Trời đã sáng, tia sáng ấm ấp xuyên qua tán lá chiếu rọi những hạt sương long lanh vương vấn trên cành. Hoàng cung lại phải đón những tiết mục đấu đá trong cung. ( Quả nhiên người ta nói nơi thâm cung chính là địa ngục trần gian)

- Ninh Phi nương nương, Vân Du tiểu thư con gái của Phan tướng quân cầu kiến xin được gặp ở ngự hoa viên.- một nô tỳ đến bẩm báo, đó là nô tỳ của cô tiểu thư kia.

- Ta biết rồi, phiền ngươi đến báo với Vân Du một tiếng ta sẽ tới ngay.- Ninh Phi nghe thấy Vân Du tới thì gương mặt biểu hiện không vui, nhưng vẫn nhẹ giọng đáp, bởi hình ảnh đoan trang mà cô ta xây dựng nên không thể có chút vấn đề gì được.

Vân Du là con gái của Phan Sinh cũng là một đại tướng quân, từ nhỏ đã nổi tiếng là giỏi giang, xinh đẹp luôn hiểu chuyện. Vân Du và Ninh Ninh từ nhỏ chơi thân với nhau, ngoài mặt là vậy nhưng trong lòng lại đâm thọt nhau, luôn có ý định sẽ tiến cung, ai ngờ Hoài gia lại nhanh hơi một bước để Ninh Ninh tiến cung năm 15 tuổi, cũng từ đó cả hai xích mích ghen ghét với nhau hơn. Quay lại hiện tại Ninh Phi đã ở ngự hoa viên cùng với Vân Du.

- Vân Du sao hôm nay muội lại có nhả hứng đến chốn hoàng cung lạnh lẽo này vậy?- Ninh Phi nói từng chữ khiêm nhã.

- Ninh tỷ, à không phải gọi là Ninh Phi nương nương chứ nhỉ? chỉ là người muội muội này hôm nay cảm thấy buồn chán nên tìm đến tỷ để hàng huyên, tâm sự chuyện tỷ muội.- Vân Du cũng ngằn từng chữ ra vẻ ân cần thân thiết.

Bộ dạng khi Vân Du nói ra vẻ quý mến thân thiết chỉ khiến cho Ninh Ninh muốn quay mặt nôn hết điểm tâm ra ngoài.

- Ồ, đúng lúc bổn cung cũng đang rất buồn chán có muội ở đây thì tốt quá, mà nghe nói dạo này muội có ý định tiến cung nhỉ? dù sao ta cũng coi muội là người thân ruột thịt của ta, ta khuyên muội một câu. Đừng có vọng tưởng sẽ được ân sủng của hoàng thượng, hoàng thượng người rất kén chọn sợ là muội muội vào cung lựa cơm không được xơi thịt cũng không xong.- Ninh Phi nói rõ ràng mạch lạc từng chữ một tỏ ý quan tâm.

- Muội muội đúng là có phúc được nương nương nhắc nhở muội thật lòng rất cảm kích, chỉ là muội nghe nói nương nương thất sủng nhiều năm tới một ngụm con cũng không có được đúng là muội muội cảm thấy rất thương cho tỷ, muội muội cũng cảm thấy rất đâu lòng.- Vân Du nói từng câu từng chữ tỏ ý thương hại, giọng điệu mỉa mai, những lời nói đó nhưng mũi tên vô hình đâm vào lòng Ninh Ninh.

- Cảm ơn muội muội quan tâm, bổn cung sẽ khắc ghi trong lòng, nếu muội tiến cung ta đây sẽ giúp đỡ muội, giờ ta còn có chuyện không thể ở đây tâm sự với muội lâu được.- Ninh Phi gằn từng chữ vì không thể nuốt trôi cục tức này.

- Vậy muội muội đây không làm phiền thời gian quý báu của nương nương nữa, muội xin lui trước.- Vân Du cảm thấy vô cùng vui vẻ về thành quả đã đạt được.

Ninh Ninh không nói gì chỉ khẽ gật đầu. Vân Du quay lưng rời bước gương mặt vẫn vương vấn nụ cười ấy. Vân Du vừa đi Ninh Phi mặt biến sắc đập bàn thật mạnh " Vân Du người chờ đó, khi ngươi vào cung sẽ không yên với ta đâu ". bên cạnh cung nữ A Châu vội lại gần nói:

- Ninh Phi nương nương bót giận, chờ đến lúc cô ta vào cung sẽ không được hả hê như vậy nữa đâu, kẻ thù lớn nhất cả người vẫn là Hoàng Hậu.- Cung nữ của Ninh Ninh ra sức dập họa trong lòng chủ tử.

- Ngươi nói đúng diệt Vân Du không khó, khó nhất vẫn là diệt được Hoàng Hậu.

______________________________________________________________

Mình nhắc tới Ninh Ninh hơi bị nhiều nhỉ. Các bạn đừng hiểu lầm nha Ninh Ninh không phải nhân vật chính đâu, nhân vật chính còn chưa xuất hiện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện