Ba ngày sau, tại đình viện của Lâm Động ở nội môn thượng cổ Thanh Vân tông, Lâm Động đang hướng dẫn bọn họ chi tiết đường đi nước bước bên trong động phủ, Tần Vũ và Tiêu Chiến cũng hiếu kỳ làm sao hắn biết rõ như vậy, nhưng lại không hỏi, bởi vì ai cũng có bí mật riêng của mình.
Lâm Động thở ra một hơi:
- Các huynh đã nắm rõ chưa?
Tần Vũ và Tiêu Chiến gật đầu, đáp lời hắn:
- Đã rõ Lâm đệ.
Lâm Động lại nói:
- Vậy hẹn mọi người 30 ngày sau tại chỗ này chúng ta cùng xuất phát!
Hai người Tần Vũ lập tức đồng ý:
- Được! Mọi người hãy chuẩn bị kỹ càng.
Nói đoạn, bọn họ bàn thêm một hai chuyện phiếm, sau đó cáo biệt nhau trở về chuẩn bị và sắp xếp sự vụ cho chuyến đi sắp tới.
Tần Vũ trên đường trở về cũng suy tính cẩn thận, chuyến đi lần này đan dược sẽ do Tiêu Chiến phụ trách, phù lục sẽ do Lâm Động luyện chế, còn về phần hắn sẽ chuẩn bị thêm một số pháp bảo tiêu hao để phụ trợ chiến đấu, hoặc nhờ mối quan hệ của hắn nâng cấp pháp bảo cho mọi người nếu thời gian cho phép.
Tiêu Chiến và Lâm Động thời gian qua cũng thu gom nguyên vật liệu sửa chữa, nâng cấp và tu bổ pháp bảo, nhưng mà chi phí đắt đỏ và mối quan hệ với tông sư cấp cao cũng không có, nên chần chừ chưa thực hiện.
Nay có việc cấp bách cần dùng, đành mặt dày nhờ Tần Vũ, phải biết một lần nhờ vả tông sư, không hề dễ dàng, vô cùng quý báu.
Tần Vũ cũng vui vẻ nhận lời, bởi vì hắn có thể sử dụng hệ thống, sửa chữa và tu bổ pháp bảo, còn về phần nâng cấp, thì nhờ lão tổ Tần thế gia ra mặt trợ giúp cho hai lần cơ duyên.
Cuối cùng hắn cũng nhở vả thành công hai vị tông sư hỗ trợ nâng cấp pháp bảo thiên cấp từ trung phẩm lên thượng phẩm, bởi vì thời gian hạn chế nên chỉ có thể làm được như vậy.
Kết quả như vậy mà nói, cũng đã rất tốt rồi, thượng phẩm thiên cấp pháp bảo lực chiến cũng cao hơn rất nhiều so với thiên cấp pháp bảo thông thường.
Ngoài ra Tần Vũ cũng cẩn thận chuẩn bị thêm một số loại pháp bảo tiêu hao khác, dựa trên hướng dẫn chi tiết của Lâm Động để cho ba người dễ dàng tiến vào động phủ truyền thừa hơn.
Lần này trước khi rời đi Tần Vũ cũng xác định có thể tiêu tốn một khoảng thời gian khá lâu, nên cũng chuẩn bị kế hoạch chi tiết cho 3 năm tới ở chỗ Tần Nhược Tuyết và Lăng thống lĩnh để bọn họ dựa vào đó mà có thể tùy cơ ứng biến.
Cuối cùng ngày hẹn cũng đã đến, ba người bọn họ gặp mặt tại đình viện của Lâm Động, Tần Vũ cũng cẩn thận mang theo Kim Mao đi cùng để đề phòng bất trắc.
Còn Tử Yên thì mấy ngày trước nó nói, nó cảm giác sắp đột phá cho nên ở lại, đi vào sâu trong tông môn nhờ hai lão thái tổ, hỗ trợ nó đột phá một tay.
Sau khi lần nữa kiểm kê vật phẩm, lúc này Lâm Động mới nói:
- Đi thôi!
Tiêu Chiến và Tần Vũ lần lượt gật đầu đáp ứng.
Ba người bọn họ cấp tốc phi hành đi đến địa điểm của động phủ truyền thừa.
Hơn mười mấy ngày sau, bọn họ cũng đã đến vị trí của động phủ truyền thừa.
Cái động phủ này hạ lạc ở một vị trí vô cùng hiểm trở, nằm sâu dưới vách núi chật hẹp ở vùng trung tâm ma thú sơn mạch.
Mây mù quanh năm che lấp đi tầm nhìn bên dưới, vô cùng khó phát hiện.
Hơn nữa, còn phải đi qua tầng tầng lớp lớp trận pháp che giấu mới có thể đến được cửa động phủ truyền thừa.
Tiêu Chiến lẫn Tần Vũ đều vô cùng thắc mắc, không hiểu sao tên Lâm Động có thể phát hiện ra nó.
Tần Vũ trong lòng cảm khái, quả nhiên là khí vận chi tử, khó như vậy cũng có thể biết đến, không những vậy còn biết chi tiết cách phá giải ba cửa ải đầu tiên.
Trước khi tiến vào truyền tống trận, Lâm Động lần nữa nhắc nhở:
- Hai cửa ải đầu tiên, hung hiểm nhất chỉ có Bất Hối Chi Lộ, mong hai huynh nhớ kỹ, dù xảy ra chuyện gì cũng không được quay đầu.
Qua được hai cửa ải này sẽ lần nữa tập hợp tại một chỗ, chúng ta cùng lúc hợp sức xông qua cửa ải thứ ba ắt sẽ thành công.
Còn sau đó phải dựa vào thực lực và vận khí của chúng ta.
Tần Vũ là Tiêu Chiến gật đầu đáp lời hắn, rồi ba người bắt đầu tiến vào bên trong.
Tần Vũ nheo mắt nhìn, khu vực đầu tiên gọi là sa mạc Thực Hồn Phong Thú.
Những con tiểu thú này bay thành đàn, tạo thành cơn lốc nhỏ, có thể tấn công thần hồn tu sĩ, loài này chỉ xuất hiện ở phía nam sa mạc ở khu vực phía tây của Nhân Tộc vực, cũng là một bộ phận của Táng Địa bây giờ.
Để vượt qua được ải này, nói dễ không dễ nói khó không khó, chỉ cần xông qua được truyền tống trận ở sau lưng bọn tiểu thú này liền thành công.
Nhưng mà có lẽ tính toán của người lập nên động phủ truyền thừa này có chút sai sót, nên bây giờ tiểu thú ở đây phát triển vô cùng đông đúc, lên đến hàng vạn con, tập hợp thành 10 cái lốc xoáy, bay qua lại bên trong sa mạc.
Luyện Hư kỳ đỉnh phong, muốn cường ngạnh xông qua đây cũng phải trầy da tróc vẩy.
Khu vực thử thách này chỉ có phương viên tầm mười dặm, tương đối chật hẹp, bây giờ lại bao phủ chi chít bởi lũ Thực Hồn Phong Thú, tăng thêm phần khó khăn.
Những con Thực Hồn Phong Thú này sinh trưởng ở sa mạc nên khả năng kháng hỏa hệ vũ kỹ rất tốt, lại nhanh nhẹn vô cùng.
Muốn xông qua ải này cần phải có mồi nhử, là linh dịch bồi bổ thần hồn.
Tiêu Chiến cũng đã luyện chế cho bọn họ, nhưng xa xa vẫn còn chưa đủ, bởi vì số lượng Thực Hồn Phong Thú chỗ này quá đông.
Chỉ đủ để cầm cự đi qua một phần ba quãng đường, đoạn còn lại phải dựa vào thực lực.
Chính vì vậy mà Tần Vũ chưa vội xông loạn, bình tĩnh quan sát đám Thực Hồn Phong Thú xem thử tập tính của bọn chúng ở đây như thế nào mới tính đến sách lược vượt ải.
Cái động phủ này dựa theo lời của Lâm Động nói, có thể là động phủ truyền thừa của Tổ sư Viêm Phù Tổ để lại, bởi vì lão độc lai độc vãng nên không có đệ tử, nên mới để lại thử thách khó khăn như vậy để tìm người thừa kế xứng đáng.
Trải qua năm ngày quan sát, Tần Vũ cũng hiểu một chút tập tính của những con Thực Hồn Phong Thú này.
Bình thường vào ban đêm, tốc độ bọn chúng sẽ giảm xuống rõ rệt, hơn nữa thường chỉ bay tán loạn cố định ở một chỗ, chứ không di chuyển liên tục như ban ngày.
Để chứng thực điều đó Tần Vũ, di chuyển một thanh phi kiếm có bôi linh dịch bồi bổ thần hồn bên trên, từ từ di động qua đó.
Đoạn đầu khá suôn sẻ, bỗng dưng ào một cái đám Thực Hồn Phong Thú ầm ầm lao đến, nhưng tốc độ chậm hơn ban ngày một chút.
Nhìn một màn này Tần Vũ liền xác định một điều, ban đêm hay ban ngày, giác quan của Thực Hồn Phong Thú vẫn mạnh mẽ như nhau.
Nghĩ đoạn, hắn giương cung bắn thử một tiễn mang theo Cốt Linh Lãnh Hỏa về phía đám Thực Hồn Phong Thú, dị hỏa bùng nổ, đám phong thú này lập tức sợ hãi bay thấp xuống và dạt ra xung quanh né tránh.
Tần Vũ mỉm cười, hắn đã nghĩ ra cách để an toàn vượt qua.
Áng theo tốc độ ban đêm, Tần Vũ tự tin có thể bỏ lại đám này ở phía sau, hơn nữa chuẩn bị thêm mồi nhử đảm bảo có thể thành công đến 9 thành.
Nghĩ là làm, Tần Vũ tế lên pháp bảo tiêu hao bắt đầu tích lũy Phật Nộ Hỏa Liên vào bên trong, thẳng đến khi tích lũy Phật Nộ Hỏa Liên vào sáu cái pháp bảo, đồng thời bôi lên dược dịch bồi bổ thần hồn, hắn mới ngừng lại.
Bây giờ trời cũng đã sáng, Tần Vũ đành chờ đến đêm nay mới bắt đầu xông quan.
May mắn nhờ có Lâm Động chỉ dẫn, chỉ cần ở trong khu vực nền gạch màu đen này quan sát, tìm ra sách lược kỹ càng trước khi xông quan, phong thú sẽ không tấn công đến, thủ đoạn của lão tiền bối ở đây cũng thật là cao minh.
Ban đêm cũng đã đến, Tần Vũ nắm vững thời cơ, phóng ra hai cái pháp bảo tiêu hao bay về hai hướng hai bên, dẫn dụ Thực Hồn Phong Thú tập trung lại.
Tần Vũ ngưng trọng, đợi bốn cơn lốc phong thú ở hai bên, tập trung lại chỗ pháp bảo, hắn liền lấy Cốt Linh Lãnh Hỏa bao phủ toàn thân lập tức xông quan.
Bành! Bành!
Tần Vũ cũng kích nổ pháp bảo, thiêu đốt mấy con phong thú đồng thời dọa bọn chúng bay thấp xuống và dạt ra né tránh.
Vừa tiến lên phía trước, Tần Vũ lại ném ra hai cái pháp bảo ở hai bên, tiếp tục dẫn dụ hai cái lốc xoáy phong thú.
Bành! Bành!
Hắn đã đi được một phần ba quãng đường, bây giờ đám phong thú đằng sau lẫn đằng trước đã chú ý đến hắn.
Tần Vũ lập tức, ném ra hai cái pháp bảo còn hy vọng thu hút được bọn chúng, lại cật lực tăng tốc phi hành.
Bành! Bành!
Những con phong thú, liên tục bị bạo nổ, sau một thời gian sợ hãi liền vô cùng cường bạo bay ráo riết sau lưng Tần Vũ.
Tốc độ Tần Vũ nhanh đến cực điểm, bỏ bọn chúng ở một đoạn phía sau khá xa, nhưng hắn cũng không dám lơi lỏng.
Đợi truyền tống trận trước mắt vừa vào tầm chiêu, liền thi triển liên hoàn kỹ năng Tam Thiên Lôi Động, Thất Tinh Bộ Sát kiếm kỹ và Phong Vân kiếm quyết kết hợp với Trúc Lâm Khoái Bộ thuấn di đến phía trước.
Thân hình Tần Vũ vừa vặn lọt vào bên trong khu vực nền gạch màu đen, đám Thực Hồn Phong Thú đang ào ào truy theo Tần Vũ, cũng đột ngột dừng lại, bay loạn xạ trước mặt hắn hồi lâu rồi mới trở về chỗ cũ, lúc này hắn mới thở ra một hơi.
Nếu như trong tình huống những con phong thú này có dạng công kích bình thường mà nói, hắn có thể cường ngạnh xông qua.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ bọn chúng có thể công kích thần hồn, bắt buộc Tần Vũ phải cẩn thận như vậy, một khi lỗ mãng, đạo tử thân vong.
Tần Vũ ngưng thần điều tức, ổn định trạng thái, cẩn thận nhớ lại những chỉ dẫn của Lâm Động trước khi xông quan ải tiếp theo.
Sau cánh cửa truyền tống trận này là cửa ải mà Lâm Động gọi là Bất Hối Chi Lộ, nhưng Tần Vũ không vội, tiến hành dùng [Thần Nhãn] quan sát nền gạch màu đen và bố trí ở đây, tìm hiểu trận pháp có thể che giấu hắn khỏi nhận thức của Thực Hồn Phong Thú.
Lúc đầu, hắn cũng đã có ý định này, nhưng việc cấp bách là phải thông quan trước, nên đành dằn lại, đợi đến bây giờ mới bắt đầu tìm hiểu.
Sau khi quan sát tỉ mỉ mười ngày liên tục, hắn cũng phát hiện ra điểm mấu chốt.
Ở đây bố trí trận pháp bán thần cấp ẩn giấu hành tung và thu liễm khí tức vô cùng cao minh, lại phối hợp thêm trận pháp ngụy tạo khí tức của Thực Hồn Phong Thú, nên mới có thể che giấu hắn khỏi nhận thức của bọn chúng.
Lão đầu ở đây, sử dụng chính khí tức của Thực Hồn Phong Thú tỏa ra, hút vào bên trong trận pháp, lại phối hợp với trận pháp làm nhiễu loạn khí tức mà tạo thành trận pháp ngụy tạo khí tức này, quả nhiên là lão tiền bối, suy nghĩ và vận dụng trận pháp vô cùng thành thục.
Tần Vũ vô cùng thích thú với những phát hiện này, nhờ vậy mà hắn cũng học hỏi thêm được cách phối hợp trận pháp.
Đoạn thời gian tới nếu có rảnh rỗi hắn sẽ đổi từ cửa hàng hệ thống một số điển tịch kiến giải về trận pháp để nghiên cứu thêm, chiêu số chỉ cần một vài sự biến đổi và phối hợp nhỏ liền tạo ra những tác dụng vượt ngoài sức tưởng tượng.
Ban đầu hắn còn định cạy gạch lát nền ở đây để mang đi, nhưng may là hắn không lỗ mãng từ đầu.
Bởi vì chúng là một phần của trận pháp, nếu không quả thực được không bằng mất.
Tần Vũ có chút tiếc hận nhìn những viên gạch lát ở đây, nhưng cũng đành bỏ đi, sau này tìm cách phục chế lại vậy.
Nói rồi, Tần Vũ tiến vào bên trong tuyền tống trận, đi đến cửa ải tiếp theo, Bất Hối Chi Lộ.
Lâm Động thở ra một hơi:
- Các huynh đã nắm rõ chưa?
Tần Vũ và Tiêu Chiến gật đầu, đáp lời hắn:
- Đã rõ Lâm đệ.
Lâm Động lại nói:
- Vậy hẹn mọi người 30 ngày sau tại chỗ này chúng ta cùng xuất phát!
Hai người Tần Vũ lập tức đồng ý:
- Được! Mọi người hãy chuẩn bị kỹ càng.
Nói đoạn, bọn họ bàn thêm một hai chuyện phiếm, sau đó cáo biệt nhau trở về chuẩn bị và sắp xếp sự vụ cho chuyến đi sắp tới.
Tần Vũ trên đường trở về cũng suy tính cẩn thận, chuyến đi lần này đan dược sẽ do Tiêu Chiến phụ trách, phù lục sẽ do Lâm Động luyện chế, còn về phần hắn sẽ chuẩn bị thêm một số pháp bảo tiêu hao để phụ trợ chiến đấu, hoặc nhờ mối quan hệ của hắn nâng cấp pháp bảo cho mọi người nếu thời gian cho phép.
Tiêu Chiến và Lâm Động thời gian qua cũng thu gom nguyên vật liệu sửa chữa, nâng cấp và tu bổ pháp bảo, nhưng mà chi phí đắt đỏ và mối quan hệ với tông sư cấp cao cũng không có, nên chần chừ chưa thực hiện.
Nay có việc cấp bách cần dùng, đành mặt dày nhờ Tần Vũ, phải biết một lần nhờ vả tông sư, không hề dễ dàng, vô cùng quý báu.
Tần Vũ cũng vui vẻ nhận lời, bởi vì hắn có thể sử dụng hệ thống, sửa chữa và tu bổ pháp bảo, còn về phần nâng cấp, thì nhờ lão tổ Tần thế gia ra mặt trợ giúp cho hai lần cơ duyên.
Cuối cùng hắn cũng nhở vả thành công hai vị tông sư hỗ trợ nâng cấp pháp bảo thiên cấp từ trung phẩm lên thượng phẩm, bởi vì thời gian hạn chế nên chỉ có thể làm được như vậy.
Kết quả như vậy mà nói, cũng đã rất tốt rồi, thượng phẩm thiên cấp pháp bảo lực chiến cũng cao hơn rất nhiều so với thiên cấp pháp bảo thông thường.
Ngoài ra Tần Vũ cũng cẩn thận chuẩn bị thêm một số loại pháp bảo tiêu hao khác, dựa trên hướng dẫn chi tiết của Lâm Động để cho ba người dễ dàng tiến vào động phủ truyền thừa hơn.
Lần này trước khi rời đi Tần Vũ cũng xác định có thể tiêu tốn một khoảng thời gian khá lâu, nên cũng chuẩn bị kế hoạch chi tiết cho 3 năm tới ở chỗ Tần Nhược Tuyết và Lăng thống lĩnh để bọn họ dựa vào đó mà có thể tùy cơ ứng biến.
Cuối cùng ngày hẹn cũng đã đến, ba người bọn họ gặp mặt tại đình viện của Lâm Động, Tần Vũ cũng cẩn thận mang theo Kim Mao đi cùng để đề phòng bất trắc.
Còn Tử Yên thì mấy ngày trước nó nói, nó cảm giác sắp đột phá cho nên ở lại, đi vào sâu trong tông môn nhờ hai lão thái tổ, hỗ trợ nó đột phá một tay.
Sau khi lần nữa kiểm kê vật phẩm, lúc này Lâm Động mới nói:
- Đi thôi!
Tiêu Chiến và Tần Vũ lần lượt gật đầu đáp ứng.
Ba người bọn họ cấp tốc phi hành đi đến địa điểm của động phủ truyền thừa.
Hơn mười mấy ngày sau, bọn họ cũng đã đến vị trí của động phủ truyền thừa.
Cái động phủ này hạ lạc ở một vị trí vô cùng hiểm trở, nằm sâu dưới vách núi chật hẹp ở vùng trung tâm ma thú sơn mạch.
Mây mù quanh năm che lấp đi tầm nhìn bên dưới, vô cùng khó phát hiện.
Hơn nữa, còn phải đi qua tầng tầng lớp lớp trận pháp che giấu mới có thể đến được cửa động phủ truyền thừa.
Tiêu Chiến lẫn Tần Vũ đều vô cùng thắc mắc, không hiểu sao tên Lâm Động có thể phát hiện ra nó.
Tần Vũ trong lòng cảm khái, quả nhiên là khí vận chi tử, khó như vậy cũng có thể biết đến, không những vậy còn biết chi tiết cách phá giải ba cửa ải đầu tiên.
Trước khi tiến vào truyền tống trận, Lâm Động lần nữa nhắc nhở:
- Hai cửa ải đầu tiên, hung hiểm nhất chỉ có Bất Hối Chi Lộ, mong hai huynh nhớ kỹ, dù xảy ra chuyện gì cũng không được quay đầu.
Qua được hai cửa ải này sẽ lần nữa tập hợp tại một chỗ, chúng ta cùng lúc hợp sức xông qua cửa ải thứ ba ắt sẽ thành công.
Còn sau đó phải dựa vào thực lực và vận khí của chúng ta.
Tần Vũ là Tiêu Chiến gật đầu đáp lời hắn, rồi ba người bắt đầu tiến vào bên trong.
Tần Vũ nheo mắt nhìn, khu vực đầu tiên gọi là sa mạc Thực Hồn Phong Thú.
Những con tiểu thú này bay thành đàn, tạo thành cơn lốc nhỏ, có thể tấn công thần hồn tu sĩ, loài này chỉ xuất hiện ở phía nam sa mạc ở khu vực phía tây của Nhân Tộc vực, cũng là một bộ phận của Táng Địa bây giờ.
Để vượt qua được ải này, nói dễ không dễ nói khó không khó, chỉ cần xông qua được truyền tống trận ở sau lưng bọn tiểu thú này liền thành công.
Nhưng mà có lẽ tính toán của người lập nên động phủ truyền thừa này có chút sai sót, nên bây giờ tiểu thú ở đây phát triển vô cùng đông đúc, lên đến hàng vạn con, tập hợp thành 10 cái lốc xoáy, bay qua lại bên trong sa mạc.
Luyện Hư kỳ đỉnh phong, muốn cường ngạnh xông qua đây cũng phải trầy da tróc vẩy.
Khu vực thử thách này chỉ có phương viên tầm mười dặm, tương đối chật hẹp, bây giờ lại bao phủ chi chít bởi lũ Thực Hồn Phong Thú, tăng thêm phần khó khăn.
Những con Thực Hồn Phong Thú này sinh trưởng ở sa mạc nên khả năng kháng hỏa hệ vũ kỹ rất tốt, lại nhanh nhẹn vô cùng.
Muốn xông qua ải này cần phải có mồi nhử, là linh dịch bồi bổ thần hồn.
Tiêu Chiến cũng đã luyện chế cho bọn họ, nhưng xa xa vẫn còn chưa đủ, bởi vì số lượng Thực Hồn Phong Thú chỗ này quá đông.
Chỉ đủ để cầm cự đi qua một phần ba quãng đường, đoạn còn lại phải dựa vào thực lực.
Chính vì vậy mà Tần Vũ chưa vội xông loạn, bình tĩnh quan sát đám Thực Hồn Phong Thú xem thử tập tính của bọn chúng ở đây như thế nào mới tính đến sách lược vượt ải.
Cái động phủ này dựa theo lời của Lâm Động nói, có thể là động phủ truyền thừa của Tổ sư Viêm Phù Tổ để lại, bởi vì lão độc lai độc vãng nên không có đệ tử, nên mới để lại thử thách khó khăn như vậy để tìm người thừa kế xứng đáng.
Trải qua năm ngày quan sát, Tần Vũ cũng hiểu một chút tập tính của những con Thực Hồn Phong Thú này.
Bình thường vào ban đêm, tốc độ bọn chúng sẽ giảm xuống rõ rệt, hơn nữa thường chỉ bay tán loạn cố định ở một chỗ, chứ không di chuyển liên tục như ban ngày.
Để chứng thực điều đó Tần Vũ, di chuyển một thanh phi kiếm có bôi linh dịch bồi bổ thần hồn bên trên, từ từ di động qua đó.
Đoạn đầu khá suôn sẻ, bỗng dưng ào một cái đám Thực Hồn Phong Thú ầm ầm lao đến, nhưng tốc độ chậm hơn ban ngày một chút.
Nhìn một màn này Tần Vũ liền xác định một điều, ban đêm hay ban ngày, giác quan của Thực Hồn Phong Thú vẫn mạnh mẽ như nhau.
Nghĩ đoạn, hắn giương cung bắn thử một tiễn mang theo Cốt Linh Lãnh Hỏa về phía đám Thực Hồn Phong Thú, dị hỏa bùng nổ, đám phong thú này lập tức sợ hãi bay thấp xuống và dạt ra xung quanh né tránh.
Tần Vũ mỉm cười, hắn đã nghĩ ra cách để an toàn vượt qua.
Áng theo tốc độ ban đêm, Tần Vũ tự tin có thể bỏ lại đám này ở phía sau, hơn nữa chuẩn bị thêm mồi nhử đảm bảo có thể thành công đến 9 thành.
Nghĩ là làm, Tần Vũ tế lên pháp bảo tiêu hao bắt đầu tích lũy Phật Nộ Hỏa Liên vào bên trong, thẳng đến khi tích lũy Phật Nộ Hỏa Liên vào sáu cái pháp bảo, đồng thời bôi lên dược dịch bồi bổ thần hồn, hắn mới ngừng lại.
Bây giờ trời cũng đã sáng, Tần Vũ đành chờ đến đêm nay mới bắt đầu xông quan.
May mắn nhờ có Lâm Động chỉ dẫn, chỉ cần ở trong khu vực nền gạch màu đen này quan sát, tìm ra sách lược kỹ càng trước khi xông quan, phong thú sẽ không tấn công đến, thủ đoạn của lão tiền bối ở đây cũng thật là cao minh.
Ban đêm cũng đã đến, Tần Vũ nắm vững thời cơ, phóng ra hai cái pháp bảo tiêu hao bay về hai hướng hai bên, dẫn dụ Thực Hồn Phong Thú tập trung lại.
Tần Vũ ngưng trọng, đợi bốn cơn lốc phong thú ở hai bên, tập trung lại chỗ pháp bảo, hắn liền lấy Cốt Linh Lãnh Hỏa bao phủ toàn thân lập tức xông quan.
Bành! Bành!
Tần Vũ cũng kích nổ pháp bảo, thiêu đốt mấy con phong thú đồng thời dọa bọn chúng bay thấp xuống và dạt ra né tránh.
Vừa tiến lên phía trước, Tần Vũ lại ném ra hai cái pháp bảo ở hai bên, tiếp tục dẫn dụ hai cái lốc xoáy phong thú.
Bành! Bành!
Hắn đã đi được một phần ba quãng đường, bây giờ đám phong thú đằng sau lẫn đằng trước đã chú ý đến hắn.
Tần Vũ lập tức, ném ra hai cái pháp bảo còn hy vọng thu hút được bọn chúng, lại cật lực tăng tốc phi hành.
Bành! Bành!
Những con phong thú, liên tục bị bạo nổ, sau một thời gian sợ hãi liền vô cùng cường bạo bay ráo riết sau lưng Tần Vũ.
Tốc độ Tần Vũ nhanh đến cực điểm, bỏ bọn chúng ở một đoạn phía sau khá xa, nhưng hắn cũng không dám lơi lỏng.
Đợi truyền tống trận trước mắt vừa vào tầm chiêu, liền thi triển liên hoàn kỹ năng Tam Thiên Lôi Động, Thất Tinh Bộ Sát kiếm kỹ và Phong Vân kiếm quyết kết hợp với Trúc Lâm Khoái Bộ thuấn di đến phía trước.
Thân hình Tần Vũ vừa vặn lọt vào bên trong khu vực nền gạch màu đen, đám Thực Hồn Phong Thú đang ào ào truy theo Tần Vũ, cũng đột ngột dừng lại, bay loạn xạ trước mặt hắn hồi lâu rồi mới trở về chỗ cũ, lúc này hắn mới thở ra một hơi.
Nếu như trong tình huống những con phong thú này có dạng công kích bình thường mà nói, hắn có thể cường ngạnh xông qua.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ bọn chúng có thể công kích thần hồn, bắt buộc Tần Vũ phải cẩn thận như vậy, một khi lỗ mãng, đạo tử thân vong.
Tần Vũ ngưng thần điều tức, ổn định trạng thái, cẩn thận nhớ lại những chỉ dẫn của Lâm Động trước khi xông quan ải tiếp theo.
Sau cánh cửa truyền tống trận này là cửa ải mà Lâm Động gọi là Bất Hối Chi Lộ, nhưng Tần Vũ không vội, tiến hành dùng [Thần Nhãn] quan sát nền gạch màu đen và bố trí ở đây, tìm hiểu trận pháp có thể che giấu hắn khỏi nhận thức của Thực Hồn Phong Thú.
Lúc đầu, hắn cũng đã có ý định này, nhưng việc cấp bách là phải thông quan trước, nên đành dằn lại, đợi đến bây giờ mới bắt đầu tìm hiểu.
Sau khi quan sát tỉ mỉ mười ngày liên tục, hắn cũng phát hiện ra điểm mấu chốt.
Ở đây bố trí trận pháp bán thần cấp ẩn giấu hành tung và thu liễm khí tức vô cùng cao minh, lại phối hợp thêm trận pháp ngụy tạo khí tức của Thực Hồn Phong Thú, nên mới có thể che giấu hắn khỏi nhận thức của bọn chúng.
Lão đầu ở đây, sử dụng chính khí tức của Thực Hồn Phong Thú tỏa ra, hút vào bên trong trận pháp, lại phối hợp với trận pháp làm nhiễu loạn khí tức mà tạo thành trận pháp ngụy tạo khí tức này, quả nhiên là lão tiền bối, suy nghĩ và vận dụng trận pháp vô cùng thành thục.
Tần Vũ vô cùng thích thú với những phát hiện này, nhờ vậy mà hắn cũng học hỏi thêm được cách phối hợp trận pháp.
Đoạn thời gian tới nếu có rảnh rỗi hắn sẽ đổi từ cửa hàng hệ thống một số điển tịch kiến giải về trận pháp để nghiên cứu thêm, chiêu số chỉ cần một vài sự biến đổi và phối hợp nhỏ liền tạo ra những tác dụng vượt ngoài sức tưởng tượng.
Ban đầu hắn còn định cạy gạch lát nền ở đây để mang đi, nhưng may là hắn không lỗ mãng từ đầu.
Bởi vì chúng là một phần của trận pháp, nếu không quả thực được không bằng mất.
Tần Vũ có chút tiếc hận nhìn những viên gạch lát ở đây, nhưng cũng đành bỏ đi, sau này tìm cách phục chế lại vậy.
Nói rồi, Tần Vũ tiến vào bên trong tuyền tống trận, đi đến cửa ải tiếp theo, Bất Hối Chi Lộ.
Danh sách chương