(Lời cuối sách của chị Phong)
Lần đầu tiên viết hậu ký, thập phần hưng phấn.
《 Hựu Nhất Xuân 》là trường thiên đầu tiên tôi viết trong đời, lúc viết không nghĩ đến có ngày sẽ hoàn thành, càng không nghĩ tới có thể được xuất bản ra sách. Cho nên khi nhà xuất bản SA nói cho tôi biết bản thảo đã được thông qua, một người không triển vọng như tôi đã lệ nóng doanh tròng.
Vì vậy, vỗ tay, đầu tiên là muốn cảm tạ các vị nào đã mua sách cũng như nguyện ý xem thiên văn chương này. Cúi người, cảm ơn các vị ủng hộ! ^^
Còn phải cảm tạ trên mạng đã đăng nhiều kỳ thiên văn chương này của tôi cùng sự khích lệ của các vị đại nhân nữa, các vị đã không BS sài điểu nông cạn chỉ biết nhìn xuống như tôi đây, mà còn đưa rất nhiều thiệp khuyến khích tôi.
BS là khinh bỉ. Ý chị là độc giả đã không khinh bỉ người ngốc nghếch nông cạn như chị mà còn ủng hộ chị nữa, nói kiểu khiêm tốn đó mà.
《 Hựu Nhất Xuân 》đơn thuần chỉ là vui vui viết chơi, đợi đến khi viết được kha khá mới phát hiện hóa ra viết tiểu bạch văn cũng không phải chuyện dễ dàng. Rất nhiều người đều hỏi tôi, đồng chí Mã Tiểu Đông đến cuối cùng có từng làm “thụ” lần nào chưa, cái đó…………Nhìn trời…………Vì lần đầu tiên dùng ngôi thứ nhất xưng Mã Tiểu Đông, loại người giống như đồng chí Mã Tiểu Đông cứ coi như anh đã từng làm “thụ” đi, nhưng như thế thì chắc gì anh sẽ thừa nhận. Hơn nữa, kỳ thực, (cười gượng) tôi là tôi cảm thấy loại người như Mã Tiểu Đông mà làm thụ thực sự quá có lỗi với chữ “thụ” mỹ hảo rồi Ha ha ha
Tiểu bạch văn là từ để nói những tiểu thuyết thông thường tình tiết đơn giản, không có soạn sẵn mở đầu diễn biến kết thúc, cho nên nhiều từ vô tình trùng lặp, khiến tiểu thuyết có vẻ dài, nhiều đoạn thường thấy trong phim, thiếu tính tưởng tượng, nội dung cạn bạch, thường thấy ở truyện online là chủ yếu.
Còn về vấn đề tình cảm ba vị công tử kia đối với Mã Tiểu Đông như thế nào, cùng với vấn đề chia đại phòng nhị phòng tam phòng nữa Khụ khụ điều này có lẽ cũng không cần tại hạ giải thích, nhìn thấy đại nhân môn của đại kết cục các bạn nên tự mình hiểu rồi. Tô Diễn Chi, Bùi Kỳ Tuyên và Phù Khanh Thư, ba người này khi vừa thiết lập quan hệ đã xác định là rất tốt, lúc viết dự định là cứ theo thân phận bối cảnh cùng tính cách mà tiến hành thôi. Thế nhưng cũng có lúc nhân vật và tình tiết tác giả không thể chi phối được, khúc sau Mã Tiểu Đông dao bãi bất định cũng chính là do tôi dao bãi bất định đó Đấm đấm ngực
Dao bãi bất định: lập trường, tâm ý không vững. Anh Đông khúc sau đối mặt với ba người không biết làm sao cho phải vì đều thích cả ba người, cũng chính là do tác giả cũng không biết làm sao cho phải.
Đặc biệt là tâm tình của đồng chí tiểu Bùi, lúc viết đại kết cục tay tôi đánh chữ đều rất run, có phải hơi tàn nhẫn hay không……….(Bị đạp bay, viết rồi thì cũng đừng giả vờ phí lời nói nhảm!) Bò lại, lấy hơi Cho nên ở phiên ngoại Hoán hồn ký, trọng điểm viết chính là tiểu Bùi Gào gào.
Còn muốn cảm tạ tranh của thâm thảo đại nhân PP. Bị mê hoặc vì con ngựa trong tranh minh họa trắng đen rồi, thật sự là mỹ nhân a a a
Ân, chuyện cuối cùng muốn nói, hi vọng cuốn sách này có thể đem lại tiếng cười và niềm vui cho các vị lúc rảnh rỗi, cảm tạ.
Lần đầu tiên viết hậu ký, thập phần hưng phấn.
《 Hựu Nhất Xuân 》là trường thiên đầu tiên tôi viết trong đời, lúc viết không nghĩ đến có ngày sẽ hoàn thành, càng không nghĩ tới có thể được xuất bản ra sách. Cho nên khi nhà xuất bản SA nói cho tôi biết bản thảo đã được thông qua, một người không triển vọng như tôi đã lệ nóng doanh tròng.
Vì vậy, vỗ tay, đầu tiên là muốn cảm tạ các vị nào đã mua sách cũng như nguyện ý xem thiên văn chương này. Cúi người, cảm ơn các vị ủng hộ! ^^
Còn phải cảm tạ trên mạng đã đăng nhiều kỳ thiên văn chương này của tôi cùng sự khích lệ của các vị đại nhân nữa, các vị đã không BS sài điểu nông cạn chỉ biết nhìn xuống như tôi đây, mà còn đưa rất nhiều thiệp khuyến khích tôi.
BS là khinh bỉ. Ý chị là độc giả đã không khinh bỉ người ngốc nghếch nông cạn như chị mà còn ủng hộ chị nữa, nói kiểu khiêm tốn đó mà.
《 Hựu Nhất Xuân 》đơn thuần chỉ là vui vui viết chơi, đợi đến khi viết được kha khá mới phát hiện hóa ra viết tiểu bạch văn cũng không phải chuyện dễ dàng. Rất nhiều người đều hỏi tôi, đồng chí Mã Tiểu Đông đến cuối cùng có từng làm “thụ” lần nào chưa, cái đó…………Nhìn trời…………Vì lần đầu tiên dùng ngôi thứ nhất xưng Mã Tiểu Đông, loại người giống như đồng chí Mã Tiểu Đông cứ coi như anh đã từng làm “thụ” đi, nhưng như thế thì chắc gì anh sẽ thừa nhận. Hơn nữa, kỳ thực, (cười gượng) tôi là tôi cảm thấy loại người như Mã Tiểu Đông mà làm thụ thực sự quá có lỗi với chữ “thụ” mỹ hảo rồi Ha ha ha
Tiểu bạch văn là từ để nói những tiểu thuyết thông thường tình tiết đơn giản, không có soạn sẵn mở đầu diễn biến kết thúc, cho nên nhiều từ vô tình trùng lặp, khiến tiểu thuyết có vẻ dài, nhiều đoạn thường thấy trong phim, thiếu tính tưởng tượng, nội dung cạn bạch, thường thấy ở truyện online là chủ yếu.
Còn về vấn đề tình cảm ba vị công tử kia đối với Mã Tiểu Đông như thế nào, cùng với vấn đề chia đại phòng nhị phòng tam phòng nữa Khụ khụ điều này có lẽ cũng không cần tại hạ giải thích, nhìn thấy đại nhân môn của đại kết cục các bạn nên tự mình hiểu rồi. Tô Diễn Chi, Bùi Kỳ Tuyên và Phù Khanh Thư, ba người này khi vừa thiết lập quan hệ đã xác định là rất tốt, lúc viết dự định là cứ theo thân phận bối cảnh cùng tính cách mà tiến hành thôi. Thế nhưng cũng có lúc nhân vật và tình tiết tác giả không thể chi phối được, khúc sau Mã Tiểu Đông dao bãi bất định cũng chính là do tôi dao bãi bất định đó Đấm đấm ngực
Dao bãi bất định: lập trường, tâm ý không vững. Anh Đông khúc sau đối mặt với ba người không biết làm sao cho phải vì đều thích cả ba người, cũng chính là do tác giả cũng không biết làm sao cho phải.
Đặc biệt là tâm tình của đồng chí tiểu Bùi, lúc viết đại kết cục tay tôi đánh chữ đều rất run, có phải hơi tàn nhẫn hay không……….(Bị đạp bay, viết rồi thì cũng đừng giả vờ phí lời nói nhảm!) Bò lại, lấy hơi Cho nên ở phiên ngoại Hoán hồn ký, trọng điểm viết chính là tiểu Bùi Gào gào.
Còn muốn cảm tạ tranh của thâm thảo đại nhân PP. Bị mê hoặc vì con ngựa trong tranh minh họa trắng đen rồi, thật sự là mỹ nhân a a a
Ân, chuyện cuối cùng muốn nói, hi vọng cuốn sách này có thể đem lại tiếng cười và niềm vui cho các vị lúc rảnh rỗi, cảm tạ.
Danh sách chương