"Không!!! Ta chưa thể chết!!!!!" Long Thiên rống một tiếng lớn, hắn nhắm mắt lại không muốn đón nhận cái chết thì bỗng nhiên.....
Hắn vẫn chưa cảm thấy gì, hắn mới chậm rãi mở mắt ra, hắn thấy cái chưởng của con Hoàn Xà Long đã bị ngăn chặn lại
người chặn lại cái chưởng này để cứu hắn, không ai khác ngoài Tông Huyên người đã bị lạc khi cùng hắn đi vào màn sương mù này.
Tông Huyên đỡ một chưởng, cả cơ thể run lên, bị đánh văng ra xa, dĩ nhiên là ả không thể chịu nổi một chưởng này của con Hoàn Xà Long
Sao mà có thể chịu nổi? Một người tu vi Tu Thể cảnh trực tiếp đối chưởng với Yêu thú Tu Khí, chịu nổi đã là rất mạnh rồi.
Tông Huyên bị đánh văng ra xa, hộc ra một ngụm máu đỏ tươi, trên người ả sát khí toát ra, hiển nhiên là đã bị con Hoàn Xà Long này chọc tức
Tông Huyên đứng dậy, rút kiếm khỏi vỏ, phi nhanh đến chỗ con Hoàn Xà Long, ả vung kiếm lên, trực tiếp chém lên trên đầu con Yêu thú mục đích muốn cắt đôi nó ra
Nhưng con Hoàn Xà Long này dù gì cũng đã Tu Khí cảnh làm sao có thể dễ giết đến vậy, nó nhanh tay chụp lấy thanh kiếm lại, muốn bớp nát cây kiếm
Nhưng thanh kiếm này là do Tông Huyên lập công, được Học Viện của ả ban tặng, nào có dễ mà bị vỡ
Tông Huyên mượn thế, đảo ngược một vòng trên trời, sau đó, tung cước vào con Hoàn Xà Long.
"Ầm" Tông Huyên tung cước vào ngực của nó với toàn bộ sức mạnh, hiển nhiên là ả muốn nhất kích tất sát đá xuyên thủng ngực của con Yêu thú
Nhưng nào dễ ăn? Con Hoàn Xà Long vẫn đứng yên đó bộ dáng vẫn khỏe mạnh, nó lấy tay phủi phủi cái chỗ mà Tông Huyên vừa cước vào
Nó phủi như phủi bụi, nếu mà nó biết nói tiếng người thì chắc chắn nó sẽ nói một câu:"Ngươi đang rải ngứa cho ta đấy à?"
Nó tuy không nói như vậy, nhưng động tác nó như thế, Tông Huyên cũng hiểu được rằng nó đang khinh thường sức mạnh của mình
Ả lúc này trực tiếp sôi máu, bay lên trời tung liên hoàn cước, cước xong ả lại đấm, ả thật sự rất bực con xúc sinh này lắm rồi
"Ầm, ầm, ầm....." liên tục đánh vào người con Yêu thú, nhưng nó vẫn đứng trơ ra đó như không có việc gì xảy ra
"Hực hực hực...." Tông Huyên thở mạnh, mỗi một cước và một nắm đấm của ả đều dùng toàn bộ sức mạnh, ả dĩ nhiên giờ phút này rất mệt
"Khốn nạn, lần này thật sự khó chơi!"Tông Huyên chửi rồi nói
Tông Huyên lâm vào đường cùng, ả móc trong tay ra một cái còi, đưa vào tới miệng rồi thổi mạnh.
"Rítttt....." tiếng còi kêu lên vang vọng trời xanh, nhưng đợi một lúc sau chả có gì xảy ra, tựa hồ là thổi cho vui.
Con Hoàn Xà Long nhích nhích miệng để lộ ra hàm răng, nó muốn bắt chước cười giống con người, tại vì nó biết khi cười là trêu trọc người khác
Ý của nó tựa hồ là cười khinh bỉ, trêu chọc Tông Huyên làm trò hề, khi không đi thổi còi cho vui, nó nghĩ chắc Tông Huyên sắp chết nên bị khùng.
Tông Huyên thấy nó như vậy, tuy nó không có hiện ra nguyên một bộ mặt cười, nhưng thế nào mà Tông Huyên không thể nhận ra? Nó chính là đang cười mình, cười vì tưởng mình điên, lúc này Tông Huyên thật quá tức rồi, bị một con Yêu thú khinh bỉ đến hai lần, ả sao có thể chịu nổi?
Nhưng một lúc sau đó, ả lại nhếch miệng cười, ả cười khinh bỉ ngược lại con Yêu thú này
"Ngu ngốc!"Ả mắng con Hoàn Xà Long này.
Con Hoàn Xà Long nghe thế nó cũng hiểu tiếng người, nó chạy tới hướng bụng của Tông Huyên đấm một chưởng, nó không muốn Tông Huyên chết nhanh nên chỉ dùng một phần ba lực
Nó phải từ từ hành hạ Tông Huyên chết, vốn dĩ nó định một chưởng cho Tông Huyên xa đất trời nhưng nghe Tông Huyên mắng nó lại suy nghĩ lại không cho chết sớm.
Tông Huyên bị đấm ngay bụng trực tiếp bay ra, ả lại Hộc tiếp một ngụm máu đỏ tươi, nằm xuống dưới đất, không còn sức để gượng dậy.
Hoàn Xà Long chậm rãi bước tới chỗ Tông Huyên, tay đã gòng lên, chuẩn bị cho Tông Huyên thêm một đấm nữa.
Long Thiên ở xa nhìn thấy cảnh này, không nở cho Tông Huyên bị đấm, dù gì lúc nãy Tông Huyên cũng đã cứu hắn
Với lại hắn còn cái nhiệm vụ thu phục Tông Huyên nữa, không thể nào mà để cho Tông Huyên chết đi.
"Con súc sinh, dừng lại cho ta!"Long Thiên chạy nhanh hướng tới con Yêu thú, tung toàn lực ngăn chặn không cho nó đụng đến Tông Huyên
Hoàn Xà Long thấy vậy rất tức giận, một tên nhân loại tu vi thấp kém, lại dám ở trước mặt hắn múa võ? Hắn tung một chưởng mạnh
Long Thiên bay ra xa, trong lúc bay đi còn trực tiếp Hộc ra rất nhiều máu tươi và ngất đi.
Hoàn Xà Long thấy Long Thiên dính một chưởng ngất đi rồi cũng không để ý, trực tiếp gòng toàn bộ sức mạnh đánh vào Tông Huyên, hắn lần này muốn Tông Huyên chết ngay không cho sống nữa.
Nhưng nào ngờ, chưởng chưa tới, con Hoàn Xà Long bị đánh bay ra xa, trong lúc văng đi nó trực tiếp làm rẩy toàn bộ những cái cây mà nó văng vào.
"Gràooooooo" Hoàn Xà Long rống giận lên một tiếng.
"Kẻ nào dám đụng vào người của Học Viện Vĩnh Thiên Long ta?" Đúng lúc đó một giọng nữ vang lên, trong giọng có thêm một ít sát khí và uy nghiêm cực đáng sợ.
Hắn vẫn chưa cảm thấy gì, hắn mới chậm rãi mở mắt ra, hắn thấy cái chưởng của con Hoàn Xà Long đã bị ngăn chặn lại
người chặn lại cái chưởng này để cứu hắn, không ai khác ngoài Tông Huyên người đã bị lạc khi cùng hắn đi vào màn sương mù này.
Tông Huyên đỡ một chưởng, cả cơ thể run lên, bị đánh văng ra xa, dĩ nhiên là ả không thể chịu nổi một chưởng này của con Hoàn Xà Long
Sao mà có thể chịu nổi? Một người tu vi Tu Thể cảnh trực tiếp đối chưởng với Yêu thú Tu Khí, chịu nổi đã là rất mạnh rồi.
Tông Huyên bị đánh văng ra xa, hộc ra một ngụm máu đỏ tươi, trên người ả sát khí toát ra, hiển nhiên là đã bị con Hoàn Xà Long này chọc tức
Tông Huyên đứng dậy, rút kiếm khỏi vỏ, phi nhanh đến chỗ con Hoàn Xà Long, ả vung kiếm lên, trực tiếp chém lên trên đầu con Yêu thú mục đích muốn cắt đôi nó ra
Nhưng con Hoàn Xà Long này dù gì cũng đã Tu Khí cảnh làm sao có thể dễ giết đến vậy, nó nhanh tay chụp lấy thanh kiếm lại, muốn bớp nát cây kiếm
Nhưng thanh kiếm này là do Tông Huyên lập công, được Học Viện của ả ban tặng, nào có dễ mà bị vỡ
Tông Huyên mượn thế, đảo ngược một vòng trên trời, sau đó, tung cước vào con Hoàn Xà Long.
"Ầm" Tông Huyên tung cước vào ngực của nó với toàn bộ sức mạnh, hiển nhiên là ả muốn nhất kích tất sát đá xuyên thủng ngực của con Yêu thú
Nhưng nào dễ ăn? Con Hoàn Xà Long vẫn đứng yên đó bộ dáng vẫn khỏe mạnh, nó lấy tay phủi phủi cái chỗ mà Tông Huyên vừa cước vào
Nó phủi như phủi bụi, nếu mà nó biết nói tiếng người thì chắc chắn nó sẽ nói một câu:"Ngươi đang rải ngứa cho ta đấy à?"
Nó tuy không nói như vậy, nhưng động tác nó như thế, Tông Huyên cũng hiểu được rằng nó đang khinh thường sức mạnh của mình
Ả lúc này trực tiếp sôi máu, bay lên trời tung liên hoàn cước, cước xong ả lại đấm, ả thật sự rất bực con xúc sinh này lắm rồi
"Ầm, ầm, ầm....." liên tục đánh vào người con Yêu thú, nhưng nó vẫn đứng trơ ra đó như không có việc gì xảy ra
"Hực hực hực...." Tông Huyên thở mạnh, mỗi một cước và một nắm đấm của ả đều dùng toàn bộ sức mạnh, ả dĩ nhiên giờ phút này rất mệt
"Khốn nạn, lần này thật sự khó chơi!"Tông Huyên chửi rồi nói
Tông Huyên lâm vào đường cùng, ả móc trong tay ra một cái còi, đưa vào tới miệng rồi thổi mạnh.
"Rítttt....." tiếng còi kêu lên vang vọng trời xanh, nhưng đợi một lúc sau chả có gì xảy ra, tựa hồ là thổi cho vui.
Con Hoàn Xà Long nhích nhích miệng để lộ ra hàm răng, nó muốn bắt chước cười giống con người, tại vì nó biết khi cười là trêu trọc người khác
Ý của nó tựa hồ là cười khinh bỉ, trêu chọc Tông Huyên làm trò hề, khi không đi thổi còi cho vui, nó nghĩ chắc Tông Huyên sắp chết nên bị khùng.
Tông Huyên thấy nó như vậy, tuy nó không có hiện ra nguyên một bộ mặt cười, nhưng thế nào mà Tông Huyên không thể nhận ra? Nó chính là đang cười mình, cười vì tưởng mình điên, lúc này Tông Huyên thật quá tức rồi, bị một con Yêu thú khinh bỉ đến hai lần, ả sao có thể chịu nổi?
Nhưng một lúc sau đó, ả lại nhếch miệng cười, ả cười khinh bỉ ngược lại con Yêu thú này
"Ngu ngốc!"Ả mắng con Hoàn Xà Long này.
Con Hoàn Xà Long nghe thế nó cũng hiểu tiếng người, nó chạy tới hướng bụng của Tông Huyên đấm một chưởng, nó không muốn Tông Huyên chết nhanh nên chỉ dùng một phần ba lực
Nó phải từ từ hành hạ Tông Huyên chết, vốn dĩ nó định một chưởng cho Tông Huyên xa đất trời nhưng nghe Tông Huyên mắng nó lại suy nghĩ lại không cho chết sớm.
Tông Huyên bị đấm ngay bụng trực tiếp bay ra, ả lại Hộc tiếp một ngụm máu đỏ tươi, nằm xuống dưới đất, không còn sức để gượng dậy.
Hoàn Xà Long chậm rãi bước tới chỗ Tông Huyên, tay đã gòng lên, chuẩn bị cho Tông Huyên thêm một đấm nữa.
Long Thiên ở xa nhìn thấy cảnh này, không nở cho Tông Huyên bị đấm, dù gì lúc nãy Tông Huyên cũng đã cứu hắn
Với lại hắn còn cái nhiệm vụ thu phục Tông Huyên nữa, không thể nào mà để cho Tông Huyên chết đi.
"Con súc sinh, dừng lại cho ta!"Long Thiên chạy nhanh hướng tới con Yêu thú, tung toàn lực ngăn chặn không cho nó đụng đến Tông Huyên
Hoàn Xà Long thấy vậy rất tức giận, một tên nhân loại tu vi thấp kém, lại dám ở trước mặt hắn múa võ? Hắn tung một chưởng mạnh
Long Thiên bay ra xa, trong lúc bay đi còn trực tiếp Hộc ra rất nhiều máu tươi và ngất đi.
Hoàn Xà Long thấy Long Thiên dính một chưởng ngất đi rồi cũng không để ý, trực tiếp gòng toàn bộ sức mạnh đánh vào Tông Huyên, hắn lần này muốn Tông Huyên chết ngay không cho sống nữa.
Nhưng nào ngờ, chưởng chưa tới, con Hoàn Xà Long bị đánh bay ra xa, trong lúc văng đi nó trực tiếp làm rẩy toàn bộ những cái cây mà nó văng vào.
"Gràooooooo" Hoàn Xà Long rống giận lên một tiếng.
"Kẻ nào dám đụng vào người của Học Viện Vĩnh Thiên Long ta?" Đúng lúc đó một giọng nữ vang lên, trong giọng có thêm một ít sát khí và uy nghiêm cực đáng sợ.
Danh sách chương