Tần Vũ và Tử Yên một mạch thuận lợi di chuyển bên trong kiến trúc đổ nát, hỗn độn, bỗng dưng hắn đột ngột dừng lại, làm Tử Yên lỡ đà va cả vào người hắn.
Lúc này Tần Vũ cảm nhận có thứ gì đó không ổn, từ lúc hắn bắt đầu di chuyển đến nay, đều sử dụng [Thần Nhãn] xem xét kỹ lưỡng mọi thứ xung quanh.
Di chuyển được một đoạn đường cũng tương đối dài, hắn liền phát hiện những trận pháp và kiến trúc phòng hộ bố trí ở đây hình như có người ra tay phá hủy.
“Là những người vào trước đây, hay ở trong này còn có những tồn tại khác cố ý làm như vậy?”
Tần Vũ tự hỏi trong lòng, hắn rùng mình một cái, rồi lặng lẽ nâng cao cảnh giác.
Tần Vũ nhìn ngó xung quanh một lần nữa, nếu là những người lần trước đi vào, thì tu vi cũng chỉ ở Hóa Thần Kỳ đỉnh phong là tối đa, tại sao lại phải phí công phá hủy nơi này với quy mô lớn như vậy.
Chẳng lẽ là phát sinh đại chiến với sinh vật cường đại nào ở bên trong này, Tần Vũ hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh rồi cẩn thận điều tra vết tích chiến đấu.
Theo như hắn thấy thì dấu vết tàn phá ở đây đều đồng nhất với nhau, dường như là của cùng một người ra tay.
Vậy thì lạ quá! Tu sĩ tiến vào đây không lẽ có thâm thù đại hận với Âm Thi Tông, tại sao lại phá hủy tàn bạo quy mô lớn như vậy.
Trong tình huống bình thường mà nói, nếu là tu sĩ vào đây thám bảo, khẳng định bọn họ sẽ vô cùng cẩn thận và tiết kiệm sức lực.
Chắc chắn sẽ không ra tay phá hủy quy mô lớn như vậy, bọn họ sẽ tận lực phá giải một con đường ngắn nhất và an toàn nhất để di chuyển mà thôi.
Tàn hồn từ xa thấy Tần Vũ đột nhiên dừng lại điều tra, làm tàn hồn này trở nên cấp bách, lẩm bẩm một mình:
- Tiểu tử ngươi còn chần chờ gì, mau tiến vào đây! Ở bên trong kiến trúc đổ nát, Tần Vũ vẫn cẩn thận dò xét, bây giờ hắn đã có thể khẳng định, là có người cố tình phá hủy những trận pháp và kiến trúc phòng hộ ở nơi này.
Hơn nữa, còn có thể nói là do tồn tại nào đó ở bên trong này gây ra.
Bởi vì, dựa theo dấu tích tàn phá, thì uy lực của những chiêu thức này, tuyệt đối phải là Luyện Hư kỳ trở lên.
Chuyện này phải nói là do tàn hồn của nữ tông chủ của Âm Thi Tông mấy trăm năm trước tính toán mình không còn chống đỡ được bao lâu, thẳng đến bây giờ chỉ có thể cầm cự bên trong Luyện Hồn Đại Trận của Âm Thi Tông để duy trì.
Lúc trước cũng có mấy nhóm tu sĩ tiến vào, nhưng lại bị trận pháp và yêu thú giết chết trước khi đến được chỗ của bà ta.
Nên liền dùng hết sức lực cuối cùng luyện chế một cái âm thi đẳng cấp Luyện Hư kỳ từ huyết nhục của bọn họ.
Sau đó liền phá hủy hết đại trận, kiến trúc phòng hộ, và diệt sát toàn bộ yêu thú bên trong này.
Để khi có tu sĩ khác tiến vào đây, có thể một đường thuận lợi tiến về năm ngọn tháp cướp đoạt bảo vật và truyền thừa, thì may ra tàn hồn nữ tông chủ mới có cơ hội đoạt xá trùng sinh.
Nếu không chẳng may đợi mòn mỏi, phút cuối mới có tu sĩ tiến vào đây, lại bị đại trận và yêu thú phòng hộ giết chết như lần trước, thì bà ta cũng coi như xong.
Cho đến bây giờ, suy tính này của nữ tông chủ không hề sai, tàn hồn cũng đã không còn duy trì được bao lâu, bây giờ bà ta chỉ mong Tần Vũ mau chóng tiến về Luyện Hồn Đại Trận mà thôi.
Diệm Cơ cũng quan sát nãy giờ, cũng có chung suy đoán như hắn, lúc này hai người không hẹn đều cùng lên tiếng:
- Có chỗ không đúng!
Tần Vũ liền hỏi lại:
- Tỷ cũng nghĩ như ta.
Diệm Cơ gật đầu đáp lời:
- Đúng vậy, khả năng là một cái bẫy.
Tần Vũ hít sâu một hơi rồi hỏi lại:
- Đoạt xá trùng sinh ?
Diệm Cơ nhanh chóng đáp lời hắn:
- Có thể là như vậy, hoặc có thể có âm mưu khác.
Dù gì đi nữa cũng phải cẩn thận.
Tần Vũ cẩn trọng đáp lời nàng:
- Ân! Ta biết rồi tỷ tỷ!
Nói rồi, hắn liền ngưng trọng hẳn ra, tứ phía xung quanh bây giờ vô cùng trống trải đìu hiu, quả thực chỗ này, không có nơi nào để ẩn nấp nữa cả.
Vậy nếu như có thể ra tay, chỉ còn có một chỗ là năm tòa tháp xung quanh Luyện Ngục Đại Trận.
Về phần đoạt xá thì hắn không sợ, bởi vì hắn có tinh thần vô cực điểm không thể bị đoạt xá, nhưng Tử Yên thì hắn không biết chắc được liệu nàng có thể bị đoạt xá hay không.
Như đoán được suy nghĩ của Tần Vũ, Diệm Cơ lên tiếng:
- Bàn Cổ Chân Long rất khó bị đoạt xá, bởi vì thức hải của nó có khí tức truyền thừa bảo vệ.
Tần Vũ nghe vậy cũng an tâm hơn, nhưng điều hắn chân chính lo sợ là âm mưu khác.
Lỡ như cái tồn tại này giống như lão đầu ở bí cảnh truyền thừa của Tiên Sơn, không phải muốn đoạt xá trùng sinh, mà muốn lần nữa luyện ra Âm Thi hoặc chờ hắn tiếp nhận truyền thừa rồi lợi dụng điều đó mà thoát khốn khỏi ràng buộc ở nơi này.
Bởi vì bình thường tông môn khi thiết lập ra bí cảnh truyền thừa, sợ người trông giữ ở đây lâu ngày sinh ra hai lòng, thoái chí bỏ nơi này mà đi, liền ràng buộc bọn họ với trận pháp truyền thừa ở trong này.
Chỉ khi nào truyền thừa được truyền xuống, bọn họ mới có thể ra ngoài.
Nhưng mà dù là vì lý do gì đi nữa đều cũng không có lợi cho hắn, khả năng sau khi lấy xong truyền thừa, sẽ bị lão đầu kia khống chế hoặc trực tiếp giết chết.
Nên hắn dứt khoát sẽ không tiếp nhận truyền thừa và bảo vật ở đây, chỉ lấy Cốt Linh Lãnh Hỏa xong liền lập tức đi ra.
Nhìn về đại đỉnh xa xa ở trước mặt Tần Vũ lần nữa tính toán, cảnh giới của đối phương hắn không thể đoán ra.
Nhưng dựa trên mô tả thì Âm Thi Tông yếu hơn rất nhiều với Tiên Sơn, nên khả năng thực lực tu vi của lão đầu còn sót lại ở đây tối đa cũng chỉ có thể là Độ Kiếp kỳ đỉnh phong mà thôi.
Tần Vũ lại hỏi:
- Khí tức của lão Thái bà đủ giết cường giả Độ Kiếp kỳ đỉnh phong hay không?
Diệm Cơ nói với hắn:
- Vẫn có cơ hội!
Hắn hít một ngụm khí lạnh, mạnh đến như vậy.
Tần Vũ ngẫm nghĩ lại cũng đúng, ngày đó lão Thái bà đánh nhau với ma tộc Đại Thừa kỳ cao thủ, lại bị hắn thả ra năm sáu tia khí tức Độ Kiếp kỳ vây lấy, vậy mà lão bà bà vẫn lành lặn vô sự, còn nhanh chóng trảm sát được hắn, thì thực lực tất nhiên phải mạnh hơn Độ Kiếp kỳ.
Diệm Cơ nói:
- Lát nữa đệ vào đó thả ra đại trận, lấy dị hỏa cật lực ngăn cản đối phương, nhanh chóng thu lấy dị hỏa rồi bỏ chạy, ta sẽ hỗ trợ đệ chống đỡ một lát!
Tần Vũ dứt khoát quyết định:
- Ân, cứ quyết như vậy đi, tốc chiến tốc thắng!
Dứt lời, hắn lại lao vun vút về phía Luyện Ngục Đại Trận.
…
Tàn hồn trong ngọn tháp, thấy vậy liền mừng rỡ, cười một tràng sung sướng.
- Haha, phải vậy chứ tiểu tử, đến đây, bảo vật đang chờ ngươi!
Lúc này Tần Vũ cảm nhận có thứ gì đó không ổn, từ lúc hắn bắt đầu di chuyển đến nay, đều sử dụng [Thần Nhãn] xem xét kỹ lưỡng mọi thứ xung quanh.
Di chuyển được một đoạn đường cũng tương đối dài, hắn liền phát hiện những trận pháp và kiến trúc phòng hộ bố trí ở đây hình như có người ra tay phá hủy.
“Là những người vào trước đây, hay ở trong này còn có những tồn tại khác cố ý làm như vậy?”
Tần Vũ tự hỏi trong lòng, hắn rùng mình một cái, rồi lặng lẽ nâng cao cảnh giác.
Tần Vũ nhìn ngó xung quanh một lần nữa, nếu là những người lần trước đi vào, thì tu vi cũng chỉ ở Hóa Thần Kỳ đỉnh phong là tối đa, tại sao lại phải phí công phá hủy nơi này với quy mô lớn như vậy.
Chẳng lẽ là phát sinh đại chiến với sinh vật cường đại nào ở bên trong này, Tần Vũ hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh rồi cẩn thận điều tra vết tích chiến đấu.
Theo như hắn thấy thì dấu vết tàn phá ở đây đều đồng nhất với nhau, dường như là của cùng một người ra tay.
Vậy thì lạ quá! Tu sĩ tiến vào đây không lẽ có thâm thù đại hận với Âm Thi Tông, tại sao lại phá hủy tàn bạo quy mô lớn như vậy.
Trong tình huống bình thường mà nói, nếu là tu sĩ vào đây thám bảo, khẳng định bọn họ sẽ vô cùng cẩn thận và tiết kiệm sức lực.
Chắc chắn sẽ không ra tay phá hủy quy mô lớn như vậy, bọn họ sẽ tận lực phá giải một con đường ngắn nhất và an toàn nhất để di chuyển mà thôi.
Tàn hồn từ xa thấy Tần Vũ đột nhiên dừng lại điều tra, làm tàn hồn này trở nên cấp bách, lẩm bẩm một mình:
- Tiểu tử ngươi còn chần chờ gì, mau tiến vào đây! Ở bên trong kiến trúc đổ nát, Tần Vũ vẫn cẩn thận dò xét, bây giờ hắn đã có thể khẳng định, là có người cố tình phá hủy những trận pháp và kiến trúc phòng hộ ở nơi này.
Hơn nữa, còn có thể nói là do tồn tại nào đó ở bên trong này gây ra.
Bởi vì, dựa theo dấu tích tàn phá, thì uy lực của những chiêu thức này, tuyệt đối phải là Luyện Hư kỳ trở lên.
Chuyện này phải nói là do tàn hồn của nữ tông chủ của Âm Thi Tông mấy trăm năm trước tính toán mình không còn chống đỡ được bao lâu, thẳng đến bây giờ chỉ có thể cầm cự bên trong Luyện Hồn Đại Trận của Âm Thi Tông để duy trì.
Lúc trước cũng có mấy nhóm tu sĩ tiến vào, nhưng lại bị trận pháp và yêu thú giết chết trước khi đến được chỗ của bà ta.
Nên liền dùng hết sức lực cuối cùng luyện chế một cái âm thi đẳng cấp Luyện Hư kỳ từ huyết nhục của bọn họ.
Sau đó liền phá hủy hết đại trận, kiến trúc phòng hộ, và diệt sát toàn bộ yêu thú bên trong này.
Để khi có tu sĩ khác tiến vào đây, có thể một đường thuận lợi tiến về năm ngọn tháp cướp đoạt bảo vật và truyền thừa, thì may ra tàn hồn nữ tông chủ mới có cơ hội đoạt xá trùng sinh.
Nếu không chẳng may đợi mòn mỏi, phút cuối mới có tu sĩ tiến vào đây, lại bị đại trận và yêu thú phòng hộ giết chết như lần trước, thì bà ta cũng coi như xong.
Cho đến bây giờ, suy tính này của nữ tông chủ không hề sai, tàn hồn cũng đã không còn duy trì được bao lâu, bây giờ bà ta chỉ mong Tần Vũ mau chóng tiến về Luyện Hồn Đại Trận mà thôi.
Diệm Cơ cũng quan sát nãy giờ, cũng có chung suy đoán như hắn, lúc này hai người không hẹn đều cùng lên tiếng:
- Có chỗ không đúng!
Tần Vũ liền hỏi lại:
- Tỷ cũng nghĩ như ta.
Diệm Cơ gật đầu đáp lời:
- Đúng vậy, khả năng là một cái bẫy.
Tần Vũ hít sâu một hơi rồi hỏi lại:
- Đoạt xá trùng sinh ?
Diệm Cơ nhanh chóng đáp lời hắn:
- Có thể là như vậy, hoặc có thể có âm mưu khác.
Dù gì đi nữa cũng phải cẩn thận.
Tần Vũ cẩn trọng đáp lời nàng:
- Ân! Ta biết rồi tỷ tỷ!
Nói rồi, hắn liền ngưng trọng hẳn ra, tứ phía xung quanh bây giờ vô cùng trống trải đìu hiu, quả thực chỗ này, không có nơi nào để ẩn nấp nữa cả.
Vậy nếu như có thể ra tay, chỉ còn có một chỗ là năm tòa tháp xung quanh Luyện Ngục Đại Trận.
Về phần đoạt xá thì hắn không sợ, bởi vì hắn có tinh thần vô cực điểm không thể bị đoạt xá, nhưng Tử Yên thì hắn không biết chắc được liệu nàng có thể bị đoạt xá hay không.
Như đoán được suy nghĩ của Tần Vũ, Diệm Cơ lên tiếng:
- Bàn Cổ Chân Long rất khó bị đoạt xá, bởi vì thức hải của nó có khí tức truyền thừa bảo vệ.
Tần Vũ nghe vậy cũng an tâm hơn, nhưng điều hắn chân chính lo sợ là âm mưu khác.
Lỡ như cái tồn tại này giống như lão đầu ở bí cảnh truyền thừa của Tiên Sơn, không phải muốn đoạt xá trùng sinh, mà muốn lần nữa luyện ra Âm Thi hoặc chờ hắn tiếp nhận truyền thừa rồi lợi dụng điều đó mà thoát khốn khỏi ràng buộc ở nơi này.
Bởi vì bình thường tông môn khi thiết lập ra bí cảnh truyền thừa, sợ người trông giữ ở đây lâu ngày sinh ra hai lòng, thoái chí bỏ nơi này mà đi, liền ràng buộc bọn họ với trận pháp truyền thừa ở trong này.
Chỉ khi nào truyền thừa được truyền xuống, bọn họ mới có thể ra ngoài.
Nhưng mà dù là vì lý do gì đi nữa đều cũng không có lợi cho hắn, khả năng sau khi lấy xong truyền thừa, sẽ bị lão đầu kia khống chế hoặc trực tiếp giết chết.
Nên hắn dứt khoát sẽ không tiếp nhận truyền thừa và bảo vật ở đây, chỉ lấy Cốt Linh Lãnh Hỏa xong liền lập tức đi ra.
Nhìn về đại đỉnh xa xa ở trước mặt Tần Vũ lần nữa tính toán, cảnh giới của đối phương hắn không thể đoán ra.
Nhưng dựa trên mô tả thì Âm Thi Tông yếu hơn rất nhiều với Tiên Sơn, nên khả năng thực lực tu vi của lão đầu còn sót lại ở đây tối đa cũng chỉ có thể là Độ Kiếp kỳ đỉnh phong mà thôi.
Tần Vũ lại hỏi:
- Khí tức của lão Thái bà đủ giết cường giả Độ Kiếp kỳ đỉnh phong hay không?
Diệm Cơ nói với hắn:
- Vẫn có cơ hội!
Hắn hít một ngụm khí lạnh, mạnh đến như vậy.
Tần Vũ ngẫm nghĩ lại cũng đúng, ngày đó lão Thái bà đánh nhau với ma tộc Đại Thừa kỳ cao thủ, lại bị hắn thả ra năm sáu tia khí tức Độ Kiếp kỳ vây lấy, vậy mà lão bà bà vẫn lành lặn vô sự, còn nhanh chóng trảm sát được hắn, thì thực lực tất nhiên phải mạnh hơn Độ Kiếp kỳ.
Diệm Cơ nói:
- Lát nữa đệ vào đó thả ra đại trận, lấy dị hỏa cật lực ngăn cản đối phương, nhanh chóng thu lấy dị hỏa rồi bỏ chạy, ta sẽ hỗ trợ đệ chống đỡ một lát!
Tần Vũ dứt khoát quyết định:
- Ân, cứ quyết như vậy đi, tốc chiến tốc thắng!
Dứt lời, hắn lại lao vun vút về phía Luyện Ngục Đại Trận.
…
Tàn hồn trong ngọn tháp, thấy vậy liền mừng rỡ, cười một tràng sung sướng.
- Haha, phải vậy chứ tiểu tử, đến đây, bảo vật đang chờ ngươi!
Danh sách chương