Vết thương trên người Bạch Cốt Hạt mặc dù vẫn chồng chất như trước, nhưng Liễu Minh lại rất dễ dàng câu thông với thần thức của nó, thậm chí còn có thể lưu lại một đạo thần niệm đánh dấu của mình ở bên trong.
Lúc này trong lòng hắn mới buông lỏng một chút.
Quả nhiên vẫn như hắn nghĩ, nếu thần thức của Bạch Cốt Hạt này cũng tiến vào không gian thần bí kia rồi bị hàng phục trong đó, sau khi trở lại bên ngoài, thuật Thông Linh vẫn hoàn toàn có hiệu quả.
Lúc này một tay Liễu Minh điểm nhẹ, sợi dây đen nhánh trên người Bạch Cốt Hạt nới lỏng ra rồi rơi xuống, đồng thời đạo Phù văn trên trán cũng biến mất không thấy bóng dáng, mỉm cười định đứng dậy.
Nhưng đúng lúc này, hắn bỗng nhiên cảm thấy trong Linh Hải vốn đang khô kiệt chấn động một trận, một luồng năng lượng cực kỳ tinh thuần từ trong đó cuồn cuộn chảy ra, khiến cho Pháp lực trong cơ thể điên cuồng tăng lên với tốc độ khó có thể tin được.
Ban đầu Liễu Minh cả kinh, nhưng lập tức rất vui mừng, hai tay bấm niệm pháp quyết, bắt đầu thổ nạp điều tức ngay tại chỗ.
Giây lát sau, Pháp lực trong cơ thể hắn đã khôi phục được gần nửa so với lúc trước khi tiến vào không gian thần bí, nhưng năng lượng tuôn ra từ trong Linh Hải bỗng nhiên biến đổi, trở nên cực kỳ âm hàn.
Liễu Minh chỉ cảm thấy sau khi luồng khí lạnh lẽo này tràn ngập cơ thể, toàn bộ thân hình bỗng nhiên cứng ngắc, cảm giác giống như đang ở trong một hầm băng vậy.
Hắn kinh hãi vội vàng muốn thay đổi pháp quyết, nhưng lúc này ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích được, hàn khí trong cơ thể lại như hồng thủy tiếp tục cuồn cuộn tuôn ra.
Sắc mặt hắn tái nhợt vô cùng, ánh mắt cố gắng hết sức quét xuống phía dưới, không ngờ lại phát hiện ra hai tay vốn rắn chắc sung mãn đang héo khô đi với tốc độ mà mặt thường cũng có thể quan sát được, đồng thời da thịt những chỗ khác trong cơ thể cũng bắt đầu chuyển sang màu xanh.
"Chuyển hóa Quỷ thể!"
Liễu Minh hoảng hốt, trong đầu lập tức xuất hiện một câu trên một quyển điển tịch nào đó, đồng thời trong lòng cũng chợt hiểu ra lại lịch của luồng khí băng hàn này.
Tám chín phần mười chúng chính là một lượng lớn Âm khí mà bong bóng khí đã thôn phệ trước kia, hôm nay sau một phen được tinh luyện cùng với Pháp lực, một lần nữa quay trở lại trong cơ thể.
Nhưng lượng Âm khí này đối với hắn mà nói, mặc dù cũng có thể gia tăng Pháp lực, nhưng lực âm hàn ẩn chứa trong đó lại chuyển hóa máu thịt thân thể thành Quỷ thể thuần Âm, cũng theo đó mà hắn sẽ trở thành một thành viên trong Quỷ vật.
Trong nháy mắt Liễu Minh đã nghĩ thông suốt những chuyện này, sau đó tâm thần một lần nữa chìm vào trong cơ thể.
Tình hình trong cơ thể hắn lúc này rất xấu, năng lượng âm hàn kia càng ngày càng nhiều, Pháp lực toàn thân dường như bị đông cứng lại, căn bản không thể nào cử động được tí gì.
Chưa bao giờ hắn khẩn trương như lúc này, trong lòng bỗng nhiên có một quyết định. Liễu Minh nhanh chóng dựa vào Tinh Thần lực mạnh mẽ thúc giục Linh Hải, bất chấp sự nguy hiểm do Pháp lực cắn trả mang tới.
Vốn dĩ Linh Hải đã sắp đông cứng lại bỗng nhiên lại hơi rung động, sau đó một ít Pháp lực cuối cùng cũng chập chờn tuôn ra.
Liễu Minh lập tức sử dụng chút Pháp lực này thúc dục Minh Cốt Quyết, cho dù kinh mạch các nơi trong cơ thể chịu trọng thương, cũng phải liều mạng cưỡng ép tất cả lượng hàn khí này vào trong sự không chế của mình.
Nhưng ngay khi Minh Cốt Quyết vừa mới miễn cưỡng vận chuyển, một màn không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.
Một luồng năng lượng âm hàn đột nhiên phân thành hai, một bộ phận biến thành Pháp lực tinh thuần, một bộ phận khác lại nhanh chóng tự động chui vào bên trong xương cốt các nơi, cứ như vậy biến mất vô tung vô ảnh.
Trong lòng Liễu Minh cả kinh, nhưng trong loại tình huống này, chỉ cần có thể ngăn cản bản thân hóa thành Quỷ vật, hắn cũng không quá để ý đến những chuyện khác. Lúc này ý nghĩ trong đầu xoay chuyển một vòng, sau đó vẫn tiếp tục dốc sức liều mạng thúc dục Minh Cốt Quyết.
Một màn quỷ dị xuất hiện.
Một bên là năng lượng âm hàn trong Linh Hải của Liễu Minh liên tục tuôn ra, một bên dưới sự thúc giục Minh Cốt Quyết, năng lượng âm hàn đua nhau chuyển hóa thành Pháp lực và dung nhập vào trong cốt cách toàn thân.
Trong lúc nhất thời, hai chiều năng lượng lại tạo thành một cục diện cân bằng.
Cũng bởi vậy mà Liễu Minh đang chuyển hóa thành Quỷ thể rút cuộc cũng ngừng lại.
Sau thời gian dùng hết một chén trà nhỏ, Linh Hải của hắn khẽ run lên, năng lượng âm hàn tuôn ra đột nhiên dừng phắt lại.
Khi Liễu Minh vừa phát hiện ra việc này, cực kỳ vui mừng, càng thêm điên cuồng thúc giục Minh Cốt Quyết.
Không biết bao lâu sau, khi tia âm hàn cuối cùng trong cơ thể hắn bị Minh Cốt Quyết giải quyết sạch sẽ, thân hình cũng cùng lúc khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
Liễu Minh dừng bấm niệm pháp quyết, sau khi quan sát hai tay đã trở lại vẻ khỏe khoắn sung mãn thường ngày vài lần, mới thở dài một hơi, nhưng trong lòng vẫn nghĩ tới chuyện vừa xảy ra mà kinh sợ không thôi.
Vừa rồi nếu hắn chỉ hơi chút chần chờ một chút thôi, chỉ sợ cũng thật sự phải trở thành một thành viên trong hàng Quỷ vật.
Tuy nhiên Minh Cốt Quyết có thể hóa giải được sự ăn mòn của lực âm hàn, điều này thực đúng là chuyện khiến cho hắn giật mình.
Nếu là như vậy, chẳng phải là sau này cho dù hắn tu hành ở U Minh Quỷ Địa trong thời gian dài, cũng sẽ không xảy ra việc gì hay sao? Không đúng, nếu thật sự có thể làm như thế, khi hắn vừa mới tới U Minh Quỷ Địa đã từng thử thúc giục Minh Cốt Quyết tu luyện, vì sao lại không xuất hiện chuyện này? Có thể thấy được luồng khí âm hàn tinh thuần xuất hiện trong cơ thể hắn không hề cùng loại với Âm khí bình thường.
Dù sao Âm khí kia vốn là từ Bạch Cốt Hạt truyền sang, sau đó lại trải qua một phen được bong bóng khí kia thôn phệ thu nạp đã trở nên tinh thuần, thuộc tính đã được thay đổi đi không ít.
Liễu Minh lắc lắc đầu suy nghĩ như vậy.
Huống hồ vừa rồi trải qua một phen thiếu chút nữa đã biến thành một đầu Quỷ vật, thật sự là vô cùng mạo hiểm, cho dù tu luyện ở đây có thể gia tăng một chút Pháp lực, hắn cũng tuyệt không muốn lại nếm thử cảm giác đó lần thứ hai.
Liễu Minh vừa nghĩ tới Bạch Cốt Hạt, không kìm được quay đầu nhìn sang, sau đó trong lòng bỗng nao nao.
Chỉ thấy lúc này, Bạch Cốt Hạt đã bị một luồng khí màu xanh lá cuồn cuộn che khuất.
Với độ nồng đậm gần như thực thể của luồng khí màu xanh lá này, cho dù bằng nhãn lực của Liễu Minh cũng không thể thấy rõ bọ cạp bên trong đang xảy ra chuyện gì.
Hắn nhướng mày lên, lúc này mới nhớ tới năng lượng âm hàn vừa trở về lúc nãy.
Nếu đầu bọ cạp này cũng tiến vào không gian thần bí đó, chẳng lẽ loại năng lượng tinh thuần kia cũng trở về cơ thể nó hay sao? Nếu là như vậy, đối với nó đương nhiên chỉ có trăm lợi mà không một hại.
Sau khi nghĩ như thế, trong lòng Liễu Minh hơi thả lỏng, ngồi xuống bên cạnh yên lặng chờ đợi.
Lần này chỉ kéo dài trong thời gian ăn hết một bữa cơm.
Khi một tiếng kêu quái dị vang lên, lớp khí màu xanh lục kia tản ra mà tan biến, thân hình toàn xương của bọ cạp kia mới một lần nữa xuất hiện.
Liễu Minh nhìn kỹ một hồi, sau đó trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy lúc này, ngọn lửa xanh lá trong mắt Bạch Cốt Hạt nhảy nhót không ngừng, cái đuôi móc câu đen nhanh đang tỏa sáng lấp lánh, toàn bộ vết thương bên ngoài cơ thể cũng đều biến mất không thấy gì nữa, thậm chí thân thể còn dài hơn nửa xích so với lúc trước, chỉ có điều cái lỗ lớn một bên cơ thể vẫn còn đó, đồng thời màu sắc toàn thân dường như có pha một chút màu xám, không còn vẻ trắng tinh như trước kia.
Liễu Minh thấy vậy, đương nhiên cảm thấy ngạc nhiên, nhưng sau khi lại thi pháp câu thông qua một chút với thần thức của bọ cạp, trong lòng có chút vui mừng.
Thì ra lúc này mặc dù Bạch Cốt Hạt vẫn không có thực lực lúc toàn thịnh trước kia, nhưng cũng đã khôi phục được chừng bảy tám phần, chỉ cần sau khi chữa khỏi hoàn toàn thương thế sẽ chính thức không còn vấn đề gì, cũng sẽ khôi phục lại được năng lực phi hành.
Tuy nhiên, khi hắn biết rõ được những đồ vật cần thiết để trị hết thương thế truyền đến từ trong thần thức của Bạch Cốt Hạt, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên.
Bởi vì lần này thân thể nó bị hao tổn quá mức nghiêm trọng, nên cần phải thôn phệ một ít xương cốt Quỷ vật khác, mới có thể tự động chậm rãi chữa trị.
Nhưng nếu là như vậy, hiện giờ hắn không thể quay về, trước tiên phải thu thập một ít xương cốt Quỷ vật, mới có thể yên tâm mang theo Bạch Cốt Hạt trở lại tông môn.
Liễu Minh sau một phen cân nhắc, chỉ có thể quyết định làm như vậy.
Cũng may lúc trước mặc dù hắn hao phí không ít thời gian, nhưng vẫn còn lại chừng nửa tháng, có lẽ việc tìm kiếm mấy đầu Quỷ vật cấp thấp cũng không đến mức quá khó khăn.
Trong đầu Liễu Minh đã có quyết định, lập tức ra lệnh cho Bạch Cốt Hạt trước tiên cảnh giới một chút ở khu vực xung quanh, còn hắn thì tranh thủ thời gian này bắt đầu cẩn thận kiểm tra tình hình trong cơ thể.
Quả nhiên bong bóng khí kia đã biến mất một lần nữa trong Linh Hải, Pháp lực so với trước kia càng thêm tinh thuần hơn. Tuy nhiên Pháp lực cũng không tụt xuống quá nhiều, hiển nhiên là vì nguyên do những luồng khí âm hàn kia cũng chuyển hóa một phần trở thành Pháp lực.
Khi thần thức của hắn quét qua cốt cách các nơi trong cơ thể, sắc mặt bỗng hơi đổi.
Chỉ thấy cốt cách các nơi trong cơ thể không ngờ lại trắng hơn trước kia vài phần, thỉnh thoảng phía trên còn thấy một tầng tinh quang chuyển động không ngừng, dáng vẻ rõ ràng càng them rắn chắc so với trước kia.
"Đây là..."
Hắn dùng thần thức chạm nhẹ vào một cái xương trong cơ thể, lúc này cảm thụ một luồng khí tức cực kỳ lạnh lẽo, nhưng lúc vận chuyển Minh Cốt Quyết lại cảm thấy tất cả đều bình thường, không thấy bất cứ chỗ nào ngừng trệ hay mất linh cả.
Liễu Minh lại kiểm tra một chỗ khác, sau khi cũng không phát hiện ra bất cứ điều gì không ổn, mới hoàn toàn yên lòng.
Tiếp đó hắn thu lại thần thức, bắt đầu suy nghĩ về chuyện bong bóng khí thần bí kia.
Bong bóng khí này thật là quỷ dị, rõ ràng vẫn còn ẩn núp trong cơ thể, nói không chừng bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, hơn nữa dường như lần sau lại thôn phệ nhiều Pháp lực nhiều hơn lần trước.
Lúc này đây, nếu hắn không phải đang ở U Minh Quỷ Địa, hơn nữa lại có Bạch Cốt Hạt này không biết sử dụng loại thiên phú nào thu nạp Âm khí bổ sung cho hắn, không biết sẽ có kết cục ra sao nữa.
Nếu lần bộc phát tiếp theo xảy ra đúng lúc hắn đang đấu pháp cùng người khác, chẳng phải là chỉ còn đường chết ư? Đương nhiên, năng lực tinh thuần Pháp lực và khiến cho hắn một giấc mộng Nam Kha tiến vào không gian thần bí của bong bóng khí này cũng làm cho hắn cực kỳ động tâm.
Liễu Minh nghĩ đến đây liền cảm thấy hết sức đau đầu.
Cũng may khoảng cách giữa hai lần bộc phát dường như càng ngày càng dài, hoặc là phải thỏa mãn điều kiện nào đó, trong thời gian ngắn kế tiếp hắn cũng không cần quá lo lắng đến việc này.
Liễu Minh cứ suy nghĩ như vậy hồi lâu, trong thời gian ngắn cũng không nghĩ ra được biện pháp giải quyết, chỉ có thể xếp việc này sang một bên, đợi sau khi trở lại tông môn sẽ lại cẩn thận suy nghĩ một phen.
Hiện giờ việc quan trọng nhất vẫn là tìm kiếm một ít Quỷ vật khác.
Vì vậy, Liễu Minh trước hết bình tĩnh lại, sau đó đứng bật dậy, một tay bấm niệm pháp quyết.
Một đám mây màu xám tro nhanh chóng ngưng tụ ra dưới lòng bàn chân, nâng hắn lên cao mấy trượng.
Lúc này Liễu Minh mới khẽ vẫy tay một cái về phía bọ cạp trên mặt đất.
"Phốc" một tiếng.
Bọ cạp lập tức nhảy chồm lên, vững vàng hạ xuống trên đám mây xám tro.
Liễu Minh lại thúc giục pháp quyết, lúc này đám mây mới phá không bay về phía xa xa.
******
Hai ngày sau, khu vực biên giới sa mạc đen, một đầu Quỷ vật vừa giống dê vừa giống trâu, được một tầng lửa mỏng màu xanh lá bao trùm toàn thân, đang dốc sức liều mạng chạy trốn trên sa mạc, thoạt nhìn rất khiến cho người ta chú ý. Phía sau cách đó không xa, một khối cát nhô cao nhanh chóng di chuyển truy đuổi không tha.
Trong nháy mắt mà hai bên đã chạy được vài dặm.
"Vèo" một tiếng.
Trong một đường sáng xám xịt từ trong khối cát phía sau đột nhiên lao ra, lập tức xuyên thủng thân hình Quỷ vật phía trước rồi nhanh chóng rút lại, rõ ràng là một cái đuôi bọ cạp ngăm đen khá nhỏ.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Lúc này Quỷ vật phía trước ngã chổng bốn vó lên trời, cùng lúc đó khối cát phía sau cũng bắn tung lên, một cái bóng trắng xám từ trong đó nhảy ra, bổ nhào xuống người Quỷ vật phía trước.
Hai cái càng sáng ngời lóe lên, chỉ sau một hồi điên cuồng vũ động đã phân thây Quỷ vật thành mấy mảnh.
Lúc này trong lòng hắn mới buông lỏng một chút.
Quả nhiên vẫn như hắn nghĩ, nếu thần thức của Bạch Cốt Hạt này cũng tiến vào không gian thần bí kia rồi bị hàng phục trong đó, sau khi trở lại bên ngoài, thuật Thông Linh vẫn hoàn toàn có hiệu quả.
Lúc này một tay Liễu Minh điểm nhẹ, sợi dây đen nhánh trên người Bạch Cốt Hạt nới lỏng ra rồi rơi xuống, đồng thời đạo Phù văn trên trán cũng biến mất không thấy bóng dáng, mỉm cười định đứng dậy.
Nhưng đúng lúc này, hắn bỗng nhiên cảm thấy trong Linh Hải vốn đang khô kiệt chấn động một trận, một luồng năng lượng cực kỳ tinh thuần từ trong đó cuồn cuộn chảy ra, khiến cho Pháp lực trong cơ thể điên cuồng tăng lên với tốc độ khó có thể tin được.
Ban đầu Liễu Minh cả kinh, nhưng lập tức rất vui mừng, hai tay bấm niệm pháp quyết, bắt đầu thổ nạp điều tức ngay tại chỗ.
Giây lát sau, Pháp lực trong cơ thể hắn đã khôi phục được gần nửa so với lúc trước khi tiến vào không gian thần bí, nhưng năng lượng tuôn ra từ trong Linh Hải bỗng nhiên biến đổi, trở nên cực kỳ âm hàn.
Liễu Minh chỉ cảm thấy sau khi luồng khí lạnh lẽo này tràn ngập cơ thể, toàn bộ thân hình bỗng nhiên cứng ngắc, cảm giác giống như đang ở trong một hầm băng vậy.
Hắn kinh hãi vội vàng muốn thay đổi pháp quyết, nhưng lúc này ngay cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích được, hàn khí trong cơ thể lại như hồng thủy tiếp tục cuồn cuộn tuôn ra.
Sắc mặt hắn tái nhợt vô cùng, ánh mắt cố gắng hết sức quét xuống phía dưới, không ngờ lại phát hiện ra hai tay vốn rắn chắc sung mãn đang héo khô đi với tốc độ mà mặt thường cũng có thể quan sát được, đồng thời da thịt những chỗ khác trong cơ thể cũng bắt đầu chuyển sang màu xanh.
"Chuyển hóa Quỷ thể!"
Liễu Minh hoảng hốt, trong đầu lập tức xuất hiện một câu trên một quyển điển tịch nào đó, đồng thời trong lòng cũng chợt hiểu ra lại lịch của luồng khí băng hàn này.
Tám chín phần mười chúng chính là một lượng lớn Âm khí mà bong bóng khí đã thôn phệ trước kia, hôm nay sau một phen được tinh luyện cùng với Pháp lực, một lần nữa quay trở lại trong cơ thể.
Nhưng lượng Âm khí này đối với hắn mà nói, mặc dù cũng có thể gia tăng Pháp lực, nhưng lực âm hàn ẩn chứa trong đó lại chuyển hóa máu thịt thân thể thành Quỷ thể thuần Âm, cũng theo đó mà hắn sẽ trở thành một thành viên trong Quỷ vật.
Trong nháy mắt Liễu Minh đã nghĩ thông suốt những chuyện này, sau đó tâm thần một lần nữa chìm vào trong cơ thể.
Tình hình trong cơ thể hắn lúc này rất xấu, năng lượng âm hàn kia càng ngày càng nhiều, Pháp lực toàn thân dường như bị đông cứng lại, căn bản không thể nào cử động được tí gì.
Chưa bao giờ hắn khẩn trương như lúc này, trong lòng bỗng nhiên có một quyết định. Liễu Minh nhanh chóng dựa vào Tinh Thần lực mạnh mẽ thúc giục Linh Hải, bất chấp sự nguy hiểm do Pháp lực cắn trả mang tới.
Vốn dĩ Linh Hải đã sắp đông cứng lại bỗng nhiên lại hơi rung động, sau đó một ít Pháp lực cuối cùng cũng chập chờn tuôn ra.
Liễu Minh lập tức sử dụng chút Pháp lực này thúc dục Minh Cốt Quyết, cho dù kinh mạch các nơi trong cơ thể chịu trọng thương, cũng phải liều mạng cưỡng ép tất cả lượng hàn khí này vào trong sự không chế của mình.
Nhưng ngay khi Minh Cốt Quyết vừa mới miễn cưỡng vận chuyển, một màn không thể tưởng tượng nổi xuất hiện.
Một luồng năng lượng âm hàn đột nhiên phân thành hai, một bộ phận biến thành Pháp lực tinh thuần, một bộ phận khác lại nhanh chóng tự động chui vào bên trong xương cốt các nơi, cứ như vậy biến mất vô tung vô ảnh.
Trong lòng Liễu Minh cả kinh, nhưng trong loại tình huống này, chỉ cần có thể ngăn cản bản thân hóa thành Quỷ vật, hắn cũng không quá để ý đến những chuyện khác. Lúc này ý nghĩ trong đầu xoay chuyển một vòng, sau đó vẫn tiếp tục dốc sức liều mạng thúc dục Minh Cốt Quyết.
Một màn quỷ dị xuất hiện.
Một bên là năng lượng âm hàn trong Linh Hải của Liễu Minh liên tục tuôn ra, một bên dưới sự thúc giục Minh Cốt Quyết, năng lượng âm hàn đua nhau chuyển hóa thành Pháp lực và dung nhập vào trong cốt cách toàn thân.
Trong lúc nhất thời, hai chiều năng lượng lại tạo thành một cục diện cân bằng.
Cũng bởi vậy mà Liễu Minh đang chuyển hóa thành Quỷ thể rút cuộc cũng ngừng lại.
Sau thời gian dùng hết một chén trà nhỏ, Linh Hải của hắn khẽ run lên, năng lượng âm hàn tuôn ra đột nhiên dừng phắt lại.
Khi Liễu Minh vừa phát hiện ra việc này, cực kỳ vui mừng, càng thêm điên cuồng thúc giục Minh Cốt Quyết.
Không biết bao lâu sau, khi tia âm hàn cuối cùng trong cơ thể hắn bị Minh Cốt Quyết giải quyết sạch sẽ, thân hình cũng cùng lúc khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
Liễu Minh dừng bấm niệm pháp quyết, sau khi quan sát hai tay đã trở lại vẻ khỏe khoắn sung mãn thường ngày vài lần, mới thở dài một hơi, nhưng trong lòng vẫn nghĩ tới chuyện vừa xảy ra mà kinh sợ không thôi.
Vừa rồi nếu hắn chỉ hơi chút chần chờ một chút thôi, chỉ sợ cũng thật sự phải trở thành một thành viên trong hàng Quỷ vật.
Tuy nhiên Minh Cốt Quyết có thể hóa giải được sự ăn mòn của lực âm hàn, điều này thực đúng là chuyện khiến cho hắn giật mình.
Nếu là như vậy, chẳng phải là sau này cho dù hắn tu hành ở U Minh Quỷ Địa trong thời gian dài, cũng sẽ không xảy ra việc gì hay sao? Không đúng, nếu thật sự có thể làm như thế, khi hắn vừa mới tới U Minh Quỷ Địa đã từng thử thúc giục Minh Cốt Quyết tu luyện, vì sao lại không xuất hiện chuyện này? Có thể thấy được luồng khí âm hàn tinh thuần xuất hiện trong cơ thể hắn không hề cùng loại với Âm khí bình thường.
Dù sao Âm khí kia vốn là từ Bạch Cốt Hạt truyền sang, sau đó lại trải qua một phen được bong bóng khí kia thôn phệ thu nạp đã trở nên tinh thuần, thuộc tính đã được thay đổi đi không ít.
Liễu Minh lắc lắc đầu suy nghĩ như vậy.
Huống hồ vừa rồi trải qua một phen thiếu chút nữa đã biến thành một đầu Quỷ vật, thật sự là vô cùng mạo hiểm, cho dù tu luyện ở đây có thể gia tăng một chút Pháp lực, hắn cũng tuyệt không muốn lại nếm thử cảm giác đó lần thứ hai.
Liễu Minh vừa nghĩ tới Bạch Cốt Hạt, không kìm được quay đầu nhìn sang, sau đó trong lòng bỗng nao nao.
Chỉ thấy lúc này, Bạch Cốt Hạt đã bị một luồng khí màu xanh lá cuồn cuộn che khuất.
Với độ nồng đậm gần như thực thể của luồng khí màu xanh lá này, cho dù bằng nhãn lực của Liễu Minh cũng không thể thấy rõ bọ cạp bên trong đang xảy ra chuyện gì.
Hắn nhướng mày lên, lúc này mới nhớ tới năng lượng âm hàn vừa trở về lúc nãy.
Nếu đầu bọ cạp này cũng tiến vào không gian thần bí đó, chẳng lẽ loại năng lượng tinh thuần kia cũng trở về cơ thể nó hay sao? Nếu là như vậy, đối với nó đương nhiên chỉ có trăm lợi mà không một hại.
Sau khi nghĩ như thế, trong lòng Liễu Minh hơi thả lỏng, ngồi xuống bên cạnh yên lặng chờ đợi.
Lần này chỉ kéo dài trong thời gian ăn hết một bữa cơm.
Khi một tiếng kêu quái dị vang lên, lớp khí màu xanh lục kia tản ra mà tan biến, thân hình toàn xương của bọ cạp kia mới một lần nữa xuất hiện.
Liễu Minh nhìn kỹ một hồi, sau đó trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy lúc này, ngọn lửa xanh lá trong mắt Bạch Cốt Hạt nhảy nhót không ngừng, cái đuôi móc câu đen nhanh đang tỏa sáng lấp lánh, toàn bộ vết thương bên ngoài cơ thể cũng đều biến mất không thấy gì nữa, thậm chí thân thể còn dài hơn nửa xích so với lúc trước, chỉ có điều cái lỗ lớn một bên cơ thể vẫn còn đó, đồng thời màu sắc toàn thân dường như có pha một chút màu xám, không còn vẻ trắng tinh như trước kia.
Liễu Minh thấy vậy, đương nhiên cảm thấy ngạc nhiên, nhưng sau khi lại thi pháp câu thông qua một chút với thần thức của bọ cạp, trong lòng có chút vui mừng.
Thì ra lúc này mặc dù Bạch Cốt Hạt vẫn không có thực lực lúc toàn thịnh trước kia, nhưng cũng đã khôi phục được chừng bảy tám phần, chỉ cần sau khi chữa khỏi hoàn toàn thương thế sẽ chính thức không còn vấn đề gì, cũng sẽ khôi phục lại được năng lực phi hành.
Tuy nhiên, khi hắn biết rõ được những đồ vật cần thiết để trị hết thương thế truyền đến từ trong thần thức của Bạch Cốt Hạt, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên.
Bởi vì lần này thân thể nó bị hao tổn quá mức nghiêm trọng, nên cần phải thôn phệ một ít xương cốt Quỷ vật khác, mới có thể tự động chậm rãi chữa trị.
Nhưng nếu là như vậy, hiện giờ hắn không thể quay về, trước tiên phải thu thập một ít xương cốt Quỷ vật, mới có thể yên tâm mang theo Bạch Cốt Hạt trở lại tông môn.
Liễu Minh sau một phen cân nhắc, chỉ có thể quyết định làm như vậy.
Cũng may lúc trước mặc dù hắn hao phí không ít thời gian, nhưng vẫn còn lại chừng nửa tháng, có lẽ việc tìm kiếm mấy đầu Quỷ vật cấp thấp cũng không đến mức quá khó khăn.
Trong đầu Liễu Minh đã có quyết định, lập tức ra lệnh cho Bạch Cốt Hạt trước tiên cảnh giới một chút ở khu vực xung quanh, còn hắn thì tranh thủ thời gian này bắt đầu cẩn thận kiểm tra tình hình trong cơ thể.
Quả nhiên bong bóng khí kia đã biến mất một lần nữa trong Linh Hải, Pháp lực so với trước kia càng thêm tinh thuần hơn. Tuy nhiên Pháp lực cũng không tụt xuống quá nhiều, hiển nhiên là vì nguyên do những luồng khí âm hàn kia cũng chuyển hóa một phần trở thành Pháp lực.
Khi thần thức của hắn quét qua cốt cách các nơi trong cơ thể, sắc mặt bỗng hơi đổi.
Chỉ thấy cốt cách các nơi trong cơ thể không ngờ lại trắng hơn trước kia vài phần, thỉnh thoảng phía trên còn thấy một tầng tinh quang chuyển động không ngừng, dáng vẻ rõ ràng càng them rắn chắc so với trước kia.
"Đây là..."
Hắn dùng thần thức chạm nhẹ vào một cái xương trong cơ thể, lúc này cảm thụ một luồng khí tức cực kỳ lạnh lẽo, nhưng lúc vận chuyển Minh Cốt Quyết lại cảm thấy tất cả đều bình thường, không thấy bất cứ chỗ nào ngừng trệ hay mất linh cả.
Liễu Minh lại kiểm tra một chỗ khác, sau khi cũng không phát hiện ra bất cứ điều gì không ổn, mới hoàn toàn yên lòng.
Tiếp đó hắn thu lại thần thức, bắt đầu suy nghĩ về chuyện bong bóng khí thần bí kia.
Bong bóng khí này thật là quỷ dị, rõ ràng vẫn còn ẩn núp trong cơ thể, nói không chừng bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, hơn nữa dường như lần sau lại thôn phệ nhiều Pháp lực nhiều hơn lần trước.
Lúc này đây, nếu hắn không phải đang ở U Minh Quỷ Địa, hơn nữa lại có Bạch Cốt Hạt này không biết sử dụng loại thiên phú nào thu nạp Âm khí bổ sung cho hắn, không biết sẽ có kết cục ra sao nữa.
Nếu lần bộc phát tiếp theo xảy ra đúng lúc hắn đang đấu pháp cùng người khác, chẳng phải là chỉ còn đường chết ư? Đương nhiên, năng lực tinh thuần Pháp lực và khiến cho hắn một giấc mộng Nam Kha tiến vào không gian thần bí của bong bóng khí này cũng làm cho hắn cực kỳ động tâm.
Liễu Minh nghĩ đến đây liền cảm thấy hết sức đau đầu.
Cũng may khoảng cách giữa hai lần bộc phát dường như càng ngày càng dài, hoặc là phải thỏa mãn điều kiện nào đó, trong thời gian ngắn kế tiếp hắn cũng không cần quá lo lắng đến việc này.
Liễu Minh cứ suy nghĩ như vậy hồi lâu, trong thời gian ngắn cũng không nghĩ ra được biện pháp giải quyết, chỉ có thể xếp việc này sang một bên, đợi sau khi trở lại tông môn sẽ lại cẩn thận suy nghĩ một phen.
Hiện giờ việc quan trọng nhất vẫn là tìm kiếm một ít Quỷ vật khác.
Vì vậy, Liễu Minh trước hết bình tĩnh lại, sau đó đứng bật dậy, một tay bấm niệm pháp quyết.
Một đám mây màu xám tro nhanh chóng ngưng tụ ra dưới lòng bàn chân, nâng hắn lên cao mấy trượng.
Lúc này Liễu Minh mới khẽ vẫy tay một cái về phía bọ cạp trên mặt đất.
"Phốc" một tiếng.
Bọ cạp lập tức nhảy chồm lên, vững vàng hạ xuống trên đám mây xám tro.
Liễu Minh lại thúc giục pháp quyết, lúc này đám mây mới phá không bay về phía xa xa.
******
Hai ngày sau, khu vực biên giới sa mạc đen, một đầu Quỷ vật vừa giống dê vừa giống trâu, được một tầng lửa mỏng màu xanh lá bao trùm toàn thân, đang dốc sức liều mạng chạy trốn trên sa mạc, thoạt nhìn rất khiến cho người ta chú ý. Phía sau cách đó không xa, một khối cát nhô cao nhanh chóng di chuyển truy đuổi không tha.
Trong nháy mắt mà hai bên đã chạy được vài dặm.
"Vèo" một tiếng.
Trong một đường sáng xám xịt từ trong khối cát phía sau đột nhiên lao ra, lập tức xuyên thủng thân hình Quỷ vật phía trước rồi nhanh chóng rút lại, rõ ràng là một cái đuôi bọ cạp ngăm đen khá nhỏ.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Lúc này Quỷ vật phía trước ngã chổng bốn vó lên trời, cùng lúc đó khối cát phía sau cũng bắn tung lên, một cái bóng trắng xám từ trong đó nhảy ra, bổ nhào xuống người Quỷ vật phía trước.
Hai cái càng sáng ngời lóe lên, chỉ sau một hồi điên cuồng vũ động đã phân thây Quỷ vật thành mấy mảnh.
Danh sách chương