16.
Tôi và Cố Diên đã làm hòa.
Chúng tôi hẹn nhau sẽ cùng nhau học hành tử tế, tốt nghiệp xong sẽ kết hôn.
Trước đây, trong trường, tôi chỉ là em gái của hoa khôi Lục Chỉ Ninh.
Rất nhanh sau đó, tôi trở thành bạn gái của Cố Diên trong miệng mọi người.
Mọi người có vẻ bàn tán rất hăng, nói gì cũng có.
Ví dụ như: Rốt cuộc Cố Diên thích ai?
Chuyện Cố Diên thích hoa khôi có thật không, hay chỉ là Lục Chỉ Ninh tự tung tin ra ngoài?
Còn tôi thì bị bàn tán là: vịt con xấu xí hóa thiên nga, hoa khôi sắp đổi chủ v.v...
Thật ra tôi chỉ đổi kiểu tóc, thay gọng kính, có lẽ còn là do yêu đương ngọt ngào khiến con người ta trở nên xinh đẹp hơn.
Sau khi yêu Cố Diên, tâm trạng tôi tốt hơn, mụn cũng ít nổi hẳn.
Những lời đồn đó, tôi chẳng mấy bận tâm.
Bởi vì tôi là Lục Yên.
Là bạn gái của Cố Diên. Là người đang chăm chỉ ôn thi, cùng Cố Diên tiến bộ, mong tốt nghiệp xong sẽ được gả cho anh.
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗


Hôm đó, sau buổi hẹn hò, tôi trở về ký túc xá thì thấy Lục Chỉ Ninh đang đứng chờ dưới lầu.
Khi thấy tôi cầm ly trà sữa Cố Diên mua cho, sắc mặt cô ta lập tức khó coi.
“Lục Yên, trên đời này thiếu gì đàn ông, sao em cứ phải giành Cố Diên với chị?”
Nghe kìa, ai không biết còn tưởng Cố Diên là của chị ta thật.
So với vẻ mặt vặn vẹo của Lục Chỉ Ninh, tôi lại rất bình thản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Thứ nhất, Cố Diên không phải món đồ để mà giành. Thứ hai, chị chắc là anh ấy là của chị sao? Chị có tư cách nói câu này à?”
Phải, tôi đang cảnh cáo Lục Chỉ Ninh — dựa trên sự hiểu rõ của tôi về chị ta.
Thứ gì của tôi, chị ta cũng muốn. Lúc nào cũng sợ tôi được yêu thương, được quan tâm hơn một chút.
Từ nhỏ đến lớn, dường như dưới lớp mặt nạ hoàn hảo và diễn xuất cao siêu của chị ta, mọi thứ thuộc về tôi đều bị chị ta mặc định là của mình.
Nhưng lần này thì khác.
Tôi phải cho chị ta biết, Cố Diên là ngoại lệ.
Lục Chỉ Ninh không ngờ tôi lại bình tĩnh mà đáp trả như vậy, lập tức tiến lên kéo tay tôi lại.
“Tôi biết mà, em nhắm trúng nhà Cố Diên có tiền chứ gì. Lục Yên, đừng tưởng tôi không hiểu tâm tư của em. Em chỉ mong cưới được một người giàu để dọn khỏi cái nhà này thôi! Nhà anh ta đúng là có tiền, nhưng em xứng sao? Em chẳng qua chỉ là một con vịt xấu xí, không có mặt mũi nào mà xuất hiện...”
Chát!
Chưa kịp nói xong, tôi đã vung tay tát thẳng vào mặt Lục Chỉ Ninh.
Tay hơi rát, xung quanh bắt đầu có ánh mắt nhìn sang, nhưng tôi chẳng buồn để ý.
Tôi chỉ nhìn Lục Chỉ Ninh, ánh mắt đầy ghê tởm.
“Cái tát này, là trả lại chị — cho lần chị về nhà dựng chuyện khiến mẹ đánh tôi. Giờ, tôi trả lại nguyên vẹn.”
Lục Chỉ Ninh sững sờ, không dám tin tôi dám ra tay.
Tôi lại từng chữ từng câu, nghiêm túc nói: “Trên đời này đàn ông nhiều vô kể, làm ơn đừng có hạ mình đi giành bạn trai của tôi.”
Nói xong, tôi mặc kệ tiếng hét điên loạn phía sau, ngẩng đầu bước đi.
Cố Diên là của tôi. Không ai cướp được.
Tại sao tôi chắc chắn như vậy?
Không chỉ vì tôi tin vào bản thân.
Mà còn vì — tôi tin Cố Diên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện