Ngày hôm sau, mới sáng sớm Hưng đã đi Dong Binh Công Hội tìm nhiệm vụ. Kế hoạch hôm nay của hắn là vừa chạy nhiệm vụ vặt vừa săn tài liệu luyện Dịch Dung Đan Cấp 2. Đây chỉ là đan dược tiện ích, nguyên liệu chỉ có mấy loại kỳ thảo cấp 2, tác dụng cũng có nhiều hạn chế (ví dụ như chỉ cải trang được khuôn mặt), nên quá trình luyện chế cũng không có gì quá khó khăn, đặc biệt là đối với một người có Hệ Thống Tà Đạo như Hưng.
Vừa bước vào trong tòa nhà Công Hội, Hưng đã thấy Vân đứng ở bàn tiếp tân số 3, không khỏi cảm thấy hơi lạ. Hôm qua cô nương này còn mới bị bắt cóc, mà hôm nay lại tỉnh bơ đi làm như thể chưa có chuyện gì xảy ra, cái này cũng quá mức thần kinh thép đi? Hay là bên phía Công Hội đã làm ra đối sách gì rồi? Hiện tại nàng là có chỗ dựa rồi? Có nghĩ mãi Hưng cũng nghĩ không ra, nhún vai tiến đến bàn tiếp tân của Vân.
“Chị Vân, tình hình sao rồi?”
Hắn làm vẻ mặt lo lắng hỏi.
Vân vừa nhìn thấy Hưng thì nhoẻn môi cười tươi thật tươi, đến mức hai gò má hồng lên.
“Cám ơn em, thuốc của em hay quá trời, giám định sư của Công Hội cũng giật cả mình.”
Vân nói, ánh mắt nhìn Hưng như nhìn một đứa em trai mà nàng cực kỳ yêu quý.
“Ồ, vậy chị uống thử chưa?”
Hưng ngạc nhiên hỏi lại, trong lòng thầm hoan hô cá cắn câu.
“Rồi, một đêm là hoàn toàn hết đau luôn, chị phải cám ơn em đó.”
Hôm nay Vân phải nói cực kỳ yêu đời. Do năm đó nàng vì muốn trang trải cho cha mẹ già mà cố gắng quá sức làm dong binh, kết quả vướng phải căn bệnh đau khớp này, thân thể nàng lại là một pháp giả, không có khả năng hồi phục tự nhiên mạnh mẽ như đấu giả, nên lâu nay nàng phải tốn bao nhiêu tiền vào thuốc giảm đau. Nhưng hôm nay thì đẹp trời rồi, uống một viên đan dược của Hưng xong nàng liền hết thấy đau, cười đến ngoác cả miệng.
“Nếu vậy chị phải thưởng cho em đó nha, thuốc đó là em phải tốn nước miếng đi lừa đảo một ông dược sư cổ quái mà đổi được đó.”
Hưng cười khà khà, rắm thúi nói ra.
“Vậy sao em đi cho chị?”
Vân ngạc nhiên hỏi lại.
Nếu đúng thật là đi lừa một lão dược sư để đổi thì đây là thứ rất trân quý, vậy mà tên nhóc này lại dễ dàng cho nàng như vậy, hắn có ý đồ gì đây?
“Ha ha ha... Nam nhi giúp đỡ mỹ nữ là chuyện thường tình ấy mà."
Hưng cười ha hả đáp.
"Thật sao? Chị Tâm bên kia cũng đẹp kìa, ờ, chị Mẫn bên kia nữa, em đi qua tặng họ mấy món kỳ bảo đi."
Vân khẽ nhếch lông mày nói ra, khóe miệng cong lên thành một nụ cười trêu chọc.
"Cái này, ha ha, thật ra thì lúc đó tại vì em không muốn cả hai bị bắt kịp, mà chị không tin tưởng thuốc lạ nên em cũng đành chịu, cho rồi không thể cứ như vậy đòi lại được, kỳ chết."
Hưng cười gượng đáp.
"Hành tẩu giang hồ mà còn tự ái, em quá ngây thơ."
Vân đưa tay véo gò má Hưng một cái, cười cười khẽ mắng.
"Khà khà, ai bảo chị Vân là mỹ nữ đây. Đã lỡ là mỹ nữ rồi thì em phải ra vẻ một chút chứ."
Hưng hoàn toàn không xấu hổ chút nào, tươi tắn nói ra.
"Thôi thôi, bớt nịnh bợ dùm chị, bữa nay em muốn làm nhiệm vụ gì đây?"
Vân tuy vẻ ngoài là xua xua tay, nhưng rõ ràng là vui ra mặt, cười đến xinh đẹp rồi.
"Chắc em đi tìm giết linh thú đầu mục với hái dược tiếp quá, ngoài ra không có nhiệm vụ nào khác hay hơn."
Hưng liếc bảng nhiệm vụ ở phía xa, thở dài đáp. Nhiệm vụ cấp F quả thật là quá tào lao đối với hắn, hôm nay hắn chỉ muốn tranh thủ thời gian đi hái dược liệu về luyện chế thật nhiều Dịch Dung Đan cho hai tình nhân quyến rũ của hắn.
"A, đúng rồi! Hôm qua nghe nói em một mình giết chết Bạch Lang đầu mục?"
Vân bỗng vỗ tay một cái, hỏi Hưng.
"Đúng rồi, em đem sừng của nó về đưa cho một anh tiếp tân rồi."
Hưng gật gù đáp.
"Ủa? Em không phải là Pháp Đồ tầng 6 sao?"
Vân ngạc nhiên hỏi.
"Em là Pháp Đồ tầng 6 mà."
Hưng cười cười đáp, khiến Vân ngây cả người. Pháp Đồ tầng 6 tự mình giết linh thú đầu mục mà không cần tổ đội, đây tuyệt đối là chuyện lạ. Trong quá khứ đã từng có người làm được, nhưng người kia từ đầu đã là một vị anh hùng đến từ hoàng thất của một đế quốc cường đại, về sau chấp chưởng đế quốc đó đi đánh bại Ma Thần, được người tôn làm Đế Thần.
Còn thiếu niên ở trước mặt Vân này chỉ đáng tuổi con cháu nàng, lại không có tên tuổi gì, vậy mà lại có thể làm được chuyện mà vị anh hùng kia trong quá khứ đã từng làm, không lẽ nói tên nhóc này mai sau có thể trở thành anh hùng?
Trong lúc Vân đang thẫn thờ, Hưng đã mang về mấy tờ nhiệm vụ để nàng xác nhận, sau đó hắn nhanh chân rời đi, cũng không có hỏi thêm chuyện bắt cóc hôm qua, hắn cảm thấy không tiện hỏi ở nơi công cộng, vì chuyện này hắn đoán là nhất định có liên quan tới cao tầng của Công Hội ở chi nhánh Thương Vân thành. Mục tiêu của hắn hiện tại là nữ nhân, không phải rắc rối chính trị, nên hắn cũng lười đi quản mấy tên tham quan, trừ khi bọn hắn cứ một mực nhắm vào nữ nhân mà hắn ưa thích.
Hưng có thể ngông nghênh được một ít, vì ở nhà hắn còn có hai cường giả Pháp Vương chống lưng, chỉ có điều, một khi hai nàng ra tay, cả ba phải rời khỏi Thương Vân thành càng sớm càng tốt. Nếu trường hợp này xảy ra, hắn ít nhất muốn mang được Vân đi cùng, dù gì hắn cũng không ngại thu thêm một bạn gái lớn tuổi, hắn đã mỗi tay ôm một cô U40 rồi, có ôm thêm một cô nữa thì cũng không có khác biệt gì.
Chỉ mất vài giờ, Hưng đã dễ dàng đập chết thêm một lão Bạch Lang đầu mục, sau đó ăn thịt lão cùng với một ít tinh hoa thảo dược, thuận tiện tăng tu vi pháp giả lên đến Pháp Đồ tầng sáu 57/60. Tiếp theo hắn không có tiếp tục cắn nuốt tinh hoa thảo dược, mà chỉ ngoan ngoãn đi tìm dược liệu luyện chế Dịch Dung Đan Cấp 2.
Nhờ có Tà Đạo mà quá trình này cũng không gặp vấn đề gì, hết thảy đều suông sẻ, vì hệ thống trực tiếp thông qua mắt của Hưng mà giám định thảo dược, nên trừ khi hắn cố tình nói sai, bằng không thì không sai được.
Sau khi tìm đủ số lượng dược liệu cho 14 viên Dịch Dung Đan, tức là đủ để hai nàng ra ngoài săn thú 7 ngày, Hưng nhờ hệ thống tìm giúp một nơi phong thủy tốt để tu luyện thân thể đấu giả. Tà Đạo thông qua giác quan của Hưng xem xét một lát rồi dẫn hắn đến một cái hồ nhỏ trong rừng. Nơi đây có cỏ cây tươi xanh, tán lá lại không quá dày, nhờ đó mà ánh mặt trời ấm áp có thể thỏa thích chiếu sáng, làm cho mặt hồ yên tĩnh lấp lánh hào quang, trông vô cùng tráng lệ.
Hưng ngồi xuống bên hồ, sau đó loại bỏ hết thảy tạp niệm trong tâm, hít vào một hơi thật sâu, rồi chắp tay lại, bắt đầu vận dụng Tà Đạo Thôn Phệ Thể mà cắn nuốt linh khí trong thiên địa. Hưng cũng không quên nhờ hệ thống áp chế tu vi pháp giả của hắn, để cho nhục thể của hắn được ưu ái giành hết linh khí, từ đó giúp tu vi đấu giả tăng trưởng nhanh chóng.
Đến tận chiều, Hưng mới thở hắt ra một hơi, thu hồi tư thế, sau đó nghe tiếng hệ thống nói:
- Tiến độ: 60/60. Chủ nhân đột phá, trở thành Pháp Đồ tầng 7, tiến độ mới là 0/70. Tu vi đấu giả cũng đã đồng thời đột phá nhờ vào tốc độ cũng sự tỉ mỉ của Tà Đạo Thôn Phệ Thể.
- Nhiệm vụ chính tuyến 2 - Lại giải cứu Tô Vân - Vì độ khó đã tăng rất nhiều nên phần thưởng lần này là 30 điểm tu luyện.
- Nhiệm vụ phụ 2 - Thu thập manh mối đặc biệt trên người thủ phạm - Phần thưởng là [Mảnh Ghép Hắc Lang].
“Lần này Vân bị gì nữa?”
- Có kẻ khác tới ám toán, lần này tuy địch nhân chỉ có một tên, nhưng hắn không phải Pháp Giả tầng 8 quèn như mấy tên trước kia. Hắn là một Pháp Sư tầng 3 thứ thiệt, chủ nhân muốn giết hắn thì phải hao chất xám một phen.
“Bà chị này là nhân vật gì mà bị nhắm vào mãi nhỉ?”
- Hồng nhan họa thủy mà thôi, ai bảo có kẻ nhìn trúng nàng mà nàng cứ hết lần này tới lần khác lạnh nhạt với hắn.
“Là tên nào?”
- Chủ nhân nhặt được cái manh mối đặc biệt kia sẽ rõ. Hiện tại thì đi nhặt thêm thảo dược đi, chuẩn bị luyện thêm 2 viên Bổ Khớp Đan.
“Được rồi, đi thôi.”
Hưng mượn nhờ cảm ứng của Hệ Thống Tà Đạo mà bắt đầu đi hái thêm thảo dược trong rừng, từ đây đến lúc Tô Vân bị ám toán còn hẳn mấy tiếng đồng hồ nên hắn cũng không vội, dù gì thì hệ thống cũng không rãnh đi gạt hắn.
Vừa bước vào trong tòa nhà Công Hội, Hưng đã thấy Vân đứng ở bàn tiếp tân số 3, không khỏi cảm thấy hơi lạ. Hôm qua cô nương này còn mới bị bắt cóc, mà hôm nay lại tỉnh bơ đi làm như thể chưa có chuyện gì xảy ra, cái này cũng quá mức thần kinh thép đi? Hay là bên phía Công Hội đã làm ra đối sách gì rồi? Hiện tại nàng là có chỗ dựa rồi? Có nghĩ mãi Hưng cũng nghĩ không ra, nhún vai tiến đến bàn tiếp tân của Vân.
“Chị Vân, tình hình sao rồi?”
Hắn làm vẻ mặt lo lắng hỏi.
Vân vừa nhìn thấy Hưng thì nhoẻn môi cười tươi thật tươi, đến mức hai gò má hồng lên.
“Cám ơn em, thuốc của em hay quá trời, giám định sư của Công Hội cũng giật cả mình.”
Vân nói, ánh mắt nhìn Hưng như nhìn một đứa em trai mà nàng cực kỳ yêu quý.
“Ồ, vậy chị uống thử chưa?”
Hưng ngạc nhiên hỏi lại, trong lòng thầm hoan hô cá cắn câu.
“Rồi, một đêm là hoàn toàn hết đau luôn, chị phải cám ơn em đó.”
Hôm nay Vân phải nói cực kỳ yêu đời. Do năm đó nàng vì muốn trang trải cho cha mẹ già mà cố gắng quá sức làm dong binh, kết quả vướng phải căn bệnh đau khớp này, thân thể nàng lại là một pháp giả, không có khả năng hồi phục tự nhiên mạnh mẽ như đấu giả, nên lâu nay nàng phải tốn bao nhiêu tiền vào thuốc giảm đau. Nhưng hôm nay thì đẹp trời rồi, uống một viên đan dược của Hưng xong nàng liền hết thấy đau, cười đến ngoác cả miệng.
“Nếu vậy chị phải thưởng cho em đó nha, thuốc đó là em phải tốn nước miếng đi lừa đảo một ông dược sư cổ quái mà đổi được đó.”
Hưng cười khà khà, rắm thúi nói ra.
“Vậy sao em đi cho chị?”
Vân ngạc nhiên hỏi lại.
Nếu đúng thật là đi lừa một lão dược sư để đổi thì đây là thứ rất trân quý, vậy mà tên nhóc này lại dễ dàng cho nàng như vậy, hắn có ý đồ gì đây?
“Ha ha ha... Nam nhi giúp đỡ mỹ nữ là chuyện thường tình ấy mà."
Hưng cười ha hả đáp.
"Thật sao? Chị Tâm bên kia cũng đẹp kìa, ờ, chị Mẫn bên kia nữa, em đi qua tặng họ mấy món kỳ bảo đi."
Vân khẽ nhếch lông mày nói ra, khóe miệng cong lên thành một nụ cười trêu chọc.
"Cái này, ha ha, thật ra thì lúc đó tại vì em không muốn cả hai bị bắt kịp, mà chị không tin tưởng thuốc lạ nên em cũng đành chịu, cho rồi không thể cứ như vậy đòi lại được, kỳ chết."
Hưng cười gượng đáp.
"Hành tẩu giang hồ mà còn tự ái, em quá ngây thơ."
Vân đưa tay véo gò má Hưng một cái, cười cười khẽ mắng.
"Khà khà, ai bảo chị Vân là mỹ nữ đây. Đã lỡ là mỹ nữ rồi thì em phải ra vẻ một chút chứ."
Hưng hoàn toàn không xấu hổ chút nào, tươi tắn nói ra.
"Thôi thôi, bớt nịnh bợ dùm chị, bữa nay em muốn làm nhiệm vụ gì đây?"
Vân tuy vẻ ngoài là xua xua tay, nhưng rõ ràng là vui ra mặt, cười đến xinh đẹp rồi.
"Chắc em đi tìm giết linh thú đầu mục với hái dược tiếp quá, ngoài ra không có nhiệm vụ nào khác hay hơn."
Hưng liếc bảng nhiệm vụ ở phía xa, thở dài đáp. Nhiệm vụ cấp F quả thật là quá tào lao đối với hắn, hôm nay hắn chỉ muốn tranh thủ thời gian đi hái dược liệu về luyện chế thật nhiều Dịch Dung Đan cho hai tình nhân quyến rũ của hắn.
"A, đúng rồi! Hôm qua nghe nói em một mình giết chết Bạch Lang đầu mục?"
Vân bỗng vỗ tay một cái, hỏi Hưng.
"Đúng rồi, em đem sừng của nó về đưa cho một anh tiếp tân rồi."
Hưng gật gù đáp.
"Ủa? Em không phải là Pháp Đồ tầng 6 sao?"
Vân ngạc nhiên hỏi.
"Em là Pháp Đồ tầng 6 mà."
Hưng cười cười đáp, khiến Vân ngây cả người. Pháp Đồ tầng 6 tự mình giết linh thú đầu mục mà không cần tổ đội, đây tuyệt đối là chuyện lạ. Trong quá khứ đã từng có người làm được, nhưng người kia từ đầu đã là một vị anh hùng đến từ hoàng thất của một đế quốc cường đại, về sau chấp chưởng đế quốc đó đi đánh bại Ma Thần, được người tôn làm Đế Thần.
Còn thiếu niên ở trước mặt Vân này chỉ đáng tuổi con cháu nàng, lại không có tên tuổi gì, vậy mà lại có thể làm được chuyện mà vị anh hùng kia trong quá khứ đã từng làm, không lẽ nói tên nhóc này mai sau có thể trở thành anh hùng?
Trong lúc Vân đang thẫn thờ, Hưng đã mang về mấy tờ nhiệm vụ để nàng xác nhận, sau đó hắn nhanh chân rời đi, cũng không có hỏi thêm chuyện bắt cóc hôm qua, hắn cảm thấy không tiện hỏi ở nơi công cộng, vì chuyện này hắn đoán là nhất định có liên quan tới cao tầng của Công Hội ở chi nhánh Thương Vân thành. Mục tiêu của hắn hiện tại là nữ nhân, không phải rắc rối chính trị, nên hắn cũng lười đi quản mấy tên tham quan, trừ khi bọn hắn cứ một mực nhắm vào nữ nhân mà hắn ưa thích.
Hưng có thể ngông nghênh được một ít, vì ở nhà hắn còn có hai cường giả Pháp Vương chống lưng, chỉ có điều, một khi hai nàng ra tay, cả ba phải rời khỏi Thương Vân thành càng sớm càng tốt. Nếu trường hợp này xảy ra, hắn ít nhất muốn mang được Vân đi cùng, dù gì hắn cũng không ngại thu thêm một bạn gái lớn tuổi, hắn đã mỗi tay ôm một cô U40 rồi, có ôm thêm một cô nữa thì cũng không có khác biệt gì.
Chỉ mất vài giờ, Hưng đã dễ dàng đập chết thêm một lão Bạch Lang đầu mục, sau đó ăn thịt lão cùng với một ít tinh hoa thảo dược, thuận tiện tăng tu vi pháp giả lên đến Pháp Đồ tầng sáu 57/60. Tiếp theo hắn không có tiếp tục cắn nuốt tinh hoa thảo dược, mà chỉ ngoan ngoãn đi tìm dược liệu luyện chế Dịch Dung Đan Cấp 2.
Nhờ có Tà Đạo mà quá trình này cũng không gặp vấn đề gì, hết thảy đều suông sẻ, vì hệ thống trực tiếp thông qua mắt của Hưng mà giám định thảo dược, nên trừ khi hắn cố tình nói sai, bằng không thì không sai được.
Sau khi tìm đủ số lượng dược liệu cho 14 viên Dịch Dung Đan, tức là đủ để hai nàng ra ngoài săn thú 7 ngày, Hưng nhờ hệ thống tìm giúp một nơi phong thủy tốt để tu luyện thân thể đấu giả. Tà Đạo thông qua giác quan của Hưng xem xét một lát rồi dẫn hắn đến một cái hồ nhỏ trong rừng. Nơi đây có cỏ cây tươi xanh, tán lá lại không quá dày, nhờ đó mà ánh mặt trời ấm áp có thể thỏa thích chiếu sáng, làm cho mặt hồ yên tĩnh lấp lánh hào quang, trông vô cùng tráng lệ.
Hưng ngồi xuống bên hồ, sau đó loại bỏ hết thảy tạp niệm trong tâm, hít vào một hơi thật sâu, rồi chắp tay lại, bắt đầu vận dụng Tà Đạo Thôn Phệ Thể mà cắn nuốt linh khí trong thiên địa. Hưng cũng không quên nhờ hệ thống áp chế tu vi pháp giả của hắn, để cho nhục thể của hắn được ưu ái giành hết linh khí, từ đó giúp tu vi đấu giả tăng trưởng nhanh chóng.
Đến tận chiều, Hưng mới thở hắt ra một hơi, thu hồi tư thế, sau đó nghe tiếng hệ thống nói:
- Tiến độ: 60/60. Chủ nhân đột phá, trở thành Pháp Đồ tầng 7, tiến độ mới là 0/70. Tu vi đấu giả cũng đã đồng thời đột phá nhờ vào tốc độ cũng sự tỉ mỉ của Tà Đạo Thôn Phệ Thể.
- Nhiệm vụ chính tuyến 2 - Lại giải cứu Tô Vân - Vì độ khó đã tăng rất nhiều nên phần thưởng lần này là 30 điểm tu luyện.
- Nhiệm vụ phụ 2 - Thu thập manh mối đặc biệt trên người thủ phạm - Phần thưởng là [Mảnh Ghép Hắc Lang].
“Lần này Vân bị gì nữa?”
- Có kẻ khác tới ám toán, lần này tuy địch nhân chỉ có một tên, nhưng hắn không phải Pháp Giả tầng 8 quèn như mấy tên trước kia. Hắn là một Pháp Sư tầng 3 thứ thiệt, chủ nhân muốn giết hắn thì phải hao chất xám một phen.
“Bà chị này là nhân vật gì mà bị nhắm vào mãi nhỉ?”
- Hồng nhan họa thủy mà thôi, ai bảo có kẻ nhìn trúng nàng mà nàng cứ hết lần này tới lần khác lạnh nhạt với hắn.
“Là tên nào?”
- Chủ nhân nhặt được cái manh mối đặc biệt kia sẽ rõ. Hiện tại thì đi nhặt thêm thảo dược đi, chuẩn bị luyện thêm 2 viên Bổ Khớp Đan.
“Được rồi, đi thôi.”
Hưng mượn nhờ cảm ứng của Hệ Thống Tà Đạo mà bắt đầu đi hái thêm thảo dược trong rừng, từ đây đến lúc Tô Vân bị ám toán còn hẳn mấy tiếng đồng hồ nên hắn cũng không vội, dù gì thì hệ thống cũng không rãnh đi gạt hắn.
Danh sách chương