Sau khi nhận lời thách đấu của Hàn Nhàn, Tần Vũ và lão sư hắn ở Hàn gia làm khách một ngày, đợi Hàn gia bố cáo thiên hạ, rồi mới tiến hành tỷ võ ở trong bí cảnh tỷ võ.
Hàn gia lão tổ cũng không phải hạng vừa, muốn mượn uy danh Kiếm Tiên Tần Vũ, để cho con cháu trong gia tộc đạp lên mà xuất thế, mặc dù có chút bực mình với Hàn Nhàn, nhưng chung quy lão vẫn mong hắn có thể thắng được trận này, lấy lại uy danh cho Hàn gia, dẫu sao tổn thất ngày đó vẫn để lại thiệt hại không nhỏ cho Hàn gia.
Đoạn nói về bí cảnh tỷ võ của thượng cổ chi địa, đây là một bí cảnh được tạo ra để cho các tu sĩ trong thượng cổ chi địa tỷ võ với nhau ở một tiểu thế giới rộng lớn tách biệt hoàn toàn với thượng cổ chi địa, ước chừng dài rộng hơn ngàn dặm.

Một là, tạo điều kiện cho hai tu sĩ có thể thoải mái tung ra sở trường của mình mà không sợ tổn hại xung quanh, dù sao thượng cổ chi địa cũng là một phiến thiên địa được tạo dựng nên bởi các thượng cổ gia tộc, nếu như bị tổn hại quả thực thì hậu quả nghiêm trọng.

Hai là, người quan chiến có thể quan sát ở bên ngoài thông qua một cái pháp trận theo dõi bên trong tỷ võ bí cảnh, đây cũng là một loại thượng cổ pháp trận, được các tông môn hay sử dụng để theo dõi đệ tử tiến hành khảo hạch.

Ba là, hai bên tỷ võ cũng không sợ bị người khác quấy nhiễu, làm mất cân bằng trận đấu.
Bây giờ Tần Vũ và Hàn Nhàn đã nghe xong hướng dẫn từ vị trưởng bối trông coi tỷ võ bí cảnh, lão nói qua một lượt nguyên tắc xong liền nói:
- Các ngươi đã nắm rõ chưa?
- Đã rõ, thưa tiền bối.
Tần Vũ và Hàn Nhàn tiến vào bên trong, hai bên lăng không đứng trên một phiến thiên địa rộng lớn, trong này núi non, sông, hồ đầy đủ, để đảm bảo tu sĩ có thể phát huy tất cả các sở trường của mình trong này, bao gồm cả ẩn nấp, ám sát.


Đột nhiên, Hàn Nhàn vận hết khí lực mà nói:
- Tần Vũ huynh ở bên ngoài mới đến còn chưa biết rõ, ở thượng cổ chi địa chúng ta lấy võ đạo làm đầu, toàn thân bá khí anh hùng, một khi lên lôi đài liền lấy sinh tử mà quyết đấu hết mình.
Chưa đợi Tần Vũ trả lời, hắn lại lần nữa lên tiếng sỉ nhục:
- Ta biết bên ngoài thế tục tu sĩ chỉ thi đấu đến điểm là dừng, mong huynh nhập gia tùy tục, tránh bị ta ngộ sát.
Di! Đây chân chính là sỉ nhục Tần Vũ là thế tục tu sĩ bên ngoài thi đấu tỷ võ sợ chết nên mới đến điểm là dừng, lại còn dám nói tránh bị ta ngộ sát, đây là Hàn Nhàn hắn cố ý hạ thấp Tần Vũ, nâng cao mình lên.

Hơn nữa lúc này mới nói ra sinh tử quyết đấu, nếu Tần Vũ không chịu, chẳng khác nào tự nhận mình yếu thế.

Hơn nữa, lát sau quyết đấu, Hàn Nhàn chắc chắn sẽ ra tay tàn độc với Tần Vũ, vì hắn đã lên tiếng cảnh tỉnh trước, thực lực không bằng người thì Tần Vũ phải chấp nhận.
Tên này miệng lưỡi thật thâm độc, chỉ qua hai câu nói đã chặn đường lui của Tần Vũ, còn thành công hạ nhục hắn trước mặt toàn bộ tu sĩ ở thượng cổ chi địa.
Mấy tên tu sĩ thượng cổ chi địa cũng rất là đắc ý, bởi vì Tần Vũ là người từ bên ngoài tiến vào, bọn họ muốn mượn lần này, đạp lên uy danh của thế tục tu sĩ, chân chính tuyên bố với thiên hạ, thượng cổ chi địa tu sĩ mới là vô địch ở Thiên Huyền Đại Lục này.

Hơn nữa, Hàn Nhàn mấy năm gần đây một mạch bất khả chiến bại, nên đối với bọn họ mà nói tuyệt đối tin tưởng Hàn Nhàn lần này quyết chiến nắm chắc phần thắng.

Bên ngoài, đám con cháu thượng cổ gia tộc lại càng hả hê, vì Tần Vũ hắn dám dây dưa với Cổ Huân Nhi của Cổ gia, nên bọn họ mấy ngày này đã sinh lòng thù địch ghen ghét với hắn.
Bây giờ Tần Vũ bắt buộc phải theo Hàn Nhàn.

Tần Vũ nhàn nhạt nói:
- Đa tạ hảo ý của Hàn huynh, điều này ta đã rõ.
Tần Vũ hừ lạnh trong lòng, nếu như ngươi đã có ác ý như vậy, thì cũng đừng trách Tần Vũ ta độc ác.
Tín hiệu bắt đầu vừa vang lên, Hàn Nhàn đã tung hết sức đánh về phía Tần Vũ.

Hắn muốn chiếm lấy tiên cơ, một mạch áp chế Tần Vũ từ đầu.

Nhưng mà hắn không ngờ, Tần Vũ lại dễ dàng né tránh được chiêu đột kích bất ngờ này của hắn.
Thời gian qua, Tần Vũ dừng lại ở Hóa Thần kỳ đỉnh phong, liền dồn hết tâm trí vào tu luyện thân pháp và vũ kỹ đến mức lô hỏa thuần thanh, hơn nữa hắn còn thử các kiểu phối hợp vũ kỹ với nhau, tạo nên liên hoàn chiêu, cái này là hắn học từ trong game từ thế giới hiện đại, mỗi liên hoàn chiêu sẽ cho ra một chiêu số khác nhau, thiên biến vạn hóa, cực kỳ hữu dụng.

Tu sĩ tu chân ở đây, ra chiêu theo thế, còn chưa vận dụng nhiều liên hoàn chiêu, nắm lấy điểm đó, Tần Vũ liền lấy đó làm lợi thế cho mình.

Ví như tên Hàn Nhàn trước mắt này, thuận thế oanh kích mà đến, đơn thuần sử dụng sức mạnh áp đảo mà đối chiến địch nhân.

Đây cũng là một lối mòn tư tưởng qua nhiều thế hệ tu sĩ ở Thiên Huyền Đại Lục, bọn họ quá chú trọng vào sức mạnh tuyệt đối mà bỏ qua tiểu tiết như kỹ xảo, hoặc kết hợp vũ kỹ, và thân pháp các loại.

Chính vì vậy mà bọn họ thường chỉ điên cuồng tu luyện tu vi, học tập vũ kỹ cao cấp mạnh mẽ hơn rồi bỏ quên vũ kỹ cấp thấp.

Trong suy nghĩ bọn họ luôn luôn lấy tôn chỉ "Đứng trước thực lực tuyệt đối, điêu trùng tiểu kỹ chỉ là hư vô" mà phấn đấu, nên rất xem thường mấy tiểu tiết này.
Còn Tần Vũ thì ngược lại, không chỉ chú trọng vào sức mạnh mà còn kết hợp với tiểu tiết để tạo nên sức mạnh tổng thể áp đảo hết thảy.

Chính vì vậy, mà trong thế hệ này ở Thiên Huyền Đại Lục hắn một mạch cường thế đi lên, gần như vô địch không có đối thủ.
Hàn Nhàn mắt thấy chiêu đầu áp chế thất bại, trong lòng càng điên tiết muốn nhanh chóng áp chế Tần Vũ.

Hắn lại cấp tốc phi thân lao lên, muốn áp sát Tần Vũ mà đánh, Hàn Nhàn nổi tiếng vũ kỹ cận chiến mạnh mẽ, bộc phát lực lượng khủng bố áp chế địch nhân.

Cả hai mặc dù đều sử dụng kiếm, nhưng Tần Vũ thiên về viễn trình công kích, còn Hàn Nhàn thiên về cận chiến, cho nên, tốc độ và thân thủ của Hàn Nhàn quả thực không tệ, trong cùng thế hệ ở Thượng cổ chi địa mà nói Hàn Nhàn tuyệt đối là đứng đầu.
Phải nói hai chiêu Tật Phong Kiếm và Hoan Ảnh này của Hàn Nhàn, bình thường giao đấu liền ngay lập tức áp sát đối phương, từ đó liên tục ra chiêu liên miên không dứt làm cho đối thủ không cách nào hoàn thủ.


Mà bây giờ Hàn Nhàn hắn đã dùng hai chiêu nổi danh của mình, nhưng vẫn chưa thể chạm vào Tần Vũ, làm cho hắn có chút nóng nảy.
Tần Vũ bên này, cũng chậm rãi thăm dò thực lực của Hàn Nhàn, thấy hắn mau chóng nóng nảy như vậy, Tần Vũ lại cố ý khích tướng.

Chỉ ở xa xa chém Phong Sát liên miên về phía hắn giảm đi thế tấn công hung hãn của Hàn Nhàn.
Hàn Nhàn ngược lại thấy lực công kích của Tần Vũ có chút yếu, liền khinh thường ra mặt, bởi hắn nghĩ, đã nói sinh tử quyết đấu mà tên này đến giờ cũng chỉ có vậy.

Bị Phong Sát oanh tới liên tục không ngừng, hắn huy kiếm gạt bỏ kiếm khí, trong lòng bắt đầu bực bội.

Hắn nghĩ nghĩ.
“Hừ cái tên này chỉ được tốc độ ra chiêu mau lẹ, thân pháp có chút thực lực, thì còn lại không khác gì đám đích hệ chi tử trong này”
Chỉ mới hai chiêu mà đã vội đánh giá đối phương như vậy, hắn là cuồng vọng khinh địch hay là một thân bản lĩnh thực sự đây.

Dù gì hắn mấy năm gần đây cũng một đường bất khả chiến bại ở trong này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện