Sau khi để cậu khóc xong, anh liền đưa tay gạt giọt lên trên khoé mắt Takemichi, song cậu lật đật đứng dậy vào nhà vệ sinh rửa mặt. Lúc quay ra đã thấy Mikey đứng khoanh tay, lưng dựa vào cửa. Takemichi mắt hơi sưng và còn đỏ ửng, nhìn hắn
"Chuyện này là do mày gây ra?"
Cậu nghi ngờ vì lời mà hắn nói chiều hôm qua, Mikey cái gì mà không làm được cơ chứ
"Mày nghi ngờ tao?" Anh đi lại gần phía cậu, đẩy nhẹ Takemichi vào góc tường, liền hôn. Cậu cũng không né tránh, chỉ thuật thế theo, nhưng hắn đột nhiên cắn vào môi dưới làm Takemichi đau điếng, đẩy mạnh người ra. Mikey nhíu lông mày, cầm cổ tay kéo Takemichi ra ngoài, cậu cũng không có chống đối, bước đi theo.
Lúc đi qua lại tiếp túc bắt gặp quản lí, chị ta cũng không ngăn lại nữa, bởi biết rõ sẽ chẳng có kết quả. Takemichi dựa đầu vào lưng ghế, đôi mắt liếc ra bên ngoài, lại mệt mỏi khép lại.
...
Sau khi đến nơi, Mikey liền mở cửa xe đỡ Takemichi đã ngủ say vào trong, vừa hay tỉnh lại liền đòi anh bỏ xuống. Đi theo phía sau, nhìn khung cảnh nơi này khác với căn biệt thự lần trước cậu đến. Căn biết thự lần trước có tông màu tối, mang nét cổ đại Phương Tây, xung quanh không hề có sân vườn. Còn căn này mang màu trắng, nội thất nhìn qua đều rất hiện đại, phía trên tầng bốn còn có hồ bơi, xung quanh cũng có vườn
"Đây là đâu?" Cậu hỏi
"Có lẽ mày không biết, nhưng nơi này là chỗ mà tình nhân của tao sống, gọi là Mạn Uyển, từ nay, mày sống ở đây."
"Này, tao bảo không đồng ý rồi mà!?"
Hắn dừng lại, quay về đằng sau nhìn Takemichi "Tôi không hỏi em có đồng ý hay không, tôi nói em làm người tình của tôi, không đồng ý cũng phải nghe theo."
Song liền cầm tay kéo Takemichi lên lầu, đi đến căn phòng gần cầu thang tầng một, liền đem cậu ném lên giường.
Takemichi hai tay chống xuống đệm mềm mại, nhìn hắn hung hăng cởi áo trên người xuống
"Mày là muốn làm cái gì?"
Mikey không trả lời, đem Takemichi đẩy xuống hôn mạnh bạo, một nụ hôn đầy dục vọng, cho đến khi cậu không chịu được nữa liền đẩy ra
"Tao không muốn!"
"Nhưng tôi muốn em."
Takemichi bất lực cho hắn cắn xé cơ thể, cậu đau đến thấu da thấu thịt, trên bắp tay, ngực, bụng, đùi đã có những vết hằn rướm máu, tất cả đều do Mikey cắn cậu.
Đây không phải là vết hôn bình thường, mà là hắn đang hành hạ cậu.
Ngay khi hắn vừa định tiến vào thì nghe tiếng nức nở của cậu, hai cánh tay Takemichi che đi mắt, anh là vẫn không nỡ nhìn cậu như vậy, lại nhìn cơ thể Takemichi đầy tụ máu, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài. Còn cậu vẫn nằm trên giường khóc lớn.
...
Đến nửa đêm, ba rưỡi sáng, Mikey vào phòng đã thấy tối om, ngay cả đèn ngủ cũng không mở, liền nghĩ cậu là đã ngủ, đi đến cạnh giường lại không thấy người đâu. Bật công tắc điện, liền thấy bóng dáng một cậu trai ngoài ban công, trên người chỉ mặc chiếc quần tây.
Takemichi không nhớ mình đã đứng đây bao nhiêu lâu, mặc kệ từng đợt gió thổi vào người cũng chẳng quan tâm.
Mikey cầm lấy áo choàng mỏng đi ra ngoài, kéo cửa sang một bên, đem áo khoác lên cơ thể cậu rồi ôm lấy từ đằng sau, Takemichi không phản ứng
"Vào trong ngủ đi."
Cậu đẩy anh ra, nói vào liền vào, bản thân ngồi trên mép giường. Mikey lại lấy cho cậu một bộ quần áo, áo phông và quần đùi màu đen. Takemichi nói muốn tắm nhưng hắn không cho, cậu cũng không đòi hỏi.
Sau khi thay đồ, đi ra đã thấy Mikey nằm trên giường, anh thấy cậu vẫn chưa nằm liền giục
"Sao còn chưa ngủ?"
"Mày qua phòng khác ngủ đi, tao không muốn nằm với mày."
Mikey là biết cậu sợ, vừa nãy quả thực đã hơi quá "Nằm xuống, tao không làm gì mày đâu."
Takemichi lo ngại, sau cùng vẫn là tắt điện rồi lên giường, nằm quay lưng lại với hắn.
Mặc dù là nói không làm gì nhưng hắn vẫn ôm lấy cậu vào lòng, Takemichi cũng mặc kệ
"Quay lại đây, Takemicchi."
Thấy cậu trai không trả lời, nhưng anh là biết Takemichi chưa ngủ, liền nhắc lại
"Takemicchi." Cậu cuối cùng là vẫn quay lại, để tránh Mikey làm phiền. Anh được đà ôm chặt cậu hơn, cúi xuống hôn lên trán rồi cũng ngủ say.
"Chuyện này là do mày gây ra?"
Cậu nghi ngờ vì lời mà hắn nói chiều hôm qua, Mikey cái gì mà không làm được cơ chứ
"Mày nghi ngờ tao?" Anh đi lại gần phía cậu, đẩy nhẹ Takemichi vào góc tường, liền hôn. Cậu cũng không né tránh, chỉ thuật thế theo, nhưng hắn đột nhiên cắn vào môi dưới làm Takemichi đau điếng, đẩy mạnh người ra. Mikey nhíu lông mày, cầm cổ tay kéo Takemichi ra ngoài, cậu cũng không có chống đối, bước đi theo.
Lúc đi qua lại tiếp túc bắt gặp quản lí, chị ta cũng không ngăn lại nữa, bởi biết rõ sẽ chẳng có kết quả. Takemichi dựa đầu vào lưng ghế, đôi mắt liếc ra bên ngoài, lại mệt mỏi khép lại.
...
Sau khi đến nơi, Mikey liền mở cửa xe đỡ Takemichi đã ngủ say vào trong, vừa hay tỉnh lại liền đòi anh bỏ xuống. Đi theo phía sau, nhìn khung cảnh nơi này khác với căn biệt thự lần trước cậu đến. Căn biết thự lần trước có tông màu tối, mang nét cổ đại Phương Tây, xung quanh không hề có sân vườn. Còn căn này mang màu trắng, nội thất nhìn qua đều rất hiện đại, phía trên tầng bốn còn có hồ bơi, xung quanh cũng có vườn
"Đây là đâu?" Cậu hỏi
"Có lẽ mày không biết, nhưng nơi này là chỗ mà tình nhân của tao sống, gọi là Mạn Uyển, từ nay, mày sống ở đây."
"Này, tao bảo không đồng ý rồi mà!?"
Hắn dừng lại, quay về đằng sau nhìn Takemichi "Tôi không hỏi em có đồng ý hay không, tôi nói em làm người tình của tôi, không đồng ý cũng phải nghe theo."
Song liền cầm tay kéo Takemichi lên lầu, đi đến căn phòng gần cầu thang tầng một, liền đem cậu ném lên giường.
Takemichi hai tay chống xuống đệm mềm mại, nhìn hắn hung hăng cởi áo trên người xuống
"Mày là muốn làm cái gì?"
Mikey không trả lời, đem Takemichi đẩy xuống hôn mạnh bạo, một nụ hôn đầy dục vọng, cho đến khi cậu không chịu được nữa liền đẩy ra
"Tao không muốn!"
"Nhưng tôi muốn em."
Takemichi bất lực cho hắn cắn xé cơ thể, cậu đau đến thấu da thấu thịt, trên bắp tay, ngực, bụng, đùi đã có những vết hằn rướm máu, tất cả đều do Mikey cắn cậu.
Đây không phải là vết hôn bình thường, mà là hắn đang hành hạ cậu.
Ngay khi hắn vừa định tiến vào thì nghe tiếng nức nở của cậu, hai cánh tay Takemichi che đi mắt, anh là vẫn không nỡ nhìn cậu như vậy, lại nhìn cơ thể Takemichi đầy tụ máu, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài. Còn cậu vẫn nằm trên giường khóc lớn.
...
Đến nửa đêm, ba rưỡi sáng, Mikey vào phòng đã thấy tối om, ngay cả đèn ngủ cũng không mở, liền nghĩ cậu là đã ngủ, đi đến cạnh giường lại không thấy người đâu. Bật công tắc điện, liền thấy bóng dáng một cậu trai ngoài ban công, trên người chỉ mặc chiếc quần tây.
Takemichi không nhớ mình đã đứng đây bao nhiêu lâu, mặc kệ từng đợt gió thổi vào người cũng chẳng quan tâm.
Mikey cầm lấy áo choàng mỏng đi ra ngoài, kéo cửa sang một bên, đem áo khoác lên cơ thể cậu rồi ôm lấy từ đằng sau, Takemichi không phản ứng
"Vào trong ngủ đi."
Cậu đẩy anh ra, nói vào liền vào, bản thân ngồi trên mép giường. Mikey lại lấy cho cậu một bộ quần áo, áo phông và quần đùi màu đen. Takemichi nói muốn tắm nhưng hắn không cho, cậu cũng không đòi hỏi.
Sau khi thay đồ, đi ra đã thấy Mikey nằm trên giường, anh thấy cậu vẫn chưa nằm liền giục
"Sao còn chưa ngủ?"
"Mày qua phòng khác ngủ đi, tao không muốn nằm với mày."
Mikey là biết cậu sợ, vừa nãy quả thực đã hơi quá "Nằm xuống, tao không làm gì mày đâu."
Takemichi lo ngại, sau cùng vẫn là tắt điện rồi lên giường, nằm quay lưng lại với hắn.
Mặc dù là nói không làm gì nhưng hắn vẫn ôm lấy cậu vào lòng, Takemichi cũng mặc kệ
"Quay lại đây, Takemicchi."
Thấy cậu trai không trả lời, nhưng anh là biết Takemichi chưa ngủ, liền nhắc lại
"Takemicchi." Cậu cuối cùng là vẫn quay lại, để tránh Mikey làm phiền. Anh được đà ôm chặt cậu hơn, cúi xuống hôn lên trán rồi cũng ngủ say.
Danh sách chương