Hầu như xuất ra toàn lực, Trần Diễm dường như muốn giải quyết Đăng Dương trong một chiêu duy nhất. Và hành động này của hắn đã dấy lên hai làn sóng đối lập trên khán đài

“ Tên Trầm Diễm này điên rồi, đánh nhau với nữ nhân mà còn xuất ra toàn lực, thật quá mất mặt”

“ Đúng, khốn nạn, lỡ như sau lớp mặt nạ đó là dung mạo tuyệt trần thì sao, nhất định sẽ bị một thương này phá hỏng mất a, quá khôn nạn”

“ Khốn nạn cái bép, đã thượng đài thì hoa lài cũng như cức trâu, đã yếu mà còn ngông, ăn đòn là đáng”

“ Chính xác, Qủy Thương, mau đá nàng ta xuống đài. Nữ nhân là cái gì chứ? Chỉ nam nhân mới có thể đem hạnh phúc đến cho nhau!”

Trên khán đài đã nhiệt, trong lồng sắt còn nóng hơn gấp mười lần, tất cả đều do hỏa thương của Trần Diễm gây ra.

Đối mặt với một thương có thể nói là chiêu thức công kích mạnh nhất mà Đăng Dương đã từng tiếp đón, bảo rằng tâm tình của hắn không lộn nhào chính là nói khoát. Thế nhưng Đăng Dương vẫn có thể không chế sự lộn nhào này ở mức cho phép.

Trong một khoản nào đó, sự lộn nhào này có thể xem như là sự kích động, hoặc cũng có thể là chiến ý sục sôi khi đối đầu với một đối thủ đúng nghĩa.

Hít sâu một hơi giảm độ căng thẳng, trong thể nội, Lôi Đạo Công ầm ầm vận chuyển, từng tia lôi hệ đấu khí quấn lại với nhau như nước tràng bờ đê, điên cuồng trúc vào Bạch Tuyết Kiếm khiến cho thân kiếm hiện lên từng con lôi xà.

Đăng Dương bước ra một bước, hai tay nắm lấy trọng kiếm vung ra, chém thẳng vào hỏa thương đang dũng mãnh lao tới

Thiên Lôi Nhất Kích! ẦM! Một tiếng nổ lớn làm rung chuyển cả lôi đài.

Trong làn hỏa diễm và lôi điện văng tung tóe, Trần Diễm bay ngược ra sau kéo theo một tràng máu tươi và khói đen khét lẹt, đụng mạnh vào lồng sắt rồi rơi bịch xuống đất, tuy rằng vẫn còn sống nhưng hơi thở lại vô cùng yếu ớt.

Cách Trần Diễm năm mét, ngay chính giữa sân đấu, Đăng Dương thần thái cool ngầu vác Bạch Tuyết Kiếm vẫn còn lập lòe lôi điện trên vai, nhết môi cười lạnh

“ Này thì mạnh mồm, cũng thường thôi!”



Còn chưa kịp để võ giả dẫn chương trình công bố kết quả, trên khán đài đã một trận phấn khích hét vang thấu trời

“ Trời, các ngươi có nhìn rõ một chiêu vừa rồi không?”

“ Sao lại không, Tiểu Bạch Thỏ chỉ đơn gian vung kiếm một cái, Qủy Thương đã bị đánh sấp mặt l… Thật sự là quá đẹp mắt, quá trâu”

“ Cô nàng này, cảnh giới nhất định không phải là Võ Giả sơ cấp như đã thông báo, ít nhất cũng là Võ Giả trung cấp có thâm niên trở lên. Nếu không cũng không thể hạ gục Trầm Diễm dễ dàng như vậy được. Quá cường!”

“Chẳng lẽ chúng ta lại sắp có thêm một Hắc Phong Tuyệt Sát thứ hai? Tiểu Bạch Thỏ, mau cho các đại ca ca chiêm ngưỡng nhan sắc của ngươi nào!”

“ Hú!! Đúng đấy, mau bỏ mặt nạ ra!”

“ Quả là một trận đấu đầy kịch tính và vô cùng đột biến. Quỷ Thương –Trần Diễm với thành tích 20 trận thắng và 9 bại lại thất thủ dưới tay đấm mới nhất của chúng ta, hơn nữa còn bị bại bỏi một chiêu duy nhất, thật không thể tin nổi, Cửu Mỗ cũng không thể tin nổi, các vị có tin nổi không?” Sau vài giây ngắn ngủi, võ giả dẫn chương trình cũng đã kích động cất lời. Xem ra hắn ta cũng bị biểu hiện quá mức kinh diễm của Đăng Dương làm cho thất thần chốt lát.

“ Không!!!”

Võ giả dẫn chương trình cười hắc hắc “ Không tin thì cũng không có cách nào, sự thật đã rõ rành rành trước mắt. Nào, cùng chào đón vị thủ lôi giả mới của chúng ta – Tiểu Bạch Thỏ và đối thủ tiếp theo của nàng, Qủy Kiếm.”

“Thêm vào đó, lão Cửu xin nhắc nhở trước, đây là trận chiến cuối cùng của Tiểu Bạch Thỏ trong ngày hôm nay, cho nên các vị nên chớp lấy thời cơ mà đặt cược đi, và chúc may mắn, ha ha ha!”

Két! Cửa lồng sắt được mở ra, Trần Diễm bị người của đấu trười lôi ra ngoài, đồng thời một người đàn ông đeo mặt nạ tiến vào trong.

Đốt thủ tiếp theo và cũng là cuối cùng của Đăng Dương, Qủy Kiếm. Cùng xưng tụng là Qủy nhưng khác với dáng vẻ hơi hơi lịch thiệp của Qủy Thương, Qủy Kiếm này lại có thân hình đồ sộ như một hung thần, thân cao 2 m, toàn thân trên dưới đâu đâu cũng là cơ bắp cuồn cuộn, nhìn thôi cũng đủ dọa người rồi.

Và trùng hợp ở chỗ, tên Quỷ Kiếm này cũng đeo một thanh trọng kiếm sau lưng, kích thước còn to hơn cả Bạch Tuyết Kiếm của Đăng Dương.

Tiếng còi báo hiệu vang lên, Quỷ Kiếm khoanh tay trước ngực, hất cằm nhìn Đăng Dương với ánh mắt khinh thường “ cho ngươi một cơ hội, nhận thua, sau đó bồi ta một đêm, ta sẽ không phế ngươi”

“ Bồi ngươi một đêm?” Đăng Dương có chút đau bi thè lưỡi. ‘Thằng này cũng quá biến thái đi’

Qủy Kiếm liếm môi gật đầu “ mặc kệ bộ dáng ngươi thế nào, chỉ cần bồi ta một đêm, ta sẽ để ngươi yên ổn xuống đài, còn không…”

Hắn bẻ tay rôm rốp, cười lạnh “ ngươi nên từ biệt giấc mơ Võ Giả đi thì là vừa. Hắc hắc, cũng đừng nghĩ chạy khỏi đây liền thoát, trong cái trấn Hồng Môn này, ngươi có chạy đằng trời khỏi bàn tay của Quỷ Hội chúng ta.”

Trên khán đài

“ Đậu mé, thằng Quỷ Kiếm mất dạy này lại giở trò, sao Hắc Phong Tuyệt Sát không giết quách hắn đi cho đỡ chật đất nhỉ, toàn phá game!”

“ Tiểu Bạch Thỏ, ta ủng hộ ngươi, đừng đồng ý hắn, có gì có ta bảo kê cho cô em!”

“ Đúng đúng, dùng một kiếm ban nãy đập chết mẹ thằng dâm tặc đó cho ta!”

“ Con em nó, Quỷ hội của ngươi ghê gớm lắm sao, Tiểu Bạch Thỏ giẫm chết hắn cho ta, Cuồng Lang Bang sẽ làm chỗ dựa cho nàng”

Trong lồng sắt

Đăng Dương vuốt nhẹ lưỡi kiếm cười khẽ “ hết Quỷ Thương đến Quỷ Kiếm, mặc kệ ngươi thuộc cái gì Quỷ hội, muốn ta bồi một đêm thì cũng phải thể hiện đôi chút đi chứ, cứ nói võ mồm là không được đâu”

“ Tốt, muốn xem uy phong của Quỷ Kiếm, bổn đại gia sẽ cho cô em xem đủ!” Quỷ Kiếm đắc chí cười lớn, sau đó liền bùng nổ đấu khí mà gào thét lao lên, trọng kiếm huyết sắc trên lưng xuất ra rồi nghiềm áp không khí mà bổ thẳng xuống.

Đừng nhìn thân hình Quỷ Kiếm đồ xộ mà lầm, tốc độ của hắn cũng không hề chậm chạp, thậm chí nếu so ra thì còn nhanh hơn Qủy Thương một bậc, nháy mắt đã lao đến trước mặt Đăng Dương.

---------*-*---------

Đã đủ 10 chương, ngày mai SHENNA sẽ úp tiếp.

À mà cảm ơn 2 nguyệt phiếu ủng hộ của ông dattran nhé!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện