hỏi như vô ý, “Cô Khúc có về cùng anh không?”

Sắc mặt của Chu Cẩn Xuyên lập tức thay đổi, Tưởng Châu định nói gì đó chợt nghe thấy cái tên xa lạ, hơn nữa có vẻ như thằng bạn mình có quan hệ không tầm thường với cô Khúc gì đó thì không dám nói nữa, anh ta ngậm chặt miệng lại, tập trung quan sát Ngôn Sơ Âm và Chu Cẩn Xuyên.

Anh ta luôn thắc mắc tại sao hai người họ đang rất hạnh phúc, lúc lão Chu xuất ngoại, cả đám còn chứng kiến đôi tình nhân bịn rịn chia tay nhau, kết quả là chưa tới nửa năm thì tự dưng chia tay. Chẳng lẽ lão Chu lăng nhăng? Không chỉ có một mình Tưởng Châu, ngay cả Lâm Tâm Tâm đang đánh bài cũng chú ý tới hai người đến mức bốc bài nhưng lại chụp trúng tay lão Vu, bị lão Vu đánh một cái: “Má nội! Định sàm sỡ tui hay gì?”

Thấy Chu Cẩn Xuyên không giải thích, mọi người liền nhìn anh bằng ánh mắt nhìn kẻ khốn nạn, Ngôn Sơ Âm không hề áy náy, nếu hôm nay anh không tỏ thái độ gì, cô sẽ không nói đến chuyện này.

Chu Cẩn Xuyên không quan tâm tới ánh mắt xung quanh, anh nhìn Ngôn Sơ Âm bằng vẻ mặt kinh ngạc, hồi lâu sau mới hỏi: “Ra ngoài nói chuyện chứ?”

Tầng một của câu lạc bộ là quán cà phê, lúc Ngôn Sơ Âm tới nơi, trong quán không có ai, không gian khá đẹp, dù sao cũng tới đây rồi, hơn nữa cô tương đối tò mò Chu Cẩn Xuyên muốn nói gì nên đồng ý đi ra ngoài cùng anh.

Ngồi trên chiếc bàn dài bên góc trái quán, gọi ly cà phê, nhân viên phục vụ còn chưa mang cà phê đến, Chu Cẩn Xuyên đã vào vấn đề chính: “Không biết em hiểu lầm cái gì, anh và Khúc Minh Châu hẹn hò khi chúng ta đã chia tay, chưa tới một năm thì bọn anh cũng chia tay, bây giờ cô ấy đính hôn rồi.”

Ngôn Sơ Âm nhướn mày, hơi ngạc nhiên: “Cô ấy không phải là vị hôn thê của anh à?”

Chu Cẩn Xuyên mấp máy môi, “Đó chẳng qua là hai gia đình nói vậy thôi chứ không ai xem là thật.”

Không ai xem là thật? Ngôn Sơ Âm nhớ tới cú điện thoại của cô Khúc thì cười, tất nhiên cô tin Chu Cẩn Xuyên, anh không có lý do gì để nói dối cô sau nhiều năm chia tay.

Ngôn Sơ Âm nhún vai, nói với vẻ thoải mái: “Vậy thì tốt quá, em cứ lo mình vô ý trở thành kẻ thứ ba, nếu không ảnh hưởng tới anh thì tốt rồi.”

Chu Cẩn Xuyên im lặng nhìn Ngôn Sơ Âm, có rất nhiều điều muốn hỏi cô nhưng lời ra đến miệng lại chỉ là câu thăm hỏi bình thường: “Cuộc sống của em thế nào?”

***

Chu Cẩn Xuyên nhận được một cú điện thoại khẩn cấp nên phải về xử lý công việc, vì vậy cuộc nói chuyện giữa họ cũng kết thúc. Ngôn Sơ Âm định về phòng chào tạm biệt mọi người nhưng mới đi vài bước lại trông thấy một người đang tiến về phía cô. Thẩm Gia Thụy nhướn mày nhìn cô, nhìn anh có vẻ ngạc nhiên: “Sao em lại ở đây?”

Ngôn Sơ Âm cũng kinh ngạc, thấy anh chào hỏi mình thì cũng mỉm cười đáp lại: “Tôi đi chơi với bạn, còn anh thì sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện