Tần Vũ đi xuyên qua truyền tống trận, liền truyền tống qua chỗ này.
Tần Vũ nhìn xung quanh kỹ càng một lượt, trước mặt hắn có một cây cầu treo nối hai bên vách núi lại với nhau, sương mờ che khuất tầm nhìn, không thể thấy được bờ bên kia.
Nhìn kỹ trên cây cầu hình như có một vài bộ xương trắng, có lẽ là tu sĩ bị vây hãm tại đây cho đến chết.
Tần Vũ nhìn bia đá một bên cầu, đề hai dòng chữ, “Bất Hối Chi Lộ” và một câu thơ “Vạn lý độc hành vạn lý sầu”.
Tần Vũ cảm thán:
- Ài, tu tiên lộ dĩ bất hối chi lộ.
Con đường này một khi bước lên liền không thể quay đầu, phút chốc tâm tư trong lòng Tần Vũ ào ạt ùa về, chỉ là tên một địa danh, chỉ là một câu thơ thôi, mà phối hợp với quang cảnh trước mắt, nhìn thật ảo não.
Cây cầu trước mặt bây giờ nhìn thật mông lung, như con đường tu tiên hắn lựa chọn vậy, Tần Vũ nhiều lúc cũng tự hỏi, bước trên con đường tu tiên này, điểm nào mới là điểm cuối!
Tần Vũ vuốt ve Kim Mao trên vai, ánh mắt thâm thúy nhìn con đường hư vô mờ mịt trước mặt.
Qua một khắc thời gian suy nghĩ, ánh mắt của Tần Vũ từ từ hiện lên vẻ kiên định, kim nhãn như có thần, khí tức của Tần Vũ đại biến, đạo bào không gió mà bay phần phật.
Nếu như đã không có điểm cuối, vậy thì chỉ cần hắn không dừng lại.
Hắn đặt một bước chân lên cầu độc mộc, thiên địa thuế biến, bước thứ hai đã đến bờ bên kia.
Trên bờ bên kia cũng chỉ có một bia đá, nhưng lại không đề một dòng chữ nào, Tần Vũ lấy ra mộc kiếm, khắc lên tám chữ, “Tu Tiên Chi Lộ, Phá Toái Thương Khung”.
Rồi hắn mới bước vào truyền tống trận.
Bia đá ở chỗ ban đầu hắn tiến vào, ầm ầm đổ nát.
Tần Vũ xuyên qua truyền tống trận, ổn định thân hình, nhìn xung quanh, thì nhanh chóng phát hiện Tiêu Chiến và Lâm Động cũng đã tới đây.
Ba người bọn họ tranh thủ nghỉ ngơi, hàn thuyên với nhau trước khi tiếp tục xông quan.
Qua một hồi trò chuyện, Tần Vũ mới phát hiện, cửa ải đầu tiên sa mạc Thực Hồn Phong Thú chỉ có của hắn là khó nhất, còn lại của Tiêu Chiến và Lâm Động cũng chỉ có ba bốn lốc xoáy phong thú mà thôi, sử dụng mồi nhử và pháp bảo tiêu hao liền có thể dễ dàng vượt qua.
Chỉ là Lâm Động có chút tâm tư riêng cho nên ở Bất Hối Chi Lộ xém chút nữa thì quay đầu, nhưng hắn cũng không nói rõ, hai người Tần Vũ và Tiêu Chiến cũng không có hỏi thêm.
Đoạn Tần Vũ nhìn khoảng không hư ảo trước mặt.
Nguyên một vùng không gian đen kịt, chỉ có một vài điểm sáng li ti xung quanh những hòn đá trôi nổi lơ lửng trên không trung, tạo thành một con đường ngoằn nghèo, nối thẳng đến một điểm sáng to bằng quả trứng gà ở đầu kia.
Mục tiêu của bọn họ là đến được bình đài đó, là coi như thông quan.
Nhưng theo lời mô tả của Lâm Động ở đây có một con Huyết Lân Giao Long trấn giữ, chỉ cần bước chân lên trên những hòn đá này, nó sẽ xuất hiện công kích tu sĩ.
Bên trong này lại có pháp tắc cấm phi hành, bọn họ chỉ có thể đứng trên những viên đá này để di chuyển và phòng thủ, địa thế vô cùng chật hẹp, hơn nữa một khi rơi xuống, rất khó khăn để leo lên, bởi vì những hòn đá giữa các tầng ở cách xa nhau.
Hơn nữa, nếu như xui xẻo, rơi xuống vực thẳm, có thể mất mạng, mặt khác ở bên dưới có cái gì khác hay không thì Lâm Động cũng không biết rõ.
Đối với Tần Vũ một mình xông quan mà nói dựa vào tốc độ và Trúc Lâm Khoái Bộ hắn có 7 đến 8 thành tự tin thành công.
Nhưng mà bây giờ tổ đội xông quan, có chút khó khăn, nhất là Tiêu Chiến, tên này thân thủ không được tốt lắm, dù sao hắn cũng chọn đan đạo để chứng đế.
Lâm Động kiểm kê xấp Thanh Phong phù lục nhị tầng phù văn và nhất tầng phù văn một hồi lâu, rồi đột nhiên hắn nói:
- Ài, nếu như thuận lợi nhất chúng ta có thể nắm chắc 7 thành xông quan thành công.
Nhưng mà bây giờ đệ cũng không nắm chắc con Huyết Lân Giao Long ở đây đã đạt đến cảnh giới tu vi nào rồi.
Tần Vũ trầm tư một lúc rồi nói:
- Lát nữa xông quan, ta sẽ chặn hậu, hai người các ngươi tranh thủ di chuyển nhanh chóng đến bình đài bên kia, ta sẽ cầm chân con Huyết Lân Giao Long một lát rồi lập tức đuổi theo, mục tiêu chúng ta là thông quan không phải giết chiết nó.
Tiêu Chiến và Lâm Động cũng thở dài, điều Tần Vũ nói quả thật không sai, hai người bọn họ lực chiến cũng yếu, tốc độ cũng không nhanh bằng Tần Vũ, quan trọng là mục tiêu bọn họ là thông quan chứ không phải giết chết yêu thú.
Lâm Động chắp hai tay cung kính nói với Tần Vũ:
- Vậy đành phiền Tần huynh hỗ trợ một phen!
Tần Vũ cười cười nói:
- Được rồi, mọi người tranh thủ điều chỉnh trạng thái tốt nhất rồi chúng ta sẽ xuất phát.
Ba người sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, liền lập tức lao đi vun vút trên những hòn đá lơ lửng trước mặt.
Di chuyển được khoảng một phần mười đoạn đường thì từ sâu bên dưới, một tiếng long ngâm trong trẻo vang lên.
Uông!
Tần Vũ ngưng trọng nói:
- Tập trung di chuyển, không cần phải lo lắng cho ta! Dứt lời, một tia sáng đã vọt tới chỗ ba người.
Bành!
Bọn họ dễ dàng thoát được một chiêu này, Tiêu Chiến và Lâm Động lập tức dồn hết sức lực tăng tốc chạy nhanh về phía bên kia.
Còn Tần Vũ ở lại, hắn tế lên mộc kiếm, quang mang cực thịnh, hắn đang súc thế, chuẩn bị chém một chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên về phía của con Huyết Lân Giao Long bên dưới.
Bành! Đoàng! Đoàng!
Con Huyết Lân Giao Long lập tức chú ý đến Tần Vũ, nó lao vun vút về hướng của hắn.
Tần Vũ vội vàng phi thân né tránh về phía bên kia bình đài, đồng thời tế lên Thần Nông đỉnh, oanh mạnh về phía đầu của con Huyết Lân Giao Long.
Thần Nông đỉnh cấp tốc hóa lớn, bao phủ một vùng hơn mười trượng sinh sinh đụng vào thân thể của con Giao Long, sức nặng vạn cân cộng thêm khí lực của Tần Vũ truyền vào, làm con Giao Long oằn mình lui lại một đoạn.
Nó tức giận gào thét, cố gắng oanh kích vào đại đỉnh của Tần Vũ.
Từ xa, Lâm Động thi triển Vạn Lôi phù lục nhị tầng phù văn Luyện Hư kỳ cảnh giới hỗ trợ Tần Vũ một tay.
Đoàng! Đoàng!
Hắn hét lớn:
- Tần huynh cẩn thận.
Tần Vũ một bên lập tức kết ấn thi triển Phật Nộ Hỏa Liên kết hợp năm loại dị hỏa, khí tức cực kỳ khủng bố, ngay cả Huyết Lân Giao Long cũng cảm nhận được nguy hiểm, nó liền lui lại, rồi nhanh chóng tích tụ quang cầu đối kháng với một chiêu này của Tần Vũ.
OÀNH!
UỲNH ! UỲNH ! ĐÙNG
Uy áp chiêu này cực lớn, thổi bạt những hòn đá bên dưới ra xa một đoạn hơn hai dặm so với vị trí ban đầu.
Con Huyết Lân Giao Long bị một chiêu này bức lùi một đoạn khá xa, nó giận dữ, lần nữa ngưng tụ quang cầu, oanh thẳng về phía Tần Vũ.
Tần Vũ nhanh chóng dùng liên hoàn tam chiêu Tam Thiên Lôi Động, Thất Tinh Bộ Sát Kiếm kỹ và Thanh Phong kiếm quyết kết hợp với Trúc Lâm Khoái Bộ nhanh chóng thoát khỏi vùng trung tâm của một chiêu này.
Bành!
Nhưng vẫn bị dư uy một kích này lan đến, Tần Vũ lợi dụng mượn lực phản chấn liên tục lao về phía trước để giữ thăng bằng và tránh bị thương.
Tần Vũ xuất ra 12 phong châm, vây lấy con Huyết Lân Giao Long lại, lập tức khởi bạo Luyện Ngục Đại Trận trấn áp con yêu thú.
ĐÙNG!
Không gian vỗn tối tăm mờ mịt, bỗng chốc sáng rực một mảng.
Ở đằng xa, Tiêu Chiến và Lâm Động cũng cảm nhận sức nóng khủng bố của đại trận, bọn họ lúc này đã đi được bảy phần quãng đường.
Tần Vũ nhanh chóng lợi dụng thời cơ lao nhanh về phía trước.
Con Giao Long mau chóng thoát khốn, trên người nó cũng đã bắt đầu xuất hiện vết thương, nó lập tức truy sát Tần Vũ.
Tần Vũ hừ lạnh, tế lên thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung, bắn liên tiếp chín tiễn về phía đầu con Giao Long.
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH! UỲNH!
Con Huyết Lân Giao Long này tuy công kích có chút yếu nhưng lực phòng ngự vô cùng khủng bố, chín tiễn này cũng chỉ làm nó bị thương nhẹ, nhưng cũng thành công bức lùi nó lại một đoạn.
Tần Vũ lúc này đã đuổi sát đám người Tiêu Chiến, bọn họ cũng chỉ cách bình đài một khoảng nữa thôi.
Tần Vũ quăng ra liên tiếp 10 cái pháp bảo tiêu hao, liên tục kích nổ.
BÀNH! BÀNH!
Con Giao Long bị cản lại, liên tục gào thét, nó lần nữa ngưng tụ quang cầu, chuẩn bị oanh về phía ba người bọn họ.
Tần Vũ cảm nhận được khí tức nguy hiểm nồng đậm, hắn vội nói:
- Nguy hiểm, nhanh chóng tiến vào bình đài!
Tần Vũ thấy đà này không ổn, liền kích nổ một pháp bảo tiêu hao ở gần sau lưng ba người.
Bành!
Uy áp đẩy mạnh bọn họ lao về phía trước, kịp thời né tránh một chiêu kia của con giao long.
OÀNH!
Phong áp của quang cầu bạo nổ đằng sau vừa vặn thổi bạt bọn họ về phía bình đài, Tiêu Chiến ngã dúi dụi trên mặt đất, Lâm Động chật vật cũng đáp đất thành công, duy chỉ mình Tần Vũ nhẹ nhàng tiếp đất.
Tiêu Chiến cười xuề xòa nói:
- Hề hề, chúng ta thật may mắn!
Lâm Động bội phục chắp tay nói với Tần Vũ:
- Tần huynh quả thực danh bất hư truyền!
Tần Vũ khoát tay nói:
- Chỉ là may mắn mà thôi.
Quả thật, trận này mà nói xác thực cũng không phải là quá khó, chỉ cần sử dụng những chiêu thức có phong áp mạnh mẽ, đẩy lùi Huyết Lân Giao Long lại phối hợp với thân pháp liên tục di chuyển phía trước là có thể thông quan.
Nếu như cường ngạnh đối kháng, hòng giết nó mà nói, thì thật sự là tìm đường chết.
Tần Vũ ngay từ ban đầu đã xác định rõ ràng mục tiêu cho ba người bọn họ, cho nên mới có thể dễ dàng vượt qua như vậy.
Tiêu Chiến phủi phủi quần áo, rồi cũng chắp tay nói với Tần Vũ:
- Tần đệ, cảm ơn đệ!
Một khắc cuối cùng kia, nếu không nhờ Tần Vũ quyết đoán, kích nổ pháp bảo tiêu hao mượn lực đẩy bọn họ lao về phía trước, có lẽ ba người bọn họ lành ít dữ nhiều.
Tiêu Chiến và Lâm Động quả thật bội phục cách làm này của Tần Vũ.
Không những Tần Vũ nắm rõ chiêu thức mà còn vận dụng thành thạo, biến hóa theo tình thế chiến đấu, vô cùng lão luyện.
Con Huyết Lân Giao Long bay lượn một hồi xung quanh bình đài thì hóa thành một bộ Huyết Lân Giao Long giáp, lúc này một giọng nói cổ lão vang lên:
- Tiểu tử, đây là phần thưởng của ngươi.
Nói rồi Huyết Lân Giao Long giáp nhanh chóng nhập vào thân thể Tần Vũ.
[Đinh! Nhận được chí bảo phòng ngự thần cấp – Huyết Lân Giao Long giáp]
[Bảo vệ phần thân bên trên ký chủ, lực phòng ngự tương đương với Giao Long Đại Thừa đỉnh phong kỳ]
[Nội tại phản đòn: Tích lũy một phần lực lượng của chiêu thức địch nhân vào bên trong nội giáp, tăng cường lực phòng ngự và tích lũy quang cầu, oanh kích địch nhân]
“Di! Mạnh như vậy”
Tần Vũ tặc lưỡi, hèn gì lúc nãy, chín tiễn kia cũng chỉ làm nó bị thương nhẹ, hóa ra là lực phòng ngự khủng bố như vậy.
Hơn nữa, con Huyết Lân Giao Long do nội giáp này huyễn hóa thành nên phương thức công kích có chút đơn giản và uy lực không lớn lắm.
Lâm Động và Tiêu Chiến mừng rỡ, chắp tay chúc mừng Tần Vũ:
- Chúc mừng Tần huynh!
- Chúc mừng Tần đệ!
Nói rồi ba bọn họ đả tọa ở bình đài, tranh thủ điều chỉnh khí tức và khôi phục trước khi xông quan ải tiếp theo.
Tần Vũ nhìn xung quanh kỹ càng một lượt, trước mặt hắn có một cây cầu treo nối hai bên vách núi lại với nhau, sương mờ che khuất tầm nhìn, không thể thấy được bờ bên kia.
Nhìn kỹ trên cây cầu hình như có một vài bộ xương trắng, có lẽ là tu sĩ bị vây hãm tại đây cho đến chết.
Tần Vũ nhìn bia đá một bên cầu, đề hai dòng chữ, “Bất Hối Chi Lộ” và một câu thơ “Vạn lý độc hành vạn lý sầu”.
Tần Vũ cảm thán:
- Ài, tu tiên lộ dĩ bất hối chi lộ.
Con đường này một khi bước lên liền không thể quay đầu, phút chốc tâm tư trong lòng Tần Vũ ào ạt ùa về, chỉ là tên một địa danh, chỉ là một câu thơ thôi, mà phối hợp với quang cảnh trước mắt, nhìn thật ảo não.
Cây cầu trước mặt bây giờ nhìn thật mông lung, như con đường tu tiên hắn lựa chọn vậy, Tần Vũ nhiều lúc cũng tự hỏi, bước trên con đường tu tiên này, điểm nào mới là điểm cuối!
Tần Vũ vuốt ve Kim Mao trên vai, ánh mắt thâm thúy nhìn con đường hư vô mờ mịt trước mặt.
Qua một khắc thời gian suy nghĩ, ánh mắt của Tần Vũ từ từ hiện lên vẻ kiên định, kim nhãn như có thần, khí tức của Tần Vũ đại biến, đạo bào không gió mà bay phần phật.
Nếu như đã không có điểm cuối, vậy thì chỉ cần hắn không dừng lại.
Hắn đặt một bước chân lên cầu độc mộc, thiên địa thuế biến, bước thứ hai đã đến bờ bên kia.
Trên bờ bên kia cũng chỉ có một bia đá, nhưng lại không đề một dòng chữ nào, Tần Vũ lấy ra mộc kiếm, khắc lên tám chữ, “Tu Tiên Chi Lộ, Phá Toái Thương Khung”.
Rồi hắn mới bước vào truyền tống trận.
Bia đá ở chỗ ban đầu hắn tiến vào, ầm ầm đổ nát.
Tần Vũ xuyên qua truyền tống trận, ổn định thân hình, nhìn xung quanh, thì nhanh chóng phát hiện Tiêu Chiến và Lâm Động cũng đã tới đây.
Ba người bọn họ tranh thủ nghỉ ngơi, hàn thuyên với nhau trước khi tiếp tục xông quan.
Qua một hồi trò chuyện, Tần Vũ mới phát hiện, cửa ải đầu tiên sa mạc Thực Hồn Phong Thú chỉ có của hắn là khó nhất, còn lại của Tiêu Chiến và Lâm Động cũng chỉ có ba bốn lốc xoáy phong thú mà thôi, sử dụng mồi nhử và pháp bảo tiêu hao liền có thể dễ dàng vượt qua.
Chỉ là Lâm Động có chút tâm tư riêng cho nên ở Bất Hối Chi Lộ xém chút nữa thì quay đầu, nhưng hắn cũng không nói rõ, hai người Tần Vũ và Tiêu Chiến cũng không có hỏi thêm.
Đoạn Tần Vũ nhìn khoảng không hư ảo trước mặt.
Nguyên một vùng không gian đen kịt, chỉ có một vài điểm sáng li ti xung quanh những hòn đá trôi nổi lơ lửng trên không trung, tạo thành một con đường ngoằn nghèo, nối thẳng đến một điểm sáng to bằng quả trứng gà ở đầu kia.
Mục tiêu của bọn họ là đến được bình đài đó, là coi như thông quan.
Nhưng theo lời mô tả của Lâm Động ở đây có một con Huyết Lân Giao Long trấn giữ, chỉ cần bước chân lên trên những hòn đá này, nó sẽ xuất hiện công kích tu sĩ.
Bên trong này lại có pháp tắc cấm phi hành, bọn họ chỉ có thể đứng trên những viên đá này để di chuyển và phòng thủ, địa thế vô cùng chật hẹp, hơn nữa một khi rơi xuống, rất khó khăn để leo lên, bởi vì những hòn đá giữa các tầng ở cách xa nhau.
Hơn nữa, nếu như xui xẻo, rơi xuống vực thẳm, có thể mất mạng, mặt khác ở bên dưới có cái gì khác hay không thì Lâm Động cũng không biết rõ.
Đối với Tần Vũ một mình xông quan mà nói dựa vào tốc độ và Trúc Lâm Khoái Bộ hắn có 7 đến 8 thành tự tin thành công.
Nhưng mà bây giờ tổ đội xông quan, có chút khó khăn, nhất là Tiêu Chiến, tên này thân thủ không được tốt lắm, dù sao hắn cũng chọn đan đạo để chứng đế.
Lâm Động kiểm kê xấp Thanh Phong phù lục nhị tầng phù văn và nhất tầng phù văn một hồi lâu, rồi đột nhiên hắn nói:
- Ài, nếu như thuận lợi nhất chúng ta có thể nắm chắc 7 thành xông quan thành công.
Nhưng mà bây giờ đệ cũng không nắm chắc con Huyết Lân Giao Long ở đây đã đạt đến cảnh giới tu vi nào rồi.
Tần Vũ trầm tư một lúc rồi nói:
- Lát nữa xông quan, ta sẽ chặn hậu, hai người các ngươi tranh thủ di chuyển nhanh chóng đến bình đài bên kia, ta sẽ cầm chân con Huyết Lân Giao Long một lát rồi lập tức đuổi theo, mục tiêu chúng ta là thông quan không phải giết chiết nó.
Tiêu Chiến và Lâm Động cũng thở dài, điều Tần Vũ nói quả thật không sai, hai người bọn họ lực chiến cũng yếu, tốc độ cũng không nhanh bằng Tần Vũ, quan trọng là mục tiêu bọn họ là thông quan chứ không phải giết chết yêu thú.
Lâm Động chắp hai tay cung kính nói với Tần Vũ:
- Vậy đành phiền Tần huynh hỗ trợ một phen!
Tần Vũ cười cười nói:
- Được rồi, mọi người tranh thủ điều chỉnh trạng thái tốt nhất rồi chúng ta sẽ xuất phát.
Ba người sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, liền lập tức lao đi vun vút trên những hòn đá lơ lửng trước mặt.
Di chuyển được khoảng một phần mười đoạn đường thì từ sâu bên dưới, một tiếng long ngâm trong trẻo vang lên.
Uông!
Tần Vũ ngưng trọng nói:
- Tập trung di chuyển, không cần phải lo lắng cho ta! Dứt lời, một tia sáng đã vọt tới chỗ ba người.
Bành!
Bọn họ dễ dàng thoát được một chiêu này, Tiêu Chiến và Lâm Động lập tức dồn hết sức lực tăng tốc chạy nhanh về phía bên kia.
Còn Tần Vũ ở lại, hắn tế lên mộc kiếm, quang mang cực thịnh, hắn đang súc thế, chuẩn bị chém một chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên về phía của con Huyết Lân Giao Long bên dưới.
Bành! Đoàng! Đoàng!
Con Huyết Lân Giao Long lập tức chú ý đến Tần Vũ, nó lao vun vút về hướng của hắn.
Tần Vũ vội vàng phi thân né tránh về phía bên kia bình đài, đồng thời tế lên Thần Nông đỉnh, oanh mạnh về phía đầu của con Huyết Lân Giao Long.
Thần Nông đỉnh cấp tốc hóa lớn, bao phủ một vùng hơn mười trượng sinh sinh đụng vào thân thể của con Giao Long, sức nặng vạn cân cộng thêm khí lực của Tần Vũ truyền vào, làm con Giao Long oằn mình lui lại một đoạn.
Nó tức giận gào thét, cố gắng oanh kích vào đại đỉnh của Tần Vũ.
Từ xa, Lâm Động thi triển Vạn Lôi phù lục nhị tầng phù văn Luyện Hư kỳ cảnh giới hỗ trợ Tần Vũ một tay.
Đoàng! Đoàng!
Hắn hét lớn:
- Tần huynh cẩn thận.
Tần Vũ một bên lập tức kết ấn thi triển Phật Nộ Hỏa Liên kết hợp năm loại dị hỏa, khí tức cực kỳ khủng bố, ngay cả Huyết Lân Giao Long cũng cảm nhận được nguy hiểm, nó liền lui lại, rồi nhanh chóng tích tụ quang cầu đối kháng với một chiêu này của Tần Vũ.
OÀNH!
UỲNH ! UỲNH ! ĐÙNG
Uy áp chiêu này cực lớn, thổi bạt những hòn đá bên dưới ra xa một đoạn hơn hai dặm so với vị trí ban đầu.
Con Huyết Lân Giao Long bị một chiêu này bức lùi một đoạn khá xa, nó giận dữ, lần nữa ngưng tụ quang cầu, oanh thẳng về phía Tần Vũ.
Tần Vũ nhanh chóng dùng liên hoàn tam chiêu Tam Thiên Lôi Động, Thất Tinh Bộ Sát Kiếm kỹ và Thanh Phong kiếm quyết kết hợp với Trúc Lâm Khoái Bộ nhanh chóng thoát khỏi vùng trung tâm của một chiêu này.
Bành!
Nhưng vẫn bị dư uy một kích này lan đến, Tần Vũ lợi dụng mượn lực phản chấn liên tục lao về phía trước để giữ thăng bằng và tránh bị thương.
Tần Vũ xuất ra 12 phong châm, vây lấy con Huyết Lân Giao Long lại, lập tức khởi bạo Luyện Ngục Đại Trận trấn áp con yêu thú.
ĐÙNG!
Không gian vỗn tối tăm mờ mịt, bỗng chốc sáng rực một mảng.
Ở đằng xa, Tiêu Chiến và Lâm Động cũng cảm nhận sức nóng khủng bố của đại trận, bọn họ lúc này đã đi được bảy phần quãng đường.
Tần Vũ nhanh chóng lợi dụng thời cơ lao nhanh về phía trước.
Con Giao Long mau chóng thoát khốn, trên người nó cũng đã bắt đầu xuất hiện vết thương, nó lập tức truy sát Tần Vũ.
Tần Vũ hừ lạnh, tế lên thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung, bắn liên tiếp chín tiễn về phía đầu con Giao Long.
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH! UỲNH!
Con Huyết Lân Giao Long này tuy công kích có chút yếu nhưng lực phòng ngự vô cùng khủng bố, chín tiễn này cũng chỉ làm nó bị thương nhẹ, nhưng cũng thành công bức lùi nó lại một đoạn.
Tần Vũ lúc này đã đuổi sát đám người Tiêu Chiến, bọn họ cũng chỉ cách bình đài một khoảng nữa thôi.
Tần Vũ quăng ra liên tiếp 10 cái pháp bảo tiêu hao, liên tục kích nổ.
BÀNH! BÀNH!
Con Giao Long bị cản lại, liên tục gào thét, nó lần nữa ngưng tụ quang cầu, chuẩn bị oanh về phía ba người bọn họ.
Tần Vũ cảm nhận được khí tức nguy hiểm nồng đậm, hắn vội nói:
- Nguy hiểm, nhanh chóng tiến vào bình đài!
Tần Vũ thấy đà này không ổn, liền kích nổ một pháp bảo tiêu hao ở gần sau lưng ba người.
Bành!
Uy áp đẩy mạnh bọn họ lao về phía trước, kịp thời né tránh một chiêu kia của con giao long.
OÀNH!
Phong áp của quang cầu bạo nổ đằng sau vừa vặn thổi bạt bọn họ về phía bình đài, Tiêu Chiến ngã dúi dụi trên mặt đất, Lâm Động chật vật cũng đáp đất thành công, duy chỉ mình Tần Vũ nhẹ nhàng tiếp đất.
Tiêu Chiến cười xuề xòa nói:
- Hề hề, chúng ta thật may mắn!
Lâm Động bội phục chắp tay nói với Tần Vũ:
- Tần huynh quả thực danh bất hư truyền!
Tần Vũ khoát tay nói:
- Chỉ là may mắn mà thôi.
Quả thật, trận này mà nói xác thực cũng không phải là quá khó, chỉ cần sử dụng những chiêu thức có phong áp mạnh mẽ, đẩy lùi Huyết Lân Giao Long lại phối hợp với thân pháp liên tục di chuyển phía trước là có thể thông quan.
Nếu như cường ngạnh đối kháng, hòng giết nó mà nói, thì thật sự là tìm đường chết.
Tần Vũ ngay từ ban đầu đã xác định rõ ràng mục tiêu cho ba người bọn họ, cho nên mới có thể dễ dàng vượt qua như vậy.
Tiêu Chiến phủi phủi quần áo, rồi cũng chắp tay nói với Tần Vũ:
- Tần đệ, cảm ơn đệ!
Một khắc cuối cùng kia, nếu không nhờ Tần Vũ quyết đoán, kích nổ pháp bảo tiêu hao mượn lực đẩy bọn họ lao về phía trước, có lẽ ba người bọn họ lành ít dữ nhiều.
Tiêu Chiến và Lâm Động quả thật bội phục cách làm này của Tần Vũ.
Không những Tần Vũ nắm rõ chiêu thức mà còn vận dụng thành thạo, biến hóa theo tình thế chiến đấu, vô cùng lão luyện.
Con Huyết Lân Giao Long bay lượn một hồi xung quanh bình đài thì hóa thành một bộ Huyết Lân Giao Long giáp, lúc này một giọng nói cổ lão vang lên:
- Tiểu tử, đây là phần thưởng của ngươi.
Nói rồi Huyết Lân Giao Long giáp nhanh chóng nhập vào thân thể Tần Vũ.
[Đinh! Nhận được chí bảo phòng ngự thần cấp – Huyết Lân Giao Long giáp]
[Bảo vệ phần thân bên trên ký chủ, lực phòng ngự tương đương với Giao Long Đại Thừa đỉnh phong kỳ]
[Nội tại phản đòn: Tích lũy một phần lực lượng của chiêu thức địch nhân vào bên trong nội giáp, tăng cường lực phòng ngự và tích lũy quang cầu, oanh kích địch nhân]
“Di! Mạnh như vậy”
Tần Vũ tặc lưỡi, hèn gì lúc nãy, chín tiễn kia cũng chỉ làm nó bị thương nhẹ, hóa ra là lực phòng ngự khủng bố như vậy.
Hơn nữa, con Huyết Lân Giao Long do nội giáp này huyễn hóa thành nên phương thức công kích có chút đơn giản và uy lực không lớn lắm.
Lâm Động và Tiêu Chiến mừng rỡ, chắp tay chúc mừng Tần Vũ:
- Chúc mừng Tần huynh!
- Chúc mừng Tần đệ!
Nói rồi ba bọn họ đả tọa ở bình đài, tranh thủ điều chỉnh khí tức và khôi phục trước khi xông quan ải tiếp theo.
Danh sách chương