Lão vừa dứt lời, đã lập tức triển khai công kích, thân ảnh lão biến mất như một làn khói mờ ảo.

Lão như thể thuấn di, chỉ trong chớp mắt đã lao tới vị trí Tần Vũ đang ẩn nấp, lão vung kiếm lên rồi chém xuống một thế kiếm đơn giản, nhưng lại ẩn chứa vô tận kiếm đạo sâu xa, đường kiếm sắc bén lao thẳng tới thân ảnh của Tần Vũ như thể xé rạch cả không gian.

Xoạt! BÀNH! ẦM! ẦM! ẦM! Một kiếm này của lão rạch đôi mặt đất bên dưới một cách gọn gàng như một lưỡi lam bén ngọt cắt qua tờ giấy lụa mỏng, để lại một cái rãnh sâu hơn mười trượng, cùng với vạt áo của Tần Vũ bay lả tả trong không trung.

"Hụt?"

Hạ Khinh Nhu dùng thần thức quan sát mà trong lòng khiếp hãi không thôi, tốc độ này của Tàn Hồn Thanh Long lão nhân, đã ngang với Độ Kiếp kỳ đỉnh phong tu sĩ, vậy mà tên Tần Vũ, vẫn có thể như cũ tránh thoát.

Rốt cuộc tốc độ của tên này khủng bố đến bực nào.

Trong lúc Hạ Khinh Nhu còn đang mải cảm thán về một kiếm vừa nãy, Tần Vũ đã triển khai phản công, từ bên hông trái, một đạo nguyệt nhận kiếm khí mang theo dị hỏa nóng rực lao đến chỗ của "Hạ Khinh Nhu" đang đứng.

Dị hỏa cuồn cuộn, thiêu đốt cả hư không, thắp sáng cả một vùng trời tăm tối bên trong đại trận.

- Điêu trùng tiểu kỹ!

Lão ta hừ lạnh, tế lên Thanh Long Khiên chặn đứng kiếm khí hình bán nguyệt, lại dùng Phong Thuật thổi bay dị hỏa đang lao đến, làm nó bùng mạnh về phía ngược lại trong thoáng chốc, rồi bùng lên như hỏa diệm sơn phun trào tại chỗ, cự nhiên ngọn lửa không chạm đến người lão.

Từ trong ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội đó, năm cái Phật Liên pháp bảo lao đến chỗ lão đang đứng như thuấn di, lão còn chưa kịp lùi lại, năm tiếng nổ lớn cùng lúc vang lên, làm rung chuyển cả một vùng núi âm u.

ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG!

Dị hỏa táp lên Thanh Long Khiên, làm nó đỏ lên vì nhiệt lượng, như thể muốn tan chảy, hình thù cũng biến dạng đi không ít, buộc Tàn Hồn Thanh Long lão nhân, phải từ bỏ Thanh Long khiên, mang chính mình lùi lại thật nhanh, tránh cho dị hỏa quấn thân.

Tần Vũ mắt thấy mình đã nắm được thế cục, nào có dễ dàng cho lão lùi lại, lập tức triển khiên tấn công dồn dập không buông, hắn thi triển Tam Thiên Lôi Động kết hợp với Trúc Lâm Bộ Pháp, trong sát na ngắn ngủi, lao qua biển lửa, rút ngắn khoảng cách với lão ta.

Một kiếm đâm tới, Trì Nguyên Kiếm Khí trong Tần Vũ, như một cái động không đáy, không ngừng hút lấy chân khí của một dặm xung quanh, kiếm khí cũng ngưng tụ thành hình, mang theo vô tận uy áp phủ xuống thân thể của Hạ Khinh Nhu.

Lão đanh mặt lại, một kiếm này nếu để đối phương đánh trúng, khối bảo thể hoàn mỹ này của Hạ Khinh Nhu, tuyệt đối sẽ bị đánh cho tan nát, lão không kinh không hoảng, chế trụ hạ bộ, ổn định thân hình, thu kiếm về hông, rồi đột ngột đâm tới trước, đây là kiếm chiêu của Hoa Sơn, Thương Tùng Nghênh Khách.

Song kiếm khí va chạm, một điểm sáng nhỏ lập tức hình thành, nó xoáy thành từng vòng, là chân khí tự bạo, phút chốc vòng xoáy hóa lớn, tạo thành một vụ nổ khủng bố như đầu đạn hạt nhân, đánh nát mọi thứ tồn tại trong vòng một trăm trượng.

Ánh sáng chói lòa, làm khu rừng phút chốc vụt sáng như ban trưa, rồi lại dần ảm đạm trở lại, sau tiếng nổ đinh tai nhức óc, một làn sóng chân khí xung kích, lan tỏa ra xung quanh, làm cho tu sĩ dưới Hợp Thể kỳ, bị chấn cho thất khiếu chảy máu.

Thần Long Tý của Hạ Khinh Nhu run rẩy lẩy bẩy, như thể đây là cánh tay của một lão già sắp chết, run rẩy đưa tay về phía gia quyến.

Trong nội tâm của Hạ Khinh Nhu lẫn cả Thanh Long Tiên Đế lão nhân kia, tràn ngập nỗi khiếp đảm, Thần Long Tý của Hạ Khinh Nhu là do Hạ gia lão thủy tổ đích thân giết chết một con Chân Long Địa Tiên kỳ đỉnh phong ban cho Hạ Khinh Nhu để hắn có thể phát huy tối đa thiên phú kiếm đạo.

Kiện Thần Long Tý này, dù cho là hắn đụng phải Bán Tiên sơ kỳ, cũng có thể dùng tay không chặn lấy một đòn của đối phương, vậy mà cự nhiên dưới một kiếm chiêu của Tần Vũ lại phát sinh sự run rẩy cực độ như vậy.

Đây là bực nào sức mạnh a!

Tần Vũ sau khi oanh kích lão một kiếm chiêu kia, liền lui lại về phía sau, nhìn thấy tay lão run rẩy không thôi kia, hắn liền biết, công kích của mình có tác dụng.

Tốc độ, sức mạnh, giác quan của Hạ Khinh Nhu đột ngột tăng lên một mảng lớn như vậy, chỉ có thể xảy ra ba trường hợp, một là lão cưỡng chế sử dụng cấm thuật, hai là lão dùng sức mạnh nào đó phụ lên thân thể của Hạ Khinh Nhu để gia tăng chiến lực, ba là kết hợp của cả hai.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, bọn chúng đều có một điểm yếu đó là bị giới hạn bởi thời gian. Ngoài ra, thương tổn nhận trong lúc sử dụng biện pháp này, cũng bị nhân lên gấp bội, thậm chí tổn hại căn cơ.

Mà Tần Vũ hắn, dưới sự trợ giúp của hệ thống, sử dụng công năng [Sức mạnh], lại kích hoạt [Thần Ma Thủ], cùng với Bất Tử Hỏa Phụng Điểu Lãnh Vực tăng phúc mà nói, chính là một loại hack không tổn hại đến bản thể.

Chưa kể, tại thời điểm này, hắn lại dùng thêm chúc phúc may mắn.

"Sử dụng điểm khí vận, kích hoạt chúc phúc may mắn."

"Đinh! Kích hoạt công năng chúc phúc may mắn, tỷ lệ xuất hiện hiệu ứng trạng thái, tăng 100%"

Tỷ lệ chí mạng, tỷ lệ miểu sát, đồng loạt tăng lên gấp đôi trong nháy mắt.

Đây chính là điều hắn nhắm tới, may mắn cũng chính là một loại thực lực.

Lúc này hắn ngạo nghễ đáp trả đối phương.

- Xem ra Thần Long Thể của thượng giới, cũng chỉ đến như vậy!

Lần này đả kích đối phương, chính là muốn lão ta xung động mà nóng nảy.

Nhưng lão già này, ôn dưỡng cực cao, lão cười khẩy.

- Tiểu tử, muốn khích tướng ta, không dễ!

Lão thiêu đốt một sợi tàn hồn, củng cố sức mạnh của Thần Long Thể, cánh tay đang run rẩy kia, ngay lập tức đình chỉ, trở lại trạng thái đỉnh phong, lân giáp tỏa ra hào quang mạnh mẽ, soi sáng màn đêm quanh người lão.

Lão bây giờ không đơn giản là muốn đánh thắng Tần Vũ để thoát khốn nữa, mà muốn băm hắn thành vạn đoạn.

Vừa đáp trả hắn xong, lão đã lao tới như một viên đạn, mũi kiếm thẳng tắp, sát khí kinh thiên, sát khí của lão, chấn cho oán quỷ ở xung quanh tan biến như một làn khói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện