xiaoyang520

Truyện chỉ có ở Watt.pad xiaoyang520, xuất hiện ở nơi khác đều là REUP KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP.

___

"Thầy Minh." Mùi rượu ngọt ngào vươn trên môi Hoằng Quang "Nhắm mắt lại nào."

Minh Thần không thể nghĩ gì được nữa. Chỉ có thể vô thức làm theo, vội vàng khép mắt lại.

Còn có xúc cảm vi diệu đậu trên cánh môi.

Tựa như lông vũ.

Vô cùng mềm mại.

Có chút lành lạnh.

Cảm giác nóng bỏng này so với sự cứng ngắc Hoằng Quang mang đến cho người khác hoàn toàn không giống nhau.

Minh Thần động không dám động. Đầu óc trống rỗng, ngay cả hô hấp cũng quên luôn. Một lúc sau, cả người mềm nhũn cứ như đang bước trên mây.

"... Thầy Minh?"

Mãi đến khi giọng nói của Hoằng Quang vang lên bên tai, Minh Thần mới hốt hoảng lấy lại tinh thần: "Hả?"

"Đừng hồi hộp, hít thở sâu." Hoằng Quang kiên nhẫn chỉ dạy cậu.


Lúc này, Minh Thần mới nhận ra não bộ mình nghẹn ứ, nhanh chóng hít vào thở ra mấy hơi... sau đó chợt phát hiện, hai chân mình trở nên vô lực khi nào chẳng hay, cả người tựa hẳn lên người Hoằng Quang, chỉ trông chờ vào cánh tay của người kia chống trên bức tường xanh.

Minh Thần cực kỳ xấu hổ: "Tớ, tớ..."

"Không sao hết." Hoằng Quang dịu dàng vỗ lưng trấn an cậu "Lần đầu tiên ai cũng như vậy... cứ từ từ sẽ quen."

./.

Vào wordpress để đọc cả chương: 

https://feixiaoyang520.wordpress.com/2022/08/20/khong-uong-nang-mai-chuong-56/

Rốt cuộc cũng hôn rồi =))) nụ hôn của tình bạn, "tình thầy trò".
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện