Sau khi hành lễ xong, Tần Vũ cất bước tiến vào trong Trúc Lâm.
Tần Vũ dùng [Thần Nhãn] quét qua Trúc Lâm, thông tin hệ thống hiển thị làm hắn có chút líu lưỡi.
[Trúc Lâm Yêu Tinh Vạn Năm]
[Tu vi: ???]
[Là một trong những yêu thú trấn giữ truyền thừa của Tiên Sơn]
[Chịu trách nhiệm khảo hạch chiến lực và thân thủ của đệ tử đến tiếp nhận truyền thừa]
[Thai nghén ra sinh linh Gấu Trúc Bảo Bảo là đại diện cho sự hiện diện của Trúc Lâm Yêu Tinh]
Ở bên kia trúc lâm, một con gấu trúc vô cùng mập mạp tròn trịa, miệng ngậm lá tre, tay gác cần câu bằng thân trúc trên vai, nhìn qua bên hướng của Tần Vũ, bỗng nó búng tay một cái "tách".
Bành!
Tần Vũ vừa đặt chân vào trúc lâm, liền bị một cây trúc quật tới, khí lực vô cùng mạnh mẽ, mặt đất bị một đập này, mà lún sâu hơn mười tấc.
Tần Vũ vội phi thân né tránh, đoạn hắn đạp mạnh lên thân một cây trúc, mượn thế lao vun vút về phía trước.
Bành!
Tần Vũ dùng chiêu Phong Sát chặt đôi cây trúc đang quật tới trước mặt, tiếp tục lướt đi.
Bành! Một cây trúc lại quật tới bên hông, hắn vừa lách người né tránh, liền bị một cây trúc từ phía ngược lại quật tới.
Xoạt!
Tần Vũ nhanh nhẹn dùng Phong Sát chém đôi cành trúc này.
Vội vàng dùng Tam Thiên Lôi Động lướt nhanh về phía trước.
Ầm!
Tần Vũ đang thế lao tới bị cây trúc phía trước, đập thẳng vào ngực, hắn trúng chiêu, bắn thẳng về phía sau.
"Nhanh a"
Trong trúc lâm này, Tần Vũ bị hạn chế tốc độ, hơn nữa, mấy cây trúc này tốc độ oanh tới cực kỳ bá đạo, lại liên miên không dứt.
Tần Vũ khổ khổ sở sở, phải tránh trái né, phi thân lao tới, tức tối nhìn xuống bên dưới.
Tiểu la lỵ vậy mà không bị làm sao, nó cứ thong thả đi theo sau Tần Vũ, mỗi lần Tần Vũ bị cây trúc quật trúng nó liền ở dưới phụ họa.
- Ây da đau quá! Ây da!
Tần Vũ hận không thể lập tức phi thân xuống chỗ của nó, đá cho nó mấy cái.
Tần Vũ vừa nghĩ, vừa tranh thủ lùi lại, lập tức thủ thế, xuất ra một chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên.
Bành!
Trúc Lâm bị oanh nát một đường thẳng tắp, Tần Vũ lập tức lợi dụng cơ hội lập tức phi thân vun vút vượt qua, từ đằng sau, mấy cây trúc mang chóng mọc lại vô cùng quỷ dị.
Dị hỏa bốc cháy ngùn ngụt đằng sau.
Những cây trúc bị dính dị hỏa, lập tức bị một luồng chân khí bao bọc, ném lên không trung, rồi lập tức nén lại, tiêu tán trong không khí.
"Di! Còn có thể làm như vậy"
Tần Vũ vừa phi thân tiến tới vừa kinh ngạc không thôi.
Hắn nãy giờ bị trúc lâm, oanh tới tấp liên miên không dứt, may mắn nhờ thân thủ nhanh nhẹn, vừa né tránh, vừa công kích vừa tiến tới.
Nói đoạn, hắn đã thấy bìa rừng ở phía trước.
Chưa kịp vui mừng, một con gấu trúc mập mạp, cầm theo cần câu, lướt tới thật nhanh.
Bành!
Tần Vũ huy ra Liệt Diệm Trảm chống đỡ chiêu thức của con gấu trúc.
Hắn bị dư uy chiêu này mà bắn lui ra phía sau, vừa mới định thân, từ bốn phương tám hướng cây trúc đã quật tới ồ ạt.
Bành! Bành! Bành!
Tần Vũ như cá trong nước, lách trái, lách phải, né tránh liên tục.
Oành!
Con gấu trúc bất ngờ xông đến, từ trên không oanh xuống một gậy, long trời lở đất, Tần Vũ giơ kiếm lên chống đỡ hai tay ẩn ẩn đau nhức.
Khí lực một chiêu này mạnh mẽ vô cùng.
Tần Vũ đạp nhẹ cước bộ, lách sang một bên, vỗ Xuy Hỏa Chưởng lên hông con gấu trúc.
Con gấu trúc mập mạp này, vậy mà cực kỳ nhanh nhẹn, chống cái cần câu xuống đất, mượn thế xoay một vòng né chiêu, thuận thế ra thêm một cước về phía Tần Vũ.
Tần Vũ cũng không thua kém gì, lách nhẹ ra đằng sau, một kiếm Phong Vân Kiếm kỹ lao tới, oanh thẳng lên ngực con gấu trúc.
Con gấu trúc đang đà ra một cước kia liền bị trúng chiêu, văng mạnh ra xa.
Nó lập tức định thân, lấy bàn tay xoa xoa ngực, nhìn Tần Vũ thích thú.
Nhưng mà Tần Vũ cũng không hiền lành gì, thấy nó phân tâm, lập tức dùng Thanh Phong thuật, lướt tới cực nhanh, trong đầu tính toán khoảng cách, lại ngay lập tức thi triển Tam Thiên Lôi Động, kết hợp Thất Tinh Bộ Sát kiếm kỹ, bất ngờ oanh tới.
Bành!
Con gấu trúc bị Tần Vũ bất ngờ oanh tới, chỉ kịp giơ cần câu lên đỡ, bắn thẳng ra sau, thấy đối phương mất đà, Tần Vũ lợi dụng sơ hở, huy ra kiếm chiêu liên tục trảm Phong Sát về phía con gấu trúc.
Trúc lâm liền lấy cây trúc tạo thành tầng tầng lớp lớp phòng ngự chống đỡ giảm bớt uy lực một chiêu này, lại ở đằng sau, oanh xuống Tần Vũ liên miên không dứt.
"Ăn gian a"
Tần Vũ cũng không sính cường, nãy giờ hắn chỉ cố gắng đẩy lùi đối phương, thuận thế đem mình lao tới vượt qua trúc lâm mà thôi.
Tần Vũ lập tức thi triển Thủy Hóa Độ Trạch, một lớp sương mờ nhanh chóng bao phủ một vùng trúc lâm rộng lớn, Tần Vũ ngay lập tức biến mất, thoắt ẩn thoắt hiện.
Quả thật lợi hại, ở trong sương mờ này, tốc độ của hắn tăng lên không ít, hơn nữa đối với vật thể xung quanh hắn cũng cảm nhận rõ ràng hơn rất nhiều.
Bành! Bành! Bành!
Cây trúc liên tiếp đập tới, nhưng bây giờ chỉ bắt kịp tàn ảnh của Tần Vũ, sinh sinh đập xuống đất, bụi đất bay mùi mịt.
Hai mắt con gấu trúc lập tức lóe lên kim quang, nó bắt đầu sử dụng trúc lâm để cảm ứng vị trí Tần Vũ, bất ngờ nó đập một gậy kinh thiên động địa về phía Tần Vũ.
Tần Vũ lách người né trong gang tấc, phong áp chiêu này lướt qua mặt hắn cái roẹt.
Đạo bào của hắn bay phần phật.
Ầm!
Mặt đất bị một gậy này lún sâu hơn hai mươi mấy tấc, lộ ra một vết nứt dài hơn mười trượng.
"Nguy hiểm a"
Sau lưng Tần Vũ một cây trúc cực tốc oanh tới, lần này hắn không né tránh, lại mượn thế, xoay người tung cước đạp lên thân cây trúc, mượn lực đẩy hắn lao vun vút về phía trước.
Hô!
Hắn vừa vặn đặt chân lên mặt đất ở phía trước trúc lâm.
Tần Vũ đã thành công vượt qua trúc lâm.
"Hảo, hảo tiểu tử"
Quy Lão vuốt chòm râu, trong lòng hết lời khen ngợi Tần Vũ, lúc này lão đang lăng không quan sát Tần Vũ vượt trúc lâm đại trận.
Hắn còn chưa kịp thở ra một hơi, gấu trúc lại oanh tới.
Bành!
Tần Vũ chém ra một chiêu Liệt Diệm Trảm chống đỡ, lại dùng Phong Sát trợ uy, hỏa diệm cấp tốc bùng nổ, gấu trúc vội lách qua một bên né chiêu, Tần Vũ liền oanh tới một đợt Tam Muội Chân Hỏa.
Mấy đốm hỏa diệm này vậy mà bám theo con gấu trúc liên miên không dứt, con gấu trúc huy cái cần câu, cấp tốc xoay từng đợt hình thành một cái vòng tròn âm dương trước mặt, thổi bay Tam Muội Chân Hỏa.
Tần Vũ lại gọi ra Vạn Kiếm Quy Tông kiếm trận, ào ạt chém về phía nó.
Gấu trúc trái tránh Tam Muội Chân Hỏa, phải tránh Vạn Kiếm Quy Tông, đột nhiên nó phóng vọt lên trời, hay tay ôm ngang cần câu, cấp tốc xoay tròn, hình thành một cơn lốc, nhanh chóng vọt tới Tần Vũ, đánh bạt cả kiếm khí Vạn Kiếm Quy Tông.
Lúc này Tần Vũ cũng đã súc thế thành công, chém một chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên về phía lốc xoáy đang điên cuồng lao tới kia.
Bành!
Lốc xoáy đụng phải Lôi Diệm Trảm Thiên, cấp tốc hỏa diệm bùng nổ, bao vây cả một vùng trời rộng lớn, lôi điện liên tiếp oanh xuống không ngừng.
Con gấu trúc vậy mà từ bao giờ đã ở bên phải Tần Vũ, hai tay cầm cần câu cặp hông, đột kích một gậy cực nhanh về phía Tần Vũ.
Bành!
Không khí trước mặt, chấn động từng đợt, phong áp sinh sinh thổi rạp của một mảnh trúc lâm.
Tần Vũ lách người, chân đạp lên cần câu, thuận thế bay lên phía trên, chém xuống một chiêu Liệt Diệm Trảm.
Bành!
Gấu trúc nhanh nhẹn, rút gậy về đỡ một chiêu này, lại dùng cương khí hộ thể, bạt đi hỏa diệm.
Đỡ xong một chiêu này, bỗng nó cấp tốc lùi lại, chống cần câu lên mặt đất, giơ một ngón tay cái về phía Tần Vũ, đoạn nói:
- Hảo tiểu tử! Cho ngươi qua.
Tần Vũ nghe xong một câu này liền lập tức mừng rỡ, lập tức thu kiếm lại, hai tay chắp kiếm, cuối đầu hành lễ về phía con gấu trúc.
Cộp!
Tần Vũ vừa cuối đầu, còn chưa kịp lên tiếng, con gấu trúc đã lao tới, gõ cho hắn một gậy.
- Aaaaa....
Tần Vũ hai tay ôm đầu, lăn tới lăn lui trên mặt đất, hét thảm.
Hắn đây là đang ăn vạ đi!
Tiểu la lỵ thấy hắn như thế, cũng nước mắt lưng tròng, hai tay lay hắn, khóc mếu máo.
Con gấu trúc lấy tay gãi gãi đầu.
- Tiểu tử, ta ra tay cũng không có mạnh tới vậy a.
Tần Vũ vẫn lăn lộn không ngừng, nó bất lực lên tiếng:
- Rồi rồi, ta truyền cho ngươi một bộ thân pháp.
- Đa tạ tiền bối!
Tần Vũ lập tức lao người bật dậy, quỳ gối bái tạ con gấu trúc trước mặt.
Nếu mà để người khác nhìn thấy thật là mất mặt vô cùng!
Tần Vũ biết gấu trúc trước mặt đã áp chế cảnh giới, ngang bằng với hắn để tiến hành khảo nghiệm, vậy mà tốc độ nhanh ngang ngửa hắn, ẩn ẩn có phần vượt qua cả hắn.
Phải biết rằng Tần Vũ còn được hệ thống hỗ trợ tốc độ thông qua điểm nhanh nhẹn, nên so với người bình thường, hắn nhanh hơn rất nhiều.
Chính vì vậy, hắn liền nhận ra bộ thân pháp này có chỗ bất phàm, phải quyết tâm nghĩ cách lấy tới tay.
Cho nên vừa nãy, mới xuất hiện một màn xấu hổ như vậy, hắn chỉ là đánh cược, không ngờ thật sự đạt được thân pháp của Trúc Lâm Yêu Tinh vạn năm.
Con gấu trúc để cần câu lên đầu Tần Vũ, một luồng sáng truyền vào đầu hắn.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được truyền thừa bán thần cấp thân pháp Trúc Lâm Khoái Bộ]
Tần Vũ vô cùng mừng rỡ, từ đó đến giờ hắn chỉ chống đỡ bằng thiên cấp công pháp Thanh Phong thuật, phải nói thân pháp rất hiếm, bán thần cấp lại càng hiếm hơn.
Bởi vì đa số tu sĩ chỉ ham mê vũ kỹ chiến đấu, cho nên rất ít người để ý tu luyện hoặc nghiên cứu thân pháp.
Tần Vũ thì lại khác, chỉ cần nhanh hơn một nhịp liền có thể kiểm soát trận đấu, nên trong đấu pháp hắn tận dụng rất tốt sở trường tốc độ của mình.
Chưa vào đến đại điện, Tần Vũ hắn đã nhận được hai bộ bán thần cấp công pháp, quả nhiên là Tiên Sơn, đệ nhất tông môn tu tiên thời thượng cổ a!
Tần Vũ bây giờ, miệng đã sớm cười ngoác tới mang tai.
Con gấu trúc đột nhiên mở miệng nói:
- Đại điện sâm nghiêm, ngươi chỉ được tiến vào một mình, nàng phải ở lại đây.
- Đa tạ tiền bối chỉ điểm.
- Được rồi ngươi mau đi đi.
- Dạ vâng, tiền bối.
Tần Vũ hành lễ xong, lập tức nhanh chóng phi thân về phía đại điện, con gấu trúc bế Tử Yên lên, đạp nhẹ hai ba cước qua loa đã lướt tới trước mặt hồ.
- Quy huynh! Tên này thật thú vị a!
- Phải, phải, chiến lực của hắn cũng phải ngang với tông chủ đời đầu của chúng ta.
Quy Lão gật gù đồng ý với hắn.
Đoạn lão lại nhìn về Bàn Cổ Chân Long, ánh mắt hiện lên từng nét thâm thúy.
Tần Vũ dùng [Thần Nhãn] quét qua Trúc Lâm, thông tin hệ thống hiển thị làm hắn có chút líu lưỡi.
[Trúc Lâm Yêu Tinh Vạn Năm]
[Tu vi: ???]
[Là một trong những yêu thú trấn giữ truyền thừa của Tiên Sơn]
[Chịu trách nhiệm khảo hạch chiến lực và thân thủ của đệ tử đến tiếp nhận truyền thừa]
[Thai nghén ra sinh linh Gấu Trúc Bảo Bảo là đại diện cho sự hiện diện của Trúc Lâm Yêu Tinh]
Ở bên kia trúc lâm, một con gấu trúc vô cùng mập mạp tròn trịa, miệng ngậm lá tre, tay gác cần câu bằng thân trúc trên vai, nhìn qua bên hướng của Tần Vũ, bỗng nó búng tay một cái "tách".
Bành!
Tần Vũ vừa đặt chân vào trúc lâm, liền bị một cây trúc quật tới, khí lực vô cùng mạnh mẽ, mặt đất bị một đập này, mà lún sâu hơn mười tấc.
Tần Vũ vội phi thân né tránh, đoạn hắn đạp mạnh lên thân một cây trúc, mượn thế lao vun vút về phía trước.
Bành!
Tần Vũ dùng chiêu Phong Sát chặt đôi cây trúc đang quật tới trước mặt, tiếp tục lướt đi.
Bành! Một cây trúc lại quật tới bên hông, hắn vừa lách người né tránh, liền bị một cây trúc từ phía ngược lại quật tới.
Xoạt!
Tần Vũ nhanh nhẹn dùng Phong Sát chém đôi cành trúc này.
Vội vàng dùng Tam Thiên Lôi Động lướt nhanh về phía trước.
Ầm!
Tần Vũ đang thế lao tới bị cây trúc phía trước, đập thẳng vào ngực, hắn trúng chiêu, bắn thẳng về phía sau.
"Nhanh a"
Trong trúc lâm này, Tần Vũ bị hạn chế tốc độ, hơn nữa, mấy cây trúc này tốc độ oanh tới cực kỳ bá đạo, lại liên miên không dứt.
Tần Vũ khổ khổ sở sở, phải tránh trái né, phi thân lao tới, tức tối nhìn xuống bên dưới.
Tiểu la lỵ vậy mà không bị làm sao, nó cứ thong thả đi theo sau Tần Vũ, mỗi lần Tần Vũ bị cây trúc quật trúng nó liền ở dưới phụ họa.
- Ây da đau quá! Ây da!
Tần Vũ hận không thể lập tức phi thân xuống chỗ của nó, đá cho nó mấy cái.
Tần Vũ vừa nghĩ, vừa tranh thủ lùi lại, lập tức thủ thế, xuất ra một chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên.
Bành!
Trúc Lâm bị oanh nát một đường thẳng tắp, Tần Vũ lập tức lợi dụng cơ hội lập tức phi thân vun vút vượt qua, từ đằng sau, mấy cây trúc mang chóng mọc lại vô cùng quỷ dị.
Dị hỏa bốc cháy ngùn ngụt đằng sau.
Những cây trúc bị dính dị hỏa, lập tức bị một luồng chân khí bao bọc, ném lên không trung, rồi lập tức nén lại, tiêu tán trong không khí.
"Di! Còn có thể làm như vậy"
Tần Vũ vừa phi thân tiến tới vừa kinh ngạc không thôi.
Hắn nãy giờ bị trúc lâm, oanh tới tấp liên miên không dứt, may mắn nhờ thân thủ nhanh nhẹn, vừa né tránh, vừa công kích vừa tiến tới.
Nói đoạn, hắn đã thấy bìa rừng ở phía trước.
Chưa kịp vui mừng, một con gấu trúc mập mạp, cầm theo cần câu, lướt tới thật nhanh.
Bành!
Tần Vũ huy ra Liệt Diệm Trảm chống đỡ chiêu thức của con gấu trúc.
Hắn bị dư uy chiêu này mà bắn lui ra phía sau, vừa mới định thân, từ bốn phương tám hướng cây trúc đã quật tới ồ ạt.
Bành! Bành! Bành!
Tần Vũ như cá trong nước, lách trái, lách phải, né tránh liên tục.
Oành!
Con gấu trúc bất ngờ xông đến, từ trên không oanh xuống một gậy, long trời lở đất, Tần Vũ giơ kiếm lên chống đỡ hai tay ẩn ẩn đau nhức.
Khí lực một chiêu này mạnh mẽ vô cùng.
Tần Vũ đạp nhẹ cước bộ, lách sang một bên, vỗ Xuy Hỏa Chưởng lên hông con gấu trúc.
Con gấu trúc mập mạp này, vậy mà cực kỳ nhanh nhẹn, chống cái cần câu xuống đất, mượn thế xoay một vòng né chiêu, thuận thế ra thêm một cước về phía Tần Vũ.
Tần Vũ cũng không thua kém gì, lách nhẹ ra đằng sau, một kiếm Phong Vân Kiếm kỹ lao tới, oanh thẳng lên ngực con gấu trúc.
Con gấu trúc đang đà ra một cước kia liền bị trúng chiêu, văng mạnh ra xa.
Nó lập tức định thân, lấy bàn tay xoa xoa ngực, nhìn Tần Vũ thích thú.
Nhưng mà Tần Vũ cũng không hiền lành gì, thấy nó phân tâm, lập tức dùng Thanh Phong thuật, lướt tới cực nhanh, trong đầu tính toán khoảng cách, lại ngay lập tức thi triển Tam Thiên Lôi Động, kết hợp Thất Tinh Bộ Sát kiếm kỹ, bất ngờ oanh tới.
Bành!
Con gấu trúc bị Tần Vũ bất ngờ oanh tới, chỉ kịp giơ cần câu lên đỡ, bắn thẳng ra sau, thấy đối phương mất đà, Tần Vũ lợi dụng sơ hở, huy ra kiếm chiêu liên tục trảm Phong Sát về phía con gấu trúc.
Trúc lâm liền lấy cây trúc tạo thành tầng tầng lớp lớp phòng ngự chống đỡ giảm bớt uy lực một chiêu này, lại ở đằng sau, oanh xuống Tần Vũ liên miên không dứt.
"Ăn gian a"
Tần Vũ cũng không sính cường, nãy giờ hắn chỉ cố gắng đẩy lùi đối phương, thuận thế đem mình lao tới vượt qua trúc lâm mà thôi.
Tần Vũ lập tức thi triển Thủy Hóa Độ Trạch, một lớp sương mờ nhanh chóng bao phủ một vùng trúc lâm rộng lớn, Tần Vũ ngay lập tức biến mất, thoắt ẩn thoắt hiện.
Quả thật lợi hại, ở trong sương mờ này, tốc độ của hắn tăng lên không ít, hơn nữa đối với vật thể xung quanh hắn cũng cảm nhận rõ ràng hơn rất nhiều.
Bành! Bành! Bành!
Cây trúc liên tiếp đập tới, nhưng bây giờ chỉ bắt kịp tàn ảnh của Tần Vũ, sinh sinh đập xuống đất, bụi đất bay mùi mịt.
Hai mắt con gấu trúc lập tức lóe lên kim quang, nó bắt đầu sử dụng trúc lâm để cảm ứng vị trí Tần Vũ, bất ngờ nó đập một gậy kinh thiên động địa về phía Tần Vũ.
Tần Vũ lách người né trong gang tấc, phong áp chiêu này lướt qua mặt hắn cái roẹt.
Đạo bào của hắn bay phần phật.
Ầm!
Mặt đất bị một gậy này lún sâu hơn hai mươi mấy tấc, lộ ra một vết nứt dài hơn mười trượng.
"Nguy hiểm a"
Sau lưng Tần Vũ một cây trúc cực tốc oanh tới, lần này hắn không né tránh, lại mượn thế, xoay người tung cước đạp lên thân cây trúc, mượn lực đẩy hắn lao vun vút về phía trước.
Hô!
Hắn vừa vặn đặt chân lên mặt đất ở phía trước trúc lâm.
Tần Vũ đã thành công vượt qua trúc lâm.
"Hảo, hảo tiểu tử"
Quy Lão vuốt chòm râu, trong lòng hết lời khen ngợi Tần Vũ, lúc này lão đang lăng không quan sát Tần Vũ vượt trúc lâm đại trận.
Hắn còn chưa kịp thở ra một hơi, gấu trúc lại oanh tới.
Bành!
Tần Vũ chém ra một chiêu Liệt Diệm Trảm chống đỡ, lại dùng Phong Sát trợ uy, hỏa diệm cấp tốc bùng nổ, gấu trúc vội lách qua một bên né chiêu, Tần Vũ liền oanh tới một đợt Tam Muội Chân Hỏa.
Mấy đốm hỏa diệm này vậy mà bám theo con gấu trúc liên miên không dứt, con gấu trúc huy cái cần câu, cấp tốc xoay từng đợt hình thành một cái vòng tròn âm dương trước mặt, thổi bay Tam Muội Chân Hỏa.
Tần Vũ lại gọi ra Vạn Kiếm Quy Tông kiếm trận, ào ạt chém về phía nó.
Gấu trúc trái tránh Tam Muội Chân Hỏa, phải tránh Vạn Kiếm Quy Tông, đột nhiên nó phóng vọt lên trời, hay tay ôm ngang cần câu, cấp tốc xoay tròn, hình thành một cơn lốc, nhanh chóng vọt tới Tần Vũ, đánh bạt cả kiếm khí Vạn Kiếm Quy Tông.
Lúc này Tần Vũ cũng đã súc thế thành công, chém một chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên về phía lốc xoáy đang điên cuồng lao tới kia.
Bành!
Lốc xoáy đụng phải Lôi Diệm Trảm Thiên, cấp tốc hỏa diệm bùng nổ, bao vây cả một vùng trời rộng lớn, lôi điện liên tiếp oanh xuống không ngừng.
Con gấu trúc vậy mà từ bao giờ đã ở bên phải Tần Vũ, hai tay cầm cần câu cặp hông, đột kích một gậy cực nhanh về phía Tần Vũ.
Bành!
Không khí trước mặt, chấn động từng đợt, phong áp sinh sinh thổi rạp của một mảnh trúc lâm.
Tần Vũ lách người, chân đạp lên cần câu, thuận thế bay lên phía trên, chém xuống một chiêu Liệt Diệm Trảm.
Bành!
Gấu trúc nhanh nhẹn, rút gậy về đỡ một chiêu này, lại dùng cương khí hộ thể, bạt đi hỏa diệm.
Đỡ xong một chiêu này, bỗng nó cấp tốc lùi lại, chống cần câu lên mặt đất, giơ một ngón tay cái về phía Tần Vũ, đoạn nói:
- Hảo tiểu tử! Cho ngươi qua.
Tần Vũ nghe xong một câu này liền lập tức mừng rỡ, lập tức thu kiếm lại, hai tay chắp kiếm, cuối đầu hành lễ về phía con gấu trúc.
Cộp!
Tần Vũ vừa cuối đầu, còn chưa kịp lên tiếng, con gấu trúc đã lao tới, gõ cho hắn một gậy.
- Aaaaa....
Tần Vũ hai tay ôm đầu, lăn tới lăn lui trên mặt đất, hét thảm.
Hắn đây là đang ăn vạ đi!
Tiểu la lỵ thấy hắn như thế, cũng nước mắt lưng tròng, hai tay lay hắn, khóc mếu máo.
Con gấu trúc lấy tay gãi gãi đầu.
- Tiểu tử, ta ra tay cũng không có mạnh tới vậy a.
Tần Vũ vẫn lăn lộn không ngừng, nó bất lực lên tiếng:
- Rồi rồi, ta truyền cho ngươi một bộ thân pháp.
- Đa tạ tiền bối!
Tần Vũ lập tức lao người bật dậy, quỳ gối bái tạ con gấu trúc trước mặt.
Nếu mà để người khác nhìn thấy thật là mất mặt vô cùng!
Tần Vũ biết gấu trúc trước mặt đã áp chế cảnh giới, ngang bằng với hắn để tiến hành khảo nghiệm, vậy mà tốc độ nhanh ngang ngửa hắn, ẩn ẩn có phần vượt qua cả hắn.
Phải biết rằng Tần Vũ còn được hệ thống hỗ trợ tốc độ thông qua điểm nhanh nhẹn, nên so với người bình thường, hắn nhanh hơn rất nhiều.
Chính vì vậy, hắn liền nhận ra bộ thân pháp này có chỗ bất phàm, phải quyết tâm nghĩ cách lấy tới tay.
Cho nên vừa nãy, mới xuất hiện một màn xấu hổ như vậy, hắn chỉ là đánh cược, không ngờ thật sự đạt được thân pháp của Trúc Lâm Yêu Tinh vạn năm.
Con gấu trúc để cần câu lên đầu Tần Vũ, một luồng sáng truyền vào đầu hắn.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được truyền thừa bán thần cấp thân pháp Trúc Lâm Khoái Bộ]
Tần Vũ vô cùng mừng rỡ, từ đó đến giờ hắn chỉ chống đỡ bằng thiên cấp công pháp Thanh Phong thuật, phải nói thân pháp rất hiếm, bán thần cấp lại càng hiếm hơn.
Bởi vì đa số tu sĩ chỉ ham mê vũ kỹ chiến đấu, cho nên rất ít người để ý tu luyện hoặc nghiên cứu thân pháp.
Tần Vũ thì lại khác, chỉ cần nhanh hơn một nhịp liền có thể kiểm soát trận đấu, nên trong đấu pháp hắn tận dụng rất tốt sở trường tốc độ của mình.
Chưa vào đến đại điện, Tần Vũ hắn đã nhận được hai bộ bán thần cấp công pháp, quả nhiên là Tiên Sơn, đệ nhất tông môn tu tiên thời thượng cổ a!
Tần Vũ bây giờ, miệng đã sớm cười ngoác tới mang tai.
Con gấu trúc đột nhiên mở miệng nói:
- Đại điện sâm nghiêm, ngươi chỉ được tiến vào một mình, nàng phải ở lại đây.
- Đa tạ tiền bối chỉ điểm.
- Được rồi ngươi mau đi đi.
- Dạ vâng, tiền bối.
Tần Vũ hành lễ xong, lập tức nhanh chóng phi thân về phía đại điện, con gấu trúc bế Tử Yên lên, đạp nhẹ hai ba cước qua loa đã lướt tới trước mặt hồ.
- Quy huynh! Tên này thật thú vị a!
- Phải, phải, chiến lực của hắn cũng phải ngang với tông chủ đời đầu của chúng ta.
Quy Lão gật gù đồng ý với hắn.
Đoạn lão lại nhìn về Bàn Cổ Chân Long, ánh mắt hiện lên từng nét thâm thúy.
Danh sách chương