Lâm Đại Sơn liền vội vàng khoát tay nói: "Mộc Nhi, cái này....!Cái này là sao, tập đoàn Thiên Mộc là do một tay con thành lập, căn bản ba không có bất kì cống hiến gì cả."
"Ba, ba kinh doanh giỏi ơn con, hơn nữa con cũng có chuyện quan trọng hơn phải làm, ba nhất định không được từ chối đâu, với lại không phải ba cũng rất yêu thích việc kinh doanh sao? Hiện tại ba đã có thể trở lại lĩnh vực mà mình am hiểu rồi." Lâm Mộc vừa cười vừa nói.
"Nếu Mộc Nhi đã nói như vậy thì được, ba sẽ gánh vác trọng trách này!" Lâm Đại Sơn nặng nề gật đầu.
Lâm Mộc lại một lần nữa nhìn xuống phía dưới sân khấu.
"Sau này hi vọng các vị phối hợp với ba tôi nhiều hơn trong công việc, đương nhiên những con tôm tép như chủ tịch Hâm thì phải chuẩn bị tư tưởng cho tốt nha." Trong câu nói này của Lâm Mộc, rõ ràng có ý uy hiếp.
Anh vừa nói xong câu này, mấy tên phú nhị đại ngồi bên cạnh tên Hâm thiếu kia đều nhấc ghế lên, kéo dãn khoảng cách với Hâm Thiếu.
Bởi vì bọn họ đã có thể đoán trước được nhà họ Hâm có lẽ sẽ phải gặp sóng gió lớn!
Chủ tịch Hâm ngồi bên dưới nghe anh nói xong, cũng bị dọa sợ đến nỗi giật nảy mình.
"Lâm thiếu gia, chủ tịch Lâm, trước đó là tôi có mắt không tròng, là tôi làm không đúng, tôi.

.

.

sau này tôi nhất định sẽ phối hợp nhiều hơn với tập đoàn Thiên Mộc trong công việc, xin Lâm thiếu gia, chủ tịch Lâm hãy cho tôi một cơ hội!" Chủ tịch Hâm đứng dậy liên tục nói xin lỗi.
Lúc này ông ta cũng không thèm quan tâm đến mặt mũi gì cả.

Lâm Mộc cũng không thèm để ý đến ông ta nữa, anh tuyên bố bắt đầu buổi tiệc.
Tiệc rượu chính thức bắt đầu, các món ăn đều được bưng lên.
Lâm Mộc dặn dò A Bính, thay mình đi đến mỗi bàn kính một ly rượu, cảm ơn các vị khách đã đến tham gia.

.

.
Lâm Mộc thì trở về phòng, dặn dò Bằng Gia chặn Chu Khôn và Hàn Mộng Lan lại.
Sau đó Lâm Mộc bảo cha anh là Lâm Đại Sơn vào gian phòng trên lầu ở biệt thự.
Có một vài chuyện Lâm Mộc vẫn nên hỏi cha mình cho rõ ràng.

Chuyện lúc trước, rốt cuộc vì sao nhà họ Tôn lại muốn đối phó đến cùng với nhà họ Lâm?
Bên trong sảnh tiệc.
"Mộng Lan, chúng ta đi nhanh lên!"
Chu Khôn không dám ở đây tiếp nữa, dù sao đây cũng là bữa tiệc do Lâm Mộc tổ chức, anh ta muốn nhân lúc bữa tiệc đã bắt đầu liền nhanh chóng rời đi.
Anh ta nhất định phải liên lạc với nhà họ Tôn ngay, báo cáo chuyện của Lâm Mộc cho bên đó ngay! Chu Khôn với Hàn Mộng Lan vừa đứng dậy chuẩn bị rời đi thì Bằng Gia đã dẫn một đám người tới bao vây bọn họ.
"Ông chủ Chu, bữa tiệc chỉ vừa mới bắt đầu, cậu vội vã đi như vậy làm gì chứ?" Bằng Gia đi đến trước mặt Chu Khôn.
"Bằng Gia, tôi.

.

.

Tôi đã ăn xong rồi." Chu Khôn nặn ra một nụ cười vô cùng khó coi.
"Nếu cậu đã ăn xong rồi, vậy thì đi theo tôi một chuyến đi, đại ca tôi muốn gặp cậu đấy."
"Đưa đi!"
Bằng Gia vung tay lên, mấy tên đàn em phía sau ông ta lập tức chạy lên khống chế Chu Khôn và Hàn Mộng Lan lại, sau đó đưa lên tầng hai.
"Mau nhìn kia, Chu Khôn với Hàn Mộng Lan bị đưa đi rồi."
"Đây chắc là đắc tội với nhà họ Lâm rồi."
"Haizz, ai có thể ngờ tới nhà họ Lâm đã phá sản lại được Lâm Mộc khôi phục lại, thậm chí còn mạnh hơn trước kia rất nhiều nữa chứ!"
"Đây là web lậu, vui lòng đọc ở app ReadMe để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất"

Mấy vị khách ở bữa tiệc nhìn thấy Chu Khôn và Hàn Mộng Lan bị kéo đi, bọn họ cũng vô cùng bồn chồn không yên.
Còn bên phía chủ tịch Hâm và Hâm Thiếu con trai của hắn, lúc này như đang ngồi trên đống lửa, mồ hôi nhễ nhại.
Bọn họ không biết đến lúc bọn họ rời đi, liệu có bị bắt lại như thế không?
Bàn bên cạnh Hâm Thiếu.
"Tư Tư, em họ cô bây giờ đã trở thành nhân vật lớn ở Kim Châu rồi đó, vậy cô cũng có thể được nhờ rồi!" "Tư Tư, sau này cô phát đạt, cũng đừng quên mấy người bạn cũ là chúng tôi đó nha."
Mấy cô cậu phú nhị đại ở bàn này bắt đầu nịnh bợ Thẩm Tư Tư.
Dù sao bọn họ cũng biết, Thẩm Tư Tư và Lâm Mộc là họ hàng, trái lại với Hâm Thiếu, dường như anh ta đã trở nên hôi hám, nên ai ai cũng xa lánh.
"Vâng..vâng….." Thẩm Tư Tư mang theo nụ cười xấu hổ, tỏ vẻ không quan tâm.
"Tư Tư, em họ em lên tầng hai rồi, đi, chúng ta đi hỏi thăm cậu ta một chút, hai người đều là người một nhà cả mà." Hạo Tử giật giây nói.
Hạo Tử nghĩ nếu như có thể bám được vào Sở Nguyên, vậy một tên đàn em của Bằng Gia như anh ta cũng có thể có tương lai rộng mở rồi.
"Nhưng....nhưng trước đó chúng ta đối xử với cậu ta như vậy." Thẩm Tư Tư do dự.
Cô ta nghĩ đến những lời nói và hành động trước đó với Lâm Mộc, nên không biết nên đối mặt với Lâm Mộc như thế nào nữa.
"Đều là người một nhà cả, nói ra là không sao cả đâu, đi!" Hạo Tử kéo Thẩm Tư Tư đứng dậy, sau đó đi lên tầng hai.

.

.
Trong gian phòng ở tầng hai biệt thự.
"Lâm Mộc, ba thật không ngờ con có thể có thành tựu như ngày hôm nay, là ba đã coi thường con rồi, con làm được như này, đến nghĩ ba cũng không dám nghĩ đến nữa."

Lâm Đại Sơn vui sướng cảm thán: "Lần này con đúng là khiến ba phải lau mắt mà nhìn đấy!"
"Ba, bây giờ ba có thể nói cho con biết lúc trước vì sao nhà họ Tôn và cả Chu Khôn đều muốn đối phó với nhà họ Lâm chúng ta không?" Lâm Mộc dò hỏi.
Đây vẫn luôn là mối nghi hoặc trong lòng Lâm Mộc.
Có thể nói nhà họ Tôn là một gia tộc lớn, còn tập đoàn Lâm thị đã từng chỉ là một tập đoàn nho nhỏ ở thành phố Kim Châu, hoàn toàn không có bất kì mối liên hệ nào với nhà họ Tôn, nhưng vì sao nhà họ Tôn lại muốn lật đổ nhà họ Lâm chứ?
Lâm Đại Sơn trầm ngâm một lúc, sau đó mới mở miệng nói: "Mộc Nhi, con có thể có được ngày hôm nay, đã chứng minh được thực lực của con, vậy nên ba sẽ nói tất cả cho con biết, chuyện đó đều bởi vì một hạng mục độc quyền."
"Độc quyền?" Lâm Mộc khẽ giật mình.
Lâm Đại Sơn cúi đầu, nhớ lại chuyện năm năm trước.
"Lâm Mộc, ba sẽ nói rõ cho con biết, tập đoàn Lâm thị chúng ta trước kia có một phòng thí nghiệm, bởi vì một lần xảy ra chuyện nên phòng thí nghiệm có một phát minh mới, tập đoàn chúng ta lập tức xin bằng sáng chế độc quyền cho phát minh này."
"Đây là một hạng mục có thể cải thiện tỷ lệ sử dụng năng lượng dầu mỏ, có thể nói là vô cùng quan trọng! Chỉ với quy mô nhỏ, nhưng bằng sáng chế độc quyền này có thể mang đến sự giàu có vô cùng, còn nếu với quy mô lớn hơn thì thậm chí có thể giải quyết được tình trạng khủng hoảng năng lượng của nước ta!"
"Nhưng bằng sáng chế độc quyền này còn phải tiến thêm một bước nghiên cứu nữa để hoàn thiện, vậy mới có khả năng sản xuất hàng loạt, dựa theo dự đoán của chúng ta, sau khi hoàn thiện sản phẩm, ít nhất có thể tăng lên 30%-40% tỷ lệ sử dụng năng lượng dầu hỏa."
"Nhưng với tiềm lực tài chính của tập đoàn Lâm thị chúng ta lúc đó thì một mình khó mà hoàn thành được, vậy nên ba đã yêu cầu Chu Khôn đi tìm đối tác có thực lực thương nghiệp hợp để hợp tác, để cùng hoàn thành hạng mục này!"
"Chu Khôn tìm tới nhà họ Tôn để nói chuyện hợp tác, nào biết nhà họ Tôn lại có dã tâm lớn hơn, muốn trực tiếp mua sáng chế độc quyền này từ chúng ta, ba không chịu vì ba chỉ muốn cùng hợp tác hoàn thành, nhưng ba lại không bao giờ không ngờ tới, Chu Khôn lại cấu kết với nhà họ Tôn, làm gián điệp, cướp đi tập đoàn Lâm thị, mà hạng mục kia cũng thuộc về nhà họ Tôn dưới sự giúp đỡ của Chu Khôn."
Lâm Đại Sơn nói xong lời, liền nhắm mắt lại, không nhịn được lắc đầu.
Có thể nhìn ra được chuyện này chính là đả kích rất lớn đối với Lâm Đại Sơn, là vô cùng lớn.
"Thì ra đây chính là nguyên nhân nhà họ Lâm bị hại."
Lâm Mộc hơi nheo mắt lại: "Nhà họ Tôn này đúng thật là không biết xấu hổ, ép mua không thành thì liền dùng loại thủ đoạn hèn hạ này!"
"Cũng phải trách ba tin lầm người, tên khốn Chu Khôn kia, chỉ trách ba đối xử quá tốt với anh ta!" Lâm Đại Sơn nắm chặt hai bàn tay lại, trong mắt dâng lên lửa giận..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện