Sau khi được Thiên trưởng lão cứu mạng, Tần Vũ cũng được hệ thống xác nhận hoàn thành nhiệm vụ, hắn an tâm thở ra một hơi, đây cũng là tín hiệu xác định hắn đã an toàn.
Thường Hi bởi vì bị thương, sớm đã mệt mỏi, hơn nữa đã khóc đến mệt lả người, bây giờ đang thiếp đi trong lòng Tần Vũ, Tần Vũ vừa ôm nàng vừa phi hành theo sát lão sư hắn.
Lão sư hắn liếc nhìn Tử Yên, rồi hỏi hắn:
- Đứa bé này là ?
- Không giấu gì sư phụ, là ta vô tình nhặt được trong bí cảnh, thuận tiện mang nàng trở ra.
Lão thấy hắn nói vậy cũng không hỏi gì thêm.
Đoạn lão lại hỏi:
- Có lấy được quyển trục đó không.
- Đệ tử bất tài, không thể lấy đến tay, kính mong sư phụ trách phạt.
Đoạn lão vuốt râu trầm ngâm, rồi từ tốn nói:
- Trước về tông môn sau lại nói rõ một lần.
- Dạ vâng thưa sư phụ.
Lão cũng đã sớm nhận ra tu vi Tần Vũ bây giờ đã đạt đến Hóa Thần Kỳ đỉnh phong, chắc chắn đã nhận được lợi ích to lớn từ trong đó.
Mặt khác, vừa nãy hắn còn có thể an toàn chạy thoát khỏi Đại Thừa kỳ cao thủ truy sát, một thân thực lực và tâm tư này tuyệt đối không tầm thường.
Lão nhìn hắn lại càng thấy ưa thích trong lòng, nhưng mà lão vẫn băn khoăn làm sao để bàn giao sự vụ với hai vị lão tổ trong tông.
Thấy lão sư của mình trầm ngâm, Tần Vũ vội nói:
- Bất quá, Mặc Hiên lão tiền bối có cho đệ tử mang ra một ít truyền thừa.
- Hảo, hảo, vậy là tốt rồi!
Lão sư hắn nghe thấy cái danh tự này liền đoán được một hai sự vụ xảy ra bên trong bí cảnh truyền thừa, trong lòng lão hòa hoãn không ít.
Chỉ một cái danh tự này thôi đã đủ để lão bàn giao với hai vị lão tổ trong tông rồi a!
...
Cao thủ trong thượng cổ gia tộc Gia Cát mất dấu Gia Cát Thường Hi, độc nữ của gia chủ, độc tôn của lão tổ Gia Cát gia tộc, hoảng hốt tản ra tìm khắp nơi trong Táng Địa, một mặt lập tức phái người thông tri cho gia tộc phái thêm cao thủ qua hỗ trợ tìm kiếm.
Trong lòng họ bây giờ nóng như lửa đốt, đột nhiên pháp bảo tín hiệu của nàng bay vụt về hướng đông rồi từ đó mất dấu hẳn, làm bọn họ lo lắng không thôi.
"Haiz! Tại sao tiểu thư không chạy về hướng bắc thoát thân cơ chứ"
Một vị thủ hạ âm thầm thở dài, lần này nếu thật sự nàng có mệnh hệ gì, bọn họ thật sự phải bồi táng theo nàng!
...
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
Lão tổ thượng cổ gia tộc Gia Cát, tức giận gầm lên từng chữ, hỏi lại tên thủ hạ vừa báo tin.
Hắn còn chưa kịp mở miệng, lão đã phất tay quạt hắn bay thẳng ra ngoài, sinh sinh đụng nát đại môn, hộc máu liên hồi.
Tên thủ hạ Hợp Thể kỳ này hoảng sợ, dập đầu đến lún cả nền gạch, liên tục lớn tiếng nói:
- Thuộc hạ bất tài, mong lão tổ tha mạng!
- Mau mau phái toàn bộ thủ hạ từ Luyện Hư kỳ trở lên cấp tốc đến Táng Địa tìm nàng! Nếu nàng có mệnh hệ gì các ngươi chuẩn bị hậu sự đi là vừa!
Lão tức giận phân phó, nói đoạn quạt tay bỏ đi, lần này đích thân lão xuất mã đi tìm kiếm nàng.
Bởi vì, bên trong Táng Địa Gia Cát Thường Hi lúc truyền tống ra bên ngoài, bị mất tín hiệu với thủ hạ trong tộc, lại bị Lệ Quỷ và Tu Nhai luân phiên truy sát, hoảng sợ vừa bỏ chạy, vừa liên tục kích phát tín hiệu cầu cứu từ pháp bảo tín hiệu, làm cho nó một mạch tiêu hao hết, bây giờ đối với Gia Cát gia tộc mà nói, thật sự là mất dấu hoàn toàn.
Dù gì nàng cũng là lần đầu ra khỏi gia tộc, hơn nữa lại gặp phải hung hiểm bực này, có chút hoảng loạn, mặt khác nàng cũng chỉ là nữ nhi mà thôi!
...
Gia Cát Thường Hi trên đường trở về thượng cổ Thanh Vân tông đã sớm tỉnh lại, nhưng là có chút xấu hổ, nên một mực gục trong lòng hắn nằm im.
Nàng bị hắn ôm chặt như vậy, hơn nữa lúc nãy bị Đại Thừa kỳ cao thủ truy sát, nàng hoảng sợ tu tu khóc lớn, bây giờ có chút xấu hổ không dám đối diện với hắn.
Cái mũi nàng khẽ nhúc nhích.
"Thật thơm a! Hắn quả thật giống với mô tả, lại còn chân chính là một chính nhân quân tử a"
Nghĩ nghĩ mặt nàng tự dưng đỏ bừng bừng, đoạn nàng nhận ra có gì đó không đúng, hình như hắn không có ôm eo nàng, mà là lấy tay đỡ lấy mông nàng mà ôm trong lòng a!
"Hừ! Đợi lão gia của ta tới, ta nhất định nói với gia gia chặt cái tay của huynh!"
Nàng một bụng ủy khuất, nghĩ nghĩ.
Tần Vũ vẫn là như cũ, thành thục một điệu ôm lấy mỹ nhân như vậy.
Hắn hả hê trong lòng.
"Haiz, ta quả là có số hưởng phúc nhân gian a"
Tiểu long nữ, thấy mặt hắn bỗng dưng có nét đê tiện, chề môi không thôi, chả biết ca ca nàng nghĩ gì, mà trưng ra cái mặt đó không biết nữa, nàng thật muốn nhảy lên cào ca ca nàng mấy cái a.
Thiên trưởng lão vừa nhìn đã nhận ra thân phận của nàng, lão lập tức xác định, ngay khi về tới tông môn, liền cho người lập tức thông tri cho thượng cổ gia tộc Gia Cát biết tin tức của nàng.
Nếu không thật sự với tính tình của lão tổ thượng cổ gia tộc Gia Cát kết hợp với thân phận của nàng, thật sự có thể lật tung cái thương khung Thiên Huyền Đại Lục này lên mất.
Nói đoạn lão nhìn hắn, rồi lại tặc lưỡi.
"Tên tiểu tử này, diễm phúc không ít đi"
Thấy lão sư chú ý bên này, hắn vội trưng ra bộ mặt hoa hậu thân thiện, cười hề hề với lão.
...
Thượng cổ Thanh Vân tông.
Cuối cùng bọn họ cũng về tới thượng cổ Thanh Vân tông, đoạn sau nàng tỉnh lại, lão sư của Tần Vũ trực tiếp mang nàng phi hành, tăng tốc hồi tông.
Lão sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho Thường Hi xong, lại cho người thông tri cho gia tộc Gia Cát.
Xong xuôi mấy chuyện này, lão lập tức mang theo Tần Vũ đi sâu vào bên trong tông môn, lão dặn dò hắn:
- Lát nữa gặp lão tổ của ta ngươi phải đặc biệt chú ý mà hành sự.
- Đệ tử đã rõ.
Lão cũng chỉ là cẩn thận mà dặn dò như vậy với Tần Vũ, với phong cách hành sự lễ nghi thường ngày của hắn lão cũng không có lo lắng gì, ngược lại còn tin tưởng không ít.
Nói đoạn, bọn họ đã đến trước một mảnh sân đơn sơ, giữa sân là một cái cây nhìn vô cùng bình thường, nhưng khí tức lại cực kỳ mạnh mẽ, sinh mệnh dồi dào không dứt.
Tần Vũ nghĩ nghĩ, hẳn đây là Thần Thụ mà trước đó lão sư có nhắc đến với hắn khi ban cho hắn mộc kiếm đi.
Từ từ, trước mặt hắn xuất hiện hai thân ảnh, một lão phụ nhân và một lão nhân, từ tốn đi tới, lão nhân chậm rãi mở miệng nói chuyện:
- Đã về rồi sao?
- Dạ vâng, lão thiên phù hộ, lần này hắn may mắn toàn mạng trở về.
Thiên trưởng lão thay hắn trả lời, ở chỗ này, không có mệnh lệnh, Tần Vũ không dám khinh suất nói năng bậy bạ, vẫn là để cho lão sư hắn thay mặt đối đáp.
- Uhm, không tệ, vậy còn quyển trục đó thì sao?
- Mặc Hiên tiền bối nói với đệ tử của tiểu bối, vẫn chưa phải lúc, lần sau hắn quay lại, sẽ cho hắn mang ra.
Hai vị lão lão tổ nghe thấy danh tự này, lập tức trầm ngâm, nhưng cũng không hiện lên thần sắc gì, không biết là đang vui, đang buồn, đang giận hay nghĩ gì, đột nhiên lão phụ nhân mở miệng trìu mến nói:
- Còn sống trở về là tốt rồi, có được lời này từ Mặc Hiên sư huynh, bọn ta cũng yên tâm không ít.
- Tiểu bối thay mặt đồ đệ cảm tạ hai vị lão tổ không trách phạt.
Tần Vũ cũng vội vàng cuối đầu hành lễ, cảm tạ hai vị lão lão tổ:
- Tiểu bối vô năng, đa tạ hai vị lão lão tổ không trách phạt.
Nói đoạn, lão sư hắn gọi ra không gian giới chỉ, chứa một phần trừa thuyền, bảo vật, bí tịch, đan dược, trận pháp, pháp bảo các loại của Tiên Sơn đưa cho hai vị lão tổ.
Hai vị lão tổ nhìn qua, hài lòng không ít.
Mặc dù chính sự chưa xong, nhưng mà kết quả còn ngoài chút mong đợi, thượng cổ Thanh Vân tông, nhờ vào những vật này, có thể mạnh mẽ tăng lên lượng lớn chiến lực trước khi thi đấu xếp hạng phân chia tài nguyên sinh ý ở Trung Thổ.
Mấy năm trước, cũng có mấy cái thượng cổ tông môn, lấy đến tay một phần truyền thừa từ thượng cổ chánh tông, nên bọn họ trong lòng cũng có chút gấp gáp.
Lần này nếu bỏ đi sự vụ quyển trục, thì Tần Vũ chân chính là lập đại công.
Lão giả giọng có vài phần vui vẻ nói:
- Lần này chân chính mà nói, tính ra là Tần Vũ ngươi lập đại công.
Không thể không thưởng.
- Đa tạ lão tổ ưu ái.
Thiên trưởng lão thay hắn đáp lời, đằng sau lưng Tần Vũ cũng mau chóng hành lễ cảm tạ hai vị lão lão tổ.
Nói đoạn vị lão lão tổ từ hư không lấy ra một cây cung, nhìn vô cùng cổ lão, màu hoàng kim, nhìn vô cùng thích mắt, hai đầu cung trạm chổ hoạt tiết hình phượng, cực kỳ sống động, thanh thế dọa người, lão nói:
- Đây là thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung, không cần mũi tên, dùng chân khí tụ thành tên, một tên này bắn ra có thể hủy thiên diệt địa.
- Đa tạ lão lão tổ ban thần khí.
Tần Vũ vui mừng cực kỳ cảm tạ hai vị lão tổ, hắn có [Thần Nhãn], có thể xác định địch nhân từ xa, xa xa một tiễn kinh thiên bắn tới, quả thật là kích thích vô cùng.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được thượng cổ thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung]
[Có thể sử dụng dị hỏa chân khí tụ thành tên, một tiễn bắn ra, đụng phải địch nhân dị hỏa tiễn liền cấp tốc bạo nổ]
[Kết hợp lôi chân khí, lực xuyên phá cực kỳ khủng bố]
[Kết hợp phong chân khí, gia tăng tốc độ và lực xuyên thấu]
[Kiến nghị chủ nhân học thần cấp công pháp Nhất Dương Chỉ, kết hợp áp súc thành thân tên, lại lấy Phật Nộ Hỏa Liên làm mũi tên, bạo phát sát thương]
"Di! Cái này thật khủng bố a"
Tần Vũ nhìn sơ qua thông báo từ hệ thống, hắn lập tức vui mừng như điên, thậm chí suýt chút nữa hét lớn.
Bây giờ hắn thật muốn kéo một cung này bắn thử một phát cho thống khoái.
Nói đoạn, lão phụ nhân ân cần mở miệng nói với hắn:
- Còn về Bàn Cổ Chân Long, nếu rảnh rỗi, ngươi dẫn nàng cùng Tố Tố đến đây.
- Dạ vâng thưa lão lão tổ.
Tần Vũ trong lòng tò mò, không biết làm sao bọn họ biết đến chuyện của Tố Tố, nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều, lập tức thuận miệng đồng ý.
Ngày mai sắp xếp sẽ dẫn hai nàng ra mắt hai vị lão lão tổ.
Dù gì hai vị lão lão tổ chắc cũng không có ý xấu với hai nàng, nếu không thì đã ra tay rồi a!
Thường Hi bởi vì bị thương, sớm đã mệt mỏi, hơn nữa đã khóc đến mệt lả người, bây giờ đang thiếp đi trong lòng Tần Vũ, Tần Vũ vừa ôm nàng vừa phi hành theo sát lão sư hắn.
Lão sư hắn liếc nhìn Tử Yên, rồi hỏi hắn:
- Đứa bé này là ?
- Không giấu gì sư phụ, là ta vô tình nhặt được trong bí cảnh, thuận tiện mang nàng trở ra.
Lão thấy hắn nói vậy cũng không hỏi gì thêm.
Đoạn lão lại hỏi:
- Có lấy được quyển trục đó không.
- Đệ tử bất tài, không thể lấy đến tay, kính mong sư phụ trách phạt.
Đoạn lão vuốt râu trầm ngâm, rồi từ tốn nói:
- Trước về tông môn sau lại nói rõ một lần.
- Dạ vâng thưa sư phụ.
Lão cũng đã sớm nhận ra tu vi Tần Vũ bây giờ đã đạt đến Hóa Thần Kỳ đỉnh phong, chắc chắn đã nhận được lợi ích to lớn từ trong đó.
Mặt khác, vừa nãy hắn còn có thể an toàn chạy thoát khỏi Đại Thừa kỳ cao thủ truy sát, một thân thực lực và tâm tư này tuyệt đối không tầm thường.
Lão nhìn hắn lại càng thấy ưa thích trong lòng, nhưng mà lão vẫn băn khoăn làm sao để bàn giao sự vụ với hai vị lão tổ trong tông.
Thấy lão sư của mình trầm ngâm, Tần Vũ vội nói:
- Bất quá, Mặc Hiên lão tiền bối có cho đệ tử mang ra một ít truyền thừa.
- Hảo, hảo, vậy là tốt rồi!
Lão sư hắn nghe thấy cái danh tự này liền đoán được một hai sự vụ xảy ra bên trong bí cảnh truyền thừa, trong lòng lão hòa hoãn không ít.
Chỉ một cái danh tự này thôi đã đủ để lão bàn giao với hai vị lão tổ trong tông rồi a!
...
Cao thủ trong thượng cổ gia tộc Gia Cát mất dấu Gia Cát Thường Hi, độc nữ của gia chủ, độc tôn của lão tổ Gia Cát gia tộc, hoảng hốt tản ra tìm khắp nơi trong Táng Địa, một mặt lập tức phái người thông tri cho gia tộc phái thêm cao thủ qua hỗ trợ tìm kiếm.
Trong lòng họ bây giờ nóng như lửa đốt, đột nhiên pháp bảo tín hiệu của nàng bay vụt về hướng đông rồi từ đó mất dấu hẳn, làm bọn họ lo lắng không thôi.
"Haiz! Tại sao tiểu thư không chạy về hướng bắc thoát thân cơ chứ"
Một vị thủ hạ âm thầm thở dài, lần này nếu thật sự nàng có mệnh hệ gì, bọn họ thật sự phải bồi táng theo nàng!
...
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
Lão tổ thượng cổ gia tộc Gia Cát, tức giận gầm lên từng chữ, hỏi lại tên thủ hạ vừa báo tin.
Hắn còn chưa kịp mở miệng, lão đã phất tay quạt hắn bay thẳng ra ngoài, sinh sinh đụng nát đại môn, hộc máu liên hồi.
Tên thủ hạ Hợp Thể kỳ này hoảng sợ, dập đầu đến lún cả nền gạch, liên tục lớn tiếng nói:
- Thuộc hạ bất tài, mong lão tổ tha mạng!
- Mau mau phái toàn bộ thủ hạ từ Luyện Hư kỳ trở lên cấp tốc đến Táng Địa tìm nàng! Nếu nàng có mệnh hệ gì các ngươi chuẩn bị hậu sự đi là vừa!
Lão tức giận phân phó, nói đoạn quạt tay bỏ đi, lần này đích thân lão xuất mã đi tìm kiếm nàng.
Bởi vì, bên trong Táng Địa Gia Cát Thường Hi lúc truyền tống ra bên ngoài, bị mất tín hiệu với thủ hạ trong tộc, lại bị Lệ Quỷ và Tu Nhai luân phiên truy sát, hoảng sợ vừa bỏ chạy, vừa liên tục kích phát tín hiệu cầu cứu từ pháp bảo tín hiệu, làm cho nó một mạch tiêu hao hết, bây giờ đối với Gia Cát gia tộc mà nói, thật sự là mất dấu hoàn toàn.
Dù gì nàng cũng là lần đầu ra khỏi gia tộc, hơn nữa lại gặp phải hung hiểm bực này, có chút hoảng loạn, mặt khác nàng cũng chỉ là nữ nhi mà thôi!
...
Gia Cát Thường Hi trên đường trở về thượng cổ Thanh Vân tông đã sớm tỉnh lại, nhưng là có chút xấu hổ, nên một mực gục trong lòng hắn nằm im.
Nàng bị hắn ôm chặt như vậy, hơn nữa lúc nãy bị Đại Thừa kỳ cao thủ truy sát, nàng hoảng sợ tu tu khóc lớn, bây giờ có chút xấu hổ không dám đối diện với hắn.
Cái mũi nàng khẽ nhúc nhích.
"Thật thơm a! Hắn quả thật giống với mô tả, lại còn chân chính là một chính nhân quân tử a"
Nghĩ nghĩ mặt nàng tự dưng đỏ bừng bừng, đoạn nàng nhận ra có gì đó không đúng, hình như hắn không có ôm eo nàng, mà là lấy tay đỡ lấy mông nàng mà ôm trong lòng a!
"Hừ! Đợi lão gia của ta tới, ta nhất định nói với gia gia chặt cái tay của huynh!"
Nàng một bụng ủy khuất, nghĩ nghĩ.
Tần Vũ vẫn là như cũ, thành thục một điệu ôm lấy mỹ nhân như vậy.
Hắn hả hê trong lòng.
"Haiz, ta quả là có số hưởng phúc nhân gian a"
Tiểu long nữ, thấy mặt hắn bỗng dưng có nét đê tiện, chề môi không thôi, chả biết ca ca nàng nghĩ gì, mà trưng ra cái mặt đó không biết nữa, nàng thật muốn nhảy lên cào ca ca nàng mấy cái a.
Thiên trưởng lão vừa nhìn đã nhận ra thân phận của nàng, lão lập tức xác định, ngay khi về tới tông môn, liền cho người lập tức thông tri cho thượng cổ gia tộc Gia Cát biết tin tức của nàng.
Nếu không thật sự với tính tình của lão tổ thượng cổ gia tộc Gia Cát kết hợp với thân phận của nàng, thật sự có thể lật tung cái thương khung Thiên Huyền Đại Lục này lên mất.
Nói đoạn lão nhìn hắn, rồi lại tặc lưỡi.
"Tên tiểu tử này, diễm phúc không ít đi"
Thấy lão sư chú ý bên này, hắn vội trưng ra bộ mặt hoa hậu thân thiện, cười hề hề với lão.
...
Thượng cổ Thanh Vân tông.
Cuối cùng bọn họ cũng về tới thượng cổ Thanh Vân tông, đoạn sau nàng tỉnh lại, lão sư của Tần Vũ trực tiếp mang nàng phi hành, tăng tốc hồi tông.
Lão sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho Thường Hi xong, lại cho người thông tri cho gia tộc Gia Cát.
Xong xuôi mấy chuyện này, lão lập tức mang theo Tần Vũ đi sâu vào bên trong tông môn, lão dặn dò hắn:
- Lát nữa gặp lão tổ của ta ngươi phải đặc biệt chú ý mà hành sự.
- Đệ tử đã rõ.
Lão cũng chỉ là cẩn thận mà dặn dò như vậy với Tần Vũ, với phong cách hành sự lễ nghi thường ngày của hắn lão cũng không có lo lắng gì, ngược lại còn tin tưởng không ít.
Nói đoạn, bọn họ đã đến trước một mảnh sân đơn sơ, giữa sân là một cái cây nhìn vô cùng bình thường, nhưng khí tức lại cực kỳ mạnh mẽ, sinh mệnh dồi dào không dứt.
Tần Vũ nghĩ nghĩ, hẳn đây là Thần Thụ mà trước đó lão sư có nhắc đến với hắn khi ban cho hắn mộc kiếm đi.
Từ từ, trước mặt hắn xuất hiện hai thân ảnh, một lão phụ nhân và một lão nhân, từ tốn đi tới, lão nhân chậm rãi mở miệng nói chuyện:
- Đã về rồi sao?
- Dạ vâng, lão thiên phù hộ, lần này hắn may mắn toàn mạng trở về.
Thiên trưởng lão thay hắn trả lời, ở chỗ này, không có mệnh lệnh, Tần Vũ không dám khinh suất nói năng bậy bạ, vẫn là để cho lão sư hắn thay mặt đối đáp.
- Uhm, không tệ, vậy còn quyển trục đó thì sao?
- Mặc Hiên tiền bối nói với đệ tử của tiểu bối, vẫn chưa phải lúc, lần sau hắn quay lại, sẽ cho hắn mang ra.
Hai vị lão lão tổ nghe thấy danh tự này, lập tức trầm ngâm, nhưng cũng không hiện lên thần sắc gì, không biết là đang vui, đang buồn, đang giận hay nghĩ gì, đột nhiên lão phụ nhân mở miệng trìu mến nói:
- Còn sống trở về là tốt rồi, có được lời này từ Mặc Hiên sư huynh, bọn ta cũng yên tâm không ít.
- Tiểu bối thay mặt đồ đệ cảm tạ hai vị lão tổ không trách phạt.
Tần Vũ cũng vội vàng cuối đầu hành lễ, cảm tạ hai vị lão lão tổ:
- Tiểu bối vô năng, đa tạ hai vị lão lão tổ không trách phạt.
Nói đoạn, lão sư hắn gọi ra không gian giới chỉ, chứa một phần trừa thuyền, bảo vật, bí tịch, đan dược, trận pháp, pháp bảo các loại của Tiên Sơn đưa cho hai vị lão tổ.
Hai vị lão tổ nhìn qua, hài lòng không ít.
Mặc dù chính sự chưa xong, nhưng mà kết quả còn ngoài chút mong đợi, thượng cổ Thanh Vân tông, nhờ vào những vật này, có thể mạnh mẽ tăng lên lượng lớn chiến lực trước khi thi đấu xếp hạng phân chia tài nguyên sinh ý ở Trung Thổ.
Mấy năm trước, cũng có mấy cái thượng cổ tông môn, lấy đến tay một phần truyền thừa từ thượng cổ chánh tông, nên bọn họ trong lòng cũng có chút gấp gáp.
Lần này nếu bỏ đi sự vụ quyển trục, thì Tần Vũ chân chính là lập đại công.
Lão giả giọng có vài phần vui vẻ nói:
- Lần này chân chính mà nói, tính ra là Tần Vũ ngươi lập đại công.
Không thể không thưởng.
- Đa tạ lão tổ ưu ái.
Thiên trưởng lão thay hắn đáp lời, đằng sau lưng Tần Vũ cũng mau chóng hành lễ cảm tạ hai vị lão lão tổ.
Nói đoạn vị lão lão tổ từ hư không lấy ra một cây cung, nhìn vô cùng cổ lão, màu hoàng kim, nhìn vô cùng thích mắt, hai đầu cung trạm chổ hoạt tiết hình phượng, cực kỳ sống động, thanh thế dọa người, lão nói:
- Đây là thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung, không cần mũi tên, dùng chân khí tụ thành tên, một tên này bắn ra có thể hủy thiên diệt địa.
- Đa tạ lão lão tổ ban thần khí.
Tần Vũ vui mừng cực kỳ cảm tạ hai vị lão tổ, hắn có [Thần Nhãn], có thể xác định địch nhân từ xa, xa xa một tiễn kinh thiên bắn tới, quả thật là kích thích vô cùng.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được thượng cổ thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung]
[Có thể sử dụng dị hỏa chân khí tụ thành tên, một tiễn bắn ra, đụng phải địch nhân dị hỏa tiễn liền cấp tốc bạo nổ]
[Kết hợp lôi chân khí, lực xuyên phá cực kỳ khủng bố]
[Kết hợp phong chân khí, gia tăng tốc độ và lực xuyên thấu]
[Kiến nghị chủ nhân học thần cấp công pháp Nhất Dương Chỉ, kết hợp áp súc thành thân tên, lại lấy Phật Nộ Hỏa Liên làm mũi tên, bạo phát sát thương]
"Di! Cái này thật khủng bố a"
Tần Vũ nhìn sơ qua thông báo từ hệ thống, hắn lập tức vui mừng như điên, thậm chí suýt chút nữa hét lớn.
Bây giờ hắn thật muốn kéo một cung này bắn thử một phát cho thống khoái.
Nói đoạn, lão phụ nhân ân cần mở miệng nói với hắn:
- Còn về Bàn Cổ Chân Long, nếu rảnh rỗi, ngươi dẫn nàng cùng Tố Tố đến đây.
- Dạ vâng thưa lão lão tổ.
Tần Vũ trong lòng tò mò, không biết làm sao bọn họ biết đến chuyện của Tố Tố, nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều, lập tức thuận miệng đồng ý.
Ngày mai sắp xếp sẽ dẫn hai nàng ra mắt hai vị lão lão tổ.
Dù gì hai vị lão lão tổ chắc cũng không có ý xấu với hai nàng, nếu không thì đã ra tay rồi a!
Danh sách chương