Tần Vũ dùng tay nhẹ nâng cằm của Huân Nhi lên, ánh mắt hắn nhìn nàng làm nàng có chút lúng túng.

Huân Nhi e thẹn lảng tránh nhìn sang chỗ khác, đôi môi căng mọng của nàng bị hắn hung hắng hôn một cái.

- Ưm ...

- Yên nào ...

Tần Vũ bá đạo dùng tay trái bóp gò bồng đảo của nàng một cách mạnh mẽ, lôi điện trong ngón tay hắn làm nàng cảm thấy tê dại không thôi.

Không đợi nàng kịp phản kháng, hắn bế nàng đặt lên trên mặt bàn, cặp mông bóng bẩy của nàng xô ngã mớ ngọc giản được xếp ngay ngắn trên bàn đổ lung tung ra mặt đất, thành một mớ hỗn độn.

Huân Nhi biết hắn sẽ giờ trò lưu manh, liền dùng chút sức phản kháng, hai tay nàng đẩy ngực hắn ra, nàng chỉ dùng lực lượng nhục thân thuần túy, tất nhiên không cách nào đẩy hắn ra được.

Hắn dùng năm ngón tay trượn từ đầu gối của nàng lên trên bình nguyên tam giác, ngón tay hư hỏng của hắn bắt đầu khai phá khe suối nhỏ của nàng, mặt của Huân Nhi càng lúc càng đỏ bừng, kề miệng vào tai hắn thổi nhẹ một hơi, làm hắn càng thêm điên cuồng.

Tần Vũ luồn tay xuống dưới váy nàng, mạnh mẽ lột xuống quần lụa ở bên trong, tốc váy nàng lên hông, đem mãnh thương của mình oanh bạo u cốc của nàng.

Chẳng mấy chốc, thư phòng tràn ngập xuân quang của tuổi trẻ, cùng tiếng nỉ non của Huân Nhi.

...

Đầu buổi chiều,

Huân Nhi rã rời nằm trên mặt bàn, nhìn Tần Vũ đang nhìn ngắm sa bàn ở một bên.

Nam nhân lúc nghiêm túc làm việc, quả nhiên có sức hút lạ kỳ, hai má nàng phiếm hồng, ánh mắt giận dỗi mà mắng hắn.

- Đồ hỗn đản!

Tần Vũ chỉ khẽ cười, ánh mắt vẫn tập trung trên sa bàn.

Hắc Ám Trường Dạ làm con đường thông thương giữa các thành trấn trở nên khó khăn hơn trước, vì vậy Tần Vũ đã kết nối các thế lực thương đoàn của Nhân tộc Vực xây dựng dịch trạm ở khắp mọi nơi.

Dịch trạm không chỉ cung cấp chỗ nghỉ ngơi cho thương đội mà còn là nơi được Thần Tượng bảo vệ.

Dịch trạm này không chỉ bảo vệ cho thương nhân Tu Chân Giới mà còn cho thương nhân của Phàm Giới.

Nhiều người cho rằng, sau thời kỳ của Hồng Hoang Thiên Đế Vũ Phàm, thì thời kỳ do Tần Vũ hắn cai trị, là thời kỳ phát triển nhanh nhất của Nhân Tộc.

Tuyến đường giao thương với phía Tây đã được hắn bố trí ổn thỏa, bây giờ, là con đường giao thương với phía Bắc, Trung Nguyên.

Trung Nguyên hiện tại, nói là sân sau của Tần thế gia cũng không ngoa.

"Tuyến đường giao thương với phương Bắc đã xây dựng được 35 Dịch Trạm, tiến độ đạt bảy thành!"

Tần Vũ đọc xong ngọc giản, liền dùng ý niệm đặt xuống cái Dịch Trạm thứ 35 lên tuyến đường giao thương phía Bắc.

Tiến độ hiện tại đã vượt qua tốc độ xâm lấn của Hắc Ám Trường Dạ, đến khi hoàn thành, hẳn là Hắc Ám Trường Dạ chỉ mới lan đến Dịch Trạm thứ mười của Tần thế gia mà thôi.

Trong thời kỳ loạn lạc này, Tần thế gia cự nhiên lại càng thêm phát triển nhờ vào phí thu của Dịch Trạm.

Rất nhiều Thế gia muốn nhúng tay vào thương vụ làm ăn này, nhưng điểm mấu chốt bọn họ lại không nắm giữ, hoặc nói đúng hơn là không thể nào có được Quang Minh Chi Lực.

Thành thử ra Tần thế gia là gia tộc nắm giữ vị thế độc tôn trong lĩnh vực này.

Có thể nói rằng Hắc Ám Trường Dạ càng kéo dài, Tần thế gia càng trở nên giàu có.

Điểm này, gia gia của Huân Nhi cũng từng giảng giải qua, lần đầu nghe được điểm này, Huân Nhi cũng kinh ngạc không thôi trước tư duy của Tần Vũ, có thể nói hắn là kẻ đi trước thời đại.

Tần Vũ lại nhìn đến Phật Môn, đám tăng sĩ này quả thực rất biết chọn thời thế để phát triển, Hắc Ám Trường Dạ xâm lấn, Phật Môn liền lợi dụng mạnh mẽ xuất thế, mượn Phật Quang trấn áp Hắc Ám Trường Dạ, không ngừng gia tăng vị thế của Phật Môn trong lòng phàm nhân và tu sĩ khắp nơi.

Đám người Phật Môn này quả nhiên tâm cơ cũng không đơn giản.

Tần Vũ cảm nhận được khí tức của Liễu Nguyệt Nga, hắn chắp hai tay ra sau lưng, tùy ý hỏi.

- Có việc gì? Huân Nhi cũng từ từ ngồi dậy, khẽ kéo áo che đi thân thể mỹ miều của nàng.

Liễu Nguyệt Nga ở bên ngoài, dùng hai tay nâng lên một cái Nhẫn Trữ Vật, giọng vô cùng cung kính nói.

- Chủ nhân, thuộc hạ đến giao tinh huyết yêu thú Độ Kiếp kỳ cảnh giới, lần này thu được tổng cộng 100 giọt.

Tần Vũ động ý niệm, cánh cửa thư phòng liền hé ra một chút vừa đủ lọt một cái giới chỉ.

Nhẫn Trữ Vật nương theo ý niệm hắn mà bay vào bên trong thư phòng, đến trước mặt hắn thì dừng lại.

- Không tồi! Toàn bộ đội ngũ tham gia hành động lần này được một lần đến Tàng Thư Các lĩnh ngộ vũ kỹ Hợp Thể kỳ.

- Tạ chủ ban ân!

Liễu Nguyệt Nga sau khi cảm tạ hắn liền lập tức rời đi, tránh quấy rầy nhã hứng của hắn và Huân Nhi.

Huân Nhi khẽ động, gò bồng đảo nàng rung rinh theo động tay phẩy tay của nàng, làm phong phanh lộ hai quả sơ ri đỏ mọng đang còn căng cứng.

Trước mặt nàng liền xuất hiện một cái bình ngọc, nàng nhẹ nhàng nói.

- Trong bình ngọc này, thiếp có mười giọt tinh huyết Độ Kiếp Kỳ yêu thú, tặng cho chàng ...

Tần Vũ nhìn nàng vô cùng yêu mến, hắn cũng không cần nói lời cảm tạ nàng, mối quan hệ giữa hai người đã thân thiết đến mức không cần câu nệ những thứ nhỏ nhặt như vậy.

Sở dĩ hắn cấp tốc tăng cường chiến lực như vậy là để đối phó Hạ gia, mấy lão cáo già kia chọn im lặng trước lời đề nghị gia nhập Tiên Minh của hắn, mười phần thì cũng có ba bốn phần sợ dính líu đến nhân quả Hạ gia của Tần gia.

"Đám cáo già này ..."

Tần Vũ thu lại tinh huyết yêu thú, cất giữ bên trong kho của hệ thống bảo lưu nó tránh để ảnh hưởng đến chất lượng của tinh huyết.

Tránh để thế nhân nghi ngờ, hắn sẽ lựa chọn thời cơ thích hợp để bế quan, dùng hệ thống tăng cường chiến lực.

Hiện tại, hắn vẫn còn vài thứ cần sắp xếp, cho nên chưa thể bế quan.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện