Trong quán rượu, thiếu niên tóc lam cũng không vội vã rời đi, mà đang thanh thản ăn cơm, con kiến nhảy múa màu đỏ theo mệnh lệnh của Khương Dự lặng lẽ leo vào trong ống quần của hắn.

Khương Dự thì ở một bên như không có việc gì uống vào bát cháo, trong lòng đối với sự việc sắp đến có chút chờ mong.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau, nếu như nói đám thiếu niên rời đi là ve, thiếu niên tóc lam là bọ ngựa, như vậy hắn chính là chim sẻ.

Nghĩ tới đây, Khương Dự có chút kích động cùng tự đắc.

Có câu nói cái gì mà mặc ngươi trí tuệ như thần, bố trí tinh vi, cuối cùng vẫn làm áo cưới cho ta.

Chậc. Không đúng, lời này hình như là của nhân vật chuyên đóng vai ác thổi chính mình lên, hơn nữa mỗi lần vừa nói xong thì luôn bị chân thối nào đó giẫm lên mặt.

Phi! Sẽ không phải đi, ta luôn là trung tâm của trí tuệ, kỹ năng chuyên môn giẫm lên mặt như vậy chỉ có thể xuất hiện tại trong thanh kỹ năng của chính mình.

Khương Dự tự cho mình ăn thuốc an thần, nhưng làm việc bắt đầu cẩn thận.

Một lát sau, thiếu niên tóc lam đứng dậy rời đi quán rượu, Khương Dự cố ý đợi một thời gian ngắn cũng đi ra ngoài.

Hắn tất nhiên không theo thiếu niên tóc lam, ở phương diện này có kiến nhảy múa màu đỏ là đủ.

Hơn nữa, nếu mình bị phát hiện, tay chân lèo khèo yếu ớt, còn không biết bị đánh tới chết hay sao.

“Tiền bối, ta rốt cuộc lại gặp ngươi” một thanh âm mang theo sự ngại ngùng cùng hiền hậu vang lên sau lưng hắn.

Khương Dự nghi hoặc quay đầu lại, hóa ra là thằng béo ngốc ngếch đầu dưa hấu ngày đó trong quán trà bị hắn lừa mất nửa chén trà.

Không phải đến đòi nợ chứ, Khương Dự trong lòng căng thẳng.

“Sao thế, có chuyện gì ah?” Khương Dự luôn quan tâm đến xung quanh, nếu có gì không đúng lền chạy ngay.

“Tiền bối, cám ơn ngươi, quả thật cảm ơn ngươi”

Thằng béo ngốc ngếch đầu dưa hấu kích động nói năng có chút lộn xộn.

“A! Tình hình ngươi như thế nào?” Khương Dự có chút chần chờ.

“Tiền bối, nếu như không phải ngươi khích lệ ta, ta liền không thể qua được khảo nghiệm, quả thật cám ơn ngươi” Nói tới đây, thằng béo ngốc ngếch sắc mặt có chút đỏ lên.

Con hàng này vậy mà thông qua được khảo nghiệm, Khương Dự ngẩn ngơ có chút không thể tin được.

“Tiền bối, ngày đó ta tham gia khảo hạch luyện khí, tưởng như không tiếp tục kiên trì tới cuối cùng được, nhưng nghĩ tới tiền bối, sức lực cuối cùng nổi lên, chết cũng không dừng lại, cuối cùng đã luyện thành chuẩn Dịch phẩm binh khí.”

Thằng béo ngốc ngếch gãi đầu một cái, nói với Khương Dự, trong mắt có thể thấy được sự biết ơn thành khẩn.

Khương Dự lại có chút áy náy, hôm đó vốn định lừa gạt thằng béo ngốc này chút linh trà, khích lệ hắn chính là việc ngoài ý muốn.

Thằng béo ngốc ngếch đầu dưa hấu đưa cái mặt sùng kính nhìn xem Khương Dự, cho rằng đây chính là người trên trời phái xuống chỉ đường sáng cho hắn.

Dưới loại ánh mắt này, Khương Dự cảm thấy mình quyết không thể để lộ ra một chút xíu gì đó không đúng, lúc trước trang bức hiện tại nhất định cũng phải trang tiếp.

Khụ, khụ, ho lên hai tiếng, vẻ mặt hắn trở nên đạo mạo của người lớn.

“Không tệ, thông qua là tốt rồi, bất quá ngươi phải nhớ kỹ, đây chỉ là một bắt đầu, luyện khí chi đạo, bác đại tinh thâm, ngươi không thể quá cao ngạo”

“Dạ” thằng mập ngốc đầu dưa hấu hung hăng gật đầu.

“Tiền bối lợi hại như vậy, nhất định cũng thông qua được khảo nghiệm, sau này nhất định phải chỉ điểm ta nhiều hơn” Thằng béo lại nói, trên mặt lộ ra vẻ cầu xin.

“Dĩ nhiên rồi … nhất định, nhất định” Khương Dự vỗ vỗ ngực nói, trong lòng có chút chột dạ.

Tạm biệt thằng mập ngốc ngếch, Khương Dự trong lòng bỗng nhiên thả lỏng, nhưng nghĩ tới mình bị đánh gãy ở trong đại điện, trong lòng cảm giác có chút khó chịu.

Không được, nhất định phải mau chóng gia nhập Thiên Chú thành.

Tìm một chỗ ẩn thân, Khương Dự để con kiến màu lam chiếu hình ra trước mặt.

Trong tầm mắt, có thể thấy rõ ràng mặt đất đang không ngừng di chuyển ra phía sau, từng đôi chân đi qua.

Không biết qua bao lâu, con kiến nhảy múa màu đỏ cùng thiếu niên tóc lam tiến vào một căn phòng nhỏ yên lặng, bên trong bày biện chỉnh tề, đủ đủ các loại vật dụng, rất có dáng vẻ “chim sẻ tuy nhỏ nhưng đầy đủ ngũ tạng”, bày đặt ngay ngắn nhưng không lộ ra vẻ chật chội.

Khương Dự âm thầm ghen ghét, hắn ngay cả cái nhà nhỏ cũng không có

Con kiến màu đỏ bởi vì ở trong ống quần, tầm mắt có chút hạn chế, có thể nhìn được đồ vật không nhiều, Khương Dự cùng con kiến màu đỏ khoảng cách lại quá xa không cách nào truyền mệnh lệnh trực tiếp

Nhưng không saom hắn còn có tiểu Lam. Kiến nhảy múa không chỉ cộng hưởng tầm nhìn, cũng có thể truyền đạt mệnh lệnh.

Khương Dự lúc này vạn phần cảm tạ người phát minh ra kiến nhảy múa, không thể không nói, nàng phát minh ra một món đồ chơi vui.

Thông qua con kiến màu lam, con kiến màu đỏ tiếp nhận mệnh lệnh, động tác nhẹ nhàng từ trong ống quần leo ra, lại trèo đến trong một cái hộc tủ, có thể quan sát trong phòng rõ ràng.

Xong, Khương Dự vui mừng, sau đó chỉ cần thằng nhóc tóc lam mang bản đồ ra, liền có thể hoàn thành bước thứ nhất của “chim sẻ đứng sau”

Thiếu niên tóc lam vào trong nhà, khóa chặt cửa lại, cả người đều có chút buông lỏng, hắn đem băng cột đầu màu xám gỡ ra, một mái tóc như thác nước rơi xuống, mang theo một tia sắc thái mộng ảo.

Khương Dự xoa mắt, không thể tin được một người nam nhân lại có mái tóc xinh đẹp như vậy, ông trời bị mù rồi hay sao?

Thiếu niên tóc lam sau khi buông mái tóc xuống, lại nhẹ nhàng hất lên, bộ dáng kia phong thái phi phàm, phôi hợp yết hầu trên cổ có chút nhô nên, Khương Dự có cảm giác da gà đang nổi cũng muốn rớt xuống.

Hít sâu một hơi. Nhịn xuống. Nhịn xuống.

Muốn ở dị giới có bước khởi đầu tốt, nhất định phải nhẫn.

Khương Dự nghiêm túc tự nhắc nhở mình ba lần.

Thiếu nhiên tóc lam ngồi vào một cái bàn nhỏ bên cạnh, lấy ra một tờ bản đồ, từ từ mở ra. Khương Dự ánh mắt sáng lên, rốt cuộc cũng tới, hắn chịu không nổi thằng nhóc ẻo lả này nữa rồi.

Đột nhiên, thiếu niên tóc lam dừng hành động lại, bản đồ chỉ mở ra được một nửa, hai hàng lông mày hắn cau lại. Khương Dự căng thẳng trong lòng, chẳng lẽ con kiến nhảy múa bị phát hiện rồi?

Thiếu niên tóc lam đứng dậy, Khương Dự càng thêm khẩn trương, sau đó hắn đi tới bức tường bên cạnh, phía trên có một cửa sổ nhỏ, hắn nhẹ nhàng đóng cửa lại, trái tim Khương Dự mới nhẹ nhàng rơi xuống.

Sau khi đóng kỹ cửa sổ, thiếu niên tóc lam cũng không trở lại bàn bên cạnh, mà mà từ trong chum nước đổ ra một chậu nước.

“Trước tiên đem tháo thứ này ra” Một thanh âm ngọt ngào vang lên, so với âm thanh Khương Dự nghe trong quán rượu hoàn toàn khác biệt.

Khương Dự giật mình, trong lòng sóng nổi cồn cào

Đây hẳn là giọng nữ đi, chẳng lẽ thằng này so với mấy thằng ẻo lả cao hơn một cấp bậc, chính là 3D trong truyền thuyết.

Dị giới mà cũng có 3D nữa à, Khương Dự cảm thấy kiến thức tăng thêm, cố nén buồn nôn, tự an ủi mình, chỉ là người giống người mà thôi, ta nhịn nữa.

Thiếu niên tóc lam gỡ khăn mặt xuống, rửa mặt một lần, một gương mặt trắng nõn nà xuất hiện trong mắt Khương Dự.

Tên 3D này lại xinh đẹp như vậy, Khương Dự nói thầm, sau đó phản ứng kịp thời mình vừa nói cái gì, rùng mình một cái, tự khuyên bảo tâm lý mình vẫn bình thường đi.

Sau khi rửa mặt xong, thiếu niên tóc lam lại từ trong ngăn kéo lây ra một miếng sắt nhỏ, trong ánh mắt nghi hoặc của Khương Dự, đưa lên cổ, để miếng sắt thuận lợi trượt từ trên xuống, cái khối nhỏ cũng bị trượt xuống theo, rửa sạch một chút, cái cổ trắng nõn nà xuất hiện.

“Thế này thoải mái hơn nhiều rồi” Thiếu niên tóc lam nói, không, phải là thiếu nữ tóc lam mới đúng. Khương Dự cuối cùng hiểu mình ngốc cỡ nào.

Hắn không thể không nghĩ tới ở dị giới này sẽ có một ít nữ nhân thích giả nam nâm, thí dụ Thư sinh đẹp zai kia, hắn lần đầu nhìn thấy thằng này đã nghi ngờ là một nữ nhân, không có yết hầu, nhưng sau khi thăm dò, không cẩn thần đụng phải ngực, lại ôm một phÁt, kết quả thằng này không có phản ứng gì, thực sự chính là nam nhân, về phần yết hầu, đoán là dậy thì chậm chạp, chưa có lồi ra.

Mà thiếu nữ tóc lam trước mắt này hắn hoàn toàn không nghĩ tới, yếu hầu cũng có thể làm giả được, là hoàn toàn bị kinh nghiệm có được trên địa cầu lừa rồi

Thiếu nữ tóc lam sau khi khôi phục dung nhan rốt cục trở lại bàn, lần này bản đồ hoàn chỉnh bị mở ra, Khương Dự cảm động đến rớt nước mắt.

Một tờ bản đồ chân nói Thiên Chú thành hoàn chỉnh, phía trên đánh dấu các loại ký hiệu, rõ ràng nhất là các loại vòn tròn cùng gạch chéo, ngoài những địa phương có thể là địa phương vị Luyện khí sư cao cấp kia ẩn cư, còn có những vùng hoàn toàn không có khả năng.

Khương Dự vội vàng ghi lại, các địa phương so với Khương Dự nghĩ còn nhỏ hơn một chút, tập chung ở mười hai khu vực.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện