Uyên tươi cười bước tới, ôm Hưng vào lòng. Khuôn mặt đang bị sắc đẹp của mẹ mình làm cho thất hồn lạc phách kia thì bị dúi vào giữa khe ngực sâu thăm thẳm. Mùi thơm cơ thể nữ nhân xộc vào mũi hắn, khiến hắn choáng váng đầu óc, tí nữa thì ngã quỵ xuống hộc ra xuân huyết.
Hưng tự hỏi, trên đời này thật sự có người mẹ nào vừa có con lớn đầu như hắn mà lại vừa còn trẻ đẹp nóng bỏng như vậy không. Nhưng câu trả lời của hắn lại là có, vì hắn cũng là người tu pháp, biết rõ rằng mọi pháp giả đều là giống như Uyên và Hương, trẻ đẹp rất dài lâu.
“Lâu quá không gặp, con trai mẹ đã trưởng thành tới mức này rồi!” Uyên cười khanh khách siết hắn thật chặt, làm cho Hưng càng muốn thổ huyết. Khe ngực này sát thương quá cao! Hưng cố gắng lắm mới rặn ra được một câu: “Con, con cũng nhớ mẹ lắm...”
Hắn nói thì nói vậy, chứ thật ra hai tay hắn đã đặt hẳn lên hai bờ mông hùng vĩ của mẹ mình, lén lút chà chà xoa xoa, cảm nhận độ mượt mà cùng mềm mại qua lớp váy chẻ hông mỏng manh kia. Hơn nữa, hắn càng là phát hiện ra một vấn đề khác, khiến hắn phải nuốt thêm ngụm nước miếng nữa.
Mẹ con ơi! Thì ra là mẹ còn mặc quần lót lọt khe! Thật bạo! Thật quyến rũ!
Uyên cười hì hì, buông Hưng ra, sau đó chỉ chỉ lên gò má mình: “Tới đây, hôn mẹ một cái.”
Hai mắt Hưng sắp sửa xoay vòng vòng rồi, một quý cô Khánh Hương đã làm hắn mỗi ngày thần hồn điên đảo, giờ lại thêm một quý cô U40 nóng bỏng nữa, hắn sắp chịu không nổi.
Có điều, mỡ đã đưa tới miệng mèo, hắn không hôn thì tờ-rym tự động rụng!
Hưng kích động đưa môi tới gần, sắp sửa chạm vào má Uyên thì đột nhiên bị hai bàn tay thon thả mềm mại của nàng chộp vào mặt. Trước mặt Hưng hiện tại là một ánh mắt tràn ngập nghi ngờ của Uyên.
Nàng nói: “Môi của con có mùi son.”
Trong bụng Hưng nhảy lên một cái. Thượng đế ơi, sáng nay trước khi đi bị Hương đè vào tường hôn hít thật thỏa mãn rồi mới để hắn đi, không ngờ bây giờ lại bị mẹ mình phát hiện.
“Dạ? Làm gì có!” Hưng cười trừ nói ra. Tuy rằng hắn đã hứa sẽ bảo bọc cho Hương, nhưng hắn cũng không thể cứ đường đường chính chính mà phán rằng mình đã làm tình với dì ruột của mình nha. Chuyện này phải có đầu đuôi xuôi ngược đàng hoàng, nếu không, có thể hắn sẽ mất cả người tình dì hai kia và người mẹ xinh đẹp này.
“Có! Mẹ nghe mùi rõ ràng!” Uyên càng giữ con trai mình chặt hơn, đưa mặt lại gần. Sau đó, nàng đột nhiên thè lưỡi ra liếm môi hắn một cái, khiến Hưng lập tức dựng lều trong quần.
Chân mày Uyên nhíu lại, trừng mắt nhìn con trai mình.
Trong lòng Hưng lo sợ, nhưng hắn không dám nhìn đi chỗ khác. Né ánh mắt của Uyên tức là tự mình nhận tội. Hơn nữa, kiếp trước của hắn chỉ toàn ở trong phòng thí nghiệm xem JAV quay tay, không có nhiều kinh nghiệm với phụ nữ. Hưng chinh phục được Hương là có một phần nhờ may mắn, mấy phần khác là nhờ hắn bắt chước kiểu cách của mấy nhân vật tiểu thuyết ngôn tình. Còn nếu để hắn trực tiếp đối mặt Uyên như hiện tại thì hắn phải bị luống cuống tay chân rồi.
“Hưng, chuyện này là sao!?” Uyên nghiêm mặt hỏi hắn. “Miệng con toàn là son của dì hai!”
“Cái này, mình về nhà từ từ bàn bạc đi mẹ...” Hưng ráng nặn ra nụ cười nói.
“Chuyện gì mà khó nói dữ vậy hả? Không lẽ con...” Uyên ngạc nhiên nói ra: “Không lẽ con muốn đổi giới tính thành con gái!?”
“Phụt!” Hưng phun ra một ngụm máu tươi.
“Ah! Con sao vậy!?” Uyện giật mình, truyền pháp lực cảnh giới Pháp Vương vào người Hưng, định khám bệnh cho hắn, nhưng mà nhìn tới nhìn lui cũng không thấy bị bệnh gì.
Hưng phì cười nói thẳng ra: “Không phải như mẹ nghĩ đâu. Cái này là tại vì con với dì hai... tình tứ ân ái chút.” Đến nước này rồi mà hắn không nói cho rõ, về sau sẽ rất rối ren.
“Cái gì!? Con không giải thích rõ chuyện này thì chết với mẹ!” Uyên gầm lên.
Thế là Hưng đành phải đứng tại chỗ kể hết mọi chuyện ra.
Có điều, hắn thêm mắm thêm muối chỗ này chỗ kia, bỏ vào mấy lời cao cả để củng cố hình ảnh chính nhân quân tử của mình. Thậm chí hắn còn làm ra lập trường vững vàng, thề sống chết cũng phải có trách nhiệm với Hương. Bộ mặt hắn đúng là trông rất uy nghiêm, nhưng lời nói thì tình tứ nở đầy hoa khiến người ta thật là buồn nôn.
Một lần giải thích này, Hưng thật sự là phải lôi hết cả tủ ngôn tình trong đầu ra ba hoa chích chòe không ngừng nghỉ. Hắn chỉ sợ nói hụt hơi thì Uyên sẽ mất hứng đem cả hai dì cháu hắn đuổi giết. Cho nên, hiện tại Hưng chỉ có một lựa chọn là làm sao biện hộ cho cả hai người thật tốt.
Uyên nghe hắn ca bài ca con cá xong, nói ra: “Hừ, giả ngu giả khờ, lừa cả mẹ ruột của mình chỉ để đi gạ gẫm dì hai. Thằng nhóc! Ngươi chán sống rồi!”
Hưng vừa định nhảy dựng lên tiếp tục dẻo mồm dẻo miệng một trận thì nghe tiếng hệ thống:
- Thông tin Tà Đạo: Trần Khánh Uyên là đang ghen với Trần Khánh Hương. Thật lòng nàng lần này sau khi ly hôn quay về đây là muốn dẫn dụ chủ nhân ăn nàng, nhưng hiện tại đã bị chị hai mình phỗng tay trên, nên không tự chủ được nổi trận lôi đình.
“Phụt!” Hưng sặc một cái, phun ra ngoài. Cũng may là không có phun máu, chỉ có nước miếng thôi. Có điều, lần này hắn đúng là vừa mừng vừa sợ, không ngờ sắp vơ được thêm một đại mỹ nữ nữa.
“Phun phun cái gì!?” Uyên nổi giận kéo lỗ tai Hưng, khiến hắn la oai oái.
“A... Mẹ hiền xinh đẹp, ngài nghe con nói!”
“Còn muốn nói gì nữa!” Uyên hậm hực buông tay ra, trừng mắt nhìn Hưng.
“Thật ra nha... Thật ra con mấy năm nay đã chờ ngày này rồi!” Hưng thật thà nói.
Uyên chống nạnh, nheo mắt nghi ngờ hỏi: “Chờ ngày này làm gì?”
Hưng lấy lại bình tĩnh, bước đến trước mặt Uyên. Hắn nhờ lao động chân tay nhiều, thân thể phát triển rất tốt, hiện nay đã cao hơn Uyên nửa cái đầu. Hưng từ phía trên nhìn xuống, đưa tay khẽ nâng cằm Uyên lên, khiến nàng càng là trừng hắn trong nghi ngờ hơn.
“Muốn làm gì mẹ?” Uyên uy nghiêm hỏi.
“Con muốn...” Hưng có hơi thấp thỏm, ấp úng nói.
“Muốn gì?” Uyên cầm lấy cổ tay hắn, đã muốn hất tay hắn ra khỏi cằm nàng.
“Con cũng muốn mẹ!” Hưng nuốt cái ực, mạnh dạn lấn tới, hôn lên môi Uyên.
Ngoài chút cảm giác trái đạo đức trong xác thịt ra, linh hồn của Lê Minh Hưng cũng chả phải là thằng nhóc kia, nên hắn có thể nhìn thấy mẹ và dì của mình mà cương cứng trong đũng quần được. Nếu không thì não của hắn 100% sẽ khiến hắn dù có nhìn hai nàng khỏa thân cũng không có cảm giác gì.
Có điều, linh hồn kia hiện nay đã hoàn toàn dung nhập vào trong bộ thân thể này, cảm giác huyết thống tương liên giữa Hưng và Uyên rất mạnh, hắn có thể cảm giác được rõ mồn một đây là mẹ ruột của mình, khiến cho linh hồn hắn run lên, tận hưởng khoái cảm vô đạo đức này.
Hưng nhẹ nhàng mút môi Uyên, hết môi trên lại đến môi dưới. Hai người hát khúc dạo đầu được một lúc thì bắt đầu vào chính sự, lưỡi thò vào miệng nhau, hôn thật nồng cháy, thật tình tứ.
Đến lúc hai người tách ra thì Uyên lại trở về bộ mặt mẹ dạy con.
“Hôn mẹ làm gì? Tưởng sẽ được bỏ qua dễ dàng vậy sao?”
“Không phải.” Hưng ấm ức giải thích: “Đây là con muốn nói, dù là trách nhiệm với dì hai con phải gánh, thì trong lòng con vẫn còn một chỗ rất đặc biệt cho mẹ đây!”
Nói xong, hắn thò tay xuống sờ soạng đùi và mông Uyên.
Thấy Uyên chỉ hừ lạnh không nói gì, Hưng lại tiếp tục nói: “Con còn nhớ rõ ràng là từ nhỏ mẹ đã rất thương con, ở trong Lê gia lúc nào cũng che chở cho con. Sau này con phải dời qua ở với dì hai nên không có dịp thể hiện lòng mình với mẹ đó chứ! Giờ mẹ để con bù đắp lại mấy năm qua đi!”
Hưng vừa nói vừa vòng tay qua eo Uyên, ôm mỹ nữ mẫu thân vào lòng, tiện tay nhẹ nhàng bóp mông nàng mấy cái. Vừa nói xong, hắn đưa lưỡi liếm vành tai Uyên một cái, sau đó còn dùng môi day day cái tai trắng trẻo nhỏ xinh của nàng, khiến Uyên khẽ run lên, rên nhẹ một tiếng.
“Sắc quỷ biến thái! Ngay cả mẹ ruột mình mà cũng sàm sỡ dụ dỗ.” Uyên cứng cỏi nói, dùng ánh mắt bài xích nhìn Hưng. Nhưng mà, một tay lại đang vuốt ve bộ ngực lực lưỡng của Hưng, còn tay kia thì đang chà lên chà xuống đáy quần hắn, ma sát với thần thương thô to kia.
Hưng cười khổ, đưa tay nắn bóp vú Uyên, nói ra: “Vậy còn mẹ thì sao?”
Uyên hừ hắn một cái, vòng hai tay ra sau cổ hắn, ôm hôn hắn mãnh liệt. Hưng nhân cơ hội này thỏa thích mút môi bú lưỡi mẹ mình, cảm nhận mùi vị phụ nữ trưởng thành quyến rũ.
Hưng vừa quấn lấy Uyên hôn lấy hôn để, vừa dùng suy nghĩ hỏi hệ thống: “Ê, ngươi biết tại sao mẹ ta lại ly hôn với lão cha của ta không? Mau nói ta nghe.”
- Đang tìm kiếm thông tin...
- Xác nhận. Xem ra là vì phía Lê gia muốn dùng thân phận nhà chồng ép Uyên sinh thêm một đứa nữa, nhưng từ lúc xảy ra mâu thuẫn liên quan tới chủ nhân, vợ chồng Uyên đã trở mặt rồi, nên nàng không nguyện ý cũng hắn lên giường nữa. Sau đó, Uyên dựa vào thực lực Pháp Vương mạnh hơn hẳn cả gia tộc bên chồng mà cường hoành ly hôn, trở về đây với đứa con trai mà nàng đặt hết cả thể xác lẫn trái tim vào.
“Ngươi có biết tại sao mẹ ta lại có loại tình cảm này đối với con trai nàng sinh ra không?”
- Đang tìm kiếm thông tin...
- Xác nhận. Đây là một loại thay đổi tâm lý rất kỳ lạ, ngay cả Tà Đạo cũng mới thấy lần đầu. Nàng sau khi sinh ra chủ nhân liền nảy sinh loại tình cảm vô cùng đặc biệt này. Hệ thống tuy không thể giải thích cặn kẽ, nhưng có thể cam đoan rằng chuyện này rất hợp với Tà Đạo, là hạt giống tốt cho việc song tu sau này. Hơn nữa, qua xem xét kỹ lưỡng thì hệ thống kết luận rằng Uyên sẽ không thay lòng đổi dạ, trừ khi chủ nhân tự tay hủy đi đoạn tình cảm này của nàng.
“Rồi, vậy ngươi còn biết mỹ nữ nào nữa kể hết ta nghe đi!”
- Câu hỏi không liên quan tới đoạn Thông Tin Tà Đạo nào đã được khám phá, không thể bắt đầu tìm kiếm thông tin. Chủ nhân cần phải khai mở Thông Tin Tà Đạo thích hợp trước.
“Xì... Làm ta cứ tưởng bở. Thôi được rồi, chúng ta nói chuyện sau!”
Hưng cắt dòng suy nghĩ, vừa hôn vừa đè Uyên vào một thân cây to lớn, cởi tung áo ngắn của nàng ra, luồng tay vào áo ngực nàng, thích thú nắn bóp, cảm nhận sự mềm mại co dãn kỳ diệu.
Hưng tự hỏi, trên đời này thật sự có người mẹ nào vừa có con lớn đầu như hắn mà lại vừa còn trẻ đẹp nóng bỏng như vậy không. Nhưng câu trả lời của hắn lại là có, vì hắn cũng là người tu pháp, biết rõ rằng mọi pháp giả đều là giống như Uyên và Hương, trẻ đẹp rất dài lâu.
“Lâu quá không gặp, con trai mẹ đã trưởng thành tới mức này rồi!” Uyên cười khanh khách siết hắn thật chặt, làm cho Hưng càng muốn thổ huyết. Khe ngực này sát thương quá cao! Hưng cố gắng lắm mới rặn ra được một câu: “Con, con cũng nhớ mẹ lắm...”
Hắn nói thì nói vậy, chứ thật ra hai tay hắn đã đặt hẳn lên hai bờ mông hùng vĩ của mẹ mình, lén lút chà chà xoa xoa, cảm nhận độ mượt mà cùng mềm mại qua lớp váy chẻ hông mỏng manh kia. Hơn nữa, hắn càng là phát hiện ra một vấn đề khác, khiến hắn phải nuốt thêm ngụm nước miếng nữa.
Mẹ con ơi! Thì ra là mẹ còn mặc quần lót lọt khe! Thật bạo! Thật quyến rũ!
Uyên cười hì hì, buông Hưng ra, sau đó chỉ chỉ lên gò má mình: “Tới đây, hôn mẹ một cái.”
Hai mắt Hưng sắp sửa xoay vòng vòng rồi, một quý cô Khánh Hương đã làm hắn mỗi ngày thần hồn điên đảo, giờ lại thêm một quý cô U40 nóng bỏng nữa, hắn sắp chịu không nổi.
Có điều, mỡ đã đưa tới miệng mèo, hắn không hôn thì tờ-rym tự động rụng!
Hưng kích động đưa môi tới gần, sắp sửa chạm vào má Uyên thì đột nhiên bị hai bàn tay thon thả mềm mại của nàng chộp vào mặt. Trước mặt Hưng hiện tại là một ánh mắt tràn ngập nghi ngờ của Uyên.
Nàng nói: “Môi của con có mùi son.”
Trong bụng Hưng nhảy lên một cái. Thượng đế ơi, sáng nay trước khi đi bị Hương đè vào tường hôn hít thật thỏa mãn rồi mới để hắn đi, không ngờ bây giờ lại bị mẹ mình phát hiện.
“Dạ? Làm gì có!” Hưng cười trừ nói ra. Tuy rằng hắn đã hứa sẽ bảo bọc cho Hương, nhưng hắn cũng không thể cứ đường đường chính chính mà phán rằng mình đã làm tình với dì ruột của mình nha. Chuyện này phải có đầu đuôi xuôi ngược đàng hoàng, nếu không, có thể hắn sẽ mất cả người tình dì hai kia và người mẹ xinh đẹp này.
“Có! Mẹ nghe mùi rõ ràng!” Uyên càng giữ con trai mình chặt hơn, đưa mặt lại gần. Sau đó, nàng đột nhiên thè lưỡi ra liếm môi hắn một cái, khiến Hưng lập tức dựng lều trong quần.
Chân mày Uyên nhíu lại, trừng mắt nhìn con trai mình.
Trong lòng Hưng lo sợ, nhưng hắn không dám nhìn đi chỗ khác. Né ánh mắt của Uyên tức là tự mình nhận tội. Hơn nữa, kiếp trước của hắn chỉ toàn ở trong phòng thí nghiệm xem JAV quay tay, không có nhiều kinh nghiệm với phụ nữ. Hưng chinh phục được Hương là có một phần nhờ may mắn, mấy phần khác là nhờ hắn bắt chước kiểu cách của mấy nhân vật tiểu thuyết ngôn tình. Còn nếu để hắn trực tiếp đối mặt Uyên như hiện tại thì hắn phải bị luống cuống tay chân rồi.
“Hưng, chuyện này là sao!?” Uyên nghiêm mặt hỏi hắn. “Miệng con toàn là son của dì hai!”
“Cái này, mình về nhà từ từ bàn bạc đi mẹ...” Hưng ráng nặn ra nụ cười nói.
“Chuyện gì mà khó nói dữ vậy hả? Không lẽ con...” Uyên ngạc nhiên nói ra: “Không lẽ con muốn đổi giới tính thành con gái!?”
“Phụt!” Hưng phun ra một ngụm máu tươi.
“Ah! Con sao vậy!?” Uyện giật mình, truyền pháp lực cảnh giới Pháp Vương vào người Hưng, định khám bệnh cho hắn, nhưng mà nhìn tới nhìn lui cũng không thấy bị bệnh gì.
Hưng phì cười nói thẳng ra: “Không phải như mẹ nghĩ đâu. Cái này là tại vì con với dì hai... tình tứ ân ái chút.” Đến nước này rồi mà hắn không nói cho rõ, về sau sẽ rất rối ren.
“Cái gì!? Con không giải thích rõ chuyện này thì chết với mẹ!” Uyên gầm lên.
Thế là Hưng đành phải đứng tại chỗ kể hết mọi chuyện ra.
Có điều, hắn thêm mắm thêm muối chỗ này chỗ kia, bỏ vào mấy lời cao cả để củng cố hình ảnh chính nhân quân tử của mình. Thậm chí hắn còn làm ra lập trường vững vàng, thề sống chết cũng phải có trách nhiệm với Hương. Bộ mặt hắn đúng là trông rất uy nghiêm, nhưng lời nói thì tình tứ nở đầy hoa khiến người ta thật là buồn nôn.
Một lần giải thích này, Hưng thật sự là phải lôi hết cả tủ ngôn tình trong đầu ra ba hoa chích chòe không ngừng nghỉ. Hắn chỉ sợ nói hụt hơi thì Uyên sẽ mất hứng đem cả hai dì cháu hắn đuổi giết. Cho nên, hiện tại Hưng chỉ có một lựa chọn là làm sao biện hộ cho cả hai người thật tốt.
Uyên nghe hắn ca bài ca con cá xong, nói ra: “Hừ, giả ngu giả khờ, lừa cả mẹ ruột của mình chỉ để đi gạ gẫm dì hai. Thằng nhóc! Ngươi chán sống rồi!”
Hưng vừa định nhảy dựng lên tiếp tục dẻo mồm dẻo miệng một trận thì nghe tiếng hệ thống:
- Thông tin Tà Đạo: Trần Khánh Uyên là đang ghen với Trần Khánh Hương. Thật lòng nàng lần này sau khi ly hôn quay về đây là muốn dẫn dụ chủ nhân ăn nàng, nhưng hiện tại đã bị chị hai mình phỗng tay trên, nên không tự chủ được nổi trận lôi đình.
“Phụt!” Hưng sặc một cái, phun ra ngoài. Cũng may là không có phun máu, chỉ có nước miếng thôi. Có điều, lần này hắn đúng là vừa mừng vừa sợ, không ngờ sắp vơ được thêm một đại mỹ nữ nữa.
“Phun phun cái gì!?” Uyên nổi giận kéo lỗ tai Hưng, khiến hắn la oai oái.
“A... Mẹ hiền xinh đẹp, ngài nghe con nói!”
“Còn muốn nói gì nữa!” Uyên hậm hực buông tay ra, trừng mắt nhìn Hưng.
“Thật ra nha... Thật ra con mấy năm nay đã chờ ngày này rồi!” Hưng thật thà nói.
Uyên chống nạnh, nheo mắt nghi ngờ hỏi: “Chờ ngày này làm gì?”
Hưng lấy lại bình tĩnh, bước đến trước mặt Uyên. Hắn nhờ lao động chân tay nhiều, thân thể phát triển rất tốt, hiện nay đã cao hơn Uyên nửa cái đầu. Hưng từ phía trên nhìn xuống, đưa tay khẽ nâng cằm Uyên lên, khiến nàng càng là trừng hắn trong nghi ngờ hơn.
“Muốn làm gì mẹ?” Uyên uy nghiêm hỏi.
“Con muốn...” Hưng có hơi thấp thỏm, ấp úng nói.
“Muốn gì?” Uyên cầm lấy cổ tay hắn, đã muốn hất tay hắn ra khỏi cằm nàng.
“Con cũng muốn mẹ!” Hưng nuốt cái ực, mạnh dạn lấn tới, hôn lên môi Uyên.
Ngoài chút cảm giác trái đạo đức trong xác thịt ra, linh hồn của Lê Minh Hưng cũng chả phải là thằng nhóc kia, nên hắn có thể nhìn thấy mẹ và dì của mình mà cương cứng trong đũng quần được. Nếu không thì não của hắn 100% sẽ khiến hắn dù có nhìn hai nàng khỏa thân cũng không có cảm giác gì.
Có điều, linh hồn kia hiện nay đã hoàn toàn dung nhập vào trong bộ thân thể này, cảm giác huyết thống tương liên giữa Hưng và Uyên rất mạnh, hắn có thể cảm giác được rõ mồn một đây là mẹ ruột của mình, khiến cho linh hồn hắn run lên, tận hưởng khoái cảm vô đạo đức này.
Hưng nhẹ nhàng mút môi Uyên, hết môi trên lại đến môi dưới. Hai người hát khúc dạo đầu được một lúc thì bắt đầu vào chính sự, lưỡi thò vào miệng nhau, hôn thật nồng cháy, thật tình tứ.
Đến lúc hai người tách ra thì Uyên lại trở về bộ mặt mẹ dạy con.
“Hôn mẹ làm gì? Tưởng sẽ được bỏ qua dễ dàng vậy sao?”
“Không phải.” Hưng ấm ức giải thích: “Đây là con muốn nói, dù là trách nhiệm với dì hai con phải gánh, thì trong lòng con vẫn còn một chỗ rất đặc biệt cho mẹ đây!”
Nói xong, hắn thò tay xuống sờ soạng đùi và mông Uyên.
Thấy Uyên chỉ hừ lạnh không nói gì, Hưng lại tiếp tục nói: “Con còn nhớ rõ ràng là từ nhỏ mẹ đã rất thương con, ở trong Lê gia lúc nào cũng che chở cho con. Sau này con phải dời qua ở với dì hai nên không có dịp thể hiện lòng mình với mẹ đó chứ! Giờ mẹ để con bù đắp lại mấy năm qua đi!”
Hưng vừa nói vừa vòng tay qua eo Uyên, ôm mỹ nữ mẫu thân vào lòng, tiện tay nhẹ nhàng bóp mông nàng mấy cái. Vừa nói xong, hắn đưa lưỡi liếm vành tai Uyên một cái, sau đó còn dùng môi day day cái tai trắng trẻo nhỏ xinh của nàng, khiến Uyên khẽ run lên, rên nhẹ một tiếng.
“Sắc quỷ biến thái! Ngay cả mẹ ruột mình mà cũng sàm sỡ dụ dỗ.” Uyên cứng cỏi nói, dùng ánh mắt bài xích nhìn Hưng. Nhưng mà, một tay lại đang vuốt ve bộ ngực lực lưỡng của Hưng, còn tay kia thì đang chà lên chà xuống đáy quần hắn, ma sát với thần thương thô to kia.
Hưng cười khổ, đưa tay nắn bóp vú Uyên, nói ra: “Vậy còn mẹ thì sao?”
Uyên hừ hắn một cái, vòng hai tay ra sau cổ hắn, ôm hôn hắn mãnh liệt. Hưng nhân cơ hội này thỏa thích mút môi bú lưỡi mẹ mình, cảm nhận mùi vị phụ nữ trưởng thành quyến rũ.
Hưng vừa quấn lấy Uyên hôn lấy hôn để, vừa dùng suy nghĩ hỏi hệ thống: “Ê, ngươi biết tại sao mẹ ta lại ly hôn với lão cha của ta không? Mau nói ta nghe.”
- Đang tìm kiếm thông tin...
- Xác nhận. Xem ra là vì phía Lê gia muốn dùng thân phận nhà chồng ép Uyên sinh thêm một đứa nữa, nhưng từ lúc xảy ra mâu thuẫn liên quan tới chủ nhân, vợ chồng Uyên đã trở mặt rồi, nên nàng không nguyện ý cũng hắn lên giường nữa. Sau đó, Uyên dựa vào thực lực Pháp Vương mạnh hơn hẳn cả gia tộc bên chồng mà cường hoành ly hôn, trở về đây với đứa con trai mà nàng đặt hết cả thể xác lẫn trái tim vào.
“Ngươi có biết tại sao mẹ ta lại có loại tình cảm này đối với con trai nàng sinh ra không?”
- Đang tìm kiếm thông tin...
- Xác nhận. Đây là một loại thay đổi tâm lý rất kỳ lạ, ngay cả Tà Đạo cũng mới thấy lần đầu. Nàng sau khi sinh ra chủ nhân liền nảy sinh loại tình cảm vô cùng đặc biệt này. Hệ thống tuy không thể giải thích cặn kẽ, nhưng có thể cam đoan rằng chuyện này rất hợp với Tà Đạo, là hạt giống tốt cho việc song tu sau này. Hơn nữa, qua xem xét kỹ lưỡng thì hệ thống kết luận rằng Uyên sẽ không thay lòng đổi dạ, trừ khi chủ nhân tự tay hủy đi đoạn tình cảm này của nàng.
“Rồi, vậy ngươi còn biết mỹ nữ nào nữa kể hết ta nghe đi!”
- Câu hỏi không liên quan tới đoạn Thông Tin Tà Đạo nào đã được khám phá, không thể bắt đầu tìm kiếm thông tin. Chủ nhân cần phải khai mở Thông Tin Tà Đạo thích hợp trước.
“Xì... Làm ta cứ tưởng bở. Thôi được rồi, chúng ta nói chuyện sau!”
Hưng cắt dòng suy nghĩ, vừa hôn vừa đè Uyên vào một thân cây to lớn, cởi tung áo ngắn của nàng ra, luồng tay vào áo ngực nàng, thích thú nắn bóp, cảm nhận sự mềm mại co dãn kỳ diệu.
Danh sách chương