Rất nhanh đã tới ban đêm, thành thị còn chưa bị ô nhiễm bởi việc phát triển công nghiệp, bầu trời đầy sao sáng lấp lánh, gió đêm thoang thoảng làm cho người ta thật thư thái.
“ Yên yên, cậu phải về nhà rồi ư? Hoạt động hôm nay còn chưa kết thúc mà.” Quý Không vẫn chưa thỏa mãn nói, từ khi hắn và Ngôn Diễm Yên quen nhau (Nhầm), tay của họ không hề rời nhau ( không, là ngươi cầm lấy không chịu buông ra a.), điều này làm cho nội tâm Quý Không có một cảm giác ngọt ngào không nói nên lời. Hắn không nỡ để Ngôn Diễm Yên trở về. Hiện tại hắn bắt đầu phàn nàn vì sao Ngôn Diễm Yên không ở lại kí túc xá rồi.
“ Ân, ta muốn về nhà.” Hơn nữa hai ngày sau cậu cũng sẽ không xin nghỉ, dù sao cậu cũng biểu diễn xong rồi, chơi cũng đủ rồi, không quản thân thể như thế nào nhưng nội tâm cậu đã 30 tuổi, không còn hăng hái giống như người trẻ tuổi.
“ Vậy… Hôn chỗ này của ta ta mới cho cậu đi.” Quý Không chỉ vào môi mỏng của mình, cười đến là háo sắc, làm cho Ngôn Diễm Yên không ngừng nghi hoặc.
“ Tại sao phải hôn cậu?” Đây cũng không phải là những quốc gia nhiệt tình cởi mở, không cần dùng hôn môi để tạm biệt chứ? “ Bởi vì ta thích cậu, cậu thích ta đúng không?!” Quý Không nắm chặt tay Ngôn Diễm Yên, hắn luôn cảm thấy Yên Yên của hắn sẽ bị một người không biết từ nơi nào bỗng nhiên xuất hiện cướp đi, cho nên hắn mới muốn dùng cách thức thân mật để chứng minh Yên Yên là của hắn, chỉ có thể là của hắn. Đáng tiếc cho tới giờ hắn vẫn không biết rõ Ngôn Diễm Yên thích hắn không phải là loại thích mà hắn nghĩ.
“ Sao cơ?” Ngôn Diễm Yên hoàn toàn không thể hiểu suy nghĩ của Quý Không, quả nhiên là khác nhau đến vậy a? Ngôn Diễm Yên cũng không phải trì độn bình thường, hơn nữa nếu như cậu một khi đã xác định thì đến chết cũng không thay đổi suy nghĩ.
“ Ta không hôn.” Ngôn Diễm Yên rất trực tiếp từ chối yêu cầu của Quý Không, đối với cậu hôn môi cũng chỉ có thể dành cho vợ của mình, cho dù là con cũng không thể. Nghĩ đến vợ của mình lại nghĩ đến Giản Dực. Nghĩ đến Giản Dực cậu liền vô lực.
Đó cũng không phải là một hồi ức vui vẻ gì…
“ Vì sao?” Quý Không bi thương hỏi, cầm tay Ngôn Diễm Yên chặt hơn.
“ Bởi vì,” Ngôn Diễm Yên lần này không hề mềm lòng, mà trực tiếp kéo tay Quý Không ra khỏi tay mình, cậu bị Quý Không nắm cực kỳ đau, “ Hôn môi không phải chỉ có thể dùng sau khi kết hôn không phải sao?”
………………. Ngôn Diễm Yên………….. Ngươi thật sự quá ngây thơ……
“Nói vậy thì, chỉ cần ta cùng yên yên kết hôn là được sao?” con mắt Quý Không thoáng cái sáng lên, thì ra Yên Yên của hắn là đang thẹn thùng (sương mù)! Đây là dạng khác của việc làm nũng đòi kết hôn sao (đại sương mù)?
“ Trên lý thuyết là vậy…” Nhưng mà vì sao thấy có gì là là….
“ Ân! Chúng ta lớn hơn một chút, sẽ đi A quốc đăng ký kết hôn!!” Quý Không đã bắt đầu nghĩ đến tương lại, Ngôn Diễm Yên nghe câu nói của hắn cả kinh há miệng, vì cái gì Quý Không sẽ vì muốn cùng cậu hôn môi mà nghĩ đến chuyện kết hôn với cậu? Hắn sinh bệnh? Mà nam nhân có thể kết hôn cùng nam nhân sao?
…. Không thể không nói, đây thật sự là khác nhau….
“Không…” thời điểm Ngôn Diễm Yên đang mờ mịt không biết nên hỏi gì, Giản Duệ đột nhiên xuất hiện sau lưng Quý Không.
“ Các ngươi đang liếc mắt đưa tình sao?”
Những lời này làm mặt Quý Không thấp xuống ửng đỏ, mà Ngôn Diễm Yên càng thêm không hiểu.
Liếc mắt đưa tình không phải là từ dùng cho tình nhân sao? Hay nói là Giản Duệ này thật ra là Trung văn không tốt? Loạn dùng từ ngữ…
“ Hả? Các ngươi quen nhau?” Giản Dực cũng không biết xuất hiện từ nơi nào, làm cho Ngôn Diễm Yên trở tay không kịp, vẻ mặt kinh hoàng chợt lóe lên mặt cậu, Giản Duệ và Quý Không đều không thấy nhưng lại bị Giản Dực phát hiện ra, nhưng hắn chỉ nghĩ là vì Ngôn Diễm Yên bị hắn phát hiện ra cho nên sợ hãi mà thôi. “Yên tâm, ta từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, không kỳ thị Gay.”
Ngôn Diễm Yên sau khi kinh hoàng liền bình tình trở lại, nhưng lời nói của Giản Dực lại làm cậu choáng váng.
Lời bọn họ nói, vì sao hắn không hiểu lấy một câu? Sự khác nhau này có phải quá lớn hay không?
“ Các ngươi đừng nói a…” Quý Không mắc cỡ như nữ sinh không biết rõ làm sao bây giờ, tuy nhiên hắn thừa nhận là hắn thích Ngôn Diễm Yên, nhưng là cùng Yên Yên của hắn quen nhau (…) tin tức này vẫn làm cho hắn kích động không biết nên làm gì.
“ Ân? Quen nhau cùng đồng tính luyến ái thì có quan hệ gì?” Tuy rằng Ngôn Diễm Yên đã nghe qua Gay là đồng tính luyến, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn dừng lại ở tạp chí, báo mà thôi, trong suy nghĩ của Ngôn Diễm Yên, đồng tính luyến ái là thứ không mong muốn, cậu căn bản sẽ không dính vào, cho nên cậu hiểu rằng “ Quen nhau” cũng không phải là yêu nhau làm quen, mà là làm quen bạn bè.
“ Không phải a.” Ngôn Diễm Yên không chút do dự lắc đầu, “Ta cùng Quý Không cũng không phải đang nói chuyện yêu đương, vì sao lại nói ta là đồng tính luyến ái?”
Lời nói của Ngôn Diễm Yên làm Quý Không choáng váng. Giản Duệ cùng Giản Dực cũng không ngờ cậu sẽ nói vậy.
“ Cậu không phải thích ta sao?” Quý Không cảm giác hắn muốn khóc, thì ra cảm giác ngọt ngào lúc trước của hắn đều vì hiểu lầm mà đến!!!
“ Ta đúng là thích cậu, nhưng cái đó và đồng tính luyến ái có quan hệ gì sao?” Ngôn Diễm Yên chăm chú hỏi, cậu thật sự không hiểu người trẻ tuổi bây giờ đang nghĩ cái gì nữa, hay là đây chính là “Tâm lý tìm kiếm chuyện lạ” trong truyền thuyết?
“ Phốc, ha ha ha….” Giản Duệ ở một bên không hề cố kỵ cười lớn, Giản Dực mặc dù không lên tiếng nhưng nhìn thân hình run run của hắn thì có thể thấy, hắn nhịn thật vất vả.
“ A a a a…… Thật quá đáng!!!” Quý Không mang theo khuất nhục xoay người chạy về ký túc xá, trái tim tan nát rơi đầy đường.
“ Ôi chao?” Ngôn Diễm Yên hoàn toàn không phản ứng kịp, Quý Không hình như rất thương tâm?
Hắn vì sao lại thương tâm a?
Kết quả là, bạn trẻ Quý Không… Gặp được Ngôn Diễm Yên là bi kịch của ngươi a…..
“ Yên yên, cậu phải về nhà rồi ư? Hoạt động hôm nay còn chưa kết thúc mà.” Quý Không vẫn chưa thỏa mãn nói, từ khi hắn và Ngôn Diễm Yên quen nhau (Nhầm), tay của họ không hề rời nhau ( không, là ngươi cầm lấy không chịu buông ra a.), điều này làm cho nội tâm Quý Không có một cảm giác ngọt ngào không nói nên lời. Hắn không nỡ để Ngôn Diễm Yên trở về. Hiện tại hắn bắt đầu phàn nàn vì sao Ngôn Diễm Yên không ở lại kí túc xá rồi.
“ Ân, ta muốn về nhà.” Hơn nữa hai ngày sau cậu cũng sẽ không xin nghỉ, dù sao cậu cũng biểu diễn xong rồi, chơi cũng đủ rồi, không quản thân thể như thế nào nhưng nội tâm cậu đã 30 tuổi, không còn hăng hái giống như người trẻ tuổi.
“ Vậy… Hôn chỗ này của ta ta mới cho cậu đi.” Quý Không chỉ vào môi mỏng của mình, cười đến là háo sắc, làm cho Ngôn Diễm Yên không ngừng nghi hoặc.
“ Tại sao phải hôn cậu?” Đây cũng không phải là những quốc gia nhiệt tình cởi mở, không cần dùng hôn môi để tạm biệt chứ? “ Bởi vì ta thích cậu, cậu thích ta đúng không?!” Quý Không nắm chặt tay Ngôn Diễm Yên, hắn luôn cảm thấy Yên Yên của hắn sẽ bị một người không biết từ nơi nào bỗng nhiên xuất hiện cướp đi, cho nên hắn mới muốn dùng cách thức thân mật để chứng minh Yên Yên là của hắn, chỉ có thể là của hắn. Đáng tiếc cho tới giờ hắn vẫn không biết rõ Ngôn Diễm Yên thích hắn không phải là loại thích mà hắn nghĩ.
“ Sao cơ?” Ngôn Diễm Yên hoàn toàn không thể hiểu suy nghĩ của Quý Không, quả nhiên là khác nhau đến vậy a? Ngôn Diễm Yên cũng không phải trì độn bình thường, hơn nữa nếu như cậu một khi đã xác định thì đến chết cũng không thay đổi suy nghĩ.
“ Ta không hôn.” Ngôn Diễm Yên rất trực tiếp từ chối yêu cầu của Quý Không, đối với cậu hôn môi cũng chỉ có thể dành cho vợ của mình, cho dù là con cũng không thể. Nghĩ đến vợ của mình lại nghĩ đến Giản Dực. Nghĩ đến Giản Dực cậu liền vô lực.
Đó cũng không phải là một hồi ức vui vẻ gì…
“ Vì sao?” Quý Không bi thương hỏi, cầm tay Ngôn Diễm Yên chặt hơn.
“ Bởi vì,” Ngôn Diễm Yên lần này không hề mềm lòng, mà trực tiếp kéo tay Quý Không ra khỏi tay mình, cậu bị Quý Không nắm cực kỳ đau, “ Hôn môi không phải chỉ có thể dùng sau khi kết hôn không phải sao?”
………………. Ngôn Diễm Yên………….. Ngươi thật sự quá ngây thơ……
“Nói vậy thì, chỉ cần ta cùng yên yên kết hôn là được sao?” con mắt Quý Không thoáng cái sáng lên, thì ra Yên Yên của hắn là đang thẹn thùng (sương mù)! Đây là dạng khác của việc làm nũng đòi kết hôn sao (đại sương mù)?
“ Trên lý thuyết là vậy…” Nhưng mà vì sao thấy có gì là là….
“ Ân! Chúng ta lớn hơn một chút, sẽ đi A quốc đăng ký kết hôn!!” Quý Không đã bắt đầu nghĩ đến tương lại, Ngôn Diễm Yên nghe câu nói của hắn cả kinh há miệng, vì cái gì Quý Không sẽ vì muốn cùng cậu hôn môi mà nghĩ đến chuyện kết hôn với cậu? Hắn sinh bệnh? Mà nam nhân có thể kết hôn cùng nam nhân sao?
…. Không thể không nói, đây thật sự là khác nhau….
“Không…” thời điểm Ngôn Diễm Yên đang mờ mịt không biết nên hỏi gì, Giản Duệ đột nhiên xuất hiện sau lưng Quý Không.
“ Các ngươi đang liếc mắt đưa tình sao?”
Những lời này làm mặt Quý Không thấp xuống ửng đỏ, mà Ngôn Diễm Yên càng thêm không hiểu.
Liếc mắt đưa tình không phải là từ dùng cho tình nhân sao? Hay nói là Giản Duệ này thật ra là Trung văn không tốt? Loạn dùng từ ngữ…
“ Hả? Các ngươi quen nhau?” Giản Dực cũng không biết xuất hiện từ nơi nào, làm cho Ngôn Diễm Yên trở tay không kịp, vẻ mặt kinh hoàng chợt lóe lên mặt cậu, Giản Duệ và Quý Không đều không thấy nhưng lại bị Giản Dực phát hiện ra, nhưng hắn chỉ nghĩ là vì Ngôn Diễm Yên bị hắn phát hiện ra cho nên sợ hãi mà thôi. “Yên tâm, ta từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, không kỳ thị Gay.”
Ngôn Diễm Yên sau khi kinh hoàng liền bình tình trở lại, nhưng lời nói của Giản Dực lại làm cậu choáng váng.
Lời bọn họ nói, vì sao hắn không hiểu lấy một câu? Sự khác nhau này có phải quá lớn hay không?
“ Các ngươi đừng nói a…” Quý Không mắc cỡ như nữ sinh không biết rõ làm sao bây giờ, tuy nhiên hắn thừa nhận là hắn thích Ngôn Diễm Yên, nhưng là cùng Yên Yên của hắn quen nhau (…) tin tức này vẫn làm cho hắn kích động không biết nên làm gì.
“ Ân? Quen nhau cùng đồng tính luyến ái thì có quan hệ gì?” Tuy rằng Ngôn Diễm Yên đã nghe qua Gay là đồng tính luyến, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn dừng lại ở tạp chí, báo mà thôi, trong suy nghĩ của Ngôn Diễm Yên, đồng tính luyến ái là thứ không mong muốn, cậu căn bản sẽ không dính vào, cho nên cậu hiểu rằng “ Quen nhau” cũng không phải là yêu nhau làm quen, mà là làm quen bạn bè.
“ Không phải a.” Ngôn Diễm Yên không chút do dự lắc đầu, “Ta cùng Quý Không cũng không phải đang nói chuyện yêu đương, vì sao lại nói ta là đồng tính luyến ái?”
Lời nói của Ngôn Diễm Yên làm Quý Không choáng váng. Giản Duệ cùng Giản Dực cũng không ngờ cậu sẽ nói vậy.
“ Cậu không phải thích ta sao?” Quý Không cảm giác hắn muốn khóc, thì ra cảm giác ngọt ngào lúc trước của hắn đều vì hiểu lầm mà đến!!!
“ Ta đúng là thích cậu, nhưng cái đó và đồng tính luyến ái có quan hệ gì sao?” Ngôn Diễm Yên chăm chú hỏi, cậu thật sự không hiểu người trẻ tuổi bây giờ đang nghĩ cái gì nữa, hay là đây chính là “Tâm lý tìm kiếm chuyện lạ” trong truyền thuyết?
“ Phốc, ha ha ha….” Giản Duệ ở một bên không hề cố kỵ cười lớn, Giản Dực mặc dù không lên tiếng nhưng nhìn thân hình run run của hắn thì có thể thấy, hắn nhịn thật vất vả.
“ A a a a…… Thật quá đáng!!!” Quý Không mang theo khuất nhục xoay người chạy về ký túc xá, trái tim tan nát rơi đầy đường.
“ Ôi chao?” Ngôn Diễm Yên hoàn toàn không phản ứng kịp, Quý Không hình như rất thương tâm?
Hắn vì sao lại thương tâm a?
Kết quả là, bạn trẻ Quý Không… Gặp được Ngôn Diễm Yên là bi kịch của ngươi a…..
Danh sách chương