Hợp tác với đám người này Tần Vũ cũng không sợ bọn họ lật lọng, nếu dám lật lọng, hắn liền kêu lão Thái bà trảm sát cả đám người này.
Nói rồi hắn súc thế, chuẩn bị chém ra chiêu thức Lôi Diệm Trảm Thiên, một bên Tử Yên cũng liên tục hỗ trợ công kích từ xa.
Bành! Đoàng!
Một kiếm này của Tần Vũ trực tiếp chấn nát một mảnh lân giáp trên người con Mãng Giao, nó đau đớn gầm thét, lấy đuôi quật tứ tung, làm cả đám phải cấp tốc lùi lại.
Ba tên Luyện Hư trung kỳ có vẻ chậm chạp, suýt nữa thì bị nó quật trúng.
Chỉ khổ tên Hợp Thể trung kỳ cầm thương thuẫn, phải cố gắng dẫn dụ nó để cho những người còn lại hợp công.
Lúc này, tên Tào Trọng Nhạc, vừa đánh với vừa nói với hắn:
- Thứ lỗi cho tại hạ mạo muội, huynh đài hẳn là Tần thế tử ?
Tần Vũ cũng không ngạc nhiên gì, một kiếm kia là tuyệt chiêu trứ danh thiên hạ của Thiên trưởng lão, nên đối phương nhận biết cũng không phải là chuyện lạ.
Tần Vũ hào sảng đáp:
- Đúng vậy, không biết huynh đài là người gia tộc nào?
Tào Trọng Nhạc cũng trả lời qua loa :
- Tại hạ là Cổ Đặc Bối La.
Lão Thái bà nghe hai chữ Cổ Đặc thoáng chút nhíu mày, nhớ lại một chút chuyện gì đó.
Tần Vũ khởi bạo Long Âm Phù đại thừa kỳ, chế ngự con Mãng Giao trong chốc lát, để bọn họ tranh thủ súc thế tấn công nó.
Uông! Bành! Bành!
Đùng!
Tần Vũ lại chém ra Liệt Diệm Trảm, dị hỏa Thanh Liên Tâm Hỏa bám lên cương khí hộ thể nó thiêu đốt không ngừng.
Đoàng!
Tử Yên lại ném ra Chân Long Lôi Thiên Kiếp oanh lên chỗ lân giáp vừa nãy bị Tần Vũ chém rụng.
Làm da thịt của con Mãng Giao cháy khét một mảnh, nó gầm lên quật mạnh cái đuôi về phía Tử Yên, nhưng nàng dễ dàng né tránh.
Con Mãng Giao càng đánh càng điên cuồng, đột nhiên nó đổi hướng, oanh thẳng về phía Tào Trọng Nhạc.
Ầm!
Tần Vũ tung cước vào hông Tào Trọng Nhạc, đá hắn và Tào Trọng Nhạc văng hai hướng, né tránh một cú đột kích kia của Mãng Giao, trong lòng Tào Trọng Nhạc vô cùng cảm kích lẫn kinh ngạc.
Tào Trọng Nhạc gấp gáp ổn định thân hình rồi nói:
- Đa tạ Tần huynh!
Thân thủ của Tần Vũ phải nói nhanh đến cực điểm, một cú đột kích kia nếu không có Tần Vũ hỗ trợ, hẳn là hắn đã bị oanh nát nhục thể.
Tần Vũ qua một hồi giao tranh liền nhận thấy đám này, phối hợp có chút loạn, mặc dù bên ngoài nhìn thì như đã trải qua huấn luyện, nhưng lâm trận thì thân ai nấy lo, ngay cả chủ tử của mình cũng không để ý, chỉ chăm chăm oanh kích địch nhân.
Tên Hợp Thể trung kỳ cầm thương thuẫn bộc phát chiến lực, sử dụng Nộ Hống khiêu khích con Mãng Giao chú ý hắn.
Hắn bây giờ cũng đã thấm mệt, hy vọng đám người còn lại có thể nhanh chóng hạ gục con yêu thú này.
Nếu như không có Tử Yên hỗ trợ hắn cầm cự với Mãng Giao thì có lẽ hắn đã không xong từ lâu rồi.
Tử Yên vậy mà có thể đối đầu trực diện với Mãng Giao đại thừa kỳ nên bọn họ mới có thể ở bên ngoài hợp công oanh sát nó một cách an toàn.
Tên Hợp Thể trung kỳ còn lại, cũng tế lên pháp bảo thủy hệ, sương mù lẫn độc khí bao phủ con Mãng Giao, từ từ ăn mòn cương khí hộ thể của nó.
Tần Vũ thấy vậy, liền phối hợp cùng Tử Yên oanh kích Lôi Đình Chi Nộ liên tục về phía nó.
Đoàng! Đoàng!
Bởi vì không khí ẩm ướt, lôi điện cấp tốc lan tỏa khắp người Mãng Giao, làm nó tê liệt thoáng chốc.
Tào Trọng Nhạc một bên toàn thân khí huyết cực thịnh, hắn chém một kiếm quỷ dị về phía nghịch lân của con Mãng Giao, nghịch lân của nó bị oanh kích liên tục, bây giờ cũng dần xuất hiện những vết ngấn ngang dọc.
Oành! Ba tên Luyện Hư kỳ còn lại, cũng tế lên pháp bảo hỗ trợ hợp công, con mãng giao bị tám người vây công liên tục cũng bắt đầu thấm mệt, vết thương chi chít khắp người.
Tần Vũ tế lên Thông Thiên Tháp, lôi điện oanh kích lên người Mãng Giao không ngừng, lân giáp nó tróc ra từng mảng sinh sinh rơi xuống.
Oành! Oành!
Tào Trọng Nhạc cũng tế lên phi kiếm pháp bảo, liên tục chém loạn những chỗ lân giáp nứt vỡ của con Mãng Giao.
Con Mãng Giao đột nhiên phồng mang, nhả ra khí độc bao phủ một vùng rộng lớn, Tần Vũ hô lớn:
- Lùi lại!
Khí độc này quỷ dị, hỏa diệm bình thường của tên Hợp Thể trung kỳ cũng không thể xua tan.
Thấy vậy, Tần Vũ liền tế lên U Minh Đăng.
- Đùng!
Dị Hỏa bạo khởi, sinh sinh thiêu đốt khí độc của con Mãng Giao, thoáng chốc, không khí chung quanh đã hòa hoãn trở lại.
Nếu không có Tần Vũ mà nói, bọn họ đành thúc thủ vô sách.
Tào Trọng Nhạc thấy vậy liền hít một ngụm khí lạnh, lớn tiếng khen ngợi Tần Vũ:
- Lợi hại!
Tần Vũ cười cười, hắn thi triển Phong Bạo tầng tầng lớp lớp về phía đầu con Mãng Giao, làm hỏa diệm cấp tốc bùng nổ, che khuất tầm nhìn của nó.
Hai tên Hợp Thể trung kỳ liền nắm bắt cơ hội, phối hợp với Tử Yên, oanh thẳng vào nghịch lân của nó.
Oành! Oành!
Nghịch lân nó vừa xuất hiện vết nứt, Tần Vũ đã bắn Trụy Nhật Tiễn về điểm đó.
Bành! Uỳnh! Đoàng
Nghịch lân bị chấn nát, độc trong Hàn Độc Tiễn nhanh chóng lan tỏa ra khắp người con Mãng Giao, nó giãy giụa gào thét.
Đột nhiên giữa miệng nó ngưng tụ một quả cầu chân khí, thoáng chốc bùng nổ bắn về phía một tên Luyện Hư trung kỳ.
Oành!
Tên này bị trúng chiêu, nhục thân bị chấn cho vỡ nát, Nguyên Anh bản mệnh vội vàng bỏ chạy ra xa.
Tần Vũ lớn tiếng nói:
- Cố gắng ổn định đội hình, sắp hạ được nó rồi!
Hai tên Luyện Hư kỳ còn lại thấy đồng đội bị oanh nát nhục thân liền có chút nao núng, Tần Vũ thấy vậy mới lên tiếng trấn tĩnh bọn họ, trong lòng hừ lạnh.
Chưa dứt lời, con Mãng Giao lại huy đuôi quất tới tấp xung quanh, Tần Vũ nhanh chóng lùi lại, hai tên Luyện Hư trung kỳ lề mề chậm chạp liền bị quật trúng, hộc máu văng ra xa.
“Cái đám tạp nham này mà cũng dám đi đoạt bảo của yêu thú Đại Thừa kỳ”
Tần Vũ thấy vậy vô cùng thất vọng.
Hắn dứt khoát nói:
- Đánh nhanh thắng nhanh, còn dây dưa nữa người thiệt thòi là chúng ta!
Yêu thú bộc phát chiến lực lúc sinh tử quan đầu cực kỳ nguy hiểm, nếu dây dưa sẽ bị nó lật ngược tình thế.
Mãng Giao liên tục phóng nọc độc loạn xạ ra tứ phía, đám người bọn họ chật vật chống đỡ.
Tần Vũ một bên như cá trong nước, né trái, tránh phải, cực kỳ nhanh nhẹn.
Hai tên Hợp Thể kỳ bây giờ cũng phải nể phục tốc độ của Tần Vũ, phải nói là quá nhanh.
Mắt thấy, con Mãng Giao đã thấm mệt, hai tên Hợp Thể trung kỳ cuối cùng cũng quyết định thả ra thần thông bản mệnh, liên tiếp oanh kích vào chỗ nghịch lân của nó.
Oành! Oành!
Kịch độc đã thầm vào người Mãng Giao, chân khí lưu động trong người nó bắt đầu đình trệ bởi hàn khí của kịch độc bên trong Hàn Độc Mộc, nó gào thét bỏ chạy.
Tào Trọng Nhạc hô lớn:
- Mau đuổi theo!
Tần Vũ ở phía này, giương lên Nhật Nguyệt Tinh Cung, súc thế thi triển Trụy Nhật Tiễn pháp phối hợp với Hàn Độc Tiễn bắn về phía nghịch lân của con Mãng Giao
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Con Mãng Giao Đại Thừa kỳ trúng chiêu, chỗ nghịch lân bị oanh thủng một lỗ lớn, huyết nhục lẫn lộn, máu đen tuôn ra xối xả, sau một lát chạy trối chết, lại bị Tử Yên liên tục oanh kích vào vết thương, nó sinh sinh đổ gục xuống.
Tào Trọng Nhạc hít một ngụm khí lạnh, ngày trước hắn cũng nghe truyền thuyết về chín tiễn này, nhưng không ngờ uy lực của nó còn kinh khủng hơn cả lời đồn đại.
Bốn tên thủ hạ còn lại của Tào Trọng Nhạc cũng gấp gáp tiến lên oanh kích liên tục lên nhục thân của con Mãng Giao, mãi một lúc sau nó mới chân chính bỏ mình.
Lúc này, Tào Trọng Nhạc mới chắp hai tay hướng về phía Tần Vũ rồi trịnh trọng nói:
- Đa tạ Tần huynh ra tay tương trợ!
Nói rồi hắn đưa thêm tám bình linh dịch cho Tần Vũ, Tần Vũ cũng hào sảng đón lấy.
Về chuyện phân chia xác của con Mãng Giao, sau một hồi bàn bạc, Tần Vũ quyết định lấy đi túi độc của nó, và một phần xác coi như là chiến lợi phẩm.
Phần còn lại hắn tùy tiện để lại cho đội ngũ của Tào Trọng Nhạc.
Tần Vũ chắp tay nói với Tào Trọng Nhạc:
- Tại hạ còn việc phải đi, hẹn ngày tái ngộ!
Tào Trọng Nhạc cũng trịnh trọng chắp tay với Tần Vũ:
- Đa tạ Tần huynh, hẹn ngày tái ngộ!
Trong lòng Tào Trọng Nhạc thở dài, hắn đang bước trên con đường báo thù thế gia Tây Vực, hôm nay có thể cùng Tần Vũ kề vai chiến đấu, nhưng sau này có thể phải đối địch lẫn nhau.
Đột nhiên, hắn nói vọng theo hướng Tần Vũ phi hành:
- Tần huynh, nếu có dịp, mong chúng ta có thể đối ẩm, luận bàn!
Tần Vũ cười hào sảng đáp lời:
- Được!
Tào Trọng Nhạc phi hành trở về cứ địa, trong lòng hắn dâng lên cảm xúc bồi hồi.
“Tần huynh, nếu như có thể, mong chúng ta không phải đối đầu”
Dù sao vừa nãy Tần Vũ cũng ra tay cứu hắn một lần, nên hắn trong lòng vẫn vô cùng cảm kích Tần Vũ.
Nói rồi hắn súc thế, chuẩn bị chém ra chiêu thức Lôi Diệm Trảm Thiên, một bên Tử Yên cũng liên tục hỗ trợ công kích từ xa.
Bành! Đoàng!
Một kiếm này của Tần Vũ trực tiếp chấn nát một mảnh lân giáp trên người con Mãng Giao, nó đau đớn gầm thét, lấy đuôi quật tứ tung, làm cả đám phải cấp tốc lùi lại.
Ba tên Luyện Hư trung kỳ có vẻ chậm chạp, suýt nữa thì bị nó quật trúng.
Chỉ khổ tên Hợp Thể trung kỳ cầm thương thuẫn, phải cố gắng dẫn dụ nó để cho những người còn lại hợp công.
Lúc này, tên Tào Trọng Nhạc, vừa đánh với vừa nói với hắn:
- Thứ lỗi cho tại hạ mạo muội, huynh đài hẳn là Tần thế tử ?
Tần Vũ cũng không ngạc nhiên gì, một kiếm kia là tuyệt chiêu trứ danh thiên hạ của Thiên trưởng lão, nên đối phương nhận biết cũng không phải là chuyện lạ.
Tần Vũ hào sảng đáp:
- Đúng vậy, không biết huynh đài là người gia tộc nào?
Tào Trọng Nhạc cũng trả lời qua loa :
- Tại hạ là Cổ Đặc Bối La.
Lão Thái bà nghe hai chữ Cổ Đặc thoáng chút nhíu mày, nhớ lại một chút chuyện gì đó.
Tần Vũ khởi bạo Long Âm Phù đại thừa kỳ, chế ngự con Mãng Giao trong chốc lát, để bọn họ tranh thủ súc thế tấn công nó.
Uông! Bành! Bành!
Đùng!
Tần Vũ lại chém ra Liệt Diệm Trảm, dị hỏa Thanh Liên Tâm Hỏa bám lên cương khí hộ thể nó thiêu đốt không ngừng.
Đoàng!
Tử Yên lại ném ra Chân Long Lôi Thiên Kiếp oanh lên chỗ lân giáp vừa nãy bị Tần Vũ chém rụng.
Làm da thịt của con Mãng Giao cháy khét một mảnh, nó gầm lên quật mạnh cái đuôi về phía Tử Yên, nhưng nàng dễ dàng né tránh.
Con Mãng Giao càng đánh càng điên cuồng, đột nhiên nó đổi hướng, oanh thẳng về phía Tào Trọng Nhạc.
Ầm!
Tần Vũ tung cước vào hông Tào Trọng Nhạc, đá hắn và Tào Trọng Nhạc văng hai hướng, né tránh một cú đột kích kia của Mãng Giao, trong lòng Tào Trọng Nhạc vô cùng cảm kích lẫn kinh ngạc.
Tào Trọng Nhạc gấp gáp ổn định thân hình rồi nói:
- Đa tạ Tần huynh!
Thân thủ của Tần Vũ phải nói nhanh đến cực điểm, một cú đột kích kia nếu không có Tần Vũ hỗ trợ, hẳn là hắn đã bị oanh nát nhục thể.
Tần Vũ qua một hồi giao tranh liền nhận thấy đám này, phối hợp có chút loạn, mặc dù bên ngoài nhìn thì như đã trải qua huấn luyện, nhưng lâm trận thì thân ai nấy lo, ngay cả chủ tử của mình cũng không để ý, chỉ chăm chăm oanh kích địch nhân.
Tên Hợp Thể trung kỳ cầm thương thuẫn bộc phát chiến lực, sử dụng Nộ Hống khiêu khích con Mãng Giao chú ý hắn.
Hắn bây giờ cũng đã thấm mệt, hy vọng đám người còn lại có thể nhanh chóng hạ gục con yêu thú này.
Nếu như không có Tử Yên hỗ trợ hắn cầm cự với Mãng Giao thì có lẽ hắn đã không xong từ lâu rồi.
Tử Yên vậy mà có thể đối đầu trực diện với Mãng Giao đại thừa kỳ nên bọn họ mới có thể ở bên ngoài hợp công oanh sát nó một cách an toàn.
Tên Hợp Thể trung kỳ còn lại, cũng tế lên pháp bảo thủy hệ, sương mù lẫn độc khí bao phủ con Mãng Giao, từ từ ăn mòn cương khí hộ thể của nó.
Tần Vũ thấy vậy, liền phối hợp cùng Tử Yên oanh kích Lôi Đình Chi Nộ liên tục về phía nó.
Đoàng! Đoàng!
Bởi vì không khí ẩm ướt, lôi điện cấp tốc lan tỏa khắp người Mãng Giao, làm nó tê liệt thoáng chốc.
Tào Trọng Nhạc một bên toàn thân khí huyết cực thịnh, hắn chém một kiếm quỷ dị về phía nghịch lân của con Mãng Giao, nghịch lân của nó bị oanh kích liên tục, bây giờ cũng dần xuất hiện những vết ngấn ngang dọc.
Oành! Ba tên Luyện Hư kỳ còn lại, cũng tế lên pháp bảo hỗ trợ hợp công, con mãng giao bị tám người vây công liên tục cũng bắt đầu thấm mệt, vết thương chi chít khắp người.
Tần Vũ tế lên Thông Thiên Tháp, lôi điện oanh kích lên người Mãng Giao không ngừng, lân giáp nó tróc ra từng mảng sinh sinh rơi xuống.
Oành! Oành!
Tào Trọng Nhạc cũng tế lên phi kiếm pháp bảo, liên tục chém loạn những chỗ lân giáp nứt vỡ của con Mãng Giao.
Con Mãng Giao đột nhiên phồng mang, nhả ra khí độc bao phủ một vùng rộng lớn, Tần Vũ hô lớn:
- Lùi lại!
Khí độc này quỷ dị, hỏa diệm bình thường của tên Hợp Thể trung kỳ cũng không thể xua tan.
Thấy vậy, Tần Vũ liền tế lên U Minh Đăng.
- Đùng!
Dị Hỏa bạo khởi, sinh sinh thiêu đốt khí độc của con Mãng Giao, thoáng chốc, không khí chung quanh đã hòa hoãn trở lại.
Nếu không có Tần Vũ mà nói, bọn họ đành thúc thủ vô sách.
Tào Trọng Nhạc thấy vậy liền hít một ngụm khí lạnh, lớn tiếng khen ngợi Tần Vũ:
- Lợi hại!
Tần Vũ cười cười, hắn thi triển Phong Bạo tầng tầng lớp lớp về phía đầu con Mãng Giao, làm hỏa diệm cấp tốc bùng nổ, che khuất tầm nhìn của nó.
Hai tên Hợp Thể trung kỳ liền nắm bắt cơ hội, phối hợp với Tử Yên, oanh thẳng vào nghịch lân của nó.
Oành! Oành!
Nghịch lân nó vừa xuất hiện vết nứt, Tần Vũ đã bắn Trụy Nhật Tiễn về điểm đó.
Bành! Uỳnh! Đoàng
Nghịch lân bị chấn nát, độc trong Hàn Độc Tiễn nhanh chóng lan tỏa ra khắp người con Mãng Giao, nó giãy giụa gào thét.
Đột nhiên giữa miệng nó ngưng tụ một quả cầu chân khí, thoáng chốc bùng nổ bắn về phía một tên Luyện Hư trung kỳ.
Oành!
Tên này bị trúng chiêu, nhục thân bị chấn cho vỡ nát, Nguyên Anh bản mệnh vội vàng bỏ chạy ra xa.
Tần Vũ lớn tiếng nói:
- Cố gắng ổn định đội hình, sắp hạ được nó rồi!
Hai tên Luyện Hư kỳ còn lại thấy đồng đội bị oanh nát nhục thân liền có chút nao núng, Tần Vũ thấy vậy mới lên tiếng trấn tĩnh bọn họ, trong lòng hừ lạnh.
Chưa dứt lời, con Mãng Giao lại huy đuôi quất tới tấp xung quanh, Tần Vũ nhanh chóng lùi lại, hai tên Luyện Hư trung kỳ lề mề chậm chạp liền bị quật trúng, hộc máu văng ra xa.
“Cái đám tạp nham này mà cũng dám đi đoạt bảo của yêu thú Đại Thừa kỳ”
Tần Vũ thấy vậy vô cùng thất vọng.
Hắn dứt khoát nói:
- Đánh nhanh thắng nhanh, còn dây dưa nữa người thiệt thòi là chúng ta!
Yêu thú bộc phát chiến lực lúc sinh tử quan đầu cực kỳ nguy hiểm, nếu dây dưa sẽ bị nó lật ngược tình thế.
Mãng Giao liên tục phóng nọc độc loạn xạ ra tứ phía, đám người bọn họ chật vật chống đỡ.
Tần Vũ một bên như cá trong nước, né trái, tránh phải, cực kỳ nhanh nhẹn.
Hai tên Hợp Thể kỳ bây giờ cũng phải nể phục tốc độ của Tần Vũ, phải nói là quá nhanh.
Mắt thấy, con Mãng Giao đã thấm mệt, hai tên Hợp Thể trung kỳ cuối cùng cũng quyết định thả ra thần thông bản mệnh, liên tiếp oanh kích vào chỗ nghịch lân của nó.
Oành! Oành!
Kịch độc đã thầm vào người Mãng Giao, chân khí lưu động trong người nó bắt đầu đình trệ bởi hàn khí của kịch độc bên trong Hàn Độc Mộc, nó gào thét bỏ chạy.
Tào Trọng Nhạc hô lớn:
- Mau đuổi theo!
Tần Vũ ở phía này, giương lên Nhật Nguyệt Tinh Cung, súc thế thi triển Trụy Nhật Tiễn pháp phối hợp với Hàn Độc Tiễn bắn về phía nghịch lân của con Mãng Giao
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Con Mãng Giao Đại Thừa kỳ trúng chiêu, chỗ nghịch lân bị oanh thủng một lỗ lớn, huyết nhục lẫn lộn, máu đen tuôn ra xối xả, sau một lát chạy trối chết, lại bị Tử Yên liên tục oanh kích vào vết thương, nó sinh sinh đổ gục xuống.
Tào Trọng Nhạc hít một ngụm khí lạnh, ngày trước hắn cũng nghe truyền thuyết về chín tiễn này, nhưng không ngờ uy lực của nó còn kinh khủng hơn cả lời đồn đại.
Bốn tên thủ hạ còn lại của Tào Trọng Nhạc cũng gấp gáp tiến lên oanh kích liên tục lên nhục thân của con Mãng Giao, mãi một lúc sau nó mới chân chính bỏ mình.
Lúc này, Tào Trọng Nhạc mới chắp hai tay hướng về phía Tần Vũ rồi trịnh trọng nói:
- Đa tạ Tần huynh ra tay tương trợ!
Nói rồi hắn đưa thêm tám bình linh dịch cho Tần Vũ, Tần Vũ cũng hào sảng đón lấy.
Về chuyện phân chia xác của con Mãng Giao, sau một hồi bàn bạc, Tần Vũ quyết định lấy đi túi độc của nó, và một phần xác coi như là chiến lợi phẩm.
Phần còn lại hắn tùy tiện để lại cho đội ngũ của Tào Trọng Nhạc.
Tần Vũ chắp tay nói với Tào Trọng Nhạc:
- Tại hạ còn việc phải đi, hẹn ngày tái ngộ!
Tào Trọng Nhạc cũng trịnh trọng chắp tay với Tần Vũ:
- Đa tạ Tần huynh, hẹn ngày tái ngộ!
Trong lòng Tào Trọng Nhạc thở dài, hắn đang bước trên con đường báo thù thế gia Tây Vực, hôm nay có thể cùng Tần Vũ kề vai chiến đấu, nhưng sau này có thể phải đối địch lẫn nhau.
Đột nhiên, hắn nói vọng theo hướng Tần Vũ phi hành:
- Tần huynh, nếu có dịp, mong chúng ta có thể đối ẩm, luận bàn!
Tần Vũ cười hào sảng đáp lời:
- Được!
Tào Trọng Nhạc phi hành trở về cứ địa, trong lòng hắn dâng lên cảm xúc bồi hồi.
“Tần huynh, nếu như có thể, mong chúng ta không phải đối đầu”
Dù sao vừa nãy Tần Vũ cũng ra tay cứu hắn một lần, nên hắn trong lòng vẫn vô cùng cảm kích Tần Vũ.
Danh sách chương