Sau đó, chỉ cần có thời gian, Khương Dự liền tu luyện "Hấp khí công", cảm giác linh lực trong cơ thể ngày một nhiều, thân thể cũng có cảm giác ngày càng mạnh mẽ, để cho hắn say mê không thôi.
Cứ như vậy, mười ngày sau, linh khí trong phòng đột nhiên trở nên sôi trào mãnh liệt.
Khương Dự ngồi xếp bằng, hai tay đặt trên gối, trên mặt có một tia thống khổ, trong cơ thể hắn, linh lực vận chuyển với tốc độ gấp đôi bình thường, kéo giãn gân mạch của hắn.
Theo thời gian trôi qua, linh khí trong phòng ngày càng chuyển động mãnh liệt, phát sinh ra tiếng gió, kinh mạch của hắn bành trướng gấp ba bốn lần so với bình thường.
- Oanh…
Trong nháy mắt, linh khí tụ tập dường như tới cực hạn, phát sinh gió xoáy mãnh liệt, điên cuồng tràn vào thân thể Khương Dự.
Cắn chặt hàm răng, mồ hôi lạnh ướt nhẹp toàn thân, cơ thể run nhè nhẹ, trong thân thể hắn linh khí càng ngày càng nhiều, kinh mạch bành trướng gấp ba bốn lần so với trước kia.
- Oanh…
Một lúc sau, linh khí được vận chuyển dường như tới cực hạn, chỗ bế tắc thần bí ở ngực dưới áp lực của linh khí ầm ầm vỡ vụn.
Đây là một linh huyệt của Phàm cảnh.
Linh huyệt vừa hình thành xong, tất cả linh khí xung quanh mãnh liệt chen chúc mà vào, hình thành một vòng xoáy linh khí ở đó, xoay chầm chậm, cùng kinh mạch có một tia liên hệ.
Khương Dự nhẹ nhàng thở ra một hơi. Cuối cùng cũng đột phá rồi. Áp lực của linh lực trong thân thể giải trừ, cả cơ thể ướt đẫm đã buông lỏng.
Cảm thụ được tình trạng cơ thể sau khi đột phá, trong lòng hắn kinh hỉ không thôi.
Đầu tiên là Linh huyệt mới hình thành, linh khí tràn trề trong đó, để cho trong đầu hắn chỉ cần một ý niệm ngay lập tức phóng thích linh khí vào kinh mạch hóa thành linh lực.
Thân thể dưới sự cọ rửa của linh khí, đột phá cực hạn cũng đã trở nên càng mạnh mẽ hơn. Hắn vung quyền có thể cảm thấy lực lượng so với trước kia lớn hơn gấp bội.
Tu luyện linh lực quả nhiên bất phàm.
Chỉ là thống khổ lúc đột phá chỗ ách tắc để cho hắn cau mày, Phàm trần cảnh tầng một đã khó khăn như vậy, những cảnh giới về sau làm sao bây giờ.
Hắn không biết là, thân thể của hắn là từ địa cầu xuyên qua, cùng dân bản địa của La Hư đại lục có khác biệt rất lớn, thể chất không chỉ không bằng, còn có tế bào cũng không tương thích với linh khí, dẫn đến hắn đột phá cực kỳ khó khăn.
Khương Dự đứng dậy, đi tắm rửa, đem tất cả dơ bẩn trên người do đột phá thanh tẩy sạch sẽ, cả người đều trở nên khoan khoái dễ chịu vô cùng.
- Linh thạch bên trong hai cái nhẫn Tu di kia có thể lấy ra được rồi.
Hắn hiện tại đã là Phàm cảnh tầng một, có thể sử dụng linh khí để mở nhẫn Tu di ra. Nội tâm mừng rỡ không thôi, loại đồ chơi như linh thạch này, hắn thế nào cũng không thể buông tha được.
Từ trong sân nhỏ, đem hai cái nhẫn Tu di chôn lúc trước móc ra, một đám linh lực từ ngón tay chảy vào trong, một khoảng không gian nhỏ bỗng nhiên mở ra, đồ vậy bên trong ầm ầm đổ ra.
Một đống lớn linh thạch sáng long lanh rơi trên đất làm hai mắt Khương Dự sáng lên. Trong đống phía dưới có khoảng ba trăm miếng.
Còn một chiếc nhẫn khác, sau khi mở ra, đồ vật không ít, linh thạch có chừng hai trăm miếng.
Hơn năm trăm miếng linh thạch cấp thấp, đối với một gà mờ như hắn mà nói, không nghi ngờ là một khoản tiền lớn.
Nội tâm Khương Dự rất cao hứng, lòng rạo rực mà đem chúng nó thu lại,
Sau đó mới xem những đồ vật khác trong hai nhẫn Tu di. Nhặt lên hai quyển sách lần lượt viết “Hổ quyền” cùng “Bách độc chân kinh”, cũng chính là một Linh kỹ Dịch cấp cùng Độc công Dịch phẩm.
Khương Dự chần chờ một chút, nghĩ thầm hai thứ này đề phòng vạn nhất không nên hiển lộ trước mắt người khác, bị hoài nghi thì phiền phức lớn.
Nhưng không hiển lộ không có nghĩa là không nhìn, ít nhất hắn đối với “Bách độc chân kinh” cảm thấy rất có hứng thú.
“Độc” nếu dùng tốt là một lợi khí đó nha.
Các cụ nói đúng, có thể âm chết ngươi, tại sao phải chính diện đi làm.
Chỉ là nhớ tới chủ tu công pháp "Hấp khí công" của hắn, không khỏi bất mãn, ngay cả hai quyển công pháp cấp thấp thôi tên đều so ra bá đạo hơn rồi.
Trừ cái đó ra, còn một cái hộp cùng một kiện phong thư, còn lại đều là tạp vật vô dụng.
Mở hộp ra, một trận ánh sáng lóe lên, bên trong là một khố linh thạch đang nằm, quầng sáng thuần khiết, ít tạp chất, hòa ra là một viên linh thạch trung cấp. Một viên trung cấp linh thạch tương đương với một trăm miếng linh thạch cấp thấp, mà linh khí lại càng tinh thuần hơn.
Khương Dự cao hứng, lại thu được một khoản tiền lớn.
Về phần kiện phong thư, hắn vừa cầm liền sững sờ, không nghĩ tới đây là một thư mời chưa kí tên, chỉ có một đia chỉ, “Hoàng Thị”. Đây là chỗ nào? Không biết, chỉ có thể tạm thời ném sang một bên.
Đến bây giờ, hai cái nhẫn Tu di đều giải quyết xong, Khương Dự liền vội vàng dấu đi.
Một khắc đồng hồ sau, Khương Dự đã xuất hiện ở trước một quán rượu, tự tin bước lên lầu hai, gọi hai món linh thực rồi bắt đầu ăn, rất có khoái cảm của việc thân ở xã hội thượng lưu.
Chỉ là sau trận này, hai mươi mấy miếng linh thạch liền ra đi, so với năm trăm cũng không phải là nhiều lắm, Khương Dự đau lòng không thôi.
Sau khi ăn xong, trở lại tiện luyện khí, lúc đầu đi ra là từ cửa sau, cũng không chạm mặt Sư phụ, bây giờ có chút chột dạ, dù sao mới vụng trộm đi thưởng thức thức ăn ngon ah.
Hán tử trung niên đối với Khương Dự từ bên ngoài về cũng không để ý, Khương Dự hành động nôn nóng như vậy, một Phàm cảnh năm sáu tầng cũng có thể cảm giác được, chỉ là hắn lười quản mà thôi.
- Ngươi đột phá tới phàm cảnh tầng một?
Hán tử trung niên từ tốn nói.
- Đúng vậy, Sư phụ
Khương Dự cười hắc hắc, mới rồi còn chột dạ, hiện tại liền đắc ý, rất có ý tứ Sư phụ ngươi không cho ta công pháp tu luyện linh lực, ta cũng có thể tự nghĩ biện pháp đó nha.
Hán tử trung niên trầm ngâm một lát, ánh mắt phiêu hốt bất định thật lâu mới lên tiếng:
- Khả năng có một tin xấu phải nói cho ngươi
Khương Dự sững sờ, không phải là ta tu luyện công pháp khác liền muốn trục xuất ta đi.
- Tổ tiên chúng ta từng là một Thiên phẩm Luyện khí sư của Thiên Chú thành, cùng Thiên Chú thành có quy định, tạ thế sau mỗi trăm năm cần để một người đệ tử bái nhập Thiên Chú thành.
- Trước kia ngươi không tu luyện linh lực coi như xong, hiện tại nhất định theo quy định làm việc.
Hán tử trung niên buông bình rượu xuống, thấp giọng nói.
- Thiên phẩm Luyện khí sư, bái nhập Thiên Chú thành…
Khương Dự lẩm bẩm nói ra, cảm giác tin tức có chút lớn nhất thời không kịp phản ứng.
Một lát sau…
Thân thể hắn chấn động, cái này không phải là tin tức xấu nha, rõ ràng là một cái tuyệt thế tin tốt đó.
- Sư phụ, ta có thể bái nhập Thiên Chú thành trở thành đệ tử sao?
Khương Dự kích động mừng rỡ không thôi hỏi.
- Ngươi muốn bái nhập Thiên Chú thành?
Hán tử trung niên nói ra
- Muốn, đương nhiên muốn rồi
Khương Dự không hề do dự nói ra, lập tức kịp phản ứng, lại thẹn thùng cười cười:
- Đương nhiên ta cũng muốn ở bên cạnh Sư phụ.
- Ah, vậy khỏi đi đi, cũng miễn cho…
- Đừng ah, Sư phụ.. đây là quy định đó, chúng ta không thể trái ý của sư tổ được
Khương Dự vội vàng nhảy dựng lên nói.
Hán tử trung niên trợn mắt im lặng.
- Đây là lệnh bài, nửa tháng sau cầm tới chỗ ghi danh đệ tử đi
Không biết từ chỗ nào, hắn móc ra một khối lệnh bài màu đen, ném cho Khương Dự.
Khương Dự vộ vàng tiếp lấy, phía trên lệnh bài là ba chữ to “ Thiên Chú thành” mặt sau là một vài hoa văn huyền ảo.
Đây là tổ truyền sao, thoạt nhìn dường như có khí tức năm tháng.
Nhưng có là tốt rồi, Khương Dự nắm chặt lệnh bài kích động không thôi.
Cái này chính là giấy thông hành để mình đi lên thông thiên chi lộ a.
- --------------------------------------------------------------
Các đạo hữu có thể donate để nhóm dịch có động lực hơn. Thông tin nhận ủng hộ cho nhóm:
Tên tài khoản: Dương Ngọc An
VIETCOMBANK: 0531000266335
VIETTINBANK: 107869902511
Cứ như vậy, mười ngày sau, linh khí trong phòng đột nhiên trở nên sôi trào mãnh liệt.
Khương Dự ngồi xếp bằng, hai tay đặt trên gối, trên mặt có một tia thống khổ, trong cơ thể hắn, linh lực vận chuyển với tốc độ gấp đôi bình thường, kéo giãn gân mạch của hắn.
Theo thời gian trôi qua, linh khí trong phòng ngày càng chuyển động mãnh liệt, phát sinh ra tiếng gió, kinh mạch của hắn bành trướng gấp ba bốn lần so với bình thường.
- Oanh…
Trong nháy mắt, linh khí tụ tập dường như tới cực hạn, phát sinh gió xoáy mãnh liệt, điên cuồng tràn vào thân thể Khương Dự.
Cắn chặt hàm răng, mồ hôi lạnh ướt nhẹp toàn thân, cơ thể run nhè nhẹ, trong thân thể hắn linh khí càng ngày càng nhiều, kinh mạch bành trướng gấp ba bốn lần so với trước kia.
- Oanh…
Một lúc sau, linh khí được vận chuyển dường như tới cực hạn, chỗ bế tắc thần bí ở ngực dưới áp lực của linh khí ầm ầm vỡ vụn.
Đây là một linh huyệt của Phàm cảnh.
Linh huyệt vừa hình thành xong, tất cả linh khí xung quanh mãnh liệt chen chúc mà vào, hình thành một vòng xoáy linh khí ở đó, xoay chầm chậm, cùng kinh mạch có một tia liên hệ.
Khương Dự nhẹ nhàng thở ra một hơi. Cuối cùng cũng đột phá rồi. Áp lực của linh lực trong thân thể giải trừ, cả cơ thể ướt đẫm đã buông lỏng.
Cảm thụ được tình trạng cơ thể sau khi đột phá, trong lòng hắn kinh hỉ không thôi.
Đầu tiên là Linh huyệt mới hình thành, linh khí tràn trề trong đó, để cho trong đầu hắn chỉ cần một ý niệm ngay lập tức phóng thích linh khí vào kinh mạch hóa thành linh lực.
Thân thể dưới sự cọ rửa của linh khí, đột phá cực hạn cũng đã trở nên càng mạnh mẽ hơn. Hắn vung quyền có thể cảm thấy lực lượng so với trước kia lớn hơn gấp bội.
Tu luyện linh lực quả nhiên bất phàm.
Chỉ là thống khổ lúc đột phá chỗ ách tắc để cho hắn cau mày, Phàm trần cảnh tầng một đã khó khăn như vậy, những cảnh giới về sau làm sao bây giờ.
Hắn không biết là, thân thể của hắn là từ địa cầu xuyên qua, cùng dân bản địa của La Hư đại lục có khác biệt rất lớn, thể chất không chỉ không bằng, còn có tế bào cũng không tương thích với linh khí, dẫn đến hắn đột phá cực kỳ khó khăn.
Khương Dự đứng dậy, đi tắm rửa, đem tất cả dơ bẩn trên người do đột phá thanh tẩy sạch sẽ, cả người đều trở nên khoan khoái dễ chịu vô cùng.
- Linh thạch bên trong hai cái nhẫn Tu di kia có thể lấy ra được rồi.
Hắn hiện tại đã là Phàm cảnh tầng một, có thể sử dụng linh khí để mở nhẫn Tu di ra. Nội tâm mừng rỡ không thôi, loại đồ chơi như linh thạch này, hắn thế nào cũng không thể buông tha được.
Từ trong sân nhỏ, đem hai cái nhẫn Tu di chôn lúc trước móc ra, một đám linh lực từ ngón tay chảy vào trong, một khoảng không gian nhỏ bỗng nhiên mở ra, đồ vậy bên trong ầm ầm đổ ra.
Một đống lớn linh thạch sáng long lanh rơi trên đất làm hai mắt Khương Dự sáng lên. Trong đống phía dưới có khoảng ba trăm miếng.
Còn một chiếc nhẫn khác, sau khi mở ra, đồ vật không ít, linh thạch có chừng hai trăm miếng.
Hơn năm trăm miếng linh thạch cấp thấp, đối với một gà mờ như hắn mà nói, không nghi ngờ là một khoản tiền lớn.
Nội tâm Khương Dự rất cao hứng, lòng rạo rực mà đem chúng nó thu lại,
Sau đó mới xem những đồ vật khác trong hai nhẫn Tu di. Nhặt lên hai quyển sách lần lượt viết “Hổ quyền” cùng “Bách độc chân kinh”, cũng chính là một Linh kỹ Dịch cấp cùng Độc công Dịch phẩm.
Khương Dự chần chờ một chút, nghĩ thầm hai thứ này đề phòng vạn nhất không nên hiển lộ trước mắt người khác, bị hoài nghi thì phiền phức lớn.
Nhưng không hiển lộ không có nghĩa là không nhìn, ít nhất hắn đối với “Bách độc chân kinh” cảm thấy rất có hứng thú.
“Độc” nếu dùng tốt là một lợi khí đó nha.
Các cụ nói đúng, có thể âm chết ngươi, tại sao phải chính diện đi làm.
Chỉ là nhớ tới chủ tu công pháp "Hấp khí công" của hắn, không khỏi bất mãn, ngay cả hai quyển công pháp cấp thấp thôi tên đều so ra bá đạo hơn rồi.
Trừ cái đó ra, còn một cái hộp cùng một kiện phong thư, còn lại đều là tạp vật vô dụng.
Mở hộp ra, một trận ánh sáng lóe lên, bên trong là một khố linh thạch đang nằm, quầng sáng thuần khiết, ít tạp chất, hòa ra là một viên linh thạch trung cấp. Một viên trung cấp linh thạch tương đương với một trăm miếng linh thạch cấp thấp, mà linh khí lại càng tinh thuần hơn.
Khương Dự cao hứng, lại thu được một khoản tiền lớn.
Về phần kiện phong thư, hắn vừa cầm liền sững sờ, không nghĩ tới đây là một thư mời chưa kí tên, chỉ có một đia chỉ, “Hoàng Thị”. Đây là chỗ nào? Không biết, chỉ có thể tạm thời ném sang một bên.
Đến bây giờ, hai cái nhẫn Tu di đều giải quyết xong, Khương Dự liền vội vàng dấu đi.
Một khắc đồng hồ sau, Khương Dự đã xuất hiện ở trước một quán rượu, tự tin bước lên lầu hai, gọi hai món linh thực rồi bắt đầu ăn, rất có khoái cảm của việc thân ở xã hội thượng lưu.
Chỉ là sau trận này, hai mươi mấy miếng linh thạch liền ra đi, so với năm trăm cũng không phải là nhiều lắm, Khương Dự đau lòng không thôi.
Sau khi ăn xong, trở lại tiện luyện khí, lúc đầu đi ra là từ cửa sau, cũng không chạm mặt Sư phụ, bây giờ có chút chột dạ, dù sao mới vụng trộm đi thưởng thức thức ăn ngon ah.
Hán tử trung niên đối với Khương Dự từ bên ngoài về cũng không để ý, Khương Dự hành động nôn nóng như vậy, một Phàm cảnh năm sáu tầng cũng có thể cảm giác được, chỉ là hắn lười quản mà thôi.
- Ngươi đột phá tới phàm cảnh tầng một?
Hán tử trung niên từ tốn nói.
- Đúng vậy, Sư phụ
Khương Dự cười hắc hắc, mới rồi còn chột dạ, hiện tại liền đắc ý, rất có ý tứ Sư phụ ngươi không cho ta công pháp tu luyện linh lực, ta cũng có thể tự nghĩ biện pháp đó nha.
Hán tử trung niên trầm ngâm một lát, ánh mắt phiêu hốt bất định thật lâu mới lên tiếng:
- Khả năng có một tin xấu phải nói cho ngươi
Khương Dự sững sờ, không phải là ta tu luyện công pháp khác liền muốn trục xuất ta đi.
- Tổ tiên chúng ta từng là một Thiên phẩm Luyện khí sư của Thiên Chú thành, cùng Thiên Chú thành có quy định, tạ thế sau mỗi trăm năm cần để một người đệ tử bái nhập Thiên Chú thành.
- Trước kia ngươi không tu luyện linh lực coi như xong, hiện tại nhất định theo quy định làm việc.
Hán tử trung niên buông bình rượu xuống, thấp giọng nói.
- Thiên phẩm Luyện khí sư, bái nhập Thiên Chú thành…
Khương Dự lẩm bẩm nói ra, cảm giác tin tức có chút lớn nhất thời không kịp phản ứng.
Một lát sau…
Thân thể hắn chấn động, cái này không phải là tin tức xấu nha, rõ ràng là một cái tuyệt thế tin tốt đó.
- Sư phụ, ta có thể bái nhập Thiên Chú thành trở thành đệ tử sao?
Khương Dự kích động mừng rỡ không thôi hỏi.
- Ngươi muốn bái nhập Thiên Chú thành?
Hán tử trung niên nói ra
- Muốn, đương nhiên muốn rồi
Khương Dự không hề do dự nói ra, lập tức kịp phản ứng, lại thẹn thùng cười cười:
- Đương nhiên ta cũng muốn ở bên cạnh Sư phụ.
- Ah, vậy khỏi đi đi, cũng miễn cho…
- Đừng ah, Sư phụ.. đây là quy định đó, chúng ta không thể trái ý của sư tổ được
Khương Dự vội vàng nhảy dựng lên nói.
Hán tử trung niên trợn mắt im lặng.
- Đây là lệnh bài, nửa tháng sau cầm tới chỗ ghi danh đệ tử đi
Không biết từ chỗ nào, hắn móc ra một khối lệnh bài màu đen, ném cho Khương Dự.
Khương Dự vộ vàng tiếp lấy, phía trên lệnh bài là ba chữ to “ Thiên Chú thành” mặt sau là một vài hoa văn huyền ảo.
Đây là tổ truyền sao, thoạt nhìn dường như có khí tức năm tháng.
Nhưng có là tốt rồi, Khương Dự nắm chặt lệnh bài kích động không thôi.
Cái này chính là giấy thông hành để mình đi lên thông thiên chi lộ a.
- --------------------------------------------------------------
Các đạo hữu có thể donate để nhóm dịch có động lực hơn. Thông tin nhận ủng hộ cho nhóm:
Tên tài khoản: Dương Ngọc An
VIETCOMBANK: 0531000266335
VIETTINBANK: 107869902511
Danh sách chương